Theo như ông trùm phu mộ Ba Son thổ lộ, kiếp người “kư sinh” bên xác chết th́ chẳng ai kết thúc có hậu cả. Nhiều người đi bốc mộ, hít nhiều tử khí, một thời gian xơ gan, phềnh bụng, ung thư.
Kư ức phía sau “cánh gà” trường bắn
Ông trùm phu mộ Ba Son bao năm qua vẫn thế, bất cứ có vị khách nào đến nhà t́m kiếm đều hết sức dè chừng, cảnh giác. Những va chạm giữa cuộc sống đời thường buộc người đàn ông ngoài 60 tuổi này phải đề pḥng bất trắc. Ngay cả chúng tôi, lúc đầu t́m đến căn nhà có tường vây lưới B40, chiếc khóa cổng lách cách, cửa kéo kèn kẹt, Ba Son nh́n qua đầy ngờ vực, măi lúc sau mới dám tin tưởng mời vào nhà tṛ chuyện.
Trong căn nhà hẹp, xây theo kiểu pḥng trọ, pḥng nhỏ, không gian tối, cảm giác lành lạnh cảm giác thâm u, bụi, mạng nhện bám đầy, mọi vật dụng hoặc là cũ, hoặc là hỏng hay bị vỡ một phần…tất cả được ông sắp xếp không theo bố cục nhất định nào. Dưới nền đất vài con chó Nhật xuề x̣a cáu bẩn nằm vạ vật.
Phút trầm tư của Ba Son khi nghĩ về kư ức nơi trường bắn Long B́nh
Ba Son ở trần, dáng người rọm rẹm, da nhăn nheo, mấy vết xăm trên ḿnh, phải tưởng tượng măi tôi mới h́nh dung đó là một vài con hổ, con rồng phượng ǵ đó, đại loại là biểu tượng cho uy quyền. Khuôn mặt ông xương xẩu, dữ tợn, mấy chiếc răng rụng không đều, khiến nụ cười ông thêm nham nhở.
Điểm đặc biệt nhất ở con người Ba Son là mái tóc dài. Hàng chục năm nay không cắt, mà để thơng, thắt củ tỏi phía sau lưng, tay đeo hay chiếc nhẫn, cổ 1 chiếc dây chuyền lớn. Tất cả bằng inox, ông ưa trang sức ngay cả lúc tuổi bóng xế. Người ta bảo ông khá lập dị là như thế.
Ba Son mang phong thái của một gă lăng tử, pha chất bụi giang hồ. Giờ rửa tay gác kiếm, ông bảo, tất cả những bí mật của cái nghề kỳ quái của ḿnh ông tung hê hết, chẳng giấu thứ ǵ.
Lư do để ông không muốn bo bo giữ kín sau hàng chục năm, là v́ bây giờ không c̣n cảnh tử tù bị trói tay, bịt mắt, tựa cột nữa. Và, ông cũng chẳng c̣n sung sức để làm cái nghề “đêm đêm móc xác chạy phăng phăng”. Ông bộc bạch để thấy nhẹ nhơm hơn, đó cũng là dịp Ba Son xả những kư ức nặng nề ở thế giới đầy tà khí.
Hơn 30 năm ngụp lặn nơi trường bắn, Ba Son giờ đă rửa tay gác kiếm
Làm cái nghề kinh dị này gần nửa cuộc đời, chừng ấy cũng đủ để ông trở thành “từ điển” pháp trường mà không ai vượt qua. Cảnh ṿng trong tử tù gục xuống, ṿng ngoài pháp trường chộn rộn tiếng bước chân. Họ tranh thủ choán, dành, đôi lúc cảnh đó bẽ bàng như lũ cú diều chực chờ xác chết đến móc rỉa, ông không lạ ǵ.
Ở đâu có công việc được tôn vị lợi, ở đó có lưu manh, trong hơn 30 năm hành nghề bốc mộ, từ một kẻ tinh thần thượng vơ, Ba Son nhận ḿnh đă biến thành kẻ cơ hội, với nhiều mánh khóe. V́ gần như đó là con đường không thể khác hơn, ở trường bắn, người ta có thế bất chấp tất cả, miễn là có được tiền.
Theo như Ba Son thổ lộ, kiếp người “kư sinh” bên xác chết th́ chẳng ai kết thúc có hậu cả. Nhiều người đi bốc mộ, hít nhiều tử khí, một thời gian xơ gan, phềnh bụng, ung thư chết tiệt. Người không bị chết th́ cũng điên điên, khùng khùng, sống lập dị, bị người đời xa lánh. Và, như một mặc định, ăn của người chết, sống cũng chắc phúc phận ǵ.
Cuối đời lẻ bóng
Bây giờ trường bắn ngừng hoạt động trên phạm vi cả nước, h́nh thức tử h́nh bằng thuốc độc thay thế, được xem là bước hoàn thiện của pháp luật. Tất nhiên, người làm nghề hốt xác ở trường bắn cũng không thể mưu sinh bằng nghề này nữa. Rồi đây những câu chuyện buồn “sau tiếng súng” cùng những phận người sẽ dần đi vào dĩ văng, khép lại những kư ức một thời không muốn kể.
Một thời sống “kư sinh” bên xác chết, giờ ông lui về nhà cô quạnh với nỗi cô đơn giày xéo. Vợ chết sớm, con cái không ai chịu ở chung, tiền kiếm được th́ “vào lỗ hà, ra lỗ hốc”, ông ném tất cả vào những cuộc ăn chơi, cuối cùng trắng tay.
Thú vui lớn nhất của Ba Son lúc này là ôm cần câu đi rong ruổi các kênh rạch, ao hồ ngồi giết thời gian. Ông cũng thuộc loại “sát cá”, cả ngày ngồi ĺ bên cần câu, ông có thể thu về cả chục cân cá. Số cá ấy, ông không đem bán, cũng chẳng mang về ắn, tất cả được đem cho hàng xóm.
Ông bảo, đó chính là khoảng thời gian ḿnh được tĩnh tâm nhiều hơn, nghĩ suy lại cuộc đời ch́m nổi. Chẳng biết lời nói của một kẻ phu mộ có đáng tin hay không, và ông có thật sự day dứt với bản thân khi những năm tháng ngụp lặn, quật mộ, bốc thuê hay” ăn xác”, với đủ các kiểu làm luật ngay trên thể xác tử tù. Nhưng giờ theo hàng xóm nh́n nhận th́ ông đă thay đổi rất nhiều, không có chất máu giang hồ thuở nào nữa.
Mỗi tối, ông vẫn một ḿnh ngồi cà phê vỉa hè ở các nghóc ngách xung quanh gần khu dân cư ở trường bắn, ngắm nh́n ḍng người ngược xuôi đi qua.....
Giang Uyên
Theo Infonet