Mẹ đẻ gửi quà Tết cho tôi, nhưng mẹ chồng coi đó là của ḿnh để làm những việc ngược đời.
Tôi năm nay 29 tuổi, kết hôn cách đây 4 năm. Tôi sống ở nhà chồng, cuộc sống không khó khăn nhưng chẳng hề dễ dàng bởi hàng ngày phải đối diện với mẹ chồng khó tính. Biết là mẹ chồng kỹ tính, khó chiều, tôi cố gắng để làm tốt bổn phận của ḿnh. Chưa một lần kêu ca, than văn, tôi làm mọi yêu cầu của mẹ chồng, để bà không có cớ ǵ để mắng mỏ.
Không hiểu v́ đâu mà mẹ chồng lại luôn có ác cảm với nhà thông gia, bà luôn chê bai, bôi bác bố mẹ đẻ của tôi mặc dù gặp nhau rất ít. Đúng là gia đ́nh tôi ở vùng nông thôn, nhưng cũng có của ăn của để, đời sống thoải mái, đất cát rộng và có giá trị. C̣n nhà chồng tôi mang tiếng ở thành phố nhưng nhà cửa chật chội, giá trị cũng không có ǵ là lớn. Vậy mà mẹ chồng lấy làm tự hào lắm, bà sẵn sàng chê bai con dâu và nhà thông gia chỉ v́ chuyện ở vùng nông thôn.
Tôi c̣n nhớ có lần bố mẹ đẻ tôi lên thăm cháu, mẹ chồng tôi không ngần ngại dùng những từ mang hàm ư chê bai như "nhà quê", "quanh năm chỉ biết cắm mặt vào cây lúa, đàn gà, chuồng lợn"… Tôi có nhắc mẹ chồng, nhưng bà vẫn thản nhiên dùng những từ ngữ đó và cho rằng là do "quen mồm". Từ lần đó, mỗi lần rủ bố mẹ đẻ lên chơi, ông bà đều t́m mọi lư do để từ chối v́ không muốn gặp thông gia.
Mẹ chồng tôi vốn có ác cảm với nhà thông gia, nên dịp Tết tôi có đề cập đến đưa con về nhà ngoại chơi, mẹ chồng lại t́m mọi cách ngăn cản. Bà lấy cháu nội làm cớ: "Con c̣n bé, cho đi xa thế nhỡ ốm th́ sao? Mà dưới quê nhiều ao hồ, ruồi muỗi lắm, không an toàn cho cháu tôi. Thiếu ǵ dịp về, sao cứ phải đi về đợt Tết cho vất vả".
Mẹ chồng luôn t́m cách chê bai con dâu và nhà thông gia. Ảnh minh họa
Đó là cái cớ của mẹ chồng đưa ra thôi, chứ không về dịp Tết th́ không có dịp nào nữa. Cả năm về một lần c̣n bị cấm cản như thế, đâu có chuyện dịp khác mà được về. Dịp Tết năm nay, mẹ đẻ gọi điện muốn gửi ít quà cho con cháu. Đến lúc đồ được chở đến tận nhà, mẹ chồng thấy rất nhiều đồ liền chê bai: "Ôi dào, mấy thứ này ra chợ có đầy. Bà ngoại chắc ăn không hết nên mới gửi cho con gái. Sao không bán đi mà gửi tiền, có phải gọn nhẹ hơn không".
Mẹ chồng tôi chê bai là thế, nhưng lại đứng ra nhận hết các đồ mà mẹ tôi gửi lên. Bà cất đi số lượng dự tính để dùng dịp Tết, số c̣n lại bà mang đi phân phát cho người quen, họ hàng. Thậm chí, tiện tay c̣n mang sang biếu hàng xóm xung quanh. Nh́n những túi rau, con gà, con cá mà bố mẹ tôi cả năm nuôi, trồng mà bị mẹ chồng mang đi cho cứ như là tống khứ đi cho đỡ chật nhà vậy.
Mẹ chồng mang quà đi biếu lúc nào cũng kèm theo lời chê bai, giễu cợt nhà thông gia: "Cho con trai lấy vợ quê có khác, Tết là dưới đó gửi cả đống đồ vườn nhà, nh́n bôi bác thật. Giờ nuôi trồng có hiệu quả ǵ đâu, thế mà không cắt ra mấy mảnh bán đi cho con gái có phải hợp lư hơn không".
Bà chê bai con dâu và thông gia là thế, nhưng trong ḷng luôn nḥm ngó đất cát nhà tôi. Có lẽ, khi thấy nhà thông gia có nhiều đất, mẹ chồng chờ mong con dâu được chia đất bán đi mang về phục vụ nhà chồng. Bây giờ tôi mới hiểu v́ sao mẹ chồng luôn tỏ ra khó chịu như vậy, bà luôn reo rắc tâm lư con dâu về xin đất nhà ngoại.
Cảm thấy không hợp với mẹ chồng, tôi phải làm ǵ để phải thoát khỏi t́nh cảnh bị o ép? Mẹ chồng tôi thiếu tôn trọng như vậy, tôi có nên t́m cách ra ngoài ở riêng? Hăy cho tôi lời khuyên!