Năm 22 tuổi Thanh Nga tâm sự về cái Tết của riêng cô được đăng trên tờ báo Xuân Phụ Nữ Diễn Đàn Xuân năm 1964 như sau:
Tết nhứt đối với riêng Nga như ngày thường vậy. Nga chỉ lo vấn đề ăn mặc cho các em nhiều trong ba ngày này thôi. Nga chỉ được nghỉ xả hơi mấy ngày trước Tết rồi đến mùng 1 Nga đă phải hát trở lại rồi và c̣n hát nhiều hơn nữa. Tuy nhiên, khi nghĩ đến cả đoàn hát, Nga cảm thấy vui v́ mùa Tết giúp cho đoàn làm ăn phát tài; suất hát nào cũng đông nghẹt khán giả; rờ sết dồi dào, anh chị em nghệ sĩ được lănh lương gấp đôi, không khí trong đoàn rất vui nhộn, sảng khoái.
Nữ nghệ sĩ Thanh Nga. (H́nh: Bộ sưu tập của Ngành Mai)
Tối mùng một năm rồi sau khi văn hát ra về, Nga bị khán giả bao vây đông nghẹt ở trước rạp. Nga cố thoát ra mà không làm sao được. Người xin h́nh, người xin chữ kư, cả một rừng người càng phút càng siết chặt lại, xô lấn Nga muốn té nhào, Nga năn nỉ hết lời cũng không xin được một lối ra xe. Nga phải làm bộ xịu mặt xuống, tỏ vẻ khổ sở lắm, đến lúc đó khán giả mới mở ṿng vây ra cho Nga bước tới. Lên ngồi trên xe rồi, Nga mệt muốn ngất xỉu. Xe vừa lăn bánh th́ có một bao giấy đỏ ném vào người Nga. Mở ra Nga cảm động muốn khóc được: Một tấm giấy một trăm đồng mới toanh xếp làm tư thẳng góc có kèm theo mảnh giấy nhỏ để tặng Nga trong dịp năm mới; phía dưới kư tên “chị Tư bán rau cải chợ Cầu Ông Lănh”. Cho đến bây giờ Nga vẫn c̣n giữ kỹ tờ giấy một trăm ấy. Đó là kỷ niệm đẹp nhứt của Nga; mỗi lần nhớ đến, Nga thấy ḷng ḿnh lâng lâng niềm vui êm nhẹ.
Trong 3 ngày Tết, Nga nằm nhà vui với gia đ́nh, ngoài mấy suất hát Nga không có thời giờ đi chơi phố mặc dầu Nga muốn đi xem quang cảnh vui Tết của thiên hạ. Riêng có năm rồi, Nga được má đưa đi xem chợ hoa ở đường Nguyễn Huệ và ghé thăm pḥng trà Đại Kim Đô ở Chợ Lớn. Không biết năm nay Nga có được má cho đi “ngao du” như vậy nữa không?
Giao thừa luôn luôn tổ chức ở rạp để tất cả anh chị em đào kép cùng vui, cùng chúc mừng nhau nhân dịp Xuân về. Nga ĺ x́ cho mọi người, ĺ x́ ít ít để lấy hên thôi chứ Nga không có nhiều! Trước Tết ít lâu, Nga đă sắm quần sắm áo cho các con em của các anh chị em công nhân sân khấu hết rồi. Tết đến má ĺ x́ cho Nga được bao nhiêu, Nga ĺ x́ lại cho anh em trong đoàn hết ráo nên qua đến ngày mùng 2 mùng 3, Nga không c̣n một đồng dính túi. Chỉ có đêm giao thừa rước Ông (Tổ) về gánh để mùng một hát, là vui nhứt thôi.
Cữ hả? Cha của Nga cữ ghê lắm, mùng một Nga cữ bị rầy nè, bị chê nè, bị vấp ngă nè, hát trật ca dở nè... Nga cữ nhiều lắm! Nga sợ gặp xui xẻo suốt năm. Mà thật đúng nhé, năm ngoái, năm kia ǵ đó, ở ngày mùng một Nga bị má rầy. Suốt năm đó Nga gặp toàn chuyện buồn thôi. Thế nên Nga sợ gặp điều ǵ buồn ở ngày mùng một lắm. Ở ngày đó, Nga thích ai chọc cho Nga cười, làm cho Nga vui. Ai chọc Nga giận ở ngày mùng một Nga giận ghê lắm...
Theo NV