
Tại sao “nghe rất nhiều đạo lý nhưng vẫn không thể sống tốt cuộc đời này”?
Thực ra, mọi đạo lý trên thế gian đều không sánh bằng một câu chuyện có thể chạm đến trái tim. Bởi vì điều thay đổi cuộc đời con người chưa bao giờ là đạo lý, mà chính là trí tuệ.
Hôm nay tôi muốn chia sẻ với bạn “bốn câu chuyện ngắn”, tuy ngắn nhưng đã nói hết mọi chân lý của cuộc sống.
---
Câu chuyện thứ nhất:
Thầy giáo hỏi: “Có một người muốn đun nước sôi, nhưng đến giữa chừng mới phát hiện ra không đủ củi, vậy anh ta nên làm gì?”
Có học sinh trả lời: “Chạy đi tìm thêm củi.”
Có học sinh nói: “Đi vay mượn, hoặc mua thêm.”
Thầy giáo mỉm cười: “Tại sao không đổ bớt nước trong ấm đi?”
Cả lớp sững sờ rồi bừng tỉnh…
Cuộc sống không phải lúc nào cũng hoàn hảo, muốn đạt được điều gì đó, đôi khi phải biết buông bỏ.
Sức lực con người là hữu hạn, chi bằng hãy “đổ bớt nước” và chỉ tập trung vào những điều thực sự quan trọng với mình.
---
Câu chuyện thứ hai:
Một vị sư già hỏi chú tiểu: “Nếu con tiến lên một bước thì chết, lùi lại một bước thì mất mạng, vậy con sẽ làm gì?”
Chú tiểu không chần chừ đáp: “Con sẽ bước sang ngang.”
Trời không bao giờ tuyệt đường con người. Khi gặp tình thế tiến thoái lưỡng nan, chỉ cần thay đổi góc nhìn, có thể bạn sẽ nhận ra: Bên cạnh con đường cũ, vẫn còn những con đường khác.
---
Câu chuyện thứ ba
Một con vẹt gặp một con quạ.
Vẹt sống trong lồng, có chủ chăm sóc, cuộc sống nhàn nhã. Quạ sống trong tự nhiên, tự do bay lượn.
Vẹt ao ước sự tự do của quạ, quạ lại ngưỡng mộ sự an nhàn của vẹt.
Vì thế hai con chim quyết định đổi chỗ cho nhau.
Nhưng…
Tuy Quạ được an nhàn nhưng không thể làm vui lòng chủ nhân, cuối cùng buồn bã mà chết.
Tuy Vẹt có được tự do, nhưng đã quen sống phụ thuộc, không thể tự kiếm ăn, cuối cùng chết vì đói.
Đừng mù quáng ghen tị với hạnh phúc của người khác, vì có thể nó không phù hợp với bạn.
Thay vì so sánh, hãy sống tốt cuộc đời của chính mình, tận hưởng niềm vui trong thế giới của riêng bạn.
---
Câu chuyện thứ tư:
Có người hỏi một bác nông dân:
“Bác đã gieo lúa mì chưa?”
- “Chưa, tôi sợ trời không mưa.”
“Vậy bác đã trồng bông chưa?”
- “Chưa, tôi sợ sâu bọ ăn mất.”
“Thế bác đã trồng gì rồi?”
- “Chẳng trồng gì cả, tôi muốn đảm bảo an toàn.”
Lo nghĩ quá nhiều, do dự quá nhiều, chỉ khiến con người chần chừ, cuối cùng chẳng làm được gì cả.
VietBF@sưu tập