Nancy Borowick là một nữ nhiếp ảnh gia người Mỹ. Cha mẹ cô đã có những năm tháng vật lộn chống chọi với căn bệnh ung thư. Nữ nhiếp ảnh gia đã ghi lại những khoảnh khắc quý giá này qua những bức ảnh đen trắng.
Ông Howie Borowick và vợ Laurel Borowick kết hôn vào năm 1979. Họ có một gia đình hạnh phúc với ba người con. Vào năm 1997, khi bước vào tuổi 42, bà Laurel bị chẩn đoán mắc ung thư vú. Những năm tháng tiếp theo của cuộc đời, bà Laurel không ngừng chống chọi với bệnh tật. Sau 15 năm chung sống với ung thư, vào năm 2012, Laurel nhận được tin sét đánh. Chồng bà, ông Howie, mắc ung thư tụy giai đoạn 4.
Trong ảnh, ông bà Borowick cùng nhau hóa trị tại bệnh viện ở thị trấn Greenwich, hạt Fairfield, bang Connecticut, Mỹ vào tháng 1/2013. "Không có gì hạnh phúc bằng có một người bạn đời để chia sẻ những phút giây vui vẻ lẫn những lúc khó khăn", ông Howie nói.
"Cha và mẹ ôm nhau trong phòng ngủ. Họ không thể tưởng tượng có ngày cả hai cùng phải điều trị ung thư. Cùng nhau, họ đối mặt và chống chọi với bệnh tật hàng ngày. Họ chăm sóc cho nhau", con gái Nancy Borowick nói. Là một nhiếp ảnh gia báo chí, Nancy cho biết khi biết tin cha mẹ mắc bệnh, cô chỉ làm điều duy nhất mà cô nghĩ mình làm tốt: Đó là cầm máy ảnh lên và ghi lại hành trình kéo dài 24 tháng hai ông bà cùng nhau vật lộn với ung thư.
Ông Howie và bà Laurel đeo hai chiếc vòng bệnh viện giống nhau. Gia đình ví chiếc vòng đeo tay này giống như cặp nhẫn cưới tượng trưng cho cuộc hôn nhân bền vững hơn 30 năm của họ.
Nancy chụp bức hình này khi mẹ cô ngồi tắm nắng sau một đợt trị liệu. Qua khoảnh khắc này, Nancy muốn truyền tải câu chuyện về "sức mạnh, vẻ đẹp, sự dại khờ và yên bình".
"Tôi có thể đặt mình vào địa vị của bà trong giây phút đó. Ngồi trong nắng ấm và cảm nhận được những gì bà đang cảm nhận", Nancy nói.
"Trong bếp, bố đang nhảy nhót để chọc cho mẹ cười. Hai người hay pha trò để xóa tan bầu không khí nặng nề của gia đình", Nancy viết.
Nancy nhớ những giây phút vui vẻ hiếm hoi như khi ông Howie giúp vợ cạo đầu để chuẩn bị cho đợt điều trị thứ ba, rồi bà dùng mớ tóc đó giả làm lông mày. Hay sau này khi bà Laurel phải trợ thở, bình oxy mà bà phải luôn kéo theo người được gọi là con robot nhặt rác trong bộ phim hoạt hình nổi tiếng WALL-E.
Bà Laurel đánh thức chồng dậy sau một giấc ngủ trưa bằng một nụ hôn vào tháng 3/2013.
Vào tháng 1/2013, ngay trước một đợt hóa trị mới, cả gia đình ngẫu hứng quyết định vào phút chót thực hiện một chuyến đi nghỉ tới Naples, ở vịnh Mexico, phía tây nam bang Florida.
Ông Howie thư thái thả mình trong bể bơi khi đi nghỉ cùng gia đình ở Naples.
Vào một sáng tháng 3/2013, hai vợ chồng nhận tin mừng từ bệnh viện. Trong phòng tắm, ông bà đã khóc khi được thông báo rằng khối u của họ đang thu nhỏ lại.
Tại lễ cưới của Nancy tổ chức ở New York vào tháng 11/2013, bố mẹ cô dù kiệt sức vì bệnh tật vẫn có mặt và nắm tay con gái trong ngày trọng đại.
Tháng 12/2013, ông Howie Borowick trút hơi thở cuối cùng. Trước khi mất, ông tự viết điếu văn cho bản thân. Ước nguyện của ông là được mặc chiếc áo của đội bóng New York Giants mà ông hâm mộ, đội chiếc mũ lưỡi chai với chữ cái HB, viết tắt tên của ông. Triết lý sống của ông Howie là cuộc sống như một món quà, không gì có thể biết trước, vì vậy hãy trân trọng mọi thứ mà mình đang có và hãy tận hưởng từng giây phút.
Sau khi chồng mất, bà Laurel cô đơn trong cuộc chiến với bệnh tật. "Lúc đó, chúng tôi đang mất đi hòn đá níu giữ gia đình này", Nancy nhớ lại. Sau đúng một năm, vào tháng 12/2014, bà Laurel Borowick qua đời tại nhà.
"Mẹ tôi không sợ cái chết", Nancy chia sẻ. "Tôi nghĩ khi bạn mắc ung thư gần 18 năm, bạn chắc chắn đã nghĩ nhiều về cái chết và có lẽ đã thỏa hiệp và chấp nhận nó".
Lời nhắn "Anh yêu em" của ông Howie Borowick để lại cho vợ. Nancy Borowick muốn chia sẻ câu chuyện của cha mẹ vì cô biết ngoài kia còn nhiều người cũng đang trải qua những khó khăn tương tự.
"Chúng ta đều có thể đồng cảm ở một mức độ nào đó. Chúng ta cần nâng đỡ nhau, giúp đỡ lẫn nhau khi có thể", cô nói.