Mấy ngày qua, có ba sự việc đang nổi lên làm dư luận xôn xao đến mức như sôi lên.
Chuyện thừ nhất là chuyến công du Mỹ Latinh của Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng thăm hai nước Cuba và Braxin. Lần đấu tiên người dân lại quan tâm đến chuyện công du ra nước ngoài của một lănh đạo đảng nhiều đến như vậy. Đó là do bài rao giảng về CNXH của TBT tại Cuba. Và tiếp theo ngay sau đó là dư luận muốn phát sốt lên v́ mẫu tin rất ngắn chỉ vài ḍng của Thông tấn xă VN nói về việc hủy bỏ chuyến đi kế tiếp của TBT v́ “sự khó khăn đột xuất” của Braxin. Ông Trọng gần như đă đến trước cửa của nước chủ nhà, nhưng rồi người ta đă đóng cửa im ỉm. Chuyện chưa từng xảy ra trong quan hệ ngoại giao như lời một quan chức ngoại giao phát biểu với BBC. Thông tin quá sức vắn tắt và mơ hồ của hảng thông tấn quốc gia đă dấy lên những lời đồn đăi không mấy tốt đẹp.
Người dân và các trang mạng đă đưa ra nhiều giả thiêt để suy đoán kể cả giả thiết liên quan đến những điều ông Trọng rao giảng về CNXH ở Cuba. Nhưng lư do ǵ đi nữa th́ cũng bắt nguồn từ sự khác biệt chế độ chính trị giữa Việt Nam và phần lớn thế giới c̣n lại: Độc đảng và dân chủ đa đảng. Với một nước độc đảng toàn trị như Việt Nam, ông Trọng là lănh tụ tối cao nhưng với các quốc gia dân chủ đa đảng, ông chỉ là người đứng đầu một tổ chức chính trị của một nước và nguyên thủ quốc gia của họ không thể tùy tiện đón tiếp chính thức những người như vậy.
Chuyện thứ hai là cả một bộ máy báo đài của nhà nước được huy động vào việc bôi nhọ và bới móc đời tư của một người phụ nữ đáng thương.
V́ “tội” nhiều lần tham gia biểu t́nh chống Trung Cộng xâm lấn và trấn lột ngư dân trên Biển Đông, người phụ nữ đó, chị Bùi Hằng, đă bị đưa đi cải tạo 2 năm. Trên danh nghĩa, Bùi Hằng đang được nhà nước bảo trợ để giáo dục hầu “nhanh chóng phục hồi nhân phẩm”. Thế nhưng không hiểu v́ sao nhân phẩm của người phụ nữ đáng thương nầy đang bị xúc phạm và chà đạp nghiêm trọng bởi các cơ quan truyền thông chính thống của nhà nước.
Bỗng dưng đùng đùng các cơ quan báo đài nầy được huy động vào. Các cơ quan ngôn luận chính thống ấy dấy lên chiến dịch xúc phạm nhân phẩm người phụ nữ đáng thương nầy qua hàng loạt tin bài bôi nhọ và bới móc chuyện đời tư của chị một cách tồi tệ. Các cơ quan báo đài ấy đă lợi dụng chuyện xích mích trong quá khứ của nội bộ đại gia đ́nh chị Bùi Hằng, kích động một vài cá nhân xấu nói ra những lời bịa đặt về người thân của ḿnh rồi báo đài lấy đó phát lên để đấu tố người phụ nữ đang trong quá tŕnh được gọi là “cải tạo để phục hồi nhân phẩm” nầy.
Với cung cách ứng xử như vậy, không khỏi không làm cho mọi người nghĩ rằng nhà nước đă xem Bùi Hằng là kẻ thù cần phải chà đạp bằng mọi cách chứ không phải là một người dân “lầm lỡ” cần được quan tâm nâng đỡ để giáo dục.
Hay là có một nỗi sợ hăi nào đó đối với người phụ nữ cô thế đáng thương nầy?
Chuyện thứ ba cũng đang gây ra xôn xao dư luận là việc đưa ra xét xử ba blogger trong “Câu lạc bộ nhà báo tự do” sau một thời gian dài giam giữ bí mật. Đó là Điếu Cày Nguyễn Văn Hải, Anh Ba Sài G̣n Phạm Thanh Hải và Tạ Phong Tần. Việc bắt bớ và giam giữ bí mật ba công dân nầy một cách kỳ lạ của cơ quan chức năng làm cho mọi người nghĩ rằng đây là ba tội phạm an ninh quốc gia vào hàng cực kỳ nguy hiểm.
Nhưng những ǵ vừa được công bố ra th́ ba blogger ấy chỉ bị quy kết vào tội dám viết blog nói lên những phản biện, những suy nghĩ khác với đường lối xây dựng và phát triển đất nước của nhà cầm quyền, do vậy họ bị truy tố theo điều 88 Bộ luật H́nh sự v́ “tuyên truyền chống nhà nước CHXHCN Việt Nam”
Nhưng lư do sâu xa để bắt ba blogger nầy th́ ai cũng rơ, đó là họ đă họp với nhau lại thành “Câu lạc bộ nhà báo tự do” mà theo như giám định của sở Văn Hóa Thể thao Du lịch TP Hồ Chí Minh th́ câu lạc bộ này “cố thể hiện ḿnh như là thế lực mới đang được h́nh thành và từng bước trưởng thành trong ḷng chế độ Cộng sản ở Việt Nam”(?) với ” mục đích xây dựng, tập hợp lực lượng chính trị chống đối phục vụ cho âm mưu diễn biến, lật đổ trước mắt và lâu dài”(?)
C̣n một lư do sâu xa nữa để bắt giữ ba công dân nầy là v́ họ “tổ chức và tham gia các cuộc biểu t́nh với danh nghĩa chống Trung Quốc xâm chiếm Hoàng Sa-Trường Sa và tẩy chay Olympic Bắc Kinh khi rước đuốc qua TPHCM”.
Theo báo Người Lao Động, trước khi tự phát lập ra CLB nhà báo tự do, những người nầy đă 2 lần công khai nộp đơn lên các cơ quan chức năng để xin thành lập câu lạc bộ nhưng các cơ quan nầy phớt lờ và không có văn bản trả lời theo luật định.
Trong khi đó Hiến pháp Việt Nam công nhận quyền tự do lập hội của mọi công dân.
Hiến pháp cũng không ngăn cấm người dân biểu t́nh và phát biểu chính kiến của ḿnh. Đảng và Nhà nước cũng luôn tuyên bố khuyến khích phát huy dân chủ và phản biện xă hội.
Liệu việc đối xử với ba công dân nói trên có đi ngược lại hiến pháp của Việt Nam? Hay là phải làm vậy v́ bị ám ảnh bởi một nỗi sợ hăi nào đó?
Nếu CNXH là chế độ tốt đẹp và đang phát triển ngày càng vững mạnh như những ǵ ông Nguyễn Phú Trọng vừa khẳng định ở Cuba th́ nhà nước sợ ǵ vài lời phản biện của một vài blogger hoặc sợ ǵ một người phụ nữ cô thế đang bị giam giữ để chịu sự cải tạo cưỡng bức như Bùi Hằng?