Thụy My
-
“Cốt lơi của vấn đề vẫn là những quy định mập mờ của Luật đất đai. Người ta biết trước sau ǵ cái mảnh đất ấy cũng thuộc về người khác, người nông dân không có những yếu tố để gắn bó với đất đai của ḿnh… Nông dân mà ra phố, khi họ về th́ họ mang theo rất nhiều tật xấu ở phố, khiến cho sự thuần khiết về mặt truyền thống mất đi… Bộ máy công quyền ở địa phương thực sự rệu ră, thậm chí họ chả làm ǵ ngoài cái việc xem có cái ǵ có thể chôm chỉa được của dân th́ họ làm”…
Những gánh hàng rong
Gánh cả nỗi đau nhà nông không đất
Những trai làng thờ thẫn đợi người thuê
Trôi dạt thị thành vẫn giữ nét quê
Nhoẻn miệng cười khi công an rượt đuổi
Đừng đuổi !
Xin đừng rượt đuổi !
Họ chỉ là nạn nhân
Đô thị mở rộng mất nơi cày cấy
Đô thị văn minh họ không chốn nương thân
Những mảnh đời lam lũ
Từng gánh gánh nặng chiến tranh
Nay gánh gánh nặng ḥa b́nh
Sống thời nào cũng thiệt
Thiếu cả lời kêu than…
Những lời thơ chân chất trong bài thơ
« Đừng đuổi ân nhân » trên đây không phải do một nhà thơ chuyên nghiệp viết ra, mà là của một nhà khoa học – giáo sư tiến sĩ Hoàng Xuân Phú, làm việc tại Viện Toán học, thuộc Viện Khoa học và Công nghệ Việt Nam.
« Người nông dân thời nào cũng khổ », nhiều người đă có cùng một nhận xét như thế.
Tại Pháp, tuy là một nước công nghiệp phát triển, nhưng nông nghiệp vẫn đóng vai tṛ rất quan trọng. Không có đời Tổng thống nào mà không đến thăm Hội chợ Nông nghiệp hàng năm. Riêng tại Paris và vùng phụ cận, gọi chung là Ile de France, có đến phân nửa diện tích đất được dành cho nông nghiệp. Tuy vậy theo báo cáo của Hội đồng Kinh tế Xă hội và Môi trường Khu vực (Ceser) vừa công bố hôm qua, th́ với tốc độ đô thị hóa hiện nay, mỗi năm vùng Ile de France mất từ 1.500 đến 1.700 hecta đất nông nghiệp. Ceser cảnh báo, với nhịp độ này, th́ Paris và vùng phụ cận sẽ không c̣n đất nông nghiệp trong 200 năm nữa !
Theo nhiều công tŕnh nghiên cứu, th́ sản xuất nông nghiệp hiện nay có thể nuôi nổi những con người đang sinh sống trên hành tinh chúng ta. Cho đến năm 2050, thực phẩm phải tăng lên 70% mới đảm bảo được nhu cầu của 9 tỉ miệng ăn trên Trái Đất, và thật ra con số này cũng tương đối, v́ dân số nhân loại vào thời điểm đó dao động từ 8 tỉ cho đến 11 tỉ người. Và như vậy, vấn đề an toàn lương thực c̣n là một yếu tố mang tính chất địa chính trị.
C̣n tại Việt Nam, về mặt xă hội, với tỉ lệ 70% dân số sống ở nông thôn, th́ vấn đề nâng cao đời sống vật chất và tinh thần của người nông dân, giảm bớt bất công đối với những con người đang làm ra của cải vật chất cho xă hội, là một thử thách không nhỏ đối với chính quyền. Đặc biệt là trong hoàn cảnh chính quyền các địa phương đang nắm trong tay quá nhiều quyền hành, người lănh đạo có tâm th́ ít mà cán bộ nhũng nhiễu lại nhiều, th́ thân phận của người nông dân lại càng bọt bèo hơn.
Tạp chí có sự tham gia của giáo sư Vơ Ṭng Xuân ở An Giang và nhà văn Tạ Duy Anh ở Hà Nội.
Theo RFI