Chúng ta nên cẩn thận với lời nói của ḿnh. Các cụ ngày xưa có câu “lời nói là đoi máu” th́ cũng đủ hiểu lới nói quan trọng đến mức nào rồi. Cho nên mới có lời khuyên cho mọi người: Tuyệt đối không được nói những lời này nếu không khẩu nghiệp sẽ theo tới tận 7 kiếp.
Câu nói dân gian “Khẩu xà tâm Phật” là sai hoàn toàn, Phật chẳng bao giờ nói lời độc ác, hại người, là tính cách các con dùng để tả Rắn. Ở mỗi người có cách nói thương khác nhau, có cách biểu hiện Từ Bi khác nhau. Như hạnh sai biệt của các Bồ Tát, thị hiện là Phán quan cũng xét xử công minh, khó có thể gọi là Ác tướng.
Chư Tổ mắng chửi đệ tử từ tâm không, để giáo hóa nhẫn hạnh hay khai ngộ Chân tánh, chẳng thể gọi là Ác khẩu. Nhưng người tự cho ḿnh có Tâm lành, nên buông lời không kềm chế, mỗi lời nói gây hại cho kẻ khác không kể xiết, lại ngụy biện bằng câu “Khẩu xà Tâm Phật” th́ khẩu nghiệp ấy thật khôn lường. Từ Tâm Phật th́ lời ấy dù thế nào cũng mang lợi cho người nghe. Ngược lại, chỉ gây hại đó gọi là Ác khẩu. Và Tâm Ác sinh tướng Ác, sinh khẩu Ác, sinh nghiệp Ác, sinh Ác báo.
Những điều cần bỏ để tránh gây khẩu nghiệp
1. Vọng ngữ – nói dối
Phật giáo coi trọng sự thật và điều thật, nên nói dối là một trong những tội nghiệt nặng. Người mà mở miệng ra là nói dối, nói dối không chớp mắt, nói dối tới quen miệng, thuận lời, không cần suy nghĩ, chính ḿnh c̣n không cảm nhận được ḿnh đang nói dối. Thật là nguy hiểm!
Nếu không thể giúp được ǵ cho người khác th́ không nên hại người
Những người này đôi khí nói dối cũng không phải là để hại người mà nói dối cho vui, ba hoa, nhưng không biết rằng như thế là rước họa vào thân. Người gặp th́ đề pḥng, bạn bè gặp th́ lánh xa, nhân duyên gặp th́ vụt mất. V́, Phật dạy về cuộc sống, dù nói dối xuất phát từ hảo tâm hay ác ư đều là tạo nghiệp xấu, làm tổn hại danh dự và hạ thấp bản thân.
2. Thiển ngữ – lời lẽ thô thiển
Người mà hay dùng những lời không hay đả kích người khác th́ đối với Phật giáo chính là ác nhân. Đả thương ḷng tự trọng của người khác, chửi mắng người khác, làm phương hại danh dự người khác là họa từ miệng ra, nói lời hại người lại chính là hại ḿnh, tự mang phiền toái đến cho ḿnh.
Bởi vậy, Phật dạy, tôn trọng người khác là tôn trọng chính ḿnh. Khi thốt ra những lời lẽ thô tục đối với người khác th́ cũng là lúc bản thân bị hạ thấp, mà nói lời thiển ngữ lại c̣n bị tổn phước, rất không nên làm.
3. Ba phải – nói hai lời
Hai lời tức là lúc nói thế này lúc nói thế khác, châm ng̣i ly gián, trước mặt người này nói A mà với người khác lại nói B để hai bên phát sinh mâu thuẫn. Loại người này rất nguy hiểm, dùng lời lẽ hại người, là tạo nghiệp ác chứ không đơn thuần chỉ là nhói sai sự thật.
4. Xảo ngữ – lời lẽ khiêu khích
Người dùng ngôn ngữ khích bác, gợi lên ḷng tham, sân, si của người khác, tuy cười nói bóng bẩy đấy mà bụng dạ sâu xa, cũng là ác nghiệp. Nếu không thể giúp được ǵ cho người khác th́ không nên hại người, nếu không thể dùng từ bi mà hóa độ tham, sân, si của người khác th́ cũng không nên khơi gợi, cổ vũ những thói xấu ấy.
5. Phật dạy: Hoạ từ miệng mà ra.
Nặng:
Ăn không nói có
Nói lời hung ác
Nói lưỡi đôi chiều
Nói lời thêu dệt
Nhẹ:
Ăn uống cầu kỳ (cứ con ǵ cũng ăn cho ngon cho no đi)
Phê b́nh khen chê
Rêu rao tứ chúng
Hậu quả của khẩu nghiệp cũng vô cùng kinh khiếp. Không dương th́ âm, sớm hay muộn th́ cũng đều có báo ứng.
Vết thương bạn gây ra trên thân thể người khác c̣n có ngày lành, c̣n vết thương gây ra do lời nói th́ chẳng biết khi nào mới lành lặn được.
Khẩu nghiệp là nghiệp lực khó khắc phục nhất cho việc tu hành
Gieo nhân nào gặp quả ấy, đừng v́ đôi lời nói ra phút chốc mà gánh nghiệp cả đời.
Mỗi khi nói điều ǵ cần phải suy nghĩ cho thấu đáo
Làm thế nào để giữ ǵn khẩu nghiệp? Dưới đây là một vài phương pháp giữ ǵn khẩu nghiệp:
– Một lời nói mà qua đó có ư tốt nhằm xây dựng người khác, hay một lời nói mà có ư thức động viên an ủi người khác… th́ hăy nói đi, đừng chờ chi thời gian qua đi không c̣n ư nghĩa nữa. Với một cái Tâm ư tốt như vậy trong từng lời nói th́ đó là một hành động tốt th́ hăy tiếp tục đi, bởi v́ sự tiếp tục đó chính là sự gieo trồng chánh nghiệp. Cho nên ông bà có nói rằng “uốn lưỡi 7 lần trước khi nói” để cho chính chúng ta suy nghĩ thật kỹ với những ǵ ḿnh nói ra làm sao cho nó phù hợp tâm lư và nhất là hợp t́nh hợp lư. Thái độ nói ôn ḥa điềm đạm sẽ làm tăng thêm uy tín cho người nói, gây dựng được một thiện cảm để người ta muốn nghe. Cuối cùng cái cốt lơi là ư thức của ta qua lời nói sẽ gây người nghe một cảm nhận, ư niệm qua lời nói của ta. Nói như vậy th́ sợ ǵ người khác không nghe. Cứ tấn tu như vậy th́ sẽ h́nh thành nên một h́nh ảnh đẹp, phẩm chất rất tốt trong mọi việc thương thuyết thường ngày.
– Lắng nghe: Khi nghe ai đó giăi bày, hăy chia sẻ với họ bằng sự lắng nghe, cho nên nó vẫn là một hoạt động dù không nói. Nghe ở đây là nghe tất cả với tâm chân thành, nhất là phải tập nghe những điều trái khoáy khó nghe.
– Sẽ không nói những ǵ gây đau khổ phiền năo cho người và cho ḿnh và đă lỡ nói rồi th́ đừng nói nữa là cách tốt nhất để không nói bất chánh. Cũng giống như gieo trồng vậy, những lời nói hay th́ người khác nhận, những lời nói không hay th́ chính ḿnh nhận lấy mà thôi. Chủ đích của nói là có người nghe, mà người ta không muốn nghe th́ chính ḿnh tự nghe lấy vậy. Ông bà ta cũng thường hay nói rằng “Lời ngay hay chói tai” đó là sự cảm nhận của người nghe, c̣n đối với người nói th́ đă có “lời ngay” rồi mà c̣n “nói ngay” nữa với những cách nói tâm lư th́ ai lại không muốn nghe, càng tốt hơn chứ sao.
– Tập nghe “chói tai” để quán thấy vô chấp và tập nói “Ái ngữ” để nhiếp phục tâm là con đường chánh pháp tu tập khẩu ngữ, hành tŕ tứ chánh hữu hiệu nhất về phương diện tạo khẩu nghiệp.
– Niệm Phật: Hăy học gương của Ni Sư trong câu chuyện ở trên. Hăy dùng câu cửa miệng “A Di Đà Phật” thay cho lời nói đâm thọc, thay cho lời khen tiếng chê. Chúng ta vừa tránh được nghiệp ác vừa có khả năng văng sanh tịnh độ.
Vietbf @ sưu tầm.