Có 1 chàng trai có 2000 đô, cùng một người bạn gái mới quen đi chơi. Anh dùng 1500 đô để mua điện thoại xịn cho cô gái. 500 đô còn lại anh tính dùng để ăn uống và trả tiền phòng cư trú. Anh đi xe đạp điện đến đón và chở cô gái, cô gái nói rằng anh là người tốt, nhưng em rất tiếc, chắc chúng ta không hợp nhau (thật ra đây không phải câu khen tốt đâu nhé, mà nghĩa thô nhưng thật của câu này là: "anh ngu quá nên tôi không thể giao cuộc đời cho anh"...tui ngày xưa đi cưa gái bị khen vậy hoài
)
Một chàng trai khác cũng chỉ có 2000 đô, và cũng đi chơi cùng một người bạn gái mới quen. Anh dùng 700 đô để thuê 1 chiếc BMW, sau đó anh đi chợ mua 999 đóa hoa hồng với giá 300 đô.
Anh nói rằng anh thích dắt tay cô đến những quán ăn vặt, ở quán ăn vặt họ tiêu hết 100 đô. Anh dùng 800 đô để đặt một phòng khách sạn 5 sao có view nhìn ra biển, có cả nến, bong bóng và hoa hồng. Đêm đó, cô gái đồng ý làm bạn gái anh và nói rằng đó là tình yêu đích thực của cô.
Sáng hôm sau trên đường đưa cô gái về, xe vô tình để xe lọt bánh xuống mương. Anh gọi điện nhờ xe kéo cứu hộ họ báo giá anh 800 đô, anh từ chối ngay. Lấy điện thoại gọi 10 xuất ăn giao tận nơi, 20 phút sau, 10 anh shipper giao đồ ăn đến, anh nhờ 10 người họ giúp nâng xe thoát khỏi mương và anh mời họ mỗi người 1 suất đồ ăn và đánh giá 5 sao cho họ. Các anh giao đồ ăn không ngừng cảm ơn anh.
Câu chuyện trên nói lên cách ta sử dụng nguồn lực cố định một cách khôn ngoan để tối ưu hóa hiệu quả và mang lại kết quả cao nhất
.