Mối t́nh kéo dài 9 năm không ngờ lại có một ngày như hôm nay… Sống trong căn hộ sang trọng giữa phố cổ nhưng sao tôi thấy cô quạnh, tủi nhục thế này.
Nh́n cảnh gia đ́nh hàng xóm quây quần tôi lại đau nhói ḷng. (Ảnh minh họa).
19 tuổi, khi ấy tôi đang là sinh viên năm thứ 2 trường đại học Ngoại thương. Là con gái miền Trung, nhưng tôi được cái khá xinh xắn và dễ thương. Dù gia đ́nh rất nghèo nhưng bố mẹ vẫn cố gắng lo cho tôi ăn học đàng hoàng. Tôi gặp anh, một người con trai gốc Hà thành vào đúng hôm hội trại của trường. Ấn tượng về anh lúc đó không nhiều nhưng sau đó tôi t́nh cờ biết được anh đă lén xin cô bạn số điện thoại của tôi. Có lẽ nét dịu dàng trong tà áo dài của thiếu nữ mới ra thủ đô đă chiếm được cảm t́nh của anh. Những tin nhắn làm quen đầu tiên tôi trả lời khá hời hợt nhưng thấy anh kiên tŕ theo đuổi nên tôi đă gật đầu đồng ư làm bạn gái anh hơn 1 năm sau lần gặp đầu tiên. Những tháng ngày vừa học vừa làm khiến t́nh yêu của chúng tôi càng được bồi đắp.
Anh ra trường trước tôi 2 năm. T́nh yêu ấy từng tiếp thêm sức mạnh cho tôi học tập và sinh sống giữa thành phố xô bồ, bon chen này. Anh quan tâm tôi từng ly từng tư, tiền lương tháng đầu anh chở tôi đi mua chiếc váy trắng tinh. Anh hứa hẹn sau này khi lấy nhau, anh sẽ tiết kiệm tiền, chúng tôi sẽ xin bố mẹ ra sống riêng trong căn hộ riêng nhỏ nhắn nhưng sẽ rất ấm cúng và yêu thương nhau hết mực. Tôi tin anh, tôi tin vào t́nh yêu ấy. Mối t́nh kéo dài được 9 năm, đến khi tôi ra trường va đi làm th́ công việc của anh lúc đó cũng đă ổn định tại vị trí giám đốc của tập đoàn truyền thông đa quốc gia với lương không dưới 40 triệu đồng/tháng.
Cái ngày hạnh phúc nhất trong đời cũng đến. Ngày tôi rạng ngời trong chiếc váy cô dâu trắng tinh. Tôi tin rằng ḿnh là người con gái hạnh phúc nhất thế gian này. Tôi tin anh cũng như đă dâng hiến trọn vẹn tuổi thanh xuân và những ǵ quư báu nhất của người con gái. Tôi về làm dâu nhà anh – một gia đ́nh phố cổ ở Hà Nội vào đúng dịp Hà Nội bắt đầu trở lạnh…
Làm kế toán ổn định tại một công ty lớn nhưng từ ngày sinh con, anh và mẹ chồng có ư muốn tôi ở nhà để giữ ǵn sức khỏe và quán xuyến công việc gia đ́nh. Nhưng tôi chẳng thể nào ngờ rằng đó là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời ḿnh. Mỗi sáng tôi lại chuẩn bị quần áo, đồ ăn sáng đi làm cho anh. Sau đó cả ngày tôi quanh quẩn với tất tật việc nhà từ rửa bát, lau nhà, trông con, chăm bố chồng nằm liệt giường… Tôi nhớ như in cái ngày đang c̣n ở cữ, anh trở về nhà trong t́nh trạng say xỉn không c̣n biết trời đất là ǵ. Anh hét vào mặt tôi: “Có mỗi cái việc ở nhà trông con cũng không xong, nó khóc quấy thế làm sao tao ngủ được, có bắt nó nín đi không hả, đồ ngu kia!”. Tôi sốc, sốc toàn tập. Người chồng ḿnh yêu thương bao nhiêu năm lại là đây sao. Đêm hôm đó tôi khóc cạn nước mắt. Thế nhưng đó chỉ là một chuỗi bi kịch sau này. Tôi phát hiện anh “vụng trộm” với cô thư kư chân dài ở cơ quan. 4 tháng sau sinh nhưng chuyện chăn gối của hai vợ chồng vẫn lạnh ngắt. Anh chẳng muốn động vào người tôi. Con khóc mặc con. Anh đi suốt ngày chẳng ngó ngàng ǵ tới gia đ́nh. Tôi như cái bóng sống vật vờ trong ngôi nhà rộng thênh thang nhưng thiếu vắng hơi ấm của anh.
Đôi khi nh́n sang nhà hàng xóm kế bên tôi chạnh ḷng ghê gớm. Gia đ́nh họ là những người lao động chân tay, ông chồng làm xe ôm ở đầu ngơ c̣n vợ mở quán nem chua gần trường cấp 3 nhưng sao họ hạnh phúc đến vậy? Những tiếng cười đùa của bố mẹ, con cái thỉnh thoảng vọng qua khiến tôi thèm khát một cuộc hôn nhân b́nh dị biết bao… Chẳng có lẽ t́nh yêu bao năm qua của anh đă nguội lạnh. Hay con người đang bị tiền bạc sai khiến? Mỗi khi đêm buông xuống tôi lại khóc hết nước mắt. Anh của tôi ngày xưa đâu rồi? Bây giờ tôi không biết phải làm ǵ?
(BXH)