Tại vùng nọ có một anh, hễ ngồi đâu là khoe tài bắn giỏi, đi săn giỏi của ḿnh. Một lần ngồi uống chè chát bên nhà hàng xóm, anh khoe với bà con một bận đi săn hổ hết sức li ḱ như sau:
– Tối hôm ấy, tôi có vào rừng săn hổ. Ŕnh măi, lần ṃ măi, đến bên bờ suối th́ thấy bên kia bờ cát trắng có một con hổ đang nằm ngủ dưới ánh trăng. Bà con có biết tôi làm ǵ không?
– Lấy súng ngắm hổ chứ ǵ? – Có người nói.
Anh ta cười:
– Bắn làm ǵ cho phí đạn. Nó đang nằm ngủ kia mà. Tôi liền nhẹ nhàng lội qua suối, đi quành ra phía sau nó, rồi nhảy tới đạp một chân lên bụng nó và ngay lập tức lấy dao cắt phăng cái đuôi nó nhanh như cắt.
Một người khác ngạc nhiên hỏi:
– Tại sao anh không cắt cái đầu hổ cho nó oai ?
Với giọng không sôi nổi nhiệt t́nh như trước nữa, anh ta đáp:
– Cái đầu hổ ấy à ? Thằng cha nào đă cắt mất từ lúc nào rồi.
VietBF©sưu tập
|