NGƯỜI VIỆT THÍCH TRUMP VÀ NGƯỜI VIỆT CAY CÚ VỚI TRUMP, HỌ KHÁC NHAU NHƯ THẾ NÀO ?
(Tái bản cái tút 4 năm trước, sửa tít và rút gọn, bổ sung chút cho dễ đọc). Trước hết phải khẳng định những người Việt thích Trump và công khai bày tỏ điều đó không được lợi lộc ǵ hết, dù họ ở Mỹ hay ở Việt Nam. Chính quyền Trump chỉ trả lại cho người Mỹ những thứ vốn là của họ, không chủ trương lấy của người này mang cho người kia. Những người Việt thích Trump, dù khuynh hướng chánh trị nào, cũng không được lợi lộc ǵ khi ông Trump thắng cử. Họ có thể làm trong cơ quan nhà nước hay làm kinh doanh tự do, lao động trí óc hay lao động chân tay, đồng thuận với công cuộc đổi mới của đất nước này hay “bất đồng chính kiến” với chế độ, một số trong những người này block tôi hay bị tôi block, đều có một điểm chung : họ không và sẽ không bao giờ nhận đồng quà tấm bánh nào, dù trực tiếp hay gián tiếp, từ chính quyền Trump hay bất kỳ chính quyền ngoại quốc nào. Họ yêu thích Trump v́ ông tạo niềm cảm hứng về sự hiện hữu của một chính quyền khiêm cung nhỏ gọn ít thuế má, không can thiệp vào đời sống riêng tư, tôn trọng sự hợp tác và giao dịch tự nguyện giữa cá nhân tự do trên thị trường và giữ ḥa b́nh cho thế giới. Họ được những đồng bào hằn học với Trump dán nhăn là “cuồng Trump”.
C̣n những người hằn học với Trump th́ căn bản có rất nhiều lợi lộc nếu như Trump bị đánh đổ. Lợi lộc của họ rất đa dạng, trực tiếp hoặc gián tiếp, tùy thuộc họ là ai. Xin dẫn ra một số :
Đối với các nhà kinh tế (trừ những nhà kinh tế ủng hộ thị trường tự do), do Trump đang làm hồi sinh kinh tế tự do truyền thống, thu hẹp vai tṛ của Chính phủ, băi bỏ mạnh mẽ các quy định cản trở sản xuất kinh doanh và tự do cá nhân, giảm mạnh thuế má cho người dân để kích hoạt nền kinh tế, khiến cho toàn bộ hệ thống và nhân lực kinh tế vĩ mô theo trường phái Keynes trên toàn thế giới có nguy cơ trở thành vô dụng (xem diễn giải thêm dưới cmt). Đây là trường phái kinh tế mà F.A.Hayek, trong diễn từ nhận Giải Nobel kinh tế năm 1974, đă gọi là “tri thức ngụy tạo”. Các “chuyên gia” kinh tế theo trường phái này cùng các đồ đệ của họ ở Việt Nam quá nhiều.
Đối với những trí thức trên các lĩnh vực khoa học, văn hóa và xă hội hưởng lợi từ các dự án do quốc tế tài trợ trực tiếp hoặc thông qua chính phủ Việt Nam hoặc các h́nh thức gián tiếp khác, họ cũng rất ghét Trump. Tôi không phủ nhận một số hữu ích của các dự án này, nhưng sự hữu ích là quá ít so với các khoản tài trợ quốc tế khổng lồ, phần lớn nguồn tiền từ các tổ chức quốc tế đó là do Mỹ đóng góp. Chính quyền Trump đang rút dần hoặc đang cắt giảm các khoản tài trợ phung phí kia, trong tương lai nếu Trump tiếp tục cầm quyền th́ chắc chắn chính phủ Mỹ sẽ chỉ tài trợ những khoản tiền cho những việc mà chính phủ Mỹ xác định rơ ràng là hữu ích. Các vị trí thức này và các học tṛ của các vị không căm ghét Trump mới là chuyện lạ. (Update : Sau khi Chính quyền Trump 2.0 giải tán USAID, làn sóng cay cú với Trump ở Việt Nam đang dâng cao).
Đối với những người “bất đồng chính kiến”, các “nhà hoạt động dân chủ”, “đấu tranh cho tự do dân chủ” (thường được BBC gọi là “nhà hoạt động”, như thể toàn dân đều nằm im bất động, chỉ có những người này là động chân động tay), cần có phân biệt. Một số ít dựa vào trí tuệ và tài sản của chính ḿnh để vận động xác lập một cơ chế đầy đủ cho sự vận hành của thị trường, cho tự do cá nhân và tự do hóa chính trị trong khuôn khổ pháp luật, những người này đáng được tôn trọng, họ không nhận tài trợ từ nước ngoài, nên không hề ghét Trump. Một bộ phận (khá đông) tập hợp lực lượng để bản thân có thể làm ông kèo bà cột nhằm kêu gọi quốc tế và Mỹ hậu thuẫn, những người này đă được hoặc rất muốn được các chính khách của Đảng Dân chủ Mỹ đỡ đầu và cung cấp tài chính. Chính sách của Trump là nước nào tự nước đó lo đi, Mỹ không dùng tiền thuế của dân Mỹ để dựng kèo dựng cột cho nước khác, bởi vậy họ mất một mối lợi lớn. Đừng ngạc nhiên khi họ hằn học với Trump suốt 4 năm qua (đến nay là hơn 8 năm), sự hằn học dâng lên cao độ trước 2 cuộc bầu cử tổng thống, v́ họ đồ rằng Biden hoặc ứng viên của Đảng Dân chủ lên làm tổng thống, nên phải “kiên cường” lấy ḷng các quan thầy Đảng Dân chủ Mỹ.
Đối với giới báo chí Việt Nam, một bộ phận các nhà báo ghét Trump có thể là do tâm lư nhược tiểu ăn theo nói leo các Big Media của Mỹ, họ có các quan thầy Dân chủ ở Mỹ hay không th́ tôi không dám nói bừa. Nhưng viết một bài nói theo các Big Media ít tốn công hơn nhiều so với viết một bài tự ḿnh t́m hiểu đối chiếu thông tin. Lười biếng th́ đáng khinh chứ không đáng ghét.
Đối với đa số người Việt chúng ta, yêu ai hay ghét ai xuất phát từ t́nh cảm tự nhiên và quan điểm chánh trị, đều đáng được tôn trọng. Nhiều người Việt ghét Trump chỉ do sự nhào nặn của truyền thông chứ không phải xuất phát từ lợi lộc ǵ. Sự yêu ghét là tự do, chẳng có ǵ đáng b́nh luận. Phần lớn những người yêu thích Trump hay ghét Trump xuất phát từ t́nh cảm tự nhiên đều không chửi bới những người khác quan điểm với ḿnh. Sở dĩ tôi phải nhắc đến những người hằn học với Trump v́ lẽ ra ai thích ai hay ai ghét ai là chuyện của người ta, bọn họ lại quy kết những người yêu thích Trump là không có năo, là vô học là thô lậu các thứ. Riêng việc mang cái nhăn “cuồng Trump” dán cho người khác cũng đủ lư do để vạch trần tâm địa của những người dán nhăn rồi.
H́nh cô Nấm phản phé