D́m kẻ trộm gà xuống ao cho tỉnh để đánh tiếp
Cả làng xúm vào đánh kẻ trộm gà. Cứ đánh cho ngất rồi lại d́m nước cho tỉnh rồi lại tiếp tục phang gậy. Nhiều lần như vậy, người thanh niên nọ dần rũ đi như tàu lá chuối, người bê bết máu lẫn trong bùn đất...
Tôi sinh ra ở vùng quê nghèo, thuộc tỉnh Thái Nguyên. Cái nghèo khiến cho mọi người dân trong vùng trở nên vất vả, những ǵ họ làm ra đều đáng quư và được họ giữ ǵn rất cẩn thận.
Câu chuyện tôi kể dưới đây do chính mắt tôi chứng kiến:
Tiết trời mùa đông của những tháng cuối năm kèm theo những cơn gió như cắt da cắt thịt. Cả làng đang ch́m trong giấc ngủ say, bỗng tiếng hô “Trộm! Trộm!” vang lên.
Tôi và mẹ bật dậy mở cửa bước ra ngoài. Những tiếng chân chạy, từng tốp người cầm gậy gộc đuổi theo một bóng đen chạy vụt phía trước.
Bóng đen ấy loạng quạng rồi ngă ra. Khoảng chục thanh niên trai tráng xông vào vụt tới tấp, lúc đầu c̣n nghe tiếng van xin, nhưng tiếng van xin cứ yếu ớt dần rồi dừng hẳn. Mọi người mang anh ta d́m xuống ao nước lạnh cho tỉnh rồi lại tiếp tục đánh đập.
Th́ ra đó là một tên trộm gà, bị chủ nhà phát hiện và hô hoán đuổi đánh. Vừa đánh, vừa kèm theo những câu chửi “Đánh cho nó chết đi!” Mọi nỗi bực tức cứ dồn hết vào cây gậy mà giáng xuống.
Không biết cứ đánh cho ngất rồi lại d́m nước cho tỉnh bao nhiêu lần như vậy, anh thanh niên nọ dần rũ đi như tàu lá chuối, người bê bết máu lẫn trong bùn đất.
Sau gần hai tiếng đồng hồ tra tấn, cũng là lúc trời rạng sáng. Mọi người mới kéo lê anh ta mang ra mang ra đồn công an.
Dù anh ta có sai khi ăn trộm của người dân, th́ đă có pháp luật trừng trị, đâu cần đến trận đ̣n thừa sống thiếu chết đó.
Tôi viết câu chuyện này mong mọi người hăy rộng lượng với chính đồng loại của ḿnh. V́ trong cuộc sống, những lúc khó khăn con người ta có thể phạm sai lầm. Hăy cho họ một con đường sống và làm lại cuộc đời.
Huyền Thu
VNE
|