|  05-01-2011 | #1 | 
	| R10 Vô Địch Thiên Hạ 
				 
				Join Date: Dec 2006 
					Posts: 54,629
				 Thanks: 1,521 
		
			
				Thanked 4,892 Times in 1,268 Posts
			
		
	 Mentioned: 0 Post(s) Tagged: 0 Thread(s) Quoted: 0 Post(s) 
				
				
  
    Rep Power: 73      | 
			
			JH-7  là máy bay ném bom chiến thuật của không quân và không quân thuộc hải  quân Trung Quốc. Đây là một trong những thiết kế của Trung Quốc có tỉ lệ  nội địa hóa rất cao kể từ khâu thiết kế tới chế tạo.
 
 Lịch sử phát triển
 
 Năm 1973, Bộ công nghiệp hàng không Trung Quốc bắt đầu đưa ra lư thuyết  máy bay ném bom chiến thuật siêu âm nhằm thay thế vai tṛ máy bay ném  bom hạng nhẹ H-5 và Q-5 đang phục vụ trong Không quân Trung Quốc. Nhiệm  vụ phát triển được giao cho viện 603 (viện thiết kế máy bay Tây An).
 
 Đầu năm 1977, Hội đồng Nhà nước và Ủy ban quân sự Trung Ương quyết định  phê chuẩn chương tŕnh phát triển máy bay ném bom mới. Viện 603 chịu  trách nhiệm là nhà thiết kế máy bay chính, nhà máy chế tạo máy bay Tây  An làm nhiệm vụ sản xuất. Việc phát triển động cơ được giao cho nhà máy  403 (Nhà máy chế tạo động cơ hàng không Tây An). Ban đầu, tên hiệu máy  bay được gọi là Hong-7 (H-7).
 
 Những năm 1980, giống như hầu hết các chương tŕnh quốc pḥng khác th́  dự án H-7 gần như dừng lại để dành cho ưu tiên phát triển kinh tế Trung  Quốc thời điểm đó. Tuy vậy, do quân đội đang rất cần thay thế máy bay  ném bom quá lạc hậu H-5. Nên năm 1982, lănh đạo Trung Quốc đă nhất chí  ưu tiên kinh phí phát triển H-7.
 
 Năm 1985, dự án H-7 một lần nữa phải đối mặt với việc bị hủy bỏ, nhưng rất may sau đó nó đă được “hồi sinh”.
 
 Nguyên mẫu H-7 hoàn thiện tháng 8/1988 và tiết lộ lần đầu tháng 12/1988 ở  triển lăm hàng không quốc tế Farnborough. Cũng năm đó, H-7 thử nghiệm  cất cánh thành công và để phù hợp với yêu cầu nhiệm vụ mới th́ nó chính  thức đổi tên thành JH-7. Chữ “JH” phiên âm tiếng Trung là Jianjiji  Hongzhaji (tiêm kích – bom).
 
 
                            |  |               | Máy bay tiêm kích bom chiến thuật JH-7. |  
 Đầu những năm 1990, JH-7 lại một lần nữa đứng trước nguy cơ “loại bỏ”  khi Trung Quốc tiến hành nhập khẩu máy bay chiến đấu tiên tiến Sukhoi  Su-27 và Su-30 từ Nga. Nhưng một lần nữa, JH-7 lại “gặp may” nó vẫn được  phát triển và đưa vào trang bị trong lực lượng Không quân của Hải quân  Trung Quốc năm 1992.
 
 Không quân Trung Quốc ban đầu đă không đồng ư tiếp nhận JH-7 v́ họ cho  rằng loại máy bay này sử dụng công nghệ cũ và trang bị động cơ không  đáng tin cậy. Phải tới năm 2004, không quân mới chấp thuận biên chế JH-7  sau một số cải tiến hệ thống điện tử và vũ khí với công nghệ hiện đại.
 
 Thiết kế của JH-7
 
 JH-7 là máy bay tiêm kích – bom thiết kế và trang bị cho không quân thuộc Hải quân Trung Quốc với vai tṛ chủ yếu là chống hạm.
 
 Phiên bản JH-7 trang bị radar điều khiển hỏa lực Type 232 H Eagle Eye  (mắt đại bàng) để thực nhiệm vụ không đối không và không đối hải. “Mắt  đại bàng” tồn tại điểm thiếu sót lớn nhất là không thể hỗ trợ các cuộc  tấn công bằng vũ khí chính xác cao trên đất liền.
 
 JH-7 c̣n lắp thiết bị nhận diện bạn -  thù, thiết bị đối phó điện tử, radar cảnh báo sớm, thiết bị gây nhiễu chủ động/bị động.
 
 JH-7 vũ trang pháo hai ṇng tự động GSh-23L cỡ 23mm có tốc độ bắn 300  viên/phút. Nó có 9 giá treo (6 giá dưới cánh, 2 giá ở đầu mút cánh và 1 ở  dưới thân) mang tổng cộng 9.000kg vũ khí các loại.
 
 Trong nhiệm vụ không đối hải, JH-7 mang 4 tên lửa đối hạm cận âm YJ-81  và 2 tên lửa không đối không tầm ngắn PL-5C/E cùng 1.400 lít nhiên liệu  phụ. Máy bay khi đó sẽ bay ở độ cao thấp nhằm tránh sự phát hiện của  radar đối phương và phóng YJ-81 khi cách tàu mục tiêu khoảng 30-40km.
 
 Ngoài ra, JH-7 có khả năng mang 20 quả bom không điều khiển loại 250kg  cho nhiệm vụ đối đất. Để mang số bom lớn như vậy, trên các giá treo JH-7  lắp hệ thống giá phụ (mỗi giá mang 4 quả bom).
 
 
                            |  |               | Động cơ tuốc bin phản lực cánh quạt đẩy WS-9. |  
 Máy bay trang bị hai động cơ tuốc bin phản lực cánh quạt đẩy Roll –  Royce Spey Mk202 cho phép đạt tốc độ tối đa 1.808km/h, tầm hoạt động gần  4.000km, trần bay 16.000m.
 
 Cải tiến nổi bật của JH-7A
 
 Lực lượng Không quân Trung Quốc “không chịu tiếp nhận” JH-7 do nó không  đáp ứng yêu cầu mà không quân đặt ra. Đặc biệt, đó là nó không có khả  năng thực hiện nhiệm vụ tấn công bằng vũ khí chính xác cao mà đây lại là  yêu cầu không thể thiếu của chiến tranh hiện đại.
 
 V́ vậy, cơ quan thiết kế Tây An đă cải tiến JH-7 với công nghệ mới, tiên tiến hơn.
 
 Cấu trúc thân JH-7A sử dụng vật liệu composite và hợp kim làm giảm trọng  lượng rỗng của máy bay (khoảng 400kg) trong khi trọng lượng cất cánh  tối đa tăng thêm 10%.
 
 
 JH-7A trang bị radar điều khiển hỏa lực đa chức năng JL-10A với 11 chế  độ làm việc gồm: đánh chặn tầm trung, không chiến tầm ngắn, tấn công mục  tiêu mặt biển/mặt đất, định vị… . Radar có tầm phát hiện mục tiêu tới  80km và cự ly theo dơi 40km.
 
 Buồng lái cải thiện hơn về sự “tiện nghi” với màn h́nh HUD và hai màn  h́nh LCD đa năng hiển thị thông tin liên quan đến chuyến bay, t́nh trạng  vũ khí.
 
 JH-7A có tới 11 giá treo vũ khí (6 dưới cánh, 2 ở đầu mút cánh, 1 dưới thân và 2 dưới thân gần vị trí cửa hút khí).
 
 
                            |  |               | JH-7A chuẩn bị lắp tên lửa hành tŕnh không đối đất KD-88. |  
 Cấu h́nh vũ khí của JH-7A cũng tương tự JH-7 nhưng bổ sung khả năng mang  vũ khí tấn công chính xác cao như: tên lửa chống radar YJ-91, tên lửa  không đối đất dẫn đường TV KD-88 và bom dẫn đường bằng laze loại 250kg.
 
 Phiên bản cải tiến JH-7A trang bị động cơ tuốc bin phản lực cánh quạt đẩy WS-9 (mẫu sao chép từ động cơ Mk202).
 
 JH-7 c̣n có một phiên bản dành cho mục đích xuất khẩu là FBC-1 Flying  Leopard. Nhưng hiện tại không có bất kỳ khách hàng quốc tế nào ngó ngàng  tới FBC-1.
 
 Ngày nay, trong biên chế Không quân thuộc Hải quân Trung Quốc có ba  trung đoàn JH7/7A nằm ở ba hạm đội. Không quân Trung Quốc có sự phục vụ  của một trung đoàn JH-7A.
 
 
 N. Hoàng
 theo KHĐS
 | 
	|   |  |