Nhìn hai cô con gái nhỏ xinh xắn của anh Hùng, luôn  cười nói hồn nhiên khi phụ giúp mẹ nấu cơm, chúng tôi không khỏi cắn rứt  trong lòng, bởi trước khi tìm tới bản Nhuần, chúng tôi ít nhiều nghĩ  rằng chắc chắn anh Hùng và người thân cũng phải… điên điên một chút!    
  
   
 
Sinh hoạt thường ngày của gia đình anh Hùng đã dần ổn định.
   
Vàng chẳng thấy đâu, chỉ… “vàng mắt”!
 
 Xoay xoay chén trà nóng trong lòng bàn tay, anh Hùng hỏi thẳng: Các anh  nhìn tôi có giống người điên không? Đã mấy ngày nay, tin đồn loang khắp  nơi khiến tôi và gia đình thực sự mệt mỏi, nên tôi cứ phải tránh mặt  trong nhà, không dám ra ngoài. Thôi thì để làm tin, anh cứ cho tôi xem  giấy tờ chứng minh các anh là phóng viên báo của Công an Hà Nội. Nếu quả  đúng vậy, lại có mặt của các chú công an xã nhà đây nữa, tôi chẳng còn e  ngại gì mà không nói hết cho đỡ ấm ức trong lòng. Sau khi thận trọng  lật đi lật lại những tấm thẻ nhà báo của chúng tôi, nét mặt anh Hùng như  giãn ra.
 
 Chúng tôi cùng cả chục người nhà anh Hùng ngồi quây quần quanh những mâm  cơm khá thịnh soạn do chị Thu vợ anh Hùng bưng lên. Khi đã được dăm ba  chén rượu, bỗng anh Hùng hối hả kể lại sự việc: Quả thực sáng 18-11, tôi  đi rừng để kiếm chút gỗ thừa do bọn “lâm tặc” bỏ lại. Trên đường về,  đoạn qua khu Lùng Mủng, cách nhà chừng 2 giờ đi bộ thì trời đổ mưa. Vạch  lau và cây bụi để tìm chỗ trú thì tôi thấy cửa một hang đá, nên chui  tạm vào đó. Đi loanh quanh trong hang một lúc, nhìn thấy một số vò, lọ  bằng đất nung cái lành, cái vỡ nằm lăn lóc trong hang, nên nảy ý định  mang về để đựng nước sinh hoạt. Ngoài 3 chiếc lọ còn lành lặn, tôi còn  tìm thấy một chiếc nồi bằng đồng, giống như cái nồi đáy vẫn thổi cơm nếp  của nhà tôi. 
 
 Sợ trời tối đường khó đi, dù mưa chưa tạnh tôi vẫn ra về và mang theo số  đồ vật trên. Có lẽ do ngấm nước mưa, khi về đến nhà tôi thấy đau đầu  chóng mặt nên đi nằm nghỉ. Đến tối vẫn không thấy đỡ, tôi ra mộ người  thân thắp hương rồi kể lại việc tìm thấy các đồ vật trong hang Lùng Mủng  và xin được phù hộ mau khỏe lại, chứ có gào khóc suốt đêm đâu. Đến sáng  hôm sau, mấy người họ hàng biết việc tôi bị mệt sang thăm. Khi nghe tôi  kể lại việc trên, anh em góp ý là theo phong tục địa phương, nếu lấy  được đồ vật gì trong rừng thì phải làm lễ cúng tạ thần rừng. 
 
 Sau khi làm lễ lại thấy những đồ vật mang về không dùng được vào việc  gì, nên chúng tôi lại mang để lại vào trong hang. Còn các con gái tôi,  lo lắng cho sức khỏe của bố, nên cũng không ngủ suốt đêm thành ra mới  hoa mắt chóng mặt. Sợ các cháu phải nghỉ học, nên gia đình đưa các cháu  ra Trung tâm Y tế huyện Chợ Mới để thăm khám, chứ các cháu có phát điên  như tin đồn đâu. Làm gì có vàng thỏi, vàng nén nào, hiện giờ cả nhà  chúng tôi chỉ thấy… vàng cả mắt ra đây này. Mọi người cùng cười ồ vì lời  ví von hóm hỉnh của anh Hùng!
 
 Nhìn hai cô con gái nhỏ xinh xắn của anh Hùng, luôn cười nói hồn nhiên  khi phụ giúp mẹ nấu cơm, chúng tôi không khỏi cắn rứt trong lòng, bởi  trước khi tìm tới bản Nhuần, chính chúng tôi cũng còn ít nhiều nghĩ rằng  chắc chắn anh Hùng và người thân cũng phải… điên điên một chút!
 
 

Cháu Dương Thị Hiền (con gái anh Hùng) vẫn hoàn toàn khỏe mạnh và đi học bình thường 
   
 Đồ dùng của “lâm tặc”!?
 
 Đến thời điểm này, có thể khẳng định những tin đồn về việc cả nhà anh  Dương Văn Hùng, ở bản Nhuần, xã Quảng Chu, huyện Chợ Mới bị phát điên vì  tìm thấy đồ cổ trong hang Lùng Mủng là hoàn toàn không có căn cứ. Sau  khi vào hang tìm những đồ vật anh Hùng mang trả lại và mở rộng tìm kiếm  một số khu vực ngay gần cửa trong hang, lực lượng dân quân và CAX Quảng  Chu còn tìm thấy một số nồi nhôm vẫn còn nguyên nhọ đen, bát đĩa và cả…  dép cao su. 
 
 Qua tìm hiểu và tham khảo ý kiến của một số người đi rừng lâu năm, cơ  quan chức năng huyện Chợ Mới nhận định: Toàn bộ số đồ vật tìm thấy trong  hang Lùng Mủng đều là vật dụng do những nhóm “lâm tặc” bỏ lại trong  hang, sau khi đã chặt trộm hết những cây to trên núi Lùng Mủng.
 
 Khu vực núi đá vôi tại huyện Chợ Mới, núi nào cũng có ba, bốn cái hang  và ở cheo leo tít trên vách dựng đứng. Muốn vào được hang đá Lùng Mủng  mà anh Hùng tìm được đồ vật, phải leo qua năm con dốc dựng đứng trong  nhiều giờ đồng hồ mới nhìn thấy cửa hang. Khu vực Lùng Mủng này, trước  đây là mỏ bạc, mỏ kẽm người Pháp đã khai thác hết. Khi hòa bình lập lại  toàn bộ khu Lùng Mủng được giao cho các cơ quan quân sự. Tại thời điểm  này, Huyện đội Chợ Mới đang trực tiếp quản lý toàn bộ khu vực. Người dân  bản Nhuần chẳng mấy ai đi qua khu vực đó. Ai có đi thả trâu thì cũng  chỉ mon men rìa ngoài chứ không vào bên trong bao giờ.
 
 Do toàn bộ diện tích rộng hàng chục héc-ta quanh hang Lùng Mủng là khu  vực thuộc vành đai an ninh quốc phòng, nên đã được các lực lượng quân  đội, Công an huyện Chợ Mới và dân quân xã Quảng Chu tổ chức canh giữ  nghiêm ngặt, để ngăn ngừa những người tò mò kéo đến gây ảnh hưởng đến an  ninh trật tự tại địa phương. 
 
 Trước thực tế trên, các cơ quan chức năng tỉnh Bắc Kạn và huyện Chợ Mới  cần khẩn trương tiếp tục tìm kiếm, phân loại, tổ chức giám định những đồ  vật có trong hang Lùng Mủng, đưa ra những kết luận chính xác nhất nhằm  góp phần ổn định an ninh trật tự tại xã Quảng Chu, để dư luận không còn  đồn thổi thêu dệt những thông tin thiếu chính xác, nhanh chóng trả lại  cuộc sống vốn đang bình yên của gia đình anh Dương Văn Hùng.   Việt Anh - Duy Khánh