(TTHN) - Đây là bài viết mang tính chất phản biện của t/g Kami với một góc nh́n khác về cựu chế độ VNCH đă đi vào lịch sử, chỉ với mục đích duy nhất nhằm tạo không gian tranh luận phản biện để hoàn chỉnh nhằm t́m ra chân lư mang tính khoa học và nhân văn. Chứ không nhằm khoét sâu vết thương ḷng của người thua trận. Bài viết thể hiện chính kiến riêng của tác giả Kami, không phản ảnh quan điểm của trang TTHN
* “Bất kể Nhà nước Việt nam DCCH dẫu có biến thái, biến chất hay là cộng sản ǵ đi chăng nữa th́ họ vẫn có tính chính danh của họ. Do vậy không có bất kể lư do ǵ có thể nói việc giải phóng Miền nam thống nhất đất nước của Quân đội NDVN là hành động “Cộng sản Miền Bắc xâm lăng cướp nước VNCH (Miền Nam)” được. V́ đó là sự sỉ nhục ḷng tự trọng vốn phải có của một con người đối với dân tộc và tổ quốc của ḿnh.”
Yêu cầu phản biện xuất phát từ sự không hoàn thiện của tư duy, v́ không ai, thậm chí một tập thể, nghĩ một lần là hoàn chỉnh, là đúng đắn chính xác và trở thành chân lư ngay, cho nên cần qua tranh luận, phản biện để hoàn chỉnh nhằm thúc đầy sự phát triển theo xu hướng tiến lên của xă hội. Cũng nhờ tranh luận cũng bắt buộc mỗi người chúng ta mất thời gian để t́m hiểu, đọc các tài liệu từ nhiều nguồn khác nhau một cách nghiêm túc để bảo vệ chính kiến hay quan điểm của cá nhân ḿnh. Qua đó vô t́nh cũng giúp cho mỗi người chúng ta bổ xung và củng cố thêm vốn kiến thức. Thật là một công đôi việc. Đó chính là lư do v́ sao tôi luôn nung nấu tạo nên một không gian văn hóa để mọi người có điều kiện tự do thể hiện chính kiến, suy nghĩ của cá nhân ḿnh và những ai khác cùng quan tâm.
Nhiều bạn đọc nghĩ và cho rằng h́nh như tôi không ưa người Việt nam ở nước ngoài (người Viêt hải ngoại – NVHN), v́ theo họ trong nhiều bài viết của tôi động chạm tới những điều mà NVHN cho là nhạy cảm nói đến sẽ dễ bị họ quy chụp là cộng sản (CS). Anh Trần Đông Đức một nhà báo tự do ở Hoa kỳ nhiều lần tâm sự cũng đă khuyên tôi nên tránh, đừng viết ǵ động chạm đến NVHN. Mà theo anh v́ NVHN dị ứng với hai chữ cộng sản hay Việt cộng, nên ai cũng ngại, cũng sợ cũng là điều dễ hiểu, v́ đơn giản phép vua phải thua lệ cộng đồng. Nói vậy hẳn mọi người vẫn nhớ vụ đầu năm 1999, cờ đỏ sao vàng xuất hiện ở giữa Little Saigon, Westminster, CA trong một cửa tiệm của ông Trần Văn Trường cùng với h́nh chân dung Hồ Chí Minh khiến dư luận cộng đồng NVHN xôn xao gây nhiều bất b́nh. Cộng đồng NVHN tổ chức biểu t́nh phản đối liên tục trong suốt 53 ngày đêm trong khi đợi toà án xét xử. Cuối cùng cờ đỏ phải dỡ xuống. Tuy nhiên luật pháp chấp nhận quyền tự do phát biểu của cả hai bên: Trần Văn Trường có quyền treo cờ đỏ nhưng cộng đồng cũng có quyền biểu t́nh phản đối. Đa nguyên tư tưởng, quyền tự do của mỗi người là như thế, tất cả phải tôn trọng dựa trên cơ sở của luật pháp và phán quyết của ṭa án, trước pháp luật các hành vi mang tính bầy đàn, ỷ thế số đông sẽ không được chấp nhận.
Nghe anh bạn khuyên tôi cũng ậm ừ cho qua chuyện, nghĩ lại lời của anh Lê Diễn Đức một nhà báo tự do ở Ba Lan khuyên tôi “Lắm lúc thấy chúng nó (NVHN) chửi em nghĩ vừa buồn cười vừa thương em. Thôi ḿnh đă là người viết báo th́ phải chấp nhận, nghĩ sao viết thế, chả sợ con mẹ đầm, thằng tây nào! Miễn viết cho đúng lương tâm”. Biết các anh góp ư cũng v́ thiện ư, thiện tâm chứ bản thân tôi nói thật tôi chả ngán ǵ cái danh cộng sản, hơn thế nữa nghĩ chỉ mong các bác NVHN chửi ḿnh là cộng sản, v́ các bác ở bển chửi ḿnh là cộng sản nói thật là ḿnh phải cảm ơn họ lắm lắm. Cũng có lẽ v́ nhờ họ chửi ḿnh là cộng sản mà lại là lư do ḿnh c̣n sống sót đến hôm nay để khua bút th́ sao?
Niềm vui đất nước thống nhất ?
Cách đây vài ngày trên trang TTHN có đăng lại (lần thứ 2) bài viết “Ai là Việt Nam Cộng Ḥa?” của tác giả Tiên Sa một người Việt đang sinh sống ở Hoa kỳ là con một cựu quân nhân quân lực Việt nam Cộng ḥa (VNCH) bày tỏ sy nghĩ bất b́nh v́ một số người nhân danh VNCH nhưng các hành động và lời nói của họ đă và đang làm xấu đi h́nh ảnh đó. Mà theo tác giả Tiên Sa th́ “…những cái gương trung liệt của những con người Việt Nam Cộng Ḥa đó đă hy sinh để có những cái bầy Chống Cộng Tạp Nhạp sau này lợi dụng ngồi trong cái lô cốt khổng lồ an toàn hô hào Chống Cộng Chống Xuồng, để gặp ai không “tuân lệnh” của ḿnh th́ xúm nhau cho đó là Việt Cộng, gây chia rẽ, mất đoàn kết, tạo những khó khăn và trở ngại trong đời sống của họ?”.
Điều đó khiến cho không ít độc giả giật ḿnh thon thót, chắc v́ họ có tật (!?). Bạn sẽ hỏi tật đó là tật ǵ? Xin thưa đó là tật chống cộng cực đoan (CCCĐ), họ chống cộng một cách mù quáng, chống cho hả giận, chống để cho bơ tức vân vân và vân vân… bất chấp hậu quả việc làm của họ gây một hệ lụy khôn lường mà họ không biết. Ở bển họ dùng các hành động biểu t́nh, la ó, đe dọa những ai không tuân lệnh, c̣n hướng về cố quốc th́ họ dùng vơ mồm để chửi rủa thóa mạ cộng sản và những người dẫu không là hoặc không ủng hộ cộng sản, nhưng đáng tiếc họ luôn coi suy nghĩ không đúng đắn của họ là chân lư. Trong phạm vi của bài viết này, tôi xin đề cập tới 03 nội dung mà theo tôi cách nh́n nhận và đánh giá của một số người Việt hải ngoại (CCCĐ) chưa chính xác và không có sức thuyết phục:
* 1. Cộng sản Miền Bắc xâm lăng cướp nước VNCH (Miền Nam).
* 2. Chế độ VNCH không ngoại lai, vong bản.
* 3. Cuộc đấu tranh của những nhân vật bất đồng chính kiến ở Việt nam hiện nay như Lê Công Định, Cù Huy Hà Vũ, Trần Huỳnh Duy Thức, Trần Anh Kim … nhằm mục đích khôi phục lại chính thể VNCH.
C̣n nhiều vấn đề khác nữa, nhưng trong phạm vi loạt bài viết này chỉ xin đề cập tới 03 vấn đề nêu trên.
A. Quân đội NDVN đă giải phóng Miền Nam hay cướp nước của VNCH?
I. Nguồn gốc nhà nước VNCH là sự kế thừa của Quốc gia Việt Nam một quốc gia ly khai từ Nhà nước Việt nam DCCH.
I.1. Sự ra đời của Nhà nước Việt nam DCCH:
Sau khi Mặt trận Việt Minh – một tổ chức đ̣an kết dân tộc do đảng cộng sản Đông Dương thao túng lănh đạo cướp chính quyền từ Chính phủ thân Nhật của ông Trần Trọng Kim đứng đầu, và tiếp theo buộc Hoàng đế Bảo Đại phải thoái vị trao ấn kiếm cho đại diện của Việt Minh chấm dứt chế độ phong kiến ở Việt nam. Và ngày 02.09.1945 ông Hồ Chí Minh thay mặt chính phủ lâm thời (đa nguyên – đa đảng) tuyên bố thành lập nhà nước Việt nam DCCH thống nhất liền một dải từ Mục Nam Quan đến Mũi Cà Mau. Việc làm này được coi là sự tái thiết tính thống nhất về mặt lănh thổ của đất nước Việt nam, việc mà các Vua của triều Nguyễn đă thành công trong việc quy giang sơn về thành một mối, nhưng đáng tiếc nó đă bị gián đoạn kể từ khi thực dân Pháp nổ súng xâm lược Việt nam ngày 01.9.1858 tại bán đảo Sơn Trà – Đà Nẵng. Kể từ đó Việt nam bị chia cắt thành Bắc kỳ, Trung kỳ và Nam kỳ theo chính sách chia để trị với các chế độ cai trị khác nhau.
Bước tiếp theo năm 1946 Chính phủ lâm thời Việt nam DCCH đă tổ chức tổng tuyển cử tự do ngày 6 tháng 01 năm 1946 để bầu ra một Quốc hội Việt nam độc lập, với tỷ lệ cử tri đi bỏ phiếu là 89%. Đáng chú ư là cuộc bầu cử này được tổ chức trên toàn lănh thổ Việt Nam, cho dù đang có chiến sự cục bộ ở một số nơi. Tổng số đại biểu Quốc hội là 403, trong đó có 333 đại biểu được bầu, số đại biểu không qua bầu cử là 70 người (gồm 20 đại biểu thuộc Việt Nam Cách mệnh Đồng minh Hội (Việt Cách) và 50 đại biểu thuộc Việt Nam Quốc dân Đảng (Việt Quốc). Việc có các đại biểu đặc cách không qua bầu cử này là theo thoả thuận trước cuộc bầu cử đạt được ngày 24 tháng 12 năm 1945 giữa Việt Minh với Việt Cách và Việt Quốc. Việc này thể hiện chủ trương của Việt Minh về hoà hợp dân tộc, tập trung lực lượng kháng chiến chống thực dân Pháp.Tại kỳ họp thứ nhất ngày 2 tháng 3 năm 1946 tại Nhà hát lớn Hà Nội Quốc hội đă: Công nhận danh sách Chính phủ liên hiệp kháng chiến Việt Nam do Chủ tịch Hồ Chí Minh đứng đầu; Công nhận danh sách Kháng chiến Uỷ viên Hội, với Chủ tịch là ông Vơ Nguyên Giáp, Phó chủ tịch là ông Vũ Hồng Khanh; Công nhận danh sách Quốc gia Cố vấn đoàn, với ông Cố vấn Tối cao Vĩnh Thuỵ (tức cựu hoàng Bảo Đại) làm Đoàn trưởng; Bầu Ban Thường trực Quốc hội do ông Nguyễn Văn Tố làm Trưởng Ban; Bầu Ban Dự thảo Hiến pháp gồm 11 người;
Và chính phủ Pháp đă đàm phán với Việt Minh và công nhận Việt Nam DCCH là quốc gia tự do thuộc Liên hiệp Pháp bằng Hiệp định sơ bộ Pháp-Việt 1946 và Tạm ước Việt – Pháp. Điều đó chứng tỏ sự ra đời của nhà nước Việt Nam DCCH là hoàn toàn hợp hiến và hợp pháp trên mọi phương diện.
I.2. Sự ra đời của Quốc gia Việt Nam:
Quốc gia Việt Nam là một chính phủ thuộc Liên hiệp Pháp, cai quản về mặt danh nghĩa lănh thổ Việt Nam (không kể các vùng do Việt Nam DCCH quản lư), tồn tại trong giai đoạn từ giữa năm 1948 và 1955. Cuối năm 1946, sau khi đàm phán giữa chính phủ Pháp với chính phủ Hồ Chí Minh thất bại, chiến sự Đông Dương bùng nổ. Chính quyền Pháp không đạt được mục tiêu cũng như không đủ lực để tiếp tục tấn công, đồng thời chịu áp lực của dư luận quốc tế đ̣i chấm dứt chiến tranh và trao trả độc lập cho nhân dân Đông Dương. Pháp buộc phải t́m một giải pháp chính trị phù hợp với lợi ích của Pháp và chiến lược “ngăn chặn chủ nghĩa cộng sản” của khối các nước tư bản phương Tây trong đó có Pháp. Mỹ ủng hộ nguyện vọng độc lập dân tộc tại Đông Nam Á trong đó có Việt Nam, nhưng với điều kiện lănh đạo của những nhà nước mới “không phải là người cộng sản”. Bằng viện trợ, Mỹ ép Pháp phải nhượng bộ chủ nghĩa dân tộc tại Việt Nam. Chính sách của Mỹ là hỗ trợ người Pháp chiến thắng trong cuộc chiến chống Việt Minh, sau đó sẽ ép người Pháp rút lui khỏi Đông Dương để thế chân.
Người Pháp chấp nhận một lộ tŕnh trao quyền tự quyết cho chính phủ bản xứ với điều kiện người lănh đạo “không phải là cộng sản” mà thực chất là để xây dựng một chính quyền bản xứ người Việt làm đối trọng với Việt Minh để giảm sức ép về kinh tế – quân sự, cũng như thuyết phục Mỹ viện trợ để Pháp có thể tiếp tục đứng chân tại Đông Dương. Cho dù ban đầu, chính Pháp đă đàm phán với Việt Minh và công nhận Việt Nam DCCH là quốc gia tự do thuộc Liên hiệp Pháp bằng Hiệp định sơ bộ Pháp-Việt 1946 và Tạm ước Việt – Pháp. Khi chiến tranh bùng nổ, chiến lược “đánh nhanh thắng nhanh” thất bại th́ Pháp mới quay (quắt) sang sử dụng khẩu hiệu “chống cộng sản”, dù chính họ đă từng chấp nhận Việt Minh không lâu trước đó.
Bằng chứng thể hiện sự li khai của Quốc gia Việt nam
Đầu năm 1947, Pháp cử đại diện gặp Bảo Đại đề xuất về việc đàm phán thành lập một nhà nước Việt Nam độc lập. Để hậu thuẫn cho Bảo Đại đàm phán với Pháp về nền độc lập của Việt Nam, các lực lượng chính trị bao gồm Cao Đài, Hoà Hảo, Việt Nam Cách mệnh Đồng minh Hội, Đại Việt Quốc dân đảng và Việt Nam Quốc dân đảng liên kết thành lập Mặt trận Quốc gia Thống nhất. Ngày 7/12/1947, tại cuộc họp trên tàu chiến Pháp ở Vịnh Hạ Long, Bảo Đại và Pháp đàm phán rồi kư kết Hiệp ước Vịnh Hạ Long. Hiệp ước thể hiện sự đồng thuận của hai bên về việc thành lập Quốc gia Việt Nam trên cơ sở nguyên tắc độc lập và thống nhất của Việt Nam trong Liên hiệp Pháp. Dù vậy nghĩa chính xác của từ “độc lập”, quyền hạn cụ thể của chính phủ mới cũng như vai tṛ chính phủ này trong cuộc chiến Việt – Pháp đang tiếp diễn không được xác định rơ. Bởi trước đó phía Pháp đă từng công nhận chính phủ Việt nam DCCH.
Theo Hiệp ước th́ Quốc gia Việt Nam sẽ có một quân đội riêng tuy nhiên phải “sẵn sàng bảo vệ bất cứ phần nào của Liên Hiệp Pháp”. Sự độc lập chính trị của nhà nước Quốc gia Việt Nam được quy định trong Hiệp ước Vịnh Hạ Long quá nhỏ nên hiệp ước này bị Ngô Đ́nh Diệm và cả những chính trị gia trong Mặt trận Quốc gia Thống nhất chỉ trích. Tuy thế tháng 3 năm 1948, Bảo Đại và Mặt trận Quốc gia Thống nhất gặp nhau tại Hương Cảng và đồng ư thành lập chính phủ lâm thời do Nguyễn Văn Xuân đứng đầu.
Ngày 5/6/1948, Quốc Gia Việt Nam lại kư kết với Pháp một Hiệp ước Vịnh Hạ Long khác với nội dung Pháp công khai và trọng thể công nhận nền độc lập của Việt Nam trước đó 6 tháng. Hiệp ước này vẫn chưa quy định cụ thể các quyền hạn của Quốc gia Việt Nam. Điều này sẽ được thỏa thuận trong các cuộc đàm phán tiếp theo. Cho đến tháng 1 năm 1949, cuối cùng Pháp cũng thỏa hiệp trước yêu cầu của Bảo Đại rằng Nam Kỳ phải nằm trong Quốc gia Việt Nam. Ngày 8 tháng 3 năm 1949, sau nhiều tháng đàm phán, Tổng thống Pháp Vincent Auriol và Cựu hoàng Bảo Đại đă kư Hiệp ước Elysée xác nhận nền độc lập của Việt Nam, chính thức thành lập Quốc gia Việt Nam trong khối Liên hiệp Pháp, đứng đầu là Quốc trưởng Bảo Đại.
Cuối tháng 6 năm 1949, Việt Nam chính thức thống nhất dưới sự quản lư của Quốc Gia Việt Nam, Pháp chuyển giao trên danh nghĩa những chức năng hành chính cho Quốc Gia Việt Nam một cách chậm chạp. Tuy nhiên người Pháp vẫn giành cho ḿnh quyền quan sát và can thiệp đối với những vấn đề liên quan đến toàn bộ Liên Hiệp Pháp. Người Pháp c̣n có quyền tiếp cận mọi thông tin nhà nước, tham dự vào tất cả các quyết định của chính phủ và nhận một khoản nhỏ từ lợi tức quốc gia của Việt Nam.
Người Pháp nhận thức rằng sự sụp đổ của hệ thống thuộc địa trên phạm vi thế giới là một xu hướng thực tế nhưng với tư cách một cường quốc, người Pháp cố gắng để có một “lối thoát danh dự”. Chính v́ thế Pháp cố kéo dài cuộc chiến cho đến năm 1954, cho tới khi bị Việt Minh đánh bại ở trận Điện Biên Phủ, mặt khác người Pháp không muốn thoả hiệp với Việt Minh v́ họ biết rằng nếu Việt Minh nắm quyền, mọi cơ sở kinh tế của Pháp trên lănh thổ Việt Nam sẽ bị quốc hữu hoá không bồi thường, Pháp sẽ mất mọi ảnh hưởng kinh tế, văn hoá, chính trị tại Việt Nam. Trong khi đó, Quốc gia Việt Nam bảo đảm tôn trọng các quyền lợi hiện hữu của Pháp.
Thực tế, Quốc gia Việt Nam lúc mới thành lập hết sức non yếu do các quyền quan trọng về quân sự, tài chính và ngoại giao đều do người Pháp nắm giữ và quyền hành cao nhất trên thực tế là Cao ủy Pháp. Tính độc lập của nhà nước Quốc gia Việt Nam bị nghi ngờ khi mà đa số kinh phí duy tŕ nó là do Pháp viện trợ, cũng như quân đội không có sĩ quan chỉ huy cấp cao người Việt. Chiếu theo Điều II trong Hiệp ước Elysée th́ Quốc gia Việt Nam có quyền trao đổi đại sứ với các nước khác nhưng Tổng thống Pháp, nhân danh Chủ tịch Liên hiệp Pháp có quyền phê chuẩn hay không chấp nhận. Tính đến đầu năm 1950 th́ có 35 quốc gia công nhận Quốc gia Việt Nam. Nhưng đến cuối năm 1950, Pháp đă kư kết các Hiệp ước với Quốc gia Việt Nam, trao trả tất cả các quyền quân sự, tài chính, ngoại giao, thuế quan, quản lư xuất nhập cảnh… cho nhà nước này. Trên danh nghĩa, Quốc gia Việt Nam chỉ c̣n phụ thuộc Pháp với tư cách một quốc gia trong khối Liên Hiệp Pháp. Tuy vậy do thiếu kinh phí, chính phủ này vẫn phải phụ thuộc vào viện trợ và sự bảo vệ của Pháp để duy tŕ hoạt động. Ví dụ, chỉ riêng việc duy tŕ quân đội đă đ̣i hỏi hơn 500 tỷ frăng viện trợ mỗi năm.
Nhà nước Quốc gia Việt Nam h́nh thành thông qua đàm phán nên nó là sản phẩm dàn xếp giữa Pháp và một số chính trị gia Việt Nam “phi cộng sản” không đi theo Chính phủ kháng chiến Việt Nam Dân chủ Cộng ḥa. Do vậy nó không có tính chính danh, hay nói một cách khác nó là một nhà nước ly khai khỏi quốc gia Việt nam DCCH. Do vậy Chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng ḥa do Hồ Chí Minh lănh đạo chưa bao giờ thừa nhận tính chính danh và hợp pháp của Nhà nước Quốc gia Việt Nam. Theo họ nó không phải là ư nguyện của người dân Việt Nam muốn được độc lập hoàn toàn, thay v́ vẫn duy tŕ một quốc gia được Pháp “bảo hộ” tương tự như thời nhà Nguyễn và xem Pháp là nước “bảo hộ” cho Quốc gia Việt Nam v́ Quốc gia Việt Nam nằm trong Liên hiệp Pháp.
I.3. Sự ra đời của nhà nước VNCH:
Việt Nam Cộng ḥa (1955–1975) là một cựu quốc gia được thành lập từ Quốc gia Việt Nam (1949–1955), sau Cuộc trưng cầu dân ư miền Nam Việt Nam, 1955, Ngô Đ́nh Diệm lên nắm quyền và truất phế quốc trưởng Bảo Đại. Việt Nam Cộng ḥa được thành lập trên cơ sở Quốc gia Việt Nam.
Trước đó, vào tháng 4.1954 th́ Hội nghị Genève bắt đầu và kư Hiệp ước vào ngày 21 tháng bảy, 1954. Đây là Hiệp ước có sự tham dự 9 phái đoàn của Anh, Hoa Kỳ, Liên Xô, Cộng ḥa Nhân dân Trung Hoa, Pháp, Việt Nam Dân chủ Cộng ḥa, Quốc gia Việt Nam, Lào và Campuchia để tái thiết ḥa b́nh ở Đông Dương. Hiệp ước đ́nh chỉ chiến sự, tạm thời chia Việt Nam thành hai phần cho hai lực lượng Việt Minh và Liên hiệp Pháp (lưu ư là Liên hiệp Pháp chứ không phải là Quốc gia Việt Nam). Theo Hiệp ước Genève 1954, lănh thổ nước Việt Nam bị tạm chia làm hai vùng kiểm soát, lấy vĩ tuyến 17 (dọc sông Bến Hải) làm giới tuyến quân sự. Miền Bắc do lực lượng Việt Nam Dân chủ Cộng ḥa kiểm soát, miền Nam do lực lượng Liên hiệp Pháp, trong đó có Quốc gia Việt Nam kiểm soát, sau một thời gian, theo điều khoản của Hiệp định Genève, quân đội Pháp rút dần về nước. Hiệp ước cũng quy định 300 ngày là thời gian để chính quyền và quân đội Việt Nam Dân Chủ Cộng ḥa và Liên hiệp Pháp hoàn thành việc tập trung. Dân chúng được tự do đi lại giữa hai miền. Sau 2 năm sẽ tiến hành tổng tuyển cử thống nhất Việt Nam.
Tuy nhiên, báo cáo của CIA cho Tổng thống Mỹ Eisenhower thấy rằng khoảng 80% dân số Việt Nam sẽ bầu cho Hồ Chí Minh nếu cuộc tổng tuyển cử được thi hành, nên Hoa Kỳ đă hậu thuẫn Quốc gia Việt Nam để cuộc tuyển cử không thể diễn ra.
Nhà nước VNCH mang tính kế thừa của Quốc gia Việt nam, một nhà nước mang tính li khai do nó được h́nh thành bởi thông qua đàm phán nên nó là sản phẩm dàn xếp giữa Pháp và một số chính trị gia Việt Nam “phi cộng sản” không đi theo Chính phủ kháng chiến Việt Nam Dân chủ Cộng ḥa. Do Nhà nước Quốc gia Việt nam không phải là ư nguyện của người dân Việt Nam muốn được độc lập hoàn toàn, mà nó vẫn là một quốc gia được Pháp “bảo hộ”. Nhà nước VNCH được h́nh thành và xây dựng trên nền tảng như vậy, hơn nữa Quốc gia Việt Nam dưới sự hậu thuẫn của Hoa kỳ t́m mọi cách để né tránh cuộc tổng tuyển cử không thể diễn ra với lư do biết chắc ḿnh sẽ thua về sự tín nhiệm của dân chúng. Chính v́ thế nên khó mà khẳng định được tính chính danh của Nhà nước VNCH. Việc quân đội cộng sản Miền Bắc đánh chiếm và giải phóng Miền Nam để thống nhất quốc gia là một việc làm chính đáng trên mọi phương diện. Đơn giản v́ họ là nhà nước xây dựng lên thông qua bầu cử tự do, dân chủ tháng 01.1946 của toàn thể đa số dân chúng khắp mọi miền Bắc, Trung, Nam với số lượng 89% cử tri tham gia.
II. Về sự thống nhất và toàn vẹn lănh thổ quốc gia
Hăy nghe các học giả, chuyên gia người Mỹ nói về cuộc chiến tranh này sẽ thấy rơ sự khách quan và trung thực của họ trong việc nh́n nhận vấn đề. Sở dĩ nói họ khách quan và trung thực cũng bởi họ không có ḷng thù hận, và hơn nữa họ không phải là nạn nhân trực tiếp của cuộc chiến tương tàn này. Năm 1972, Uỷ ban đối ngoại Thượng viện Hoa Kỳ tổ chức một cuộc điều trần về cuộc chiến tranh Việt Nam suốt ba ngày liền, xoay quanh chủ đề nguồn gốc, nguyên nhân của cuộc chiến tranh Việt Nam và những bài học rút ra từ đó. Bốn học giả có tên tuổi đại diện cho phong trào phản chiến Leslie Gelb, James Thomson, Arthur Schlesinger và Noam Chomsky, từng nghiên cứu nhiều về Việt Nam, được Quốc hội Mỹ mời đến báo cáo góp ư kiến cho Quốc hội về cuộc chiến tranh Việt Nam. Đánh giá về Việt Nam Cộng ḥa, giáo sư Noam Chomsky của học viện MIT đă nói: “Chính phủ Nam Việt Nam đă trở thành nơi ẩn nấp của những người Việt Nam từng đi theo Pháp trong cuộc chiến đấu chống lại nền độc lập của đất nước họ. Chính phủ Nam Việt Nam không có cơ sở thành tŕ trong nhân dân. Nó đi theo hướng bóc lột dân chúng nông thôn và tầng lớp dưới ở thành thị, trên thực tế nó là sự tiếp tục chế độ thuộc địa của Pháp”
Nhà sử học Frances FitzGerald viết: “Chiến thắng của họ (Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam) là chiến thắng của dân tộc Việt Nam – người Bắc cũng như người Nam. Khác xa với một cuộc nội chiến, cuộc đấu tranh của Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam là một sự khẳng định nguyên tắc thống nhất dân tộc mà chính quyền Sài G̣n đă tuyên bố ủng hộ rồi phản bội”
Bất kể Nhà nước Việt nam DCCH dẫu có biến thái, biến chất hay là cộng sản ǵ đi chăng nữa th́ họ vẫn có tính chính danh của họ. Do vậy không có bất kể lư do ǵ có thể nói việc giải phóng Miền nam thống nhất đất nước của Quân đội NDVN là hành động “Cộng sản Miền Bắc xâm lăng cướp nước VNCH (Miền Nam)” được. V́ đó là sự sỉ nhục ḷng tự trọng vốn phải có của một con người đối với dân tộc và tổ quốc của ḿnh. Đừng quên sự thống nhất và toàn vẹn lănh thổ của mỗi quốc gia, mỗi dân tộc là điều bắt buộc, chỉ là sớm hay muộn hoặc khác nhau về phương thức. Tổ quốc Việt nam phải được thống nhất, giang sơn phải liền một dải – Dân tộc Việt nam phải là một. Gỉa sử quân lực VNCH dẫu không có chính danh, mà họ đủ sức mạnh để đánh bại cộng sản (trong đó có gia đ́nh tôi) để thống nhất đất nước th́ tôi cũng hoàn toàn ủng hộ, dẫu cho chúng tôi có chịu mất mát ít hay nhiều. V́ mỗi chúng ta phải biết đặt lợi ích và quyền lời của dân tộc, của tổ quốc lên trên hết.
Đó chính là lư do v́ sao hai miền của nước Đức năm xưa và Triều tiên hôm nay họ có sự khác biệt về chế độ chính trị, nhưng người của họ vẫn mong muốn và quyết tâm thống nhất đất nước bằng mọi giá.
Kami là cái tên không phải người Việt, điều thứ hai là Kami dùng quá nhiều danh từ hoa mỷ và trừu tượng cố gắng cho người đọc có cảm tưởng là Kami là học thức hoặc thành phần trí thức, xài những từ xuất phát từ cộng sản Việt Nam, những vấn đề này cho thấy rằng Kami chỉ là một thằng (tôi xài chử thằng v́ không đáng để gọi bằng danh từ ông) cố gắng đội lốt trí thức hay học giả để lường gạt đọc giả thêm một con chó chạy hoang sủa bậy thôi.
miền bắc thắng miền nam th́ sẽ ra sao ? đă trả lời thấy sao
mặt trận dân tộc [nếu toàn dân tộc miền nam theo thí đâu có giải phóng] giải phóng miền nam giải phóng được miền nam th́ sao ? đă trả lời toàn bộ mặt trận dân tộc giải phóng miền nam giải tán và sóa trên và cờ trên bản đồ.
kháng chiền và người việt quốc gia về việt nam giải phóng việt nam thoát được tay cộng sản th́ sẽ ra sao ? trả lời chia năm sẻ bẩy đảng phài nội chiến bùng nổ........v..v.. vv
nếu người việt nam trong nước nổi dậy lật đổ chế độ cộng sản th́ sẽ ra sao ?
để người việt nam trong nước việt nam toàn quyền quyết định ch́nh nghĩa mà họ muốn theo cộng sàn hay tự do v́ họ là đa số và sống hàng ngày với chế độ mà họ chọn................ .:eek :
Gần đây, có người tự nhận là con của QN/VNCH (không chứng minh được hư hay thực) thoá mạ những người cùng chiến tuyến trước đây với người cha. Thực ra, trên trang mạng "ảo" ai biết ai, một thằng ca mạng, nhân danh hậu duệ của QN/VNCH, nó chửi "vung xích chó" cũng chỉ có nó và đảng của nó biết.
Sau khi NQ36 thất bại, việt cộng tung nhiều chiêu thức mới để tuyên truyền triệt hạ lớp người chống cộng cực đoan(cccđ) hầu chiêu dụ thành phần trí thức trẻ và tầng lớp giàu có mang tiền và kiến thức về phục vụ cho chúng dưới chiêu bài phục vụ quê hương.
Những bài viết đều nêu cao tính "phản biện" (phản hồi, tranh luận) có nghiă là muốn thành phần cccđ nói chuyện trái phải với chúng, một chiêu thức mới mong thu phục được một số ít người "sao cũng được" (lưng chừng, chao đảo)
"Phản biện" với việt cộng không khác ǵ nói chuyện với thằng "gàn", thằng "dở hơi", thằng "căi chầy căi cối" v́ chúng làm theo đảng và là cái job đang nuôi sống chúng và gđ chúng, không dễ ǵ chúng chấp nhận sự thật. Kami nằm trong thành phần này, chỉ là thằng "sủa" trước, thằng "sủa" sau thôi, để ư sẽ thấy chúng "sủa" sau nhau vài ngày.
Tốt nhất đừng thèm đọc những ǵ công an mạng viết.:na na:
nếu 1 đất nước được cai trị bởi tập đoàn ngu dốt , tham lam, chỉ biết lợi cho cá nhân , chà đạp lên nhân phẫm giá trị của con người , dù con cáo già Hồ chí Minh c̣n sống th́ bọn chính quyền cộng sản Việt Nam ngày nay chưa chắc ǵ đả nghe lời .. nếu cuộc sống ở Việt nam được Dân Chủ Cộng Ḥa , tốt đẹp sau ngày 30/4/1975 th́ tại sao ngướ dân ,họ lại bỏ nước ra đi... bởi v́ đó là hành động của kẻ xâm lăng , ăn cướp ... nếu là Việt nam Dân Chủ Cộng Hoà sao lại không có tiếng nói của người dân ,sao lại đàn áp bắt bớ người dân khi họ biểu t́nh để giử ǵn từng tất đất của cha ông ngày xưa cơ dựng . Nếu nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Ḥa , sao lại bắt bớ giam cầm những người dám nói lên nguyện vọng của nhân dân , nếu Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà sao lại bưng bít và bọn cầm quyền chỉ toàn là đăng viên của đăng Cộng Sản ?... ..... dù người dân ngu dốt họ cũng hiểu rỏ ràng về chính quyền Cộng Sản Việt Nam làm tay sai cho bọn giặc Tàu , bán nước hại dân.........Sự thật quá rỏ ràng không cần phải tuyên truyền hay biện hộ ...... không chửi cha thằng chó đẻ viết bài này th́ không phải là người Việt Nam Dân Chủ Cộng Ḥa ......
Thang viet bai nay co tinh tao cho moi nguoi co cam tuong nhu day la mot nguoi hieu biet lich su. Vi co biet lich su thi moi noi chinh tri duoc! Nhung cai lich su cua no la mot lich su bi bop meo, mot lich su he nhu thang Hoai Linh!
Ai ma khong biet lu tui bay tu xua da la Cong San Quoc Te.
Nguoi dan mien Nam da^.p tui bay tai vi tui tao khong thich Cong San.
VNCH mat nuoc khong phai vi chien dau do, ma bi thang ban My choi xo~!
Cho toi bay gio may dau co ngan ai ( chac thang Chet )may chi so VNCH ma thoi! Dung vay khong?
Mot dieu rat nho,May noi dat nuoc Tu do roi, Sao khong cho dan xuat ngoai? Dam mo cua khong?
Noi chuyen voi may tao khong xai My tu, van chuong lam gi doi voi bon dot nat tui bay thi khong can. Nho ngay xua di hoc tap cai tao nghe thang ngu dai thang khon ma nhin cuoi muon te cuc.
Neu may la Cong an Internet thi ve hoc them nhieu nua di hay la lan luon di!
Xua qua roi Diem !
ka = cứt mi = commi kami là cứt của cộng sản viết tắt cho nên người việt nam có rất nhiều thằng kami v́ việt công đi đến đâu là ỉa són ở đấy sau gần 37 năm th́ đếm không biết bao nhiêu thắng kami ra đời văn hóa th́ đầu trộm đuôi cướp học thuộc ḷng nói và tuyên truyền như vẹt chăng hiểu cái ǵ đúng là bọn văn công v+...............
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.