Qua cuộc "giao dịch" của PV với gă nhân viên của "kho" biển số, rơ ràng việc cung cấp biển số xe của các "điểm giao dịch" này là có thật, nhưng nó được ẩn phía sau những cái biển số nhà chỉ là nguyên cớ.
Cuộc ngă giá
Với những "bài học" mà Hưởng dạy cho về cách giao dịch món "hàng độc" này, tôi bắt đầu giở chiêu với gă nhân viên. Tôi cố tỏ ra ḿnh là một tay "chợ đen" cũng khá "chuyên nghiệp" để tránh sự ḍ xét của gă nhân viên và vị "tiên chỉ" kia.
Chẳng cần phải nḥm ngó, tôi bập vào tai gă nhân viên một câu hỏi trúng đích như không thèm để ư đến người thứ ba:
- Ông lấy cho tôi cái "đít" 30H, hàng xô.
- Anh lắp cho con nào? - Hắn buông một câu cũng rất tự nhiên, nhưng tôi đọc được trong ánh mắt của hắn những câu hỏi về tôi. Rồi sự tự nhiên và "chuyên nghiệp" của tôi khiến họ có vẻ như an tâm hơn, và cuộc giao dịch bước đầu khá suôn sẻ:
- Con "lết" đời 2009 (xe Airblade đăng kư năm 2009).
- Không c̣n con H nào, đời đó lấy tạm con 29Y nhé, nó cũng như nhau, cùng loại xe mà.
- Thế ông có con 30F nào không? 29Y sâu quá, thằng khách này nó đ̣i phải 30 (Biển số 30F, 30H…) cơ.
- Nhà hết rồi, để tôi đi lấy chỗ khác cho.
Nói rồi, hắn ném cái ḱm trên tay vào khay dụng cụ sửa xe, quay sang tôi nói vội: "Ông đợi tôi 5 phút", rồi cưỡi lên chiếc Wave cũ nát đi về hướng cầu Chương Dương. Nh́n mụ "tiên chỉ" ngồi đăm chiêu nh́n vào không gian như đang chờ đợi cái ǵ đó, tôi cũng chẳng buồn bắt chuyện với mụ.
Gần 10 phút sau gă nhân viên xuất hiện, tiến đến cạnh tôi, hắn lùa tay phía sau lưng, rút trong người ra một bọc túi nilon màu đen. Vội vàng mở gói, hắn ch́a ra chiếc biển số 30K2-4508 chưa có một vết xước.
- Ông lấy tạm con này cũng được, 7 nút đấy.
Mặc dù không có ư định "nhập" hàng này, nhưng tôi vẫn muốn "sờ hàng" để tận mắt xem hàng "nhái" có thật giống hệt hàng "xịn" như lời đồn không? Chiếc biển số mới tinh, chất liệu nhôm được dán phủ một lớp phản quang, phần chữ và số dập nổi, sơn đen, phần Quốc huy cũng tṛn xoe, nổi h́nh bông lúa, ngôi sao… "như thật".
Vậy là hắn đă không đáp ứng được nhu cầu của ḿnh, nhân cơ hội này, tôi đă tranh thủ thể hiện "chuyên môn", một phần là để trấn an tư tưởng cái mụ "tiên chỉ" cứ săm soi ḿnh suốt từ bấy đến giờ:
- Chán ông quá, con này là đời FI (xe Airblade FI), năm 2010 rồi. Khách của tôi cần cho con 2009 cơ mà. Ông cứ lấy con nào 30F hoặc 30H cũng được. Con này th́ chịu!
Thấy "thượng đế" căng thẳng, mụ "tiên chỉ" vẫn án binh bất động. Gă nhân viên t́m mọi cách để thuyết phục trong sự lo lắng:
- Ông anh khó tính thế, để em đi lấy hộ chỗ khác vậy.
Nói xong, hắn bỏ ra ngoài…
Ít phút sau, hắn trở về với vẻ mặt hào hứng:
- Đây. Của anh đây. Được chưa? - Vừa nói, hắn lại "móc" trong người ra chiếc biển số 30H4-4815. Tôi "giở" giọng mặc cả:
- Được. Con này mấy lít (mấy trăm ngh́n)?
- Thôi em lấy hộ anh, 4 lít.
- Ông cứ đùa? "bên kia" tôi lấy có 2 lít rưỡi (250.000 đồng) thôi! Mà ông xem chọn tôi con nào đỡ "lộ" tí, con này nh́n cái biết liền…
Sau vài câu mặc cả, và thượng đế không "chấp nhận" với giá thành "cao quá", c̣n gă nhân viên th́ không đồng ư bán với giá quá bèo. Bỗng mụ "tiên chỉ" hắng giọng. H́nh như gă nhân viên hiểu ra điều ǵ đó:
- Thôi anh đi chỗ khác đi, ông mua bán kinh bỏ mẹ…
Không đợi tôi phản ứng, hắn vội bước ra ngoài, và chiếc biển số nhanh chóng được nhét vào sau lưng hắn.
Biển số… "đẹp" được quảng cáo công khai trên phố Trần Nhật Duật
Ảnh: Quỳnh Anh
Chủ "ăn cắp", "c̣" la làng!
Cuộc giao dịch của tôi bị thất bại. Tôi cũng hiểu v́ sao. Nhưng tại sao với nhân viên và chủ kho, mọi hoạt động giao dịch diễn ra có thể nói là rất căng thẳng mà đám "c̣" lại rất hiên ngang rêu rao và chèo kéo ngoài phố? Hưởng giải thích:
- Mấy thằng đó nó làm nhiệm vụ "tranh khách" nên có ǵ mà phải "sợ" hả anh. Quan trọng là cứ "dụ" được khách vào "kho", rồi giao dịch thế nào là việc của "chủ" nó.
Hưởng cho biết thêm: "Chúng nó cứ rêu rao, chứ có bằng chứng ǵ mà bắt được chúng? CA muốn bắt th́ phải "bắt tận tay, day tận tóc"…
Vậy là việc ai lấy làm, v́ cái phố này có nhiều "kho" biển số nên đám c̣ được phân công làm nhiệm vụ "tranh khách". C̣n việc giao dịch và "phân loại" khách thế nào th́ đă có… vị "tiên chỉ". Hơn nữa, việc các "kho" hàng công khai treo những tấm biển quảng cáo cũng rất khó bắt "tội", v́ họ cung cấp cả biển số xe và biển số… nhà. Nếu t́m biển số nhà th́… không thiếu, c̣n biển số xe th́ hầu như không bao giờ có sẵn tại cửa hàng. Nếu có cơ quan chức năng "sờ gáy" mà không đưa ra bằng chứng họ cung cấp biển số xe th́ sẵn sàng nhận được câu trả lời: "Em để quảng cáo cho bắt mắt thôi, chúng em có… hàng đâu?".
Qua cuộc "giao dịch" của PV với gă nhân viên của "kho" biển số, rơ ràng việc cung cấp biển số xe của các "điểm giao dịch" này là có thật, nhưng nó được ẩn phía sau những cái biển số nhà chỉ là nguyên cớ. Và để vừa tranh giành được khách, vừa đảm bảo an toàn cho "chủ kho" mà nhiều "giao dịch" vẫn được thực hiện thành công, tức là ngoài phố th́ đám c̣ tha hồ mà rêu rao, c̣n trong "kho" th́ nhân chủ lại rất cảnh giác. "Tại sao những nhân viên và ông (bà) chủ luôn trong trạng thái cảnh giác cao và rất "thận trọng" khi gặp thượng khách mua biển số, c̣n lũ "c̣" lại ngang nhiên chào mời kiểu chèo kéo, xí khách một cách công khai ngay trên phố?... Câu trả lời đúng là… "Chủ ăn cắp, c̣ la làng".
Sau cuộc giao dịch bất thành trên phố "biển số xe giả", tôi tiếp tục đột nhập kho biển số xe xịn, và đúng là biển số… "xịn" thật!
Nguyễn Khuê