Nguyễn Bá Chổi (Danlambao) - Bà hoàng hậu bất hạnh nhất trong lịch sử Việt Nam đó không ai khác là Nông Thị Xuân.
Khác với những hoàng hậu khác được tiến cử từ các danh gia vọng tộc và đă ở tuổi trưởng thành, Bà Nông Thị Xuân chỉ là một người Tày, một sắc dân thiểu số miền thượng du Bắc Việt, mới 14 tuổi cũng được “tiến cử” nhưng với mục đích ban đầu là làm người “phục vụ giường chiếu cho “cha già dân tộc” khi “Người” đang loay hoay trong hang Păc Bó lo việc “cướp chính quyền”.
Sau khi cướp được chính quyền, “cha già dân tộc” (gọi tắt là CG/“cha già”) bỏ rừng bỏ bé Xuân về hoàng thành. Bấy giờ chểm chệ trên ngai vua, CG tha hồ mà tuyển lựa người đẹp "giúp việc giường chiếu" (CG quyết một đời hy sinh chỉ lo việc nước mà không thèm “bắt cái nước”, luôn giữ ḿnh đồng trinh sạch sẽ, nên Người chỉ cần con gái “giúp việc giường chiếu”), nhưng cuối cùng sau hai năm rút kinh nghiệm, CG thấy không cháu nào “giúp việc giường chiếu” tốt bằng bé Xuân.
Thế là năm 1956 (?), CG cho người lên Cao Bằng rước Bé Xuân nay là thiếu nữ tuổi đă ngoài đôi mươi, để trở thành bà hoàng hậu bất hạnh nhất trong lịch sử Việt Nam, như lời kể lại của nhà văn Vũ Thư Hiên, con của ông Vũ Đ́nh Huỳnh từng là Bí thư riêng của HCM, trong cuốn “Đêm Giữa Ban Ngày”. Xin trích trang (263…):
“Cha tôi sai tôi chở ông lên đường Cổ Ngư cũ về phía Chèm. Tới dốc lên đê, ông bảo tôi dừng xe...
- Con nhớ lấy chỗ này, quăng gốc cây thứ tư và thứ năm từ trên đê đổ xuống - cha tôi chỉ tay về phía trước - Nơi này đă xảy ra một tấn thảm kịch mà rồi đây con phải t́m hiểu để mà viết.