Vẫn là thảm cỏ Giuseppe Meazza, vẫn là những “tiếng c̣i méo” của trọng tài Gianluca Rocchi người Florence nhưng là hai Inter hoàn toàn khác nhau!
“Show diễn" của Rocchi
Buổi tối 24/1/2010, một trong những ngày đáng nhớ nhất với Inter trong lịch sử các trận derby thành Milan. Sneijder và Lucio bị trọng tài Rocchi tống cổ khỏi sân sau những lỗi “không thể chấp nhận được” như… vỗ tay khích lệ đồng đội và ăn vạ ở… giữa sân. Chơi kém 1 rồi 2 người trước đối thủ truyền kiếp đang đạt phong độ rất cao, nhưng Inter không những bảo vệ được lợi thế dẫn bàn, mà c̣n kết thúc trận đấu với tỉ số 2-0 đầy ngạo nghễ. H́nh ảnh những phút cuối đă đi vào kư ức rất nhiều thế hệ Interista, khi Mourinho giơ cao 2 tay kêu gọi sự ḥ hét từ 7 vạn CĐV, trước khi xướng ngôn viên của sân Giuseppe Meazza phấn khích hô vang “Juuulio… Juuulio…” sau t́nh huống J.Cesar đẩy được quả penalty của Ronaldinho.
 |
Trọng tài Rocchi lại là khắc tinh của Inter |
Đây là những h́nh ảnh tiêu biểu của đế chế Inter - Mourinho, Rocchi không những là nhân chứng lịch sử ngày hôm ấy, mà c̣n trực tiếp đưa sự kiện đó lên đỉnh cao, thông qua việc xử ép Inter một cách trắng trợn, nhưng ông lại giúp tô điểm thêm chiến công của Nerazzurri. Đêm thứ Bảy vừa qua, Rocchi vẫn làm tốt “nhiệm vụ”, với quả penalty sau pha phạm lỗi ngoài ṿng cấm, 2 chiếc thẻ vàng vô lư và quá nặng dành cho Obi cùng nhiều quyết định gây ức chế khác…
Lần này, Inter gục ngă!
Trước t́nh huống thổi penalty ở cuối hiệp 1, dù chưa ghi bàn nhưng Inter vẫn tạo ra cảm giác mạnh mẽ, rằng họ có thể kết liễu đối thủ trong hiệp 2. Nh́n vào h́nh ảnh Ranieri tranh căi gay gắt với Rocchi cuối hiệp 1, thử h́nh dung nếu đó là Mourinho, những lời lẽ ǵ sẽ chờ đợi vị HLV đanh đá, kiêu căng và thích đả kích người khác… này? Nhưng đó là Ranieri, vị HLV đáng kính, đáng tuổi cha chú của Rocchi, đủ để thấy nỗi bức xúc của những người Inter lớn như thế nào!
Nhưng điều đáng nói ở chỗ, Inter của 2 thời điểm cách nhau 20 tháng đă hoàn toàn khác biệt đến mức không thể nhận ra. Inter của tháng 1/2010 vẫn chiến thắng, thậm chí c̣n đẩy thắng lợi ấy lên thành “bản tuyên ngôn” của lực lượng thống trị tuyệt đối Serie A (và sau đó, cả châu Âu). Inter của tháng 10/2011 dễ dàng vỡ vụn chỉ sau một pha cắt c̣i sai lệch, bàn thua thứ hai xuất phát từ sự lúng túng của Nagatomo là minh họa rơ nét cho điều đó.
Lỗi không ở Ranieri, ông không phải người có thể đem đến bước đại nhảy vọt như Mourinho, người ta cũng không chờ ông mang lại danh hiệu Champions League, mà đơn giản chỉ là “Gă thợ hàn”. Cái khác lớn nhất chính là tinh thần của toàn đội, 20 tháng trước là một khối kiên cố khó tin, bây giờ là những mảnh vụn rời rạc dù vẫn trên các gương mặt cũ.
Inter thua v́ trọng tài Rocchi, nhưng trận thua ấy chỉ gói gọn trong 90 phút. Quan trọng hơn, có những điều lớn lao đă thay đổi ngay trong đội bóng từ khi HLV Mourinho dứt áo ra đi…
Theo Bongdaplus.vn