Mối quan hệ giữa hai gia đ́nh thông gia vốn không êm đẹp, nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ rằng ḿnh sẽ phải trải qua một cú sốc lớn đến vậy.
Từ khi yêu nhau, tôi và chồng đă phải đối mặt với sự căng thẳng giữa hai bên gia đ́nh. Nhà tôi dù kinh tế không bằng nhà chồng nhưng bố mẹ lại luôn giữ vị thế "bề trên", khiến bầu không khí giữa hai nhà lúc nào cũng lạnh nhạt.
Tôi vốn cũng không quá hợp với bố mẹ ruột ḿnh, thậm chí, tôi cảm thấy mẹ chồng c̣n hiểu và đối xử tốt với tôi hơn. Bà chưa từng coi thường tôi v́ lương thấp, luôn nhắc nhở chồng tôi phải trân trọng vợ. Ngược lại, mỗi khi chồng tôi làm ǵ trái ư bố mẹ vợ, họ lại ch́ chiết, chê bai anh là người "mọt sách, vô tâm".
Dù biết hai nhà không ưa nhau, tôi và chồng vẫn kiên quyết đến với nhau. Cả hai tin rằng chỉ cần sống riêng, những mâu thuẫn gia đ́nh sẽ không ảnh hưởng quá nhiều đến cuộc hôn nhân của ḿnh.
Chúng tôi kết hôn từ giữa năm ngoái, dự định dọn ra riêng vào năm nay. Nhưng kinh tế chưa ổn định nên vẫn phải ở cùng bố mẹ chồng. Mẹ chồng là người kỹ tính nhưng không khó chịu, có ǵ không hài ḷng, bà thẳng thắn góp ư chứ không ch́ chiết. Tuy nhiên, mỗi lần vợ chồng tôi bóng gió chuyện nhờ giúp đỡ tài chính để mua nhà, bà chỉ im lặng, không hứa hẹn ǵ.
Tôi vẫn nghĩ bà muốn giữ chúng tôi lại, cho đến một hôm...
Hôm đó, chồng tôi mời bố mẹ vợ sang ăn cơm mừng anh được thăng chức. Tôi thầm lo lắng v́ biết tính mẹ ruột ḿnh – và quả nhiên, điều tôi lo đă thành sự thật.
Trong bữa ăn, mẹ tôi liên tục chê bai món ăn của mẹ chồng: nào là quá mặn, nào là nêm nếm không khéo. Không chỉ vậy, bà c̣n đá xoáy chuyện nhà chồng không giúp đỡ hai con ra riêng. Tôi vừa xấu hổ vừa bực bội, nhưng chẳng dám lên tiếng.
Hôm sau, khi lên sân thượng phơi quần áo, tôi vô t́nh nghe được cuộc nói chuyện giữa mẹ chồng và chị dâu.
Giọng mẹ chồng đầy bức xúc: “Bà thông gia đúng là thiếu học thức, chẳng có văn hóa ǵ cả! Lúc nào cũng tự cho ḿnh là hơn người, nhưng xem ra chẳng giúp ích ǵ cho con cái.”
Từng câu nói như cứa vào tim tôi. Tôi đứng chết lặng ngoài cửa, nước mắt trực trào. Hóa ra mẹ chồng cũng ghét bỏ gia đ́nh tôi đến thế sao? Liệu bà có v́ thế mà ghét lây sang tôi không?
Tôi vội bước đi, không muốn nghe thêm bất cứ điều ǵ nữa...
Nhưng ngay tối hôm đó, mẹ chồng lại gọi tôi vào pḥng, và những ǵ bà làm tiếp theo khiến tôi hoàn toàn sững sờ.
Bà nhẹ nhàng đưa tôi một quyển sổ đỏ. Tôi hoang mang tột độ, chưa kịp phản ứng th́ bà đă lên tiếng: "Khi nào hai con sẵn sàng th́ cứ dọn ra ở riêng cho thoải mái. Đây là phần quà mẹ tặng các con. Mẹ biết con chịu nhiều áp lực v́ mẹ đẻ con hơi gay gắt và bảo thủ. Mẹ nghĩ bà ấy cũng không giúp ǵ cho hai đứa đâu, nên con cứ nhận món quà này nhé.”
Tôi chết lặng.
Chưa bao giờ tôi nghĩ rằng mẹ chồng lại tặng vợ chồng tôi một món quà lớn đến như vậy. Tôi cứ ngỡ bà cũng ghét bỏ tôi v́ gia đ́nh ḿnh, nhưng hóa ra, bà đă âm thầm chuẩn bị cho chúng tôi một con đường riêng.
Hóa ra, suốt thời gian qua, tôi đă nh́n nhận mẹ chồng sai rồi...
VietBF@sưu tập
|