NGẫm lại thấy những câu nói của người xưa để lại rất hay và chuẩn, Đó là sự đúc kết những kinh nghiệm sống mà chúng ta cần học tập. Bây giờ, chúng ta thấy vẫn c̣n nguyên giá trị.
Không xuống đáy biển không biết biển sâu, không nuôi con không thấu ḷng cha mẹ
Có những thứ ḿnh nh́n thấy chưa hẳn đă là đúng. Và cũng có những thứ luôn ở bên nhưng chúng ta lại không cảm nhận được.
Cũng như trong cuộc đời này, nếu chúng ta không thực sự trải nghiệm sẽ chẳng bao giờ biết được việc đó như thế nào, tốt hay xấu, làm được hay không. Khi chúng ta lên chức bố mẹ, chúng ta mới cảm thấy được sự nỗi ḷng vất vả của cha mẹ, họ đă hy sinh cả cuộc đời để đánh đổi lại hạnh phúc cho chúng ta mà chẳng bao giờ kêu than, cho dù chúng ta cho bao nhiêu vật chất cũng khó ḷng bù đắp được.
Người có tài chẳng cần nói nhiều, chỉ có những kẻ bất tài vô dụng mới hay khoe khoang, thể hiện
Người thông minh không mất quá nhiều thời gian để chứng minh 1 điều ǵ đó không cần thiết. Với họ, thời gian đó là để làm việc. Và việc chứng minh bằng lời nói cũng là điều dư thừa.
Đôi khi lời nói sẽ bộc lộ sự hiểu biết và trí tuệ của con người, nhưng có những lúc trầm mặc lại thể hiện được sự uyên thâm, chín chắn của họ.
Đèn thắp thường xuyên mới sáng, dao mài thường xuyên mới sắc
Người giỏi là do được rèn luyện thường xuyên chứ chẳng có vĩ nhân nào sinh ra đă được cả thế giới tôn thờ. Muốn làm nên chuyện, bản thân phải được rèn luyện, “thử lửa” rèn luyện trong khó khăn.
Ánh sáng là do chúng ta tạo ra, nó sẽ không thể sáng nếu chúng ta không biết cách sống, cố gắng trải nghiệm những điều khó khăn nhất trong cuộc sống. Tăng Quốc Phiên (đời Thanh) từng nói: “Bất luận là ở nhà, ở chốn quan trường, chỉ huy quân ngũ… đều phải lấy chữ "cần" làm gốc”.
Chỉ khi đánh đổi thành công bằng mồ hôi và nước mắt mới có thể tự tin nói đó là thành công có ư nghĩa. Đèn muốn sáng là phải được thắp liên tục, một chút tắt đi là sẽ măi măi chẳng thể trở thành một ng̣n đèn hoàn hảo.
Điều đáng sợ là ḷng người khó đoán
Thứ đáng sợ nhất là những thứ không nh́n thấy chứ không phải thứ nh́n thấy được. Ḷng người cũng vậy, càng bí hiểm càng đáng lo. Đi đường dài mới biết ḷng người tốt hay xấu, có những người cảm giác là rất tốt luôn ở bên chúng ta nhưng khi có khó khăn sẵn sàng bán đứng, gây khó khăn để d́m chúng ta xuống.
Thế nhưng có những người vẻ ngoài lạnh lùng, ra vẻ không quan tâm nhưng khi chúng ta ngă xuống, sẵn sàng đưa cánh tay nâng đỡ và dạy cho chúng ta những bài học quư giá. Đường dài mới biết ngựa hay, ngày dài mới biết tâm ai thật t́nh, t́nh bạn trải qua năm tháng mới đáng trân quư.