"Tôi đầu tư mở một quán ăn kiêm cà phê bên bờ sông Bạch Đằng rất đẹp".
Nghe nói, sau liveshow lần thứ nhất của Quang Lê ở Hà Nội chị đă phải vội vă quay về Mỹ để giải quyết một số chuyện gia đ́nh. Thực hư chuyện này là thế nào thưa chị?
- Ồ, không có. Tôi rất yên tâm mỗi khi đi diễn xa v́ mẹ tôi dù mới mở quán phở nhưng nếu đi xa khoảng 2 tuần, tôi lại mua vé nhờ mẹ qua chăm sóc cho 2 con gái và bà rất sẵn sàng. Mặc dù, bên đó tôi đă có người giúp việc nhưng họ chở con tôi đi học, lo ăn uống... C̣n dạy dỗ, bảo ban các cháu th́ phải là người trong nhà. Tôi thường đi sô ở Mỹ vào 3 ngày cuối tuần rồi lại về, hoặc đi xa lắm là 7 ngày. Thành ra, đi xa tôi tốn lắm (cười lớn), tốn tiền mua vé máy bay mời mẹ về, tốn tiền shopping cho mẹ... nhưng có mẹ tôi th́ tôi mới yên tâm đi xa được.
Chia sẻ trên blog cá nhân, chị cho biết, ngày 6/3 khi rời Hà Nội ra sân bay chị đă gặp phải một sự cố “hú hồn”. Chị có thể kể cụ thể hơn về sự cố này được chứ?
- Đúng rồi, đợt đó tôi ở khách sạn ở Hàng Bún (Hà Nội). Tôi c̣n nhớ rất rơ, sáng hôm đó tôi dậy trễ và khi đang ngồi chờ taxi đến để đi ra sân bay, tôi có mở đồ ra kiểm tra. Khi xe đến tôi lại vội vàng lao lên xe để kịp giờ ra sân bay nên không biết ḿnh đă bỏ quên ví cầm tay. Khi gần đến nơi tôi mới sực nhớ đến nó và lục tung đồ ra để t́m th́ không thấy ví đâu hết. Mà lúc đó trong ví lại có rất nhiều tiền, có cả passport... nên nó cộm lắm. Khi tôi ṿng xe từ sân bay trở lại khách sạn th́ mất 45 phút nhưng rất may là nhân viên lễ tân của khách sạn đă t́m và giữ cho tôi, không mất một đồng nào. Đó là một ấn tượng rất đẹp của tôi về những chàng trai Hà Nội.
Sau “sự cố” đó khi vào làm sô ở Sài G̣n, do đăng trí tôi cũng tưởng bị mất một chiếc đồng hồ. Nhưng cuối cùng tôi đă t́m thấy chiếc đồng hồ trong một chiếc ví khác...
Sau 4 lần dẫn chương tŕnh cho liveshow của Quang Lê, được tiếp xúc với hàng ngh́n khán giả ở Hà Nội, Hải Pḥng, TP Hồ Chí Minh và Đà Nẵng, chị đă hết run?
- Tôi thấy ḿnh đến gần hơn với khán giả. Bây giờ khán giả là của tôi, ḿnh không c̣n là khách nữa. Lần trước run là v́ tôi như một nàng dâu mới về nhà chồng, c̣n lạ nước lạ cái. C̣n bây giờ th́ như đă thành con gái rồi nên tôi nói năng bản năng hơn, không học thuộc ḷng như trước mà nói theo ngẫu hứng.
Nghe nói, chị sắp mở một quán cà phê ở Đà Nẵng để có cái “cớ” đi về Việt Nam nhiều hơn?
- Từ trước tới giờ, người ta đồn đại không biết bao nhiêu lần rằng tôi về Việt Nam mở quán cà phê. Quán MGM mở, người ta cũng nói đó là quán của tôi và đến lúc nó đóng cửa người ta cũng bảo tôi bị “phá sản”. Quang Dũng mở quán cà phê ǵ đó người ta cũng nói tôi mở với Quang Dũng nhưng thực ra tôi chưa bao giờ bước chân vô quán đó. Nói ra th́ vui lắm, hồi xưa tôi chụp một loạt h́nh trước căn nhà cũ và ai đó đă lấy những tấm h́nh này ghép với h́nh chụp quán cà phê của Quang Dũng rồi nói đây là quán cà phê của Kỳ Duyên. Tôi chưa bao giờ đầu tư kinh doanh ở Việt Nam, nhưng lần này th́ có.
Tôi đầu tư mở một quán ăn kiêm cà phê bên bờ sông Bạch Đằng rất đẹp. Nó được thiết kế khá cầu kỳ, người ta cho cắm cọc vào ḷng sông để làm quán nằm ngay trên mặt sông. Tên của quán là Memery Load và dự định ngày 9/4 này sẽ khai trương. Tôi rất vui mừng v́ đă mở được một thương hiệu của ḿnh trên mảnh đất mà ḿnh rất thích. Và tôi cũng hy vọng, với sự đặc biệt của Memery Load – nó sẽ là điểm đến của du khách gần xa mỗi khi đến với Đà Nẵng, như đại lộ Hollywood là điểm đến không thể bỏ qua của những ai đến Mỹ vậy.
Theo Gia Đ́nh & Xă Hội