Cuối cùng cũng đă bắt đầu phải nói vài lời sự thật về vấn đề 'đường 9 đoạn' - VietBF
 
 
 

HOME

NEWS 24h

DEM

GOP

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Breaking
News Library Technology Giải Trí Portals Tin Sốt Home

Go Back   VietBF > Others (Closed Forums) > Archive - Old News 2012 (closed)

 
 
Thread Tools
Old 12-09-2012   #1
vuitoichat
R11 Độc Cô Cầu Bại
 
Join Date: Jan 2008
Posts: 143,989
Thanks: 11
Thanked 13,501 Times in 10,787 Posts
Mentioned: 3 Post(s)
Tagged: 1 Thread(s)
Quoted: 43 Post(s)
Rep Power: 179
vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10
vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10
Default Cuối cùng cũng đă bắt đầu phải nói vài lời sự thật về vấn đề 'đường 9 đoạn'


Ảnh minh họa. (Nguồn: internet)

Quan điểm của tôi là, Philippines chiếm đóng đảo san hô ở Nam Sa[ii] của Trung Quốc đích thực là xâm phạm chủ quyền Trung Quốc, nhưng ở lần tàu chiến Philippines đi vào đường 9 đoạn này, cần suy ngẫm lại chính là Trung Quốc[iii].

Đây là một đề tài mạo hiểm, mạo hiểm đến mức ai cũng tránh nó, tôi cũng không biết được là có sẽ tự rước lấy họa vào thân hay không, song nó thực sự nguy hiểm là ở chỗ: Lợi ích quốc gia đă bị mất đi trong vô thức một cách rầm rộ.

Tranh chấp Nam Hải ra sao, vấn đề trước tiên là ở ḿnh.

Ngày 1.7.2012, “Quảng Châu nhật báo” đăng bài “Tàu chiến Philippines đi vào vùng biển Nam Hải[iv] của nước ta nói là bảo vệ khí đốt tự nhiên”.

Lời nói này có sai không? Có!

“Đi vào”, có nghĩa là đương nhiên đă cân nhắc đến cương giới. Quả nhiên, bài báo đă sử dụng câu “đi vào vùng biển bên trong đường 9 đoạn”.

Tiếp đó, bài báo đă dùng lời của đại tá Lư Kiệt, nghiên cứu viên Viện nghiên cứu quân sự hải quân, nói “đường 9 đoạn đă được hoạch định từ lâu khỏi cần tranh căi”.

Có vấn đề rồi đây.

Trước tiên tôi muốn được thanh minh, tôi vô cùng ngưỡng mộ khả năng nghiên cứu về các lĩnh vực trang bị hải quân…của ông Lư kiệt, song dù anh có tin hay không, th́ một hiện thực tương đối nghiêm trọng của Trung Quốc hiện nay là: Trong các luật công mấy chục năm qua, chưa hề nh́n thấy có luật công quốc tế, cho đến nay, trong giới báo chí, giới quân sự, giới chính trị Trung Quốc, số người hiểu biết về luật quốc tế đều không nhiều, c̣n giới luật học Trung Quốc th́ lại rất thận trọng với vấn đề Nam Hải, chỉ giới hạn trong các bàn thảo về học thuật chứ chưa bao giờ tuyên bố công khai. Cộng thêm căn bệnh thiếu đồng bộ giữa các ban ngành của Trung Quốc đă trở nên thâm căn cố đế, giới báo chí, giới quân sự, giới chính trị c̣n khiếm khuyết về mảng kiến thức luật học mà chẳng hề tự biết, hiện tượng càng truyền càng sai này đă trở nên thịnh hành.

Chớ có cho rằng đây chỉ là vấn đề về học thuật và khái niệm, mà nó sẽ quyết định cái cơ bản trong cuộc tranh giành Nam Hải của Trung Quốc


Nói “đường 9 đoạn” là không được

Tiêu chí công khai quan trọng nhất về lợi ích Nam Hải của Trung Quốc không nằm ngoài “đường 9 đoạn” (c̣n gọi là “9 đường đứt đoạn” hoặc “đường chữ U”). Tuy nhiên, từ dân chúng cho đến không ít các chuyên gia trong các lĩnh vực truyền thông và ngoài pháp luật vẫn c̣n chưa rơ về hàm nghĩa chính xác của đường 9 đoạn này, mà thường ngộ nhận là đường này thể hiện toàn bộ vùng biển nằm trong đường ấy là thuộc về Trung Quốc.

Đường này bắt nguồn từ tập “Nam Hải chư đảo vị trí đồ” do Ban phương vực Bộ nội chính chính phủ Quốc dân vẽ và xuất bản năm 1947, vốn là đường 11 đoạn vẽ ranh giới quốc gia chưa được xác định. Khi ấy Trung Quốc vừa mới thu hồi lại được các đảo Nam Hải từ tay quân chiếm lĩnh Nhật Bản, để đưa các đảo ấy vào bản đồ Trung Quốc, người ta đă áp dụng phương pháp giản tiện tốc kư địa lư này để vẽ các đường đứt đoạn trên bản đồ, tức vẽ đường lên các đảo san hô nằm ngoài ŕa nhất, bao gồm toàn bộ các rạn san hô nằm trong đó, để khỏi phải làm lẻ từng đảo một. Phương pháp này từng được sử dụng rộng răi trên thế giới vào cuối thế kỷ 19 và đầu thế kỷ 20 (bao gồm cả các bản đồ thời Mỹ cai trị Philippines, nhưng Mỹ tuyên bố rơ ràng rằng đó không đại diện cho ranh giới quốc gia).

Về hàm nghĩa chuẩn xác của đường 9 đoạn, giáo sư Lưu Nam Lai ở Viện nghiên cứu Luật quốc tế thuộc Viện khoa học xă hội Trung Quốc năm 2005 đă có bài viết “Địa vị pháp lư của đường h́nh chữ ‘U’ xét về luật quốc tế”[v] trên trang “Luật học Trung Quốc” quan điểm hết sức rơ ràng và là quan điểm đáng tin cậy nhất có thể t́m thấy hiện nay. Điều thú vị là, bài viết hiện vẫn t́m thấy ở phần đề mục của trang này, nhưng phần nội dung th́ không c̣n thấy nữa, quả thực không hiểu nổi đề tài này mạo hiểm đến nhường nào.
Bài viết cho rằng, đường này mới đầu không phải là ranh giới quốc gia, các chính phủ kế tiếp của Trung Quốc cũng chưa từng tuyên bố toàn bộ vùng biển bên trong đường này là lănh hải Trung Quốc, đồng thời thừa hành quyền lănh hải. Hơn nữa, theo “Công ước về luật biển của Liên hợp quốc” (sau đây gọi tắt là “Công ước”), việc hoạch định lănh hải cần phải được xác định dựa theo lănh thổ để vẽ đường cơ bản lănh hải, đâu có phải cứ nói là “phân định” từ ngoại vi;

Đường này cũng không phải là “thủy vực mang tính lịch sử”, bởi v́ khái niệm này không hề được sự thừa nhận phổ biến của cộng đồng quốc tế, hơn nữa, “thủy vực mang tính lịch sử” là ngang bằng với “nội thủy”, tàu thuyền nước ngoài chưa được phép không được đi qua, điều này cũng không hiện thực. “Thủy vực mang tính lịch sử” c̣n yêu cầu nước ấy phải kiểm soát nó trong thời gian dài, đồng thời được sự thừa nhận của các nước khác;

Thứ ba, đường này cũng không phải là “đường quyền lợi mang tính lịch sử”, bởi v́ định nghĩa này cũng coi toàn bộ vùng biển nằm ngoài nội thủy bên trong đường ấy là vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của nước ta, nhưng không hề đồng nghĩa với việc hoạch định vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa căn cứ vào “đường quyền lợi mang tính lịch sử” theo luật biển quốc tế, các chính phủ kế tiếp của Trung Quốc cũng chưa từng chủ trương như vậy.

Kể từ sau khi nước Trung Quốc mới thành lập, chưa hề có thuyết minh chính thức nào về địa vị pháp lư và hàm nghĩa của đường này, nhưng từ các tuyên bố và bài nói có liên quan của chính phủ Trung Quốc có thể thấy, chính phủ Trung Quốc trong thực tế luôn dùng nó làm đường quy thuộc các đảo hoặc đường phạm vi các đảo.

Trong “Tuyên bố về lănh hải của chính phủ nước Cộng ḥa nhân dân Trung Hoa” năm 1958, đă dùng phương thức thừa nhận “cách đại lục bằng hải phận quốc tế” giữa Trung Quốc đại lục với các đảo ngoài khơi để loại bỏ khả năng nhầm lẫn khi giải thích vùng biển nằm giữa Trung Quốc đại lục với các đảo ngoài khơi và toàn bộ vùng biển nằm trong đường chữ “U” là vùng biển thuộc thẩm quyền Trung Quốc. Sau đó, chính phủ Trung Quốc khi nhiều lần nhấn mạnh về chủ quyền đều sử dụng từ ngữ đă chọn lọc “nước Cộng ḥa nhân dân Trung Hoa có chủ quyền không thể tranh căi đối với những ḥn đảo này cùng các vùng biển phụ cận”.

Quy định hành chính “Các quy định về việc biểu thị nội dung các bản đồ công khai”do Cục Đo đạc và Bản đồ Quốc gia ban hành năm 2003 và trong các văn bản học thuật do các chuyên gia Cục Thông tin Địa lư Đo đạc và Bản đồ Quốc gia (tên hiện nay) công bố đều nói rất rơ: Kí hiệu đường ranh giới quốc gia đứt đoạn trên vùng biển Nam Hải biểu thị đường phạm vi quy thuộc của các đảo Nam Hải. Thực ra đây là một cách nói đầy mâu thuẫn, làm sao lại có thể dùng kí hiệu “đường ranh giới quốc gia đứt đoạn” để biểu thị một ư nghĩa khác được?

Một sự thật khác nữa là, sở dĩ đường 11 đoạn lại biến thành đường 9 đoạn là bởi v́ sau khi nước Trung Quốc mới được thành lập, để tránh ảnh hưởng đến quan hệ hữu nghị Trung-Việt, nên đă chủ động xóa đi 2 đoạn ở phía đông bắc, điều này cũng nói lên tính chất bao gộp và phi xác thực của đường này. Đây không phải là bán nước, mà là xóa đi vịnh Bắc Bộ thuộc 2 đoạn, tranh căi về vấn đề phân chia biên giới trên biển Trung-Việt đă kéo dài mấy chục năm, cuối cùng gần đây đă giải quyết thành công thông qua đàm phán, cho thấy vấn đề lănh thổ là có thể giải quyết được, hơn nữa, chỉ có điều ước song phương th́ mới có thể giải quyết được triệt để.

C̣n có một chuyện nực cười khác, trang trí ở b́a dưới cuốn “Báo cáo về phát triển biển Trung Quốc”[vi] do Cục biển quốc gia xuất bản công khai năm 2011 lại kéo dài “đường 9 đoạn” về hướng đông bắc thành “đường 10 đoạn”, tôi tin đây chỉ là sự tùy tiện về mặt biên tập mỹ thuật, nhưng cái đoạn thêm này lại ở gần đảo Điếu Ngư, thế là vô t́nh lại sinh ra một chuyện dở khóc dở cười, chẳng lẽ khâu biên tập của nhà xuất bản cũng cho kiểu vẽ này là làm ra sự đă rồi?

Đương nhiên, về cách lư giải “đường 9 đoạn”, giới luật học cũng không phải là không có quan điểm khác nhau, song chủ yếu chỉ tập trung ở mặt chủ trương coi là “đường quyền lợi mang tính lịch sử”, chứ không có người nào lại chủ trương coi là đường ranh giới quốc gia cả, bởi v́ đây không thể là kiểu nói lấy được về mặt luật quốc tế, và cũng không mang tính có thể thao tác.

Hậu quả hỗn loạn

Khi đă hiểu được những kiến thức trên đây, th́ hiển nhiên là nhà nghiên cứu Lư Kiệt đă có đôi điều thiếu chuẩn xác trong những tŕnh bày về chủ quyền Nam Hải.

Các luật quốc tế như “Công ước”… có 3 nguyên tắc: Phát hiện trước, chiếm lĩnh trước, kiểm soát thực tế”. “Nhân dân Trung Quốc đă bắt đầu phát hiện, chiếm lĩnh và tuần tra các đảo san hô ở Nam Hải ngay từ trước năm 2000, điều này cũng đă có các chứng cứ lịch sử và văn bản lịch sử chứng minh”.

Đúng, v́ thế mà khỏi thèm bận tâm đến chứng cứ lịch sử của các nước như Việt Nam…, song điểm yếu của Trung Quốc là về mặt “kiểm soát thực tế”. Kiểm soát thực tế của Trung Quốc đối với Nam Hải, ngoài hoạt động của ngư dân ra, xét từ góc độ chính phủ, lâu nay chủ yếu được thể hiện thông qua phương thức “tuần tra” ngắt quăng, điều này đă bị các nước bóc mẽ. Nan đề về mặt luật pháp và đàm phán này, tôi giải quyết không nổi, và cũng không phải là chủ đề của ngày hôm nay.

Đứng trước nan đề ấy, một trong những chứng cứ mạnh mẽ nhất của Trung Quốc là “đường 9 đoạn” trên bản đồ. Lư Kiệt nói: Đă được hoạch định từ thời Quốc dân đảng cai trị, “khi ấy, các nước xung quanh không có ư kiến ǵ khác”.

Đích xác là không có ư kiến ǵ khác, nhưng điều rắc rối là, kiểu vẽ này không phải là phương pháp được thế giới công nhận. Trung Quốc ở thời cận đại yếu, chính quyền Quốc dân ra tay muộn để giành lấy chủ quyền, chỗ dựa lư luận yếu, phương pháp đơn nhất, coi như sự đă rồi, trách cứ ai cũng đều vô ích, nhưng với thế bế tắc về đường 9 đoạn này, th́ trong mấy chục năm gần đây, Trung Quốc cũng chẳng hề có được cách giải quyết nào tiến bộ hơn, đây lại là vấn đề mới mất rồi. Lănh thổ bị người ta chiếm mất là sự thực, nhưng tự ḿnh đă vẽ rơ nó trên bản đồ rồi, vốn không phải là nan đề, th́ lại do dự mất hàng mấy chục năm. Những nguyên nhân bên trong th́ phải là người thấu hiểu nội t́nh mới biết được.

Đương nhiên, “Công ước” có những chỗ c̣n mơ hồ về việc hoạch định đường cơ sở lănh hải nên cũng dẫn đến thực tế tranh chấp quá nhiều trong cộng đồng quốc tế, kết quả là có những đường cơ sở lănh hải mà quốc gia nào đó công bố là bất hợp lư rơ ràng (ví dụ như Việt Nam), sự thường xuyên nảy sinh xung đột lănh hải giữa các nước láng giềng chỉ có thể chờ giải quyết bằng sự đàm phán song phương, “Công ước” rút cuộc đến năm 1982 mới được thông qua, đường biên giới trên biển các nước trên thế giới hoạch định được là số ít, c̣n tranh căi hoặc không rơ là số nhiều.

Song cho dù hoạch định có khó đến mấy, th́ vấn đề là nếu không hoạch định nữa, th́ những nơi tự mâu thuẫn nhau sẽ liền xuất hiện, hơn nữa lại c̣n khá là hiểm hóc.

Ngày 7.5.2009, Đoàn đại diện thường trú tại Liên hợp quốc của Trung Quốc khi thông qua 2 bức công hàm, nhắm tới 2 nước Malaysia và Việt Nam, cùng 2 bản dự án hoạch định ranh giới thềm lục địa nằm ngoài 200 hải lư mà Việt Nam đă đơn phương đệ tŕnh lên Ủy ban về Ranh giới Thềm lục địa “Công ước về biển của Liên hợp quốc”, đă bày tỏ lập trường, yêu cầu Ủy ban này không thẩm duyệt chúng. Trong các công hàm ấy, để thể hiện quyền lợi chủ quyền và quyền quản lư của Trung Quốc đối với các đảo Nam Hải cùng các vùng biển phụ cận, Trung Quốc đă cung cấp các phụ lục bản đồ, trên đó vẫn vẽ “đường 9 đoạn” theo phương thức đường ranh giới quốc gia.

Về tính chất của đường này, vẫn không được giải thích. Nó là “đường quy thuộc các đảo được biểu thị bằng đường ranh giới quốc gia đứt đoạn” sao? Không ai dám nói với Liên hợp quốc, mà có nói th́ Liên hợp quốc cũng không thể nh́n nhận như thế này.

Công hàm mà cơ quan ngoại giao đệ tŕnh lên Liên hợp quốc đương nhiên là có hiệu lực pháp lư, song nội bộ trong nước lại chưa thể đi đến nhất trí, cộng thêm độ khó về mặt tính thao tác, vậy hiệu lực này sẽ tự xử ra sao đây? Huống chi chỉ vẻn vẹn có một tấm bản đồ thô phác tỷ lệ 1: 1060, chỉ có thể thể hiện được chủ trương về chủ quyền chung chung, chứ chẳng thể chi tiết hóa được. Căn cứ theo “Công ước”, Liên hợp quốc cũng sẽ không hề phán quyết cho tấm bản đồ này.

Ngay cả khi chính phủ nước ta đă quyết định dùng “đường 9 đoạn” để vẽ đường ranh giới quốc gia, mà lại không thông báo cho người dân th́ cũng không sao, chúng tôi cũng có thể hỗ trợ, nhưng cụ thể lại không thực hiện được, độ tin cậy về ranh giới quốc gia nằm ở đâu?

Ví dụ đơn giản nhất là như lần này, tin cho biết tàu chiến Philippines đă đi vào “đường 9 đoạn”, có nghĩa là đă xâm phạm đường ranh giới quốc gia, chúng ta lại chỉ là một nhà nghiên cứu, lấy tư cách cá nhân (hiển nhiên là không thể đại diện cho hải quân) để nhấn mạnh quyền lợi lịch sử, thế mà được à?

Trên thực tế, từ vị trí của “đường 9 đoạn” có thể thấy, nếu như anh tin rằng hải quân các nước xung quanh và hải quân Mỹ xưa nay không dám bước một bước qua băi ḿn th́ thật quái lạ. Rành rành là họ đang tuần tra, diễn tập bên trong ranh giới quốc gia của anh đấy, đường ranh giới quốc gia lại do anh vẽ, chẳng phải là tự chuốc nhục vào người sao?

Tôi tin là Bộ ngoại giao không phải là không biết điểm này, nhưng đă quá muộn, sự tŕ trệ và chậm trễ về mặt phối hợp và chế định các chính sách trong nội bộ Trung Quốc đă khiến cho khi vấn đề cấp thiết tới, th́ chỉ có thể nắm được chứng cứ luật pháp kiểu củ cải chưa kịp rửa sạch bùn mà vội vă xung trận vậy!

Trong quá tŕnh học những kiến thức có liên quan, điều tôi được nghe là, các quan chức ngoại giao nói về đường này là “quá nhạy cảm, không nói được”, các giáo sư luật học muốn t́m ṭi nghiên cứu, nhưng từ chối không tiết lộ danh tính. Mặt khác, rất nhiều cư dân mạng đă chửi như hát hay, nhưng lại không rơ nội t́nh, có những chuyên gia không thuộc phương diện luật pháp đă sai lầm về điều này mà không biết, lại cứ lấy tư cách nào đó của ḿnh để khiến cho nhận thức của công chúng càng thêm hỗn loạn.

Nói thực, tôi chẳng có thành kiến ǵ với “Quảng Châu nhật báo”, nhưng khi đọc thấy tin này cảm thấy rất nặng nề.

Khi tôi buột miệng nói “XX làm hại đất nước”, bà mẹ đă sợ hăi muôn phần mà bảo: “Con đừng có mà ngoặc vào XX đấy!”

Nỗi sợ vô h́nh này không phải là không có lư, có những chỗ họ chưa hiểu, nhiều khi làm không được việc là một nhẽ, nhưng nếu anh đến nói toạc ra, th́ anh chính là kẻ tội đồ.

Cho nên tôi đành nghĩ, nếu đă là như vậy th́ ḿnh phải học theo Mă Tư Thông[vii] thôi. Tất nhiên, cứ cho anh là hàng vai vế đi, Mă không được, vậy th́ cứ thử học theo Trần Thiên Hoa[viii] có phải là hơn không?

Thôi được, đừng có mà buồn như thế, tôi chẳng t́m cách ảnh hưởng đến bất cứ điều ǵ, mà chỉ t́m cách nói lên sự thật, có giá trị ǵ hay không không quan trọng, lời thật được nói ra tôi thấy ḿnh khỏe hơn.

May thay, về quan điểm cụ thể này cũng không phải là chưa có ai từng nói. Thiếu tướng không quân Kiều Lương vào cuối năm ngoái từng nói công khai trên “Kinh tế quan sát báo”: “Xét từ góc độ luật quốc tế, luật biển, có bao nhiêu lănh thổ biển thuộc về Trung Quốc, trước tiên chúng tôi cần biết rơ, những phần nào chắc chắn là của chúng ta, những phần nào trong tầm kiểm soát của chúng ta, c̣n những phần nào thuộc về chúng ta nhưng đă bị người khác chiếm mất. Không thể cứ nói chung chung Nam Hải thuộc về Trung Quốc được, “đường 9 đoạn” cũng phải có chú thích cho rơ ràng từng đoạn thuộc kinh độ vĩ độ nào. Nếu không, cứ mù mờ như thế th́ làm sao mà làm cho thiên hạ rơ được? Những cái này nói chưa rơ mà anh đă muốn ra tay, th́ đúng là xuất quân vô danh nghĩa, từ có lư biến thành vô lư mất rồi”.
vuitoichat_is_offline  
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	77591675026596179757.jpg
Views:	12
Size:	22.9 KB
ID:	430414
Old 12-09-2012   #2
vuitoichat
R11 Độc Cô Cầu Bại
 
Join Date: Jan 2008
Posts: 143,989
Thanks: 11
Thanked 13,501 Times in 10,787 Posts
Mentioned: 3 Post(s)
Tagged: 1 Thread(s)
Quoted: 43 Post(s)
Rep Power: 179
vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10
vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10vuitoichat Reputation Uy Tín Level 10
Default

Đúng vậy, cho dù bộ phim truyền h́nh “Đi ra biển”[ix] do Cục biển quốc gia hợp tác với hải quân quay để lại dư âm rất mạnh, nhưng thực ḷng tôi cảm thấy: Trung Quốc đâu có thiếu ḷng yêu nước và ư thức biển, chỉ sợ ḷng nhiệt t́nh của dân chúng lại đốt cháy mất cả đường mạng thôi. Tuy nhiên, với rất nhiều lời tự sự đao to búa lớn về lănh thổ biển, liệu có thể ngượng ngùng mà hỏi một câu: Mù mờ vậy th́ sao mà rơ được?

Mỗi lần nói về những chủ đề này, tôi luôn nhớ đến bài “Một lời” của một trong những người nổi tiếng:

Có một lời, mà nói ra là họa,

… …

Đột nhiên trận sét giữa trời xanh

Dậy một tiếng:

“Trung Quốc của chúng ta!”

Tái bút: Bài này đă viết xong, lại đọc được ḍng tin trên trang “Tin tức Trung Quốc”là “Quan chức Bộ ngoại giao nói yêu cầu đường 9 đoạn phải phù hợp với luật biển là không thiết thực”, nên xin bổ sung thêm đôi câu.

Ngày 6.1.2012, Vụ phó Vụ Biên giới và Biển Bộ ngoại giao Dịch Tiên Lương khi trả lời trang “Tin tức Trung Quốc” từng chất vấn “Có những nước chỉ trích là đường đứt đoạn không phù hợp với luật biển, anh thấy thế nào” đă nói: 1. Về tuần tự thời gian, trước khi Trung Quốc công bố đường đứt đoạn, sau khi “Công ước về biển của Liên hợp quốc” năm 1982 ra đời, chính yêu cầu đường đứt đoạn phải phù hợp với “Công ước” đă không phù hợp với thực tế. 2. “Công ước” không chuẩn, không gây ảnh hưởng được đến vấn đề chủ quyền lănh thổ của các nước, không thể lấy “Công ước” làm căn cứ duy nhất hoặc chủ yếu để bàn về tính hợp pháp trong chủ trương Nam Hải của Trung Quốc. 3. Chính “Công ước” không hề loại bỏ các chủ trương đă được h́nh thành và duy tŕ từ trước nó, nên lại càng không thể tạo ra “tính hợp pháp” về chủ quyền lănh thổ cho bất cứ nước nào xâm phạm và gây tổn hại cho Trung Quốc”.

Tôi xin bày tỏ sự đồng t́nh sâu sắc với 2 quan điểm sau của của Vụ phó Dịch, nhưng với quan điểm 1 th́ chỉ có thể bày tỏ sự đồng t́nh mang tính kỹ thuật.

Bởi v́ trước sau bất nhất, đường đứt đoạn đương nhiên là không phù hợp với “Công ước”, đó là hiện thực, chỉ trích đương nhiên là không có lư, nhưng yêu cầu đường đứt đoạn phải phù hợp với “Công ước” th́ không hẳn là yêu cầu của bên chỉ trích, và cũng nên là yêu cầu nội tại để nước ta xác định lợi ích tự thân.

Đường này là sản phẩm của lịch sử, cho dù có đánh giá ra sao th́ hiện tại nó đích thực là một hiện thực dở ông dở thằng cao không tới thấp không thông, tử thủ ở hiện thực này sẽ lại là an toàn về mặt chính trị đối với các quan chức, bởi v́ đó là cái dở ông dở thằng do chính phủ Quốc dân làm ra, chứ đừng có đổ lỗi cho tôi. Song nó đă không giải quyết được vấn đề. C̣n chúng ta hiện giờ rút cuộc có cần phải tích cực nghĩ ra biện pháp để giải quyết vấn đề hay không, th́ đó là chuyện thuộc tính tích cực chủ quan.

“Công ước” không phải là chân lư tối cao, mà là quy phạm về sau này, tất nhiên không thể phủ nhận được quyền lợi lịch sử, nhưng xin đừng có bỏ qua: Trung Quốc đă kư kết, nó chính là các quy định luật quốc tế hiện hành có hiệu lực đối với Trung Quốc, quyền lợi mang tính lịch sử của Trung Quốc chỉ là nghĩ ra biện pháp mà ḥa nhập, được thể hiện trong các quy định hiện hành, như thế mới tiện bề cho việc thực hiện và bảo vệ.

Quy định này không bao giờ hoàn thiện được, chung quy cũng chỉ là sự thỏa hiệp đạt được mấy chục năm qua từ tṛ chơi lợi ích của hơn 100 quốc gia, chúng ta có thể đơn phương mà vẽ ra được quy định nào thực tế hơn nó không? Ít nhất chúng ta cũng đồng t́nh với “biển chi phối lục địa”, vẽ quyền lợi trên biển cần vẽ bên ngoài bờ biển và lănh thổ các đảo, chứ không phải là vẽ từ ngoài vào trong, quy định này th́ có lư chứ? Nếu không, Mỹ cũng vẽ một ṿng tṛn quanh các quần đảo Aleutian, Midway, Guam ở Thái B́nh Dương th́ làm thế nào?

Cũng giống như trong hôn nhân sự thực, bao giờ cũng vẫn là làm thêm một thủ tục nữa dựa theo “Luật hôn nhân” hiện hành th́ tốt hơn, cứ khăng khăng không làm cũng không sao, nhưng khi anh muốn thừa kế, muốn nhận nuôi con cái, th́ cũng chớ có hi vọng sẽ nhận được sự chấp thuận của xă hội hiện hành, thậm chí có thể là chẳng có thủ tục nào hữu hiệu cả, rút cuộc các quy định hiện hành đều đi theo luật nhân thân hiện hành.

Công việc này vô cùng khó khăn, song trốn tránh là biện pháp chăng?

Dưới đây tôi xin đưa ra 2 quan điểm nữa về vấn đề Nam Hải.

Phải tranh giành, nhưng chớ có rúc vào sừng trâu

Vấn đề Nam Hải rất phức tạp, nhưng có phức tạp đến mấy th́ cũng có cách tháo gỡ. Đáng tiếc là, giới truyền thông và một bộ phận các cơ quan chuyên trách của Trung Quốc đă đẩy vấn đề này vào bước ngoặt sinh tử “đánh hay không đánh”, trong khi đó ngay cả những khái niệm luật pháp cũng lại là một mớ hổ lốn.

Có người sẽ bảo, luật pháp là phải nói lư, nhưng bây giờ người ta không nói lư với anh, th́ chỉ c̣n mỗi cách là đánh chăng?

Đúng vậy, trận xxx[x] trong lịch sử, cả cộng đồng thế giới phải nói chuyện bằng hỏa pháo, song chúng ta không quay lại thời gian đó, với danh nghĩa là sức mạnh mới nổi, hiện chúng ta đang phải đối mặt là hệ thống luật quốc tế cần phải hoàn thiện, th́ mới có thể đi vào thời đại phồn vinh được. Chớ nên quên, chiến tranh thuộc địa là sự phân phối lợi ích với chi phí tốn kém nhất, chỉ có món lợi kếch sù của nền kinh tế thuộc địa mới cân bằng lại được chi phí, bây giờ sao lại đi t́m kiếm cái kiểu món lợi kếch sù ấy nữa ? Đồng thời, chiến tranh thuộc địa là sản phẩm dị dạng của các nước mạnh yếu, kiểu dị dạng này hiện giờ c̣n lại được bao nhiêu?

Tất nhiên chúng ta cũng có thể lựa chọn mà bất chấp cái thứ luật này, để có được thứ luật khi nào muốn ra tay th́ ra tay, dẫu sao Trung Quốc ít ra th́ xem ra các cư dân mạng cũng có vẻ đă rất sẵn sàng cho đại chiến rồi. Vậy là tốt, tôi không hề phản đối sử dụng vũ lực ở Nam Hải, nhưng chỉ muốn nhắc nhở những người chủ trương hăy nghĩ cho thật chu toàn về phương án cụ thể để ứng phó với hậu quả của nó, có tích cực nữa nhưng khi đệ tŕnh quyết sách cho trung ương một cách hợp pháp, th́ cuối cùng nguồn thuế của anh cũng chỉ đủ để xây dựng được một đội quân hải quân, anh đặt một quân đen là không thực tế.

Hơn nữa, vẫn c̣n một lẽ nữa mà số đông người Trung Quốc vẫn chưa rơ:

1. Ngay cả có đánh xong rồi, th́ lănh thổ nằm trong tay ai cũng chỉ là một trạng thái sự thực, trong t́nh trạng có tranh chấp, ngoại trừ đối phương vứt bỏ đi, c̣n nếu không th́ chỉ khi nào biến được nó thành trạng thái luật pháp th́ mới được coi là ổn định.

Một ví dụ điển h́nh là lănh thổ bị Sa hoàng cướp đoạt, cuối cùng vẫn phải thông qua điều ước Trung-Nga trong những năm gần đây th́ mới trở thành là của họ theo luật pháp, chứ nếu không th́ tuy Trung Quốc không thực sự chiếm hữu, nhưng lại có quyền giành lại vĩnh viễn. Ví dụ này dường như không được xác đáng, nhưng tôi chỉ muốn nói quá tŕnh này không đề cập đến chuyện đúng sai. Nhất là xin hăy lưu ư, trong chính trường quốc tế, ư thức đạo đức đúng sai thực ra không hề là nhân tố quyết định, tuy về mặt tuyên truyền ở trong nước các bên đều ưa gán cái mác đúng sai lên, nhưng thực ra tính quyết định bao giờ cũng là những thứ như thực lực, lợi ích, kinh doanh, nhu cầu thực tế, sách lược…

2. Trên thế giới tuy cũng có các vụ án thành công về mặt sở hữu lănh thổ do ṭa án quốc tế phán quyết, nhưng tiền đề vẫn là cả hai bên đệ tŕnh phán quyết tự nguyện chấp nhận kết quả phán quyết. Điều này cho thấy vấn đề lănh thổ vĩnh viễn là vấn đề song phương. Cũng có nghĩa là, chỉ cần có một đối phương muốn tranh giành với anh, là sự việc sẽ không bao giờ kết thúc. Anh có thể chiếm giữ yên ổn được tới một trăm mấy chục năm trên thực tế đi nữa, nhưng chỉ cần đối phương không bỏ cuộc, là măi măi vẫn có tranh chấp.

Tranh chấp không phải là chuyện ǵ to tát, mà là hiện tượng b́nh thường trong cộng đồng quốc tế, nhất là cục diện xung quanh Trung Quốc phức tạp như vậy, không thể ảo tưởng là lại không có sự tranh chấp nào. Chỉ có điều là bên không chiếm cứ thực sự tỏ ra khó chịu hơn mà thôi

Cho nên, những lănh thổ thực sự không giành được trở lại trong lịch sử Trung Quốc, khi đă bị vứt bỏ, như quần đảo Ryukyu, Mông Cổ…, là không phải chịu sự b́nh xét của lịch sử, Nam Hải rất quan trọng đối với lợi ích hiện nay, hơn nữa tiềm lực quốc gia đang lên, nên cần phải tranh giành, đáng để tranh giành. Nhưng bất cứ việc ǵ mà cứ nghĩ một chút là sẽ có mâu thuẫn, chẳng hạn: Khoan chưa nói đến Nam Hải, nếu như chúng ta thực sự đă lớn mạnh như Mỹ, th́ liệu có sẽ giành lại hết những lănh thổ đă vứt bỏ trước đây hay không? Tất nhiên là có thể, nhưng nó sẽ bằng nửa cuộc đại chiến thế giới. Anh tin là chúng ta sẽ thắng, sẽ quá lớn lại như triều Nguyên, ít ra cũng quay lại bằng được thời kỳ đầu triều Thanh, tôi thấy cũng hay. Chỉ có điều ở thế giới ngày nay, ngay cả khi làm một nước siêu cường, th́ tranh giành lănh thổ chẳng lẽ lại là điều quan trọng hàng đầu, là năng lực lớn nhất hay sao?

V́ thế, tôi kiên quyết ủng hộ tranh giành Nam Hải, nhưng xin mượn sự suy lư này để nhắc nhở đôi chút, rằng không nên tuyệt đối hóa quan điểm lănh thổ. Cho dù có tranh giành Nam Hải, th́ nhiệm vụ quan trọng hiện nay của Trung Quốc là thông qua nó để đạt được các lợi ích chiến lược (địa vị, tư thế, quyền kiểm soát…), c̣n lănh thổ chỉ là vật truyền tải cụ thể, dầu mỏ lại càng chỉ tổ làm cho quả cân thêm nặng. Hiện giờ hễ nói đến Nam Hải là lại có cảm giác như thùng dầu của nhà ḿnh bị ṛ, đó là đúng, nhưng tầng cấp đă bị đánh tụt. Điều quan trọng nhất là, Trung Quốc nếu như ngay cả đến bản thân ḿnh c̣n không kiểm soát nổi, th́ đừng có mà đùa giỡn trên biển, lại càng đừng có nghĩ tới chuyện làm G2.

Muốn tranh giành, nhưng đừng tự làm hại ḿnh

Gần đây c̣n có một quan điểm nữa mà tôi muốn phê phán. Rất nhiều người cảm thấy: Việt Nam và Philippines đă bất chấp, ngang ngạnh như vậy, th́ c̣n nói chuyện đạo lư ǵ với cái hạng ấy nữa, đánh, đánh rồi là yên.

Sai lầm! Quan điểm của tôi là: Nếu như anh là Việt Nam, Philippines, phải đối mặt với Trung Quốc hiện nay, th́ anh cũng chỉ giở được những tṛ xỏ lá, chết tiệt, bởi v́ địa vị và thực lực phù hợp nhất với anh không liên quan ǵ đến nhân phẩm. Anh thử xem Triều Tiên và Iran mà Mỹ phải đối mặt có giống thế không? Chớ có v́ ca ngợi họ chống Mỹ mà quên đi bản chất hành vi của họ, tất cả đều chỉ là thủ đoạn mà thôi.

Với cái đồ chết tiệt này, chúng ta cần học Mỹ, quen rồi là được, Nam Hải ngay cả khi đă giải quyết rồi, th́ chỉ cần anh rất mạnh, là sẽ luôn có người quấn lấy anh, anh mà yếu th́ tự nhiên sẽ chẳng c̣n ai quấn lấy nữa, mà chỉ có kẻ đến ăn bớt.

Điều quan trọng nhất là, với cái đồ chết tiệt này, nếu đánh mang tính trừng phạt hiệu quả sẽ không mạnh. Lịch sử đă chứng minh, đánh rồi anh ta vẫn quấn lấy, trái lại khi t́nh h́nh đă thay đổi, ví dụ như Liên Xô đă mất, th́ chính anh ta cũng lại muốn làm mở cửa cải cách mà bỏ súng gươm để làm ăn với anh thôi.

C̣n như có những người cảm thấy trừng phạt không ăn thua, quấn lấy măi bố mày mệt lắm rồi, một ngày nào đó sẽ diệt chết nó. Th́ chỉ có thể nói anh vẫn là một con sư tử nhỏ, anh không hiểu được rằng: Con mồi của sư tử lớn nhiều khi cũng bị đàn chó hoang cướp mất, đó là quy luật tự nhiên thôi mà. Trong những khó khăn chính có điều là anh không thể diệt nổi, anh cho là làm chúa sơn lâm dễ lắm sao? Giữ cho trong đại bộ phận t́nh h́nh không có người nào dám giỡn anh là được rồi.

Nội dung bài này do kiếm sĩ Tần Thiết Ưng biên tập ngày 1.9.2012
Nguồn: bbs.tiexue.net/ Basam
vuitoichat_is_offline  
Old 12-10-2012   #3
quach tinh 2007
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
quach tinh 2007's Avatar
 
Join Date: Jan 2008
Posts: 1,417
Thanks: 0
Thanked 8 Times in 4 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 3 Post(s)
Rep Power: 19
quach tinh 2007 Reputation Uy Tín Level 1quach tinh 2007 Reputation Uy Tín Level 1
Default

Khi tuyên bố hải phận theo cái đường lưỡi ḅ kỳ quặc này, Trung cộng đâu có ngờ đó là cái ng̣i dẫn đến sự hủy diệt của hai nền kinh tế hàng đầu của châu Á !!!
quach tinh 2007_is_offline  
Old 12-10-2012   #4
quach tinh 2007
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
quach tinh 2007's Avatar
 
Join Date: Jan 2008
Posts: 1,417
Thanks: 0
Thanked 8 Times in 4 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 3 Post(s)
Rep Power: 19
quach tinh 2007 Reputation Uy Tín Level 1quach tinh 2007 Reputation Uy Tín Level 1
Default

Sau khi xảy ra cuộc đụng độ Nhật - Trung này th́ châu Á chỉ c̣n có nước ăn mày Tây phương ....
quach tinh 2007_is_offline  
 
User Tag List


Phim Bộ Videos PC9

 
iPad Tablet Menu

HOME

Breaking News

Society News

VietOversea

World News

Business News

Other News

History

Car News

Computer News

Game News

USA News

Mobile News

Music News

Movies News

Sport News

DEM

GOP

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Thơ Ca

Help Me

Sport Live

Stranger Stories

Comedy Stories

Cooking Chat

Nice Pictures

Fashion

School

Travelling

Funny Videos

NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

HOT 30 Days

NEWS 30 Days

Member News

Tin Sôi Nổi Nhất 24h Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 3 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 7 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 14 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 30 Ngày Qua
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.


All times are GMT. The time now is 22:44.
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2006 - 2025
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.
Log Out Unregistered

Page generated in 0.07863 seconds with 12 queries