- Quá nhiều tranh căi về trọng tài để bàn luận, nhưng chúng ta đang quên mất rằng đằng sau mỗi trận đấu là vẻ đẹp của bóng đá c̣n hiện hữu.
Chuyện của Nani đă qua, chuyện của
Man Utd - Real đă qua, và dù rất tiếc rằng trận đấu đă không kết thúc một cách “sạch” (theo suy nghĩ của đa số những người xem), chúng ta chỉ có thể coi đó như một kỷ niệm, bởi việc đă xảy ra rồi.
Nhưng hy vọng rằng sẽ không có thêm bất kỳ chuyện lùm xùm nào nữa liên quan tới trọng tài sẽ xảy ra trong tương lai gần, đặc biệt là trong những trận đấu lớn tựa như Man Utd - Real hay sắp tới là Barcelona - AC Milan. Vấn đề luôn nằm ở chỗ, trận đấu giữa các đội bóng lớn th́ những tiểu tiết như trọng tài cũng được quan tâm, c̣n người ta không quan tâm tới những trận đấu nhỏ. Một khi đă như vậy, chúng ta dễ bị cảm xúc ảnh hưởng tới sự quan sát, và không để ư tới những ǵ thực sự đang diễn ra trên sân.
Có một điều đáng buồn là, cái chuyện trọng tài này đă che phủ khắp các mặt báo thể thao trong hơn 1 ngày qua, gần như vùi lấp đi những điều thú vị khác liên quan tới trận đấu.
Khi cái thẻ đỏ này được quan tâm hơn cả các pha bóng của trận đấu, chúng ta đang quên ư nghĩa thực của bóng đá
Bao nhiêu người nói về
sự xuất sắc của Ryan Giggs tại Old Trafford? Anh đá rất hay trong trận thứ 1.000 và những ǵ người ta nói, người ta viết chỉ là vài ḍng như an ủi Giggs, như thể anh có một ngày sinh nhật cay đắng. Không, Giggs là một cầu thủ chuyên nghiệp và anh rất vui rằng Sir Alex Ferguson đă chọn trận đấu quan trọng này làm trận thứ 1.000 của anh. Anh thậm chí rất vui rằng ḿnh đă lao động vất vả hơn 20 năm để có được một ngày như thế.
Giggsy đă làm quá tốt nhiệm vụ được giao dù đă sắp 40 tuổi và phải đá trước một đối thủ rất, rất mạnh. Bao nhiêu người làm được như thế đâu? Nếu ta cứ nghĩ trận thứ 1.000 của Giggs phải là một chiến thắng th́ đó là điều quá cảm tính. Cũng giống như ngày cuối cùng trên vơ đài của Muhammad Ali là thua Trevor Berbick, hay ngày cuối cùng của Michael Jordan trên sân bóng rổ là thua Philadelphia 76ers vậy. Tôi tin là Giggs, dù không thể vui v́ đội nhà thua, có thể tự hài ḷng về ḿnh.
Chúc mừng anh Ryan, anh đă chạm cột mốc 1.000 trận đấu
Xa hơn, và tồi tệ hơn nữa, là bao nhiêu người để ư tới Diego Lopez và Raphael Varane? Rất ít. Lopez có hàng loạt những pha cản phá xuất thần, c̣n Raphael Varane, anh sẽ là một siêu sao mới nếu cứ tuyệt vời như tại Old Trafford. Mà Varane mới chỉ 19 tuổi.
Cũng chẳng khác ǵ lượt đi của loạt trận AC Milan - Barcelona vậy. Milan đă đá pḥng ngự quá hay và họ có một Stephan El Shaarawy lên công về thủ như thể anh có thể xuất hiện ở mọi nơi trên sân. Hết trận, vấn đề bàn luận chính lại là bóng đă chạm tay Cristian Zapata hay không.
Tôi c̣n nhớ lần đầu tiên Gareth Bale bước ra ánh sáng của bóng đá thế giới là trận thắng của Tottenham trước Inter Milan tại Champions League, vào cuối năm 2010. Bale lập tức trở thành ngôi sao mới của bóng đá châu Âu, trong một trận đấu hoàn toàn “sạch”. Không tranh căi, không scandal, và khi trận đấu kết thúc, tất cả những ǵ người ta nói là về Bale và về Maicon (tội nghiệp), chứ không phải về trọng tài.
Ngoài Luka Modric, sự xuất sắc của Raphael Varane ở Old Trafford không đứng dưới bất kỳ ai
Tôi cũng sẽ muốn một trận đấu như thế với Barcelona - AC Milan sắp tới. Không t́ vết, không lùm xùm. Và khi tiếng c̣i kết thúc, những ǵ người ta b́nh luận là sự xuất sắc của El Shaarawy, của Prince-Boateng, của Pedro, của Jordi Alba, của bất cứ cầu thủ nào mà tài năng của họ chưa được ghi nhận.
Tài nghệ của họ đă sẵn có, vấn đề chỉ là nó có được khán giả biết đến hay không. Điều đó không thể đạt được ở một trận đấu nhỏ, mà chỉ có thể đạt được ở một trận đấu lớn, một trận đấu mà cả thế giới theo dơi. Và đó phải là một trận đấu lớn không có những tranh căi.
Vậy thay v́ tiếp tục nói về trọng tài, ai sẽ cùng tôi dành những lời tán dương cho Ryan Giggs, cho Diego Lopez, và đặc biệt là cho chàng thanh niên 19 tuổi Raphael Varane?
theo gd