Bóng đá luôn có sức hút mănh liệt với người dân Việt Nam và  ngược lại, dân ta luôn tự hào về t́nh yêu nồng cháy với quả bóng tṛn.
                                                                     
Các trận đấu của U23 Việt Nam tại Sea Games 26 này dĩ  nhiên không thể thiếu được Sáng “Củ Chi” và Hoàn “pháo” (đứng giữa)
               
         Bất kỳ đại hội nào có đội tuyển bóng đá Việt Nam góp mặt, chắc chắn  nơi ấy luôn có lực lượng NHM tháp tùng đông đảo. Trong số ấy có 2 CĐV  khá đặc biệt, họ không có ǵ cả, không ngoại ngữ, không người quen bên  xứ người mà vẫn chu du thiên hạ. Họ chỉ có tiền và t́nh yêu bóng đá.
MÙ NGOẠI NGỮ VẪN BÔN TẨU ĐÔNG TÂY NAM BẮC
Tại 2 trận mở màn của ĐT U23 Việt Nam ở Sea Games 26 này, người ta thấy 2  người đàn ông rất quen mặt, xuất hiện thường trực ở những giải đấu lớn  của ĐT Việt Nam. Hai gă đàn ông này, một là Phạm Văn Sáng (tức Sáng “Củ  Chi”) và một là Văn Trần Hoàn (tức Hoàn “pháo”), những người yêu bóng đá  và ĐT Việt Nam theo cách rất riêng. 
 
Cách đây 3 năm, tại AFF Suzuki Cup 2008 ở Phuket (Thái Lan), tôi đă rất  ấn tượng với 2 người đàn ông này khi họ đi cùng nhóm CĐV Việt Nam rất  đông sang cổ vũ ĐT Việt Nam bằng đường bộ, v́ thời điểm ấy sân bay  Bangkok đang tê liệt v́ biểu t́nh. Thế nhưng những ngày qua, gặp nhau ở  Jakarta, người viết đă khá bất ngờ khi biết 2 người đàn ông ấy dù đă đi  khắp thế giới để cổ vũ bóng đá, thậm chí sang đến Nam Phi để xem World  Cup 2010, nhưng một chữ tiếng Anh - thứ ngôn ngữ toàn cầu - bẻ đôi cũng  không biết. 
 
Số là ngày diễn ra trận mở màn SEA Games 26 giữa U23 Việt Nam - U23  Philippines, lúc xuống sảnh khách sạn, người viết thấy 2 người đàn ông  đỏ rực trong chiếc áo cờ đỏ sao vàng đang khoa chân múa tay để nói thứ  “ngôn ngữ cơ thể” với bác tài xế taxi, lại gần hóa ra là anh Sáng và anh  Hoàn. Hai ông anh ấy “nói” kiểu ǵ bác tài cũng lắc, thậm chí anh Hoàn  c̣n tung chân như đang sút banh và miệng thốt: “Football” cũng không ăn  thua. Thấy tôi, 2 anh mừng ra mặt: “Chú nói cho họ biết bọn anh đang cần  đến sân bóng đá nhé, năy giờ nói kiểu ǵ hắn cũng không hiểu. Bực cả  ḿnh!”. 
Trên đường đến sân, hỏi đi xem bóng đá ở nước ngoài mà mù ngoại ngữ th́  các anh xoay xở thế nào? Hai gă ngông liền bật cười: “Dễ ợt. Thường th́  tôi gọi điện về Việt Nam nhờ vợ trao đổi bằng tiếng Anh trực tiếp với  đối tác, từ đặt pḥng khách sạn, gọi đồ ăn, hay mua bán… C̣n ở những dịp  như AFF Cup hay SEA Games như thế này th́ kiếm những nơi có nhiều anh  em phóng viên Việt Nam để có thêm sự trợ giúp…”. 
KẾT ĐÔI NHỜ SEA GAMES
Kể cũng lạ, anh Sáng là người gốc Củ Chi (TP.HCM), trong khi anh Hoàn  lại là dân Hải Pḥng chính hiệu. Người Bắc, kẻ Nam nhưng bất cứ giải đấu  nào cũng thấy cả hai sánh đôi, và rất tâm đầu ư hợp từ việc cổ vũ trên  khán đài cho đến những sinh hoạt thường nhật. 

T́nh bạn giữa họ đă bắt nguồn từ SEA Games 23
Anh Sáng kể: “Tôi với ông Hoàn gặp nhau đúng là có duyên. Hồi SEA Games  23 ở Philippines, lúc đang làm thủ tục ở sân bay Tân Sơn Nhất, cô nhân  viên sân bay đă khuyên tôi nếu không biết tiếng Anh th́ tốt nhất đừng  đi, v́ t́nh h́nh ở Philippines hiện đang phức tạp lắm. Từ phía sau, bất  ngờ một người đàn ông khoe cũng đi Phlippines xem bóng đá và biết đến 7  ngôn ngữ. Nghe thế, tôi như vớ được phao cứu sinh bèn xin đồng hành, và  người đó chính là ông Văn Trần Hoàn này. Lúc vào trong pḥng cách ly,  Hoàn mới bảo lúc năy là nói đùa thôi, chứ cũng mù ngoại ngữ như tôi.  Nghe xong tôi muốn xỉu, nhưng lỡ đưa chân th́ phải bám đến cùng, và thế  là 2 anh em nương nhau suốt kỳ SEA Games năm ấy và thân thiết đến bây  giờ”. 
 
Kể xong, 2 gă ngông cười ha hả, đặc biệt là Hoàn “pháo” bởi đă cho một  người “vào tṛng” và trở thành bằng hữu thân thiết, đặc biệt là rất  tương đồng ở t́nh yêu bóng đá đến cuồng nhiệt như anh Sáng. Hoàn quay  sang bảo với Sáng: “SEA Games này đúng là kỷ niệm 6 năm anh em ta biết  nhau anh nhỉ, nhanh thật”. Và cũng từ thời điểm SEA Games 23 ấy đến nay,  như một thông lệ, bất cứ giải đấu nào liên quan đến bóng đá là Hoàn  “pháo” lại bay vào TPHCM để hợp cùng Sáng “Củ Chi” thành một bộ đôi hoàn  hoản trên các khán đài.
“NGƯỜI CÂM ĐIẾC C̉N ĐI ĐƯỢC, TẠI SAO M̀NH KHÔNG?”
T́nh yêu bóng đá cuồng nhiệt đă gắn kết 2 người đàn ông này thành tri  kỷ. Họ đều là những doanh nhân thành đạt và có tiếng tăm. Anh Phạm Văn  Sáng hiện là chủ tịch HĐQT công ty cổ phần Hoàng Khang, c̣n Văn Trần  Hoàn lại là giám đốc công ty cổ phần Sông Hồng. Là chủ doanh nghiệp cỡ  bự, nhưng trên khán đài, người ta chỉ thấy họ là 2 CĐV nhiệt thành, thậm  chí hơi ngông, khi Hoàn “pháo” c̣n nổi danh với những tṛ đốt pháo trên  khán đài. Tôi c̣n nhớ hồi ở Phuket năm 2008, do Thái Lan không cấm đốt  pháo, nên 2 gă ngông này đă mua cả một xe tuk-tuk pháo về chất đầy ở  sảnh khách sạn để chờ mang lên sân “cổ động” đội tuyển tại AFF Cup năm  ấy, khiến nhiều phóng viên phải xanh mặt. 
 
Cách đây vài hôm, lúc ngồi ăn tối tại khu China Tower ở Jakarta, anh  Sáng đă kể cho chúng tôi nghe chuyện 2 anh sang Nam Phi xem World Cup  2010: “Ban đầu, do không biết đường đi nước bước nên chúng tôi đăng kư  đi theo tour của một công ty du lịch với giá 3.500 USD/người. Sau do ít  người quá nên công ty này đă tăng lên 5.000, rồi gần 15.000 USD/người.  Họ tăng tới đâu, chúng tôi chấp nhận đến đấy, nhưng tour ấy vẫn không  thể tổ chức được v́ chỉ có… 2 khách. Thế nên chúng tôi quyết định tự đi,  dù cũng hơi run. Từ Việt Nam, chúng tôi đă liên lạc với Đại sứ quán  Việt Nam ở Nam Phi để lấy địa chỉ, số điện thoại rồi sang bên ấy nhờ mọi  người hướng dẫn đường đi nước bước. Thậm chí, những lúc đi ăn mà không  biết nói thế nào th́ gọi điện về nhà nhờ người nhà gọi món giùm. Đặt  pḥng khách sạn hay muốn giao dịch ǵ khác cũng vậy, được tất miễn là có  điện thoại và có tiền”. 
 
Anh Hoàn cười hề hề: “Bọn tôi chỉ nghĩ đơn giản thế này, những người bị  câm điếc vẫn xuất ngoại được, vậy tại sao ḿnh lại  không đi được? Nếu  bạn yêu bóng đá thật sự và sống hết ḿnh với nó th́ chuyện ǵ bạn cũng  có thể làm được v́ t́nh yêu ấy của ḿnh”. Mù ngoại ngữ, nhưng chỗ nào họ  cũng lần ṃ tới thậm chí mua được vé xem bóng đá World Cup 2010 chợ đen  với giá rẻ, và t́m được cả nơi để mua pháo… đốt đỡ buồn nơi đất khách.  Nghe xong, nhiều người phải bái phục về sự “gan cùng ḿnh” của họ. Những  ngày qua, trên những những khán đài ở thủ đô Jakarta, 2 gă ngông ấy vẫn  đang cháy hết ḿnh với t́nh yêu bóng đá đến dị thường của chính họ.
Tại SEA Games 26, 2 gă ngông này chỉ có mặt ở Jakarta xem 2 trận  đầu tiên của đội U23 Việt Nam rồi lại bay về Việt Nam để lo công việc.  Sau đó ngày 17/11 họ sẽ có mặt trở lại ở Jakarta. Cả hai cho biết, đi  xem bóng đá, nhưng họ vẫn phải điều hành công việc từ xa, bởi “công việc  ổn định th́ mới có tiền để đi theo bóng đá chứ. V́ thế dù mê bóng đá,  nhưng chúng tôi vẫn không được phép quên nhiệm vụ của ḿnh”.
Nếu anh Hoàn vẫn c̣n độc thân và có thể ung dung tự tại đi xem  bóng đá, th́ anh Sáng lại là chuyện khác. Khi được hỏi: “Đi xa nhiều  ngày để theo chân đội bóng, vợ anh có phiền ḷng?”, anh Sáng cười khà  khà cho biết: “Không hề, vợ tôi yêu tôi bởi v́ tôi mê bóng đá đấy. Những  lúc đi nước ngoài xem bóng đá tôi luôn đưa vợ theo, trừ những chuyến đi  dài ngày”. Anh Sáng cho biết, nhờ bóng đá nên vợ chồng anh cùng gia  đ́nh những người bạn trong hội “mê bóng đá” khác rất thân thiết nhau.              
Đỗ Tuấn, bongdaplus.com.vn