Song Chi.
 Chúng ta chắc chắn sẽ mất nước, nếu nh́n vào tấm h́nh những người đi  biểu t́nh yêu nước bị công an-là những con người cùng chung máu đỏ da  vàng, cùng ngôn ngữ, cùng chung sống trên một lănh thổ đất mẹ cong cong  h́nh chữ S-đánh đập, đối xử thô bạo như với kẻ thù hay tội phạm loại  nặng. Nào vác trên vai như khiêng con vật giữa phố, nào kéo lê xềnh xệch  giang hai tay hai chân giữa đường, nào bị đạp thẳng vào mặt, ngực, bị  quẳng quật trên xe…Những bức h́nh chụp, video clip c̣n đầy đó trên mạng,  thời buổi này có cái ǵ che dấu được dưới ánh sáng mặt trời?
 
Những tấm h́nh sẽ đi vào...lịch sử!
 
 
 
 Công an bắt bớ, đàn áp người biểu t́nh phản đối Trung Quốc.
 Chúng ta chắc chắc sẽ mất nước khi đa số đội ngũ công an ch́m nổi,  cảnh sát cơ động cho tới dân quân trật tự…c̣n tin rằng những người đi  biểu t́nh ôn ḥa xuất phát từ ḷng yêu nước-là những kẻ bị bọn xấu lợi  dụng, sẽ trở thành có hại cho chế độ, cho cách mạng, cần phải trấn áp.  Hoặc họ được các thế lực thù địch nào đó cho tiền, chỉ với 50.000/đồng,  để xuống đường gây rối!
 Chúng ta chắc chắn sẽ mất nước bởi con số những người dũng cảm đi  biểu t́nh để cất lên tiếng nói phản đối những hành vi ngang ngược, gây  hấn của nhà cầm quyền Trung Quốc c̣n quá ít nếu so sánh với những con  người thờ ơ, bàng quan, vô cảm trước vận mệnh đất nước. C̣n quá nhiều  những người tin rằng cái bọn xuống đường kia là bọn phản động hoặc rỗi  hơi, muốn chơi nổi. Rằng không nên dính dáng đến chính trị, chuyện lớn  đă có nhà nước lo, đảng lo. Rằng biển Đông vẫn yên tĩnh, quan hệ giữa  hai nước vẫn tốt đẹp, chỉ có những kẻ có cái nh́n bi quan, tiêu cực là  hay làm lớn chuyện mà thôi.
 Chúng ta chắc chắn sẽ mất nước bởi ngay trong những ngày một con tàu  thăm ḍ dầu khí của VN bị tàu Trung Quốc cắt cáp, và sự căm phẫn của  người dân đang đốt nóng các diễn đàn, báo chí, th́ một ông Phó Thủ tướng  (Hoàng Trung Hải) lại ra lệnh tích cực triển khai xây dựng Cung Hữu  Nghị Việt Trung (một dự án được xây dựng từ nguồn vốn viện trợ không  hoàn lại của nhà nước Trung Quốc dành cho nhà nước Việt Nam!). Trong  những ngày tháng 6, khi người dân đang sục sôi xuống đường biểu t́nh th́  đoàn Mặt trận Tổ quốc VN (một tổ chức mang tiếng là đại diện cho nhân  dân) lại đang đi thăm Trung Quốc để khẳng định 
Việt Nam rất coi trọng mối quan hệ với Trung Quốc  (lời  của Phó Chủ tịch Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam Trần Hoàng  Thám). Những ngày tháng 7, khi ngư dân VN tiếp tục bị tàu quân sự Trung  Quốc với các binh lính có vũ trang đánh đập tàn tệ th́ đoàn lănh đạo  các cơ quan báo chí-Hội nhà báo VN lại đang hồ hởi đi thăm Trung Quốc  v.v…
 Chúng ta chắc chắn sẽ mất nước bởi giữa lúc cả thế giới, trong đó có  Hoa Kỳ, đều lên tiếng bênh vực VN, lên án hành động ngày càng leo thang  gây hấn của Trung Quốc trên biển Đông và sẵn sàng ch́a bàn tay cho VN.  Th́ ngay sau đó, từ ông Bộ trưởng Bộ quốc pḥng Đại tướng Phùng Quang  Thanh cho đến ông Thứ trưởng ngoại giao Nguyễn Thanh Sơn lại tiếp tục ca  bài ca 
Việt Nam luôn coi trọng quan hệ đoàn kết, hữu nghị, “đối tác hợp tác chiến lược toàn diện” với Trung Quốc;  tiếp tục trân trọng 16 chữ vàng lừa mỵ. Và ông Thứ trưởng ngoại giao  Nguyễn Thanh Sơn lại thân hành sang tận Bắc Kinh, chấp nhận con đường  đàm phán song phương với Trung Quốc!
 Chúng ta chắc chắn sẽ mất nước bởi là một nước nhỏ, yếu hơn Trung  Quốc nhiều lần nhưng những người lănh đạo VN lại khước từ mọi lợi thế  chính nghĩa mà VN đang có trên hồ sơ biển Đông, khước từ sự hỗ trợ của  bạn bè quốc tế, khước từ mọi sự đàm phán đa phương, dựa cậy vào luật  pháp quốc tế…Từ ông Thứ trưởng Bộ quốc  pḥng Nguyễn Chí Vịnh cho đến  ông Chuẩn đô đốc Phạm Ngọc Minh, Phó Tư lệnh Tham mưu trưởng quân chủng  hải quân, mạnh miệng tuyên bố VN không liên minh liên kết quân sự với  bất cứ nước nào, không cần đến bất cứ ai, tự ḿnh cúi đầu đi thẳng cái  bẫy đàm phán song phương của kẻ thù!
 Chúng ta chắc chắn sẽ mất nước bởi đường lối ngoại giao sai lầm của  đảng và nhà nước cộng sản VN, chọn kẻ thù lâu dài của dân tộc làm đồng  minh, bạn bè, sợ hăi làm bạn với các quốc gia dân chủ tiến bộ. Một đường  lối ngoại giao không rơ ràng, nước đôi nước ba, lúc thế này lúc thế  khác, làm mất ḷng tin của nhân dân và cả thế giới!
 Chúng ta chắc chắn sẽ mất nước với một nhà nước mang tâm lư khiếp  nhược sợ hăi nước khác quá nặng. Một nhà nước không dám và cũng không  thể bảo vệ được người dân của ḿnh trên biển và cả trên bờ. Một nhà nước  không dám đứng về phía nhân dân, thiếu ḷng tin vào nhân dân, luôn luôn  đặt quyền lợi và sự tồn vong của đảng, của chế độ lên trên quyền lợi  của đất nước và dân tộc. Một nhà nước không bao giờ công khai minh bạch  chuyện nước trước quốc dân, chỉ chăm chăm đi đêm, hết kư hiệp ước này  lại đến thỏa thuận kia. Đất đai biển cả cứ ngày càng hẹp dần, mất dần.
 Chúng ta chắc chắn sẽ mất nước bởi ngay chính những người dân, kể cả  tầng lớp trí thức nhân sĩ, dù đă hiểu ra cái họa mất nước là từ phương  Bắc, nhưng vẫn chưa nh́n ra hoặc chưa dám thừa nhận gốc rễ của cái họa  mất nước chính từ những kẻ bán nước đang ngồi trên đẩu trên cổ dân tộc.  Từ sự lựa chọn, con đường đi mà họ đang dẫn dắt cả dân tộc phải theo!  Nên chỉ kêu gọi đảng sửa đổi, cải cách mà không dám nghĩ đến chuyện phải  thay đổi luôn cả cái đảng ấy, cả mô h́nh thể chế chính trị này.
 Chúng ta chắc chắn sẽ mất nước bởi trong từng người dân Việt, vẫn là  cái tâm lư ích kỷ cộng với tầm nh́n ngắn, chỉ thấy cái lợi trước mắt mà  không thấy cái hại lâu dài, chỉ nghĩ đến cái lợi cho bản thân mà không  nghĩ đến cái lợi chung của đất nước, của cả cộng đồng.
 Chúng ta chắc chắn sẽ mất nước bởi muôn vàn cái thực tế hiển nhiên đang bày ra trước mắt như thế.
 Nhưng thực sự th́, chúng ta đă mất nước chưa?
 VN có c̣n là một quốc gia hoàn toàn độc lập, toàn vẹn về lănh thổ lănh hải?
 Câu trả lời đau đớn là chúng ta đă mất nước rồi, mất dần dần, mất  toàn diện về mọi mặt mà chúng ta nhiều người vẫn chưa ư thức hết.
 Chúng ta đă mất nước rồi khi nh́n lại trên dải đất VN này, 
người nước lạ  muốn làm ǵ th́ làm, vào ra nước ta như chỗ không người, vơ vét tài  nguyên, nguyên liệu, thực phẩm chất lượng cao mang về nước vả đổi lại  những hàng hóa thực phẩm kém chất lượng, hàng độc hại. Thuê đất thuê  rừng của ta, đưa người sang làm việc rồi cắm rễ lâu dài trên quê hương  ta. Những công tŕnh kinh tế trọng điểm đều trao vào tay 
người nước lạ. Trong những  công trường, nhà máy…của 
nước lạ, người nước lạ tràn ngập, nếu có chuyện ǵ xảy ra, khác nào kịch bản Con ngựa thành Troy sẽ xảy ra?
 Chúng ta đă mất nước rồi khi báo chí phê phán chỉ trích Trung Quốc  th́ bị Bắc Kinh cao giọng mắng nhà cầm quyền VN phải biết định hướng dư  luận, phải về dạy dỗ lại nhân dân! Nhất cử nhất động của đảng, của nhà  nước VN đều “được” sự quan tâm chỉ đạo kèm cặp của Bắc Kinh. Và ngay  trong những cuộc biểu t́nh của người VN, cũng có bóng dáng người Trung  Quốc đứng quan sát, theo dơi, chỉ thị…
 
 
 
 
 Những nhận vật được cho là người Trung Quốc có mặt quan sát các cuộc biểu t́nh của người VN. Nguồn: blog Nguyễn Xuân Diện.
 Chúng ta đă mất nước từ lâu, từ trong sự lệ thuộc về tư tưởng, khi  sao chép của Trung Quốc từ mô h́nh thể chế chính trị, kinh tế…cho đến  cách ứng xử với nhân dân, học theo làm theo từ cải cách ruộng đất, đánh  tư sản mại bản cho đến mẫu trang phục quân đội! Từ trong sự lệ thuộc về  kinh tế ngày càng nặng nề, mà lệ thuộc kinh tế tất yếu đưa đến sự lệ  thuộc vể chính trị. Lệ thuộc về văn hóa. Lệ thuộc về tinh thần.
 Đâu cần phải đợi đến khi chiến tranh xảy ra, chúng ta mới thực sự mất nước?
RFA