(GDVN) - Học giả Trung Quốc cho biết, lănh đạo mới của nước này đang muốn gác vấn đề tranh chấp Biển Đông, Biển Hoa Đông qua một bên v́ phải đối mặt với suy thoái kinh tế, sự phẫn nộ của công chúng đối với tệ nạn tham nhũng và môi trường ô nhiễm trầm trọng đang nổi cộm trong nước.

Ông Kim Lạn Vinh, Phó viện trưởng Viện nghiên cứu Quốc tế thuộc đại học Nhân Dân, Trung Quốc.
Tờ Japan Times ngày 23/6 dẫn lời học giả Trung Quốc cho biết, lănh đạo mới của nước này đang muốn gác vấn đề tranh chấp Biển Đông, Biển Hoa Đông qua một bên v́ phải đối mặt với suy thoái kinh tế, sự phẫn nộ của công chúng đối với tệ nạn tham nhũng và môi trường ô nhiễm trầm trọng đang nổi cộm trong nước.
Đó là nhận định của bà Lư Vi, Giám đốc Viện nghiên cứu Nhật Bản thuộc Viện Khoa học xă hội Trung Quốc và ông Kim Lạn Vinh, Phó viện trưởng Viện nghiên cứu Quốc tế thuộc đại học Nhân Dân, Trung Quốc.
Xung quanh tranh chấp chủ quyền nhóm đảo Senkaku giữa Nhật Bản với Trung Quốc, bà Vi cho rằng v́ thời gian gần đây tàu công vụ của cả Nhật Bản và Trung Quốc liên tục hoạt động trong khu vực 12 hải lư nhóm đảo này (Bắc Kinh gọi là Điếu Ngư), chính phủ 2 nước cần xây dựng 1 quy tắc, ví dụ như không sử dụng vũ lực trước hoặc duy tŕ 1 khoảng cách tối thiểu để tranh va chạm.
Bà Vi gọi những nỗ lực này là "cân bằng động" thay thế cho "cân bằng tĩnh", đó là việc Trung Quốc đă hạn chế việc phái tàu công vụ ra Senkaku cũng như để người dân đổ bộ lên nhóm đảo này trước thời điểm Nhật Bản tuyên bố quốc hữu hóa nhóm đảo Senkaku hồi tháng 9 năm ngoái.
"Trong t́nh h́nh mới, hai bên cần theo đuổi cân bằng động trong khi cam kết thực hiện không tạo ra hành động khiêu khích nào nữa", Lư Vi đề xuất.

Lư Vi, Giám đốc Viện nghiên cứu Nhật Bản thuộc Viện Khoa học xă hội Trung Quốc
2 học giả này cũng khuyến cáo giới chức Trung Quốc và Nhật Bản nên xoa dịu dư luận trong nước về vấn đề tranh chấp chủ quyền và tách biệt tranh chấp chủ quyền với các hoạt động hợp tác kinh tế cũng như quan hệ tổng thể.
Nếu để cộng đồng mạng tham gia vào vấn đề tranh chấp chủ quyền, vấn đề sẽ nóng lên và các chính phủ sẽ gặp khó khăn trong đối phó với t́nh huống đó, ông Vinh nhận xét.
Học giả này đề nghị truyền thông các bên nên hướng sự chú ư của người dân vào việc, tranh chấp chủ quyền giữa các nước hăy để cho các nhà ngoại giao chuyên nghiệp xử lư.
Kim Lạn Vinh kêu gọi Trung Quốc và Nhật Bản thiết lập một cơ chế quản lư khủng hoảng càng sớm càng tốt để giảm thiểu nguy cơ đụng độ gần nhóm đảo Senkaku.
"Lănh đạo mới của Trung Quốc phải đối mặt với nhiều vấn đề như kinh tế suy thoái, sự tức giận của người dân về tham nhũng và môi trường ô nhiễm trầm trọng. Họ đang mong muốn gác vấn đề tranh chấp Biển Đông, Biển Hoa Đông sang một bên", Kim Lan Vinh cho biết.
Học giả này c̣n đề xuất Tokyo và Bắc Kinh nên tổ chức một hội nghị thượng đỉnh giữa Shinzo Abe với Tập Cận B́nh để "xem xét nghiêm túc" những vấn đề tranh chấp và tăng cường sự tin cậy, phát triển quan hệ tổng thể song phương.
Tuy nhiên, đằng sau cái gọi là "Trung Quốc thiện chí không muốn gây căng thẳng với các nước láng giềng" mà Lư Vi và Kim Lạn Vinh đề xuất lại vẫn là âm mưu cũ, họ sợ đưa vấn đề tranh chấp chủ quyền biển đảo ra trọng tài và công luận quốc tế, xử lư tranh chấp theo luật pháp quốc tế.
Lư Vi bác bỏ việc đưa tranh chấp Senkaku ra ṭa án, trọng tài quốc tế v́ bà cho rằng đó là "vấn đề lịch sử" chứ không phải vấn đề liên quan đến luật pháp quốc tế?!
Kim Lạn Vinh nói rằng Trung Quốc không muốn "quốc tế hóa" tranh chấp và kiên quyết theo đuổi quan điểm "đàm phán song phương".
Ông Vinh c̣n sợ rằng nếu đưa tranh chấp Senkaku ra ṭa án hay trọng tài quốc tế th́ Philippines và Việt Nam sẽ làm theo, đưa tranh chấp Biển Đông ra ṭa án, trọng tài quốc tế và "sẽ làm cho t́nh h́nh phức tạp hơn"?!
Giải quyết tranh chấp lănh thổ thông qua các biện pháp ḥa b́nh cố nhiên là điều quan trọng và là mục tiêu của các bên, nhưng phải trên cơ sở luật pháp quốc tế, đặc biệt là Công ước Liên Hợp Quốc về Luật Biển 1982 (UNCLOS), và ở Biển Đông c̣n thêm Tuyên bố về ứng xử của các bên trên Biển Đông DOC chứ không phải kiểu đàm phán tay đôi "theo luật chơi Trung Quốc".
Hồng Thủy