Lời người lính Việt Nam Cộng Hòa gởi các chiến hữu đổi màu
Tôi rất ngại, không biết phải xưng hô thế nào với các bạn, trước đây tôi và các bạn đứng dưới lá Quốc Kỳ nền Vàng ba sọc đỏ, nay có một số đã chấp nhận đứng dưới lá cờ đỏ sao vàng, lá cờ mà trong cuộc chiến bảo vệ tự do, chúng ta không bao giờ chấp nhận và truy lùng trong những cuộc hành quân, cũng như hạ xuống tại những vùng nông thôn kẻo lánh để thay vào bằng lá cờ vàng ba sọc đỏ.
Đau lòng là ngày nay, các anh còn đứng chào cờ đỏ khi về Việt Nam, còn đứng trước lá cờ đỏ sao vàng và chân dung Hồ chí Minh, thậm chí khi trở sang nước tạm dung, các anh tỏ ra khiếp sợ một cách hèn nhát, ít khi dám tham dự các sinh hoạt có lá Cờ Vàng, nhất là không dám chụp những tấm ảnh có những thứ mà chế độ cộng sản thù ghét, đã sống tại các nước dân chủ, nhưng các anh vẫn còn sợ hải đảng cộng sản, thì làm sao giải trừ được chế độ phi nhân, mang lại tự do cho đồng bào Việt Nam.
Tôi cảm thấy ngượng ngùng khi gọi các anh là chiến hữu, các anh đã thực sự đổi màu, trở thành đồng chí với cán binh cộng sản khi về đây vui chơi hay với nhiều lý do khác.
Nhớ thuở xưa, quân nhân chúng mình đã thề trung thành với tổ quốc, đứng dưới lá Quốc Kỳ nền Vàng ba sọc đỏ, ngày nay các anh đã quên tất cả và đổi màu chỉ sau lần về Việt Nam và sau đó là những chuyến hồi hương, càng thắt chặt tình đồng chí với cán bộ, công an, bộ đội để kết bạn tâm giao, mua sự an toàn bằng những tiệc tùng do chính các anh xuất tiền chiêu đãi.
Những năm tháng chiến đấu chống lại kẻ thù cộng sản, tay sai của khối cộng sản quốc tế, những năm tù đày tưởng như không sống sót sau khi miền nam thất thủ. Một số các anh may mắn di tản trong giờ phút sau cùng của cuộc chiến và nay một số các anh đã quay về, không còn như bài ca: Người Di Tản Buồn, một thời làm xúc động trái tim của những người xa tổ quốc, khi quê hương lọt vào tay quân thù.
Những người di tản buồn ấy tiêu biểu như thiếu tướng Nguyễn Cao Kỳ và gia đình với con gái Kỳ Duyên, vợ là Tuyết Mai, đã quay về, sánh vai cùng những kẻ mạt sát mình là “bọn phản động nước ngoài, đĩ điếm du côn…” chắc chắn là những người di tản buồn ấy đã mất hết tâm hồn, trở thành công cụ tuyên truyền cho chế độ cộng sản phi nhân !
Những bạn lính may mắn khác, vượt biển, đi bằng đường bộ thành công, đến bến bờ tự do. Sau bao năm lăn lóc nơi xứ người, thành công trên nhiều lãnh vực, bỗng trở về, mang tiền về giúp đảng cộng sản từ nhiều năm qua, họ trở thành khách cung cấp tiền thường trực hàng năm cho chế độ cộng sản, giúp đảng CS vượt qua những khó khăn kinh tế, nợ nần lút đầu, nên tránh được sụp đổ từ lâu, khi cạn kiệt tài chánh, là bài toán chung cho sự sụp đổ các chính quyền trên thế giới.
Một số tù cải tạo, sống sót, được Hoa Kỳ cứu vớt theo chương trình O.D.P, sau thời gian định cư, quay về, kết bạn với những kẻ đã từng hành hạ, mạt sát trong các nhà tù, lương tri của con người không nằm trong ấy, ngay cả thú vật cũng không quên sau vài lần đánh đập nó, nhưng các anh quân nhân H.O trở về, kết bạn mới với cán bộ, trở thành đồng chí, kiêm mạnh thường quân trong các tiệc, sáng nhậu với ủy ban nhân dân, chiều công an đãi tiệc… đó là những đồng tiền hưu dưỡng được chính phủ Mỹ chu cấp để sinh sống, hay những món tiền hưu sau nhiều năm làm việc, thay vì chi cho gia đình, giúp cho các bệnh viện sở tại để chửa trị, trong đó có phúc lợi gia đình và cá nhân mình…. thì các anh lại tiêu xài cho cán bộ cộng sản để mua sự an toàn trong thời gian lưu lại, với nhiều ly do như thăm gia đình, hú hý với gái tơ, du lịch…Những quân nhân như Phạm Tín An Ninh, sau 9 năm tù, quay về để làm quen với những kẻ hành hạ trước đây, còn viết sách ca tụng “quản giáo” và giúp đỡ cả con “quản giáo” nữa !
Một số bạn bè của tôi cho biết ở nước Úc, chính phủ ưu ái dành cho quân nhân đồng minh quyền lợi, được cấp hưu dưỡng từ bộ cựu chiến binh, nhưng đã có nhiều anh đã dùng 11 tháng trong năm số tiền cấp dưỡng để sống tại Việt Nam, đó là tiền đóng thuế của dân Úc, lại được các anh nuôi chế độ cộng sản.
Theo nhiều người biết, nhiều quân nhân đã quay về, mua nhà, chỉ sang Úc 1 tháng cho hợp chính sách và trở về sống 11 tháng còn lại trong năm, các anh ấy là “đồng chí” với CS, chứ không còn là chiến hữu nữa.
Tại sao những quân nhân ở đây không báo cho chính phủ Úc biết những người như thế ?.
Một số quân nhân quay về Việt Nam thường viện lý do là “có quan hệ bang giao, các cựu chiến binh đồng minh ở Hoa Kỳ, Úc…” trở về Việt Nam du lịch, vì họ có nguồn gốc khác với các quân nhân VNCH, chúng ta ra đi vì chế độ cộng sản, nay không thể viện lý do bang giao, là quốc tịch được ban cấp để trở về nơi mà chúng ta từng nói là nguy hiểm, không thể quay về…. đó là trường hợp một giàn dây leo, có cây mướp, bầu, khổ qua…chung một giàn, nhưng khác giống.
Những người Việt tỵ nạn cộng sản khi trở về an toàn, thì đã tự mình xé bỏ căn cước tỵ nạn chính trị, chính phủ các nước ban cấp quyền công dân, nhưng họ cũng có quyền thu hồi khi cần và xét thấy những người được cấp vi phạm luật, giống như thu hồi giấy phép thương nghiệp, hành nghề luật sư, bác sĩ…của những kẻ vi phạm luật.
Kẻ thù cộng sản đã đạt thắng lợi lần nữa sau cuộc chiến Việt Nam, không phải chúng tài giỏi, nhưng là do trong hàng ngũ quốc gia, có một số người đón gió trở cờ, đặt quyền lợi cá nhân trên Tổ Quốc, trở thành những kẻ phản bội !
Trước năm 1975, chính sách chiêu hồi của Chính phủ miền Nam đã cải hóa hàng chục ngàn cán binh trở về với chính nghĩa quốc gia. Nhưng phía cộng sản cũng có cái gọi là: “trở về với nhân dân và cách mạng”, thực tế là con số người “giác ngộ cách mạng không nhiều”, đa số là những kẻ nằm vùng trong hàng ngũ quân đội, chính quyền bị lộ nên phải bỏ vào bưng để an toàn, hay những tên gây tội phạm hình sự, sợ bị pháp luật chế tài, nên vào rừng để trốn tránh. Vào những ngày gần cuối cuộc chiến, có một số quân nhân phản bội, nằm vùng như Nguyễn Thành Trung, quay súng làm phản, được cộng sản cấp giấy ”Tiền Khởi Nghĩa”, số người nầy đa số là gia đình cán bộ cộng sản, được móc nối bỏ hàng ngũ để sau nầy được an toàn.
Ngày nay, sau cuộc chiến, các quân nhân may mắn thoát khỏi tay kẻ thù, nay trở thành “tiền khởi nghĩa”, trở về làm đồng chí của những kẻ chiến thắng thời cơ, mang tiền về đóng góp cho bọn tư bản đỏ tại Việt Nam và đã thành kẻ phản bội.
Đây là những tâm tình của một người lính Việt Nam Cộng Hòa, đứng dưới lá Cờ Vàng Chính Nghĩa nhắn gởi những ai còn lương tri và đồng thời xác định lập trường, bảo vệ Chính Nghĩa Quốc Gia, từ nay những kẻ phản bội, trở cờ, không còn là chiến hữu nữa../ Đỗ Văn Xuân
(Người lính chưa nhận chứng chỉ giải ngũ)
người ta trở về không phải bắt tay với cộng sản. Người ta trở về vn vì quê hương, vì công việc.... Đừng có thấy người ta về rồi chụp mũ người ta vậy.
Tóm lại là thế thời đổi thay, người ta ai cũng có sự chọn lựa muốn làm gì hay không thích làm gì.
Nói hay lắm. "Người ta làm đĩ bị giang mai di truyền lại cho thằng con bị thun bác hồ" là do "người ta" vì tiền chứ không thích cái công việc nằm ngửa đó, đúng không thun? Cũng như thân nhân nguyễn văn trỗi của chú mày bị con quyên đạp ra khỏi giường nên ôm đồ ra gầm cầu Công lý chứ đâu phải vì cái thằng hồ chí minh chó đẻ hay cái đảng cộng sản súc vật VN? Chú mày yên phận ở cái tiệm làm móng tay của chú mày ở Toronto đi, càng sủa càng bị nhét đầy một họng đó thun.
The Following 2 Users Say Thank You to nguoidan For This Useful Post:
Bai viet qua hay. Ngay 26/5/1979 toi vuot bien ra khoi VN, cho toi ngay hom nay toi chua quay ve VN. Ba toi la Phao Binh, cau toi la Loi Ho^~, da hy sinh. GD toi luon luon la con chau linh cua VNCH.
The Following 2 Users Say Thank You to quehuong1975 For This Useful Post:
Bai viet qua hay. Ngay 26/5/1979 toi vuot bien ra khoi VN, cho toi ngay hom nay toi chua quay ve VN. Ba toi la Phao Binh, cau toi la Loi Ho^~, da hy sinh. GD toi luon luon la con chau linh cua VNCH.
Mến phục bạn ...tôi cũng là cựu sĩ quan QLVNCH ...vượt biên 1982 ...nếu vê VN thì phải đi dưới lá cờ máu ...nên đến bây giờ cũng chưa về VN ...Ở Canada có đầy đủ nhân quyền ... về VN ...công an nó muốn bắt và ghép tôi gì cũng được
Cám ơn tác giả.Bài viết thật hay, cãm động vô cùng, nhưng làm sao bây giờ, tôi đã từng gọi những người đó là 3D= Điên Đui Điêc, Mất trí, trong tù thì có người làm antenne, bây giờ thì vô số người về đất "đáng sống" VNCS để được lọt vào cái rọ, khi biết mình bị kềm chế thì hởi ơi, quá muôn rồi.
người ta trở về không phải bắt tay với cộng sản. Người ta trở về vn vì quê hương, vì công việc.... Đừng có thấy người ta về rồi chụp mũ người ta vậy.
Tóm lại là thế thời đổi thay, người ta ai cũng có sự chọn lựa muốn làm gì hay không thích làm gì.
Chuyện này khó thật, tôi suy nghỉ mấy hôm nay mà không tìm ra câu trả lời, định bỏ qua, nhưng sẽ trở thành vô lương tâm như qthinh, nên tôi trở vào đây cố bài tỏ tâm sự, mong các sư phụ trong này sáng trí hơn tôi, giúp tôi với. Trước kia nước Mỹ không thèm chơi với VNCS, bây giờ lết qua đó với tánh cách 'con mẹ xin ăn' (commercial), vì nước Mỹ là nước có người mất trí là một tổng thống (reagan) nên người Mỹ bị nhiểm binh này, vậy những người Mỹ dù là gôc gì đi nữa cũng có quyền làm như vậy chứ, cao ủy tị nạn hết quyền can thiệp rồi. Nhưng thấy đồng hương của mình đánh rơi cái danh dự của môt dân tộc mà lạnh lùng làm ngơ, không đếm xỉa tới, thì còn đâu là lương tâm con người. Bây giờ phải làm sao cho những người mất trí này để họ nhớ lại nguồn gốc của họ. Xin quý sư phụ, có ai thương tôi thì bỏ it thời gian giúp dùm. Xin cám ơn trước.
người ta trở về không phải bắt tay với cộng sản. Người ta trở về vn vì quê hương, vì công việc.... Đừng có thấy người ta về rồi chụp mũ người ta vậy.
Tóm lại là thế thời đổi thay, người ta ai cũng có sự chọn lựa muốn làm gì hay không thích làm gì.
Chuyện này khó thật, tôi suy nghỉ mấy hôm nay mà không tìm ra câu trả lời, định bỏ qua, nhưng sẽ trở thành vô tâm như qthinh ( dù cho quyền tự do cá nhân của họ ), bây chết mặc bây, giống như tao, nên tôi trở vào đây cố bài tỏ tâm sự, mong các sư phụ trong này sáng trí hơn tôi, giúp tôi với. Trước kia nước Mỹ không thèm chơi với VNCS, bây giờ lết qua đó đóng tuồng 'con mẹ xin ăn' (commercial), vì nước Mỹ là nước bị nhiễm bệnh mất trí của tổng thống reagan, vậy những người Mỹ dù là gốc gì đi nữa cũng có quyền làm nghề ‘xin ăn’ như vậy chứ, cao ủy tị nạn hết quyền can thiệp rồi. Nhưng thấy đồng hương của mình đánh rơi cái danh dự của môt dân tộc mà lạnh lùng làm ngơ, không đếm xỉa tới, thì còn đâu là lương tâm con người, ( nhìn lại chuyện Iphone6 ở singapour ). Bây giờ phải làm sao cho những người bệnh tâm thần này để họ nhớ lại nguồn gốc của họ. Xin quý sư phụ, có ai thương tôi thì bỏ it thời gian giúp dùm. Xin cám ơn trước.
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. Vì một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hãy ghé thăm chúng tôi, hãy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.