Ảnh tướng Tô Lâm, tướng Lương Cường
dưới là tướng Lương Tam Quang và tướng Phan Văn Giang
Những nhân vật chính thời hậu Nguyễn Phú Trọng:
Sau khi kết thúc chuyến làm việc tại Mỹ, và thăm chính thức Cuba, theo một số suy đoán, ông Tô Lâm đang tìm mọi cách để lật lại hồ sơ, xử lý một số tướng lĩnh cấp cao của quân đội, thuộc dạng “cứng đầu”, đang chống phá các nỗ lực cải cách của ông.
Trong đó, Thường trực Ban Bí thư – Đại tướng Lương Cường, và Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương – Thượng tướng Nguyễn Trọng Nghĩa, có sự bất hòa với Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Phan Văn Giang và cả Tổng Bí thư Tô Lâm.
Tướng Lương Tam Quang là đồng hương Hưng Yên và là cánh tay đắc lực của TBT Tô Lâm, đang nắm chức bộ trưởng công an, một vị trí quan trọng để đối đầu với các phe cánh khác, đặc biệt là thủ tướng Minh Chính (cũng là tướng công an nhưng không cùng phe cánh), tướng Trọng Nghĩa (trưởng ban tuyên giáo) và tướng Lương Cường phe quân đội.
Mặc dù là cùng quân đội nhưng tướng Lương Cường và Phan Văn Giang lại không cùng hoà hợp để chống Tô Lâm, đây là một lợi thế cho phe cánh ông Tô Lâm , chia cắt họ ra và tiêu diệt từng người một.
Còn về thủ tướng Minh Chính thì phe cánh của ông Tô Lâm đang ráo riết tìm bà Thanh Nhàn nhằm tìm ra bằng chứng tham nhũng của cả ông Minh Chính và bộ trưởng Giang.
Mặc dù là clan mạnh nhất nhưng ông Tô Lâm vẫn chưa dám ra tay mạnh mẽ do lo sợ những thế lực này kết hợp lại tiến hành đảo chính.
Tô Huy Vũ – 44 tuổi, quê Thanh Hóa vừa được bổ nhiệm vào chức vụ Chủ tịch Hội đồng Thành viên Agribank. Được biết ông Tô Huy Vũ là con trai của ông Tô Huy Rứa-Cựu Ủy viên Bộ Chính trị-Trưởng ba Tổ chức Trung ương. Đây là lộ trình được thiết kế tương tự như Lê Đức Thọ – cựu Bí thư tỉnh Bến Tre.
Ông Lê Đức Thọ-Cựu bí thư tỉnh Bến Tre từng là Chủ tịch Hội đồng quản trị của Vietinbank. Sau thời gian làm sếp một ngân hàng thương mại thuộc nhà nước, thì ông Thọ cũng hốt được ngàn tỷ rồi vào Trung ương Đảng và nắm chức Bí thư Tỉnh Bến Tre. Khả năng cao Tô Huy Vũ cũng kiếm một khối tiền rồi nhảy sang quản lý cơ quan nhà nước cấp tỉnh như Lê Đức Thọ.
Việc bố trí ông Lê Huy Vũ là do bà Nguyễn Thị Hồng thống đốc Ngân hàng nhà nước ký. Tuy nhiên, theo giới thạo tin thì đây là yêu cầu của ông Thủ tướng. Bởi Tô Huy Rứa từng nâng đỡ Phạm Minh Chính khi ông Chính còn là Bí thư tỉnh Quảng Ninh.
Năm 2025, Tô Huy Rứa đề xuất đưa Phạm Minh Chính từ Quảng Ninh về Ban bí thư làm phó Trưởng ban Tổ chức. Bước đệm để Tô Huy Rứa đưa một đồng hương Thanh Hóa lên cao hơn, và thương vụ đầu tư chính trị này thành công. Sau đó ông Phạm Minh Chính đánh bại Vương Đình Huệ giành lấy chức Thủ tướng từ năm 2021.
Hiện nay Hưng Yên, Nghệ An, Hà Tĩnh đều hình thành nhóm lợi ích chính trị rất mạnh ở Trung ương. Nếu không xây dựng cho Thanh Hóa một nhóm quyền lực đủ mạnh thì liệu sau này Phạm Minh Chính có an tâm mà “vui thú điền viên” sau khi về hưu được không?
Được biết năm 2012, ông Tô Huy Rứa cũng đưa con gái ông là Tô Linh Hương lúc đó chỉ mới 24 tuổi vừa tốt nghiệp Học viện Báo chí Tuyên truyền vào chiếc ghế Chủ tịch Hội đồng Quản trị của Vinaconex và bị dư luận phản đối nên phải rút. Giờ đây ông Rứa lại đẩy Tô Huy Vũ vào những chiếc ghế béo bở vừa có nhiều tiền vừa có nhiều cơ hội thăng tiến.
Trần Thái Hưng
__________________
The Following User Says Thank You to Gibbs For This Useful Post:
Ngày 16/8/2024, Lương Tam Quang vào Bộ Chính tri, ngày 23/1/2025, Nguyễn Duy Ngọc vào Bộ Chính trị. Tức chỉ hơn 4 tháng, Hưng yên chỉ có 1 Ủy viên Bộ Chính trị tăng lên thành 3, trở thành địa phương có số Ủy viên Bộ Chính trị đông nhất hiện nay. Đáng nói là 2 Ủy viên Bộ Chính trị mới được bầu lại là 2 nhân vật rất có quyền lực. Ngày nay, Tam Trụ Hưng Yên còn mạnh hơn cả Tứ trụ Triều đình. Trong đó 2 nhân vật mới được bầu có quyền lực còn mạnh hơn Chủ tịch nước, thủ tướng và Chủ tịch Quốc hội.
Nếu không có gì đột biến, ngày 10/4 sẽ diễn ra Hội nghị Trung ương lần thứ 11 của Trung ương Đảng khóa 13 này. Với sự hỗ trợ của Bộ Công an và Ủy ban Kiểm tra Trung ương, Tô Lâm đang có cơ hội điều khiển cả Bộ Chính trị. Tuy nhiên, vẫn phải chờ xem Hội nghị diễn ra, 14 Ủy viên Bộ Chính trị có thể làm khó Tô Lâm được hay không?
Cho đến thời điểm này, nhân sự người Hưng Yên có khả năng được đưa vào Bộ Chính trị là Thượng tướng Hoàng Xuân Chiến. Ông Chiến nếu được vào Bộ Chính trị thì xem như 99% sẽ là Bộ trưởng Bộ Quốc phòng. Bởi chức Ủy viên Bộ Chính trị nặng ký hơn lon đại tướng của Nguyễn Tân Cương.
Bài toán Hoàn Xuân Chiến tuy cần nhưng chưa cấp bách. Bởi ông Chiến còn cơ hội để vào Bộ Chính Trị ngay khi Đại Hội 14 diễn ra vào đầu năm sau. Cấp bách hơn hết là trường hợp Trần Lưu Quang. Ông Trưởng ban Kinh tế Trung ương đang rất cần ghế Ủy viên Bộ Chính trị trước Đại hội, nếu không thì cơ hội sẽ vuột mất. Khi đó, ông Trần Lưu Quang sẽ không thể ứng cử ghế Thủ tướng ở Đại hội 14.
Tốc độ lớn mạnh của quân Hưng Yên rất nhanh. Với Lương Tam Quang và Nguyễn Duy Ngọc trong tay, khó ai chống lại được Tô Lâm. Trong xã hội mà quan chức nào cũng tham ô trục lợi từ chức quyền thì đó chính là nguồn dữ liệu khổng lồ cho Lương Tám Quang và Nguyễn Duy Ngọc khai thác. Bộ Công an và Ủy ban Kiểm tra Trung ương mà phối hợp nhịp nhàng thì sức mạnh của Hưng Yên rất đáng sợ.
Nhiều người đang trông ngóng Hội nghị Trung ương lần thứ 11 này diễn ra, bởi ván cờ “toàn thắng” cho quân Hưng Yên ở Đại hội 14 có khả thi hay không là trông cậy ở Hội nghị lần này. Cả Hoàng Xuân Chiến và Trần Lưu Quang đều tranh thủ vào Bộ Chính trị, nhưng trường hợp của Trần Lưu Quang cấp thiết hơn.
Trong Tứ Trụ mà Tổng bí thư nắm luôn ghế Thủ tướng thì quá đủ, 2 trụ còn lại sẽ chẳng còn chút quyền lực gì nữa, dù có tồn tại cũng như không. Trần Lưu Quang mà vào Bộ Chính trị ở Hội nghị Trung ương lần thứ 11 này thì xem như trên 90% sẽ là Thủ tướng. Đây là cơ hội cuối cho phe Tô Lâm giành lấy ghế Thủ tướng, và là cơ hội cuối cùng để 14 Ủy viên Bộ Chính trị còn lại chặn đà tiến của quân Tô Lâm.
Về phía Tô Lâm, ông cũng cần phải đánh mạnh và đánh nhanh. Chỉ có vậy thì việc triển khai những ý đồ lớn mới được suông sẻ. Cụ thể là chính sách tinh giản bộ máy Chính quyền và sáp nhập tỉnh, Tô Lâm cũng gặp phải cản lực không nhỏ từ Chính phủ của ông Phạm Minh Chính. Một khi quyền lực chưa đủ mạnh, ắt xảy ra hiện tượng trên bảo dưới không nghe thì sẽ hỏng hết chính sách lớn.
Tham vọng của Tô Lâm là “lưu danh sử sách” như là nhà “cải cách” bộ máy Chính quyền để nó hoạt động hiệu quả hơn. Đây là bài toán khó giải, và sẽ là không thể giải được nếu phe Tô Lâm không đủ mạnh để khiến tất cả đều phải biết sợ.
Đảng Cộng Sản phân nhiệm “Đảng lạnh đạo, Nhà nước quản lý”. Phần Đảng do Tô Lâm lãnh đạo là đương nhiên, nhưng phần nhà nước mà trong Nhà nước thì Chính phủ đóng vai trò cốt lõi. Nếu người đứng đầu Chính phủ là người của Tô Lâm thì việc lãnh đạo và quản lý mới thống nhất.
Tô Lâm đang rất muốn giành lấy ghế của Phạm Minh Chính cho đàn em, liệu có thành hay không? Hãy chờ xem.
Nguyễn Duy Ngọc nhận chức Chủ nhiệm Ủy ban kiểm tra Trung ương hơn 2 tháng đã có một án phạt đầu tay. Án kỷ luật đối với ông cựu Phó Thủ tướng Thường trực Trương Hòa Bình. Năm 2025 là năm mà Tô Lâm ráo riết đánh mạnh vào các nhóm đối thủ, kể cả đánh âm thầm lẫn đánh công khai.
Nếu nói đánh vào dân thì Lương Tam Quang làm tiên phong, nhưng đánh vào các nhóm lợi ích chính trị đối nghịch thì Nguyễn Duy Ngọc sẽ làm người tiên phong. Với chức Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Trung ương, Nguyễn Duy Ngọc có thể dẫn quân đến bất kỳ nơi đâu kể cả Bộ Quốc phòng-nơi mà Bộ Công an bất khả xâm phạm. Và Tô Lâm cũng đã chuẩn bị cho Nguyễn Duy Ngọc làm điều này với chức Trưởng đoàn Kiểm tra 1913 có quyền thanh tra kiểm tra quân ủy Trung ương.
Hiện nay Nguyễn Duy Ngọc đang được hậu thuẫn rất mạnh từ kho dữ liệu đen khổng lồ từ Bộ Công an của Lương Tam Quag. Nói về nghiệp vụ điều tra, quân của Nguyễn Duy Ngọc không bằng quân của Lương Tam Quang, về số lượng thì lại không thể bì được. Tô Lâm dùng Bộ Công an để hỗ trợ Ủy ban Kiểm tra Trung ương sẽ khiến sức mạnh của Nguyễn Duy Ngọc tăng lên gấp bội.
Trương Hòa Bình là nạn nhân đầu tiên của Nguyễn Duy Ngọc. Không loại trừ ở những lần sau, nạn nhân của Nguyễn Duy Ngọc sẽ là các quan đương chức. Chỉ cần Nguyễn Duy Ngọc ghé vào từng nhà các Ủy viên Trung ương Đảng gõ cửa “hỏi thăm sức khỏe” thì Tô Lâm cũng có thể sẽ có ưu thế trong kỳ đại hội 14 sắp tới. Hình ảnh Nguyễn Duy Ngọc có sức đe dọa rất lớn, bởi sau lưng Nguyễn Duy Ngọc còn có Lương Tam Quang.
Ngày 13/12/2024 tại trụ sở Trung ương Đảng, Bộ Chính trị đã xem xét, thi hành kỷ luật đảng viên có vi phạm, khuyết điểm Nguyễn Xuân Phúc, Trương Hòa Bình và kỷ luật khiển trách bà Trương Thị Mai. Lần trước ông Trương Hòa Bình bị cảnh cáo. Tuy nhiên, khi Nguyễn Duy Ngọc lên, ông Ngọc lại moi Trương Hòa Bình ra kỷ luật một lần nữa. Lần này có lẽ Tô Lâm muốn cho tất cả biết rằng, những người đã bị kỷ luật trước đó vẫn chưa yên và có thể bị quân Tô Lâm tấn công lần 2.
Khác với ông Nguyễn Phú Trọng, Tô Lâm và đàn em Hưng Yên của ông không hề có uy tín lớn trong Đảng và cũng không có uy tín lớn trong Bộ Chính trị. Vũ khí duy nhất mà nhóm Hưng Yên đã dùng để chiếm thế thượng phong trên chính trường là gieo rắc sự sợ hãi lên các Ủy viên Trung ương Đảng và các Ủy viên Bộ Chính trị theo đúng tinh thần chính sách Công an trị.
Với Lương Tam Quang và Nguyễn Duy Ngọc, Tô Lâm có thể tìm ra tận gốc dây mơ rễ má của các quan chức trung ương, đặc biệt là các sân sau. Từ đó uy hiếp được các thế lực khác. Với Bộ Công an trong tay, Tô Lâm cho Lương Tam Quang đánh vào đuôi con rắn (tức đánh vào các sân sau), cho Nguyễn Duy Ngọc đánh dập đầu rắn tức đe dọa các quan chức Trung ương và địa phương dưới sự hỗ trợ của Lương Tam Quang. Sự phối hợp nhịp nhàng giữa 2 tướng Công an người Hưng Yên này khiến cho Tô Lâm trở nên nguy hiểm gấp bội.
Khi Tô Lâm làm Bộ trưởng Bộ Công an, sự phối hợp giữa Nguyễn Duy Ngọc và Lương Tam Quang không được rõ nét. Hai người này nếu có phối hợp cũng phạm vi trong ngành, không đủ thẩm quyền lớn để kéo quân đến nhà của mọi quan chức. Giờ đây thì khác. Tô Lâm đã là người đứng trên đỉnh cao quyền lực, Nguyễn Duy Ngọc và Lương Tam Quang đều là Ủy viên Bộ Chính trị và mỗi người đang nắm trong tay đội hùng binh bậc nhất hỗ trợ nhau. Vì thế sức đe dọa của bộ đôi Hưng Yên đáng sợ hơn bao giờ hết.
Trò chơi quyền lực đang trong tay Tô Lâm, vũ khí lợi hại cũng nằm trong tay Tô Lâm. Đại hội 14 sẽ khó thoát khỏi sự thống trị của thế lực Hưng Yên.
Thiên hạ đồn rằng… khởi sự bởi chuyến công du quốc tế đầu tiên của Lương Cường trên cương vị chủ tịch nước, đi các nước Nam Mỹ từ ngày 09 đến 12/11/2024. Một ngày sau khi tới Chile, Lại Đắc Tuấn, cận vệ của Lương Cường, bị bắt giam khi có hành vi lạm dụng tình dục nữ nhân viên khách sạn bản địa. Chuyến đi vẫn tiếp tục, ngày 13/11, phái đoàn Lương Cường tới Lima (Peru) để dự Hội nghị thượng đỉnh APEC. Và đó cũng là lần cuối cùng người ta thấy Chủ tịch nước Việt Nam ra nước ngoài.
Thiên Hạ Đồn Rằng:…..Có thể xác định rằng Tô Lâm đã gài bẫy Lương Cường, vì Lại Đắc Tuấn là phó trưởng phòng Hậu Cần, thuộc Bộ Tư Lệnh Cảnh Vệ, Bộ Công An Việt Nam. Bằng cách này, phe công an đã cố tình hạ nhục Lương Cường và phe quân đội để chiếm lợi thế trong bộ máy chính trị CSVN. Sau vụ “dâm sự” ở Chile, Lương Cường không còn mặt mũi đi ra nước ngoài thêm lần nào nữa. Từ đó, Tô Lâm đã vừa làm Tổng Bí thư vừa kiêm nhiệm Chủ tịch nước để đi ngoại giao và ký nhiều hiệp định quốc tế. Cuộc gọi giữa Tô Lâm và Donald Trump phơi bày một sự thật là Chủ tịch nước Lương Cường đã bị triệt hết mọi quyền lực trong hệ thống chính trị CSVN.
Thiên Hạ Đồn Rằng:…..Từ khi Lương Cường không ra khỏi lãnh thổ Việt Nam nữa, thì Tổng Bí thư Tô Lâm đã nhiều lần đại diện Việt Nam ký nâng cấp đối tác chiến lược toàn diện với các nước, như Malaysia, Indonesia, Singapore. Như vậy, Tô Lâm đã vừa làm Tổng Bí thư, vừa kiêm nhiệm ghế Chủ tịch nước của Lương Cường để đi ngoại giao. Cần nhớ rằng các công tác ngoại giao, ký hiệp định quốc tế của csVN trước nay vẫn được giao cho Chủ tịch nước hoặc Thủ tướng đảm nhận. Thỉnh thoảng Chủ tịch Quốc hội cũng đi công du quốc tế. Còn Tổng Bí thư thì rất ít khi thấy đi công du. Trong khi đó, từ khi giành được ghế của Tổng Trọng tới nay, chỉ trong vòng 9 tháng, Tô Lâm đã đi Trung Quốc, Mỹ, Cuba, Mông Cổ, Ireland, Pháp, Malaysia, Indonesia, Singapore, Lào.
Thiên Hạ Đồn Rằng:…..Tất cả những động thái gần đây của TBT đều cho thấy Tô Lâm muốn chứng minh với cả thế giới rằng Tổng Bí thư csVN mới là người đứng đầu đất nước, Tô Lâm đã gửi đi thông điệp là đã “phong ấn” thành công Lương Cường. Trước đây chức vụ Chủ tịch nước ít nhất cũng được coi là hình thức, bây giờ thì không còn là con bù nhìn nữa, mà đã hoàn toàn bị tê liệt. Được Tô Lâm nhường chức Chủ tịch nước từ ngày 21/10 năm ngoái, cứ tưởng Lương Cường sẽ làm nở mặt nở mày phe quân đội, cân bằng sức ảnh hưởng với phe công an. Ai ngờ chỉ trong vòng 20 ngày sau khi nhận chức, ông Cường đành nhục nhã rút về hậu trường, nhường quyền ngoại giao lại cho Tô Lâm.
Thiên Hạ Đồn Rằng:…..Bị Tô Lâm ép quá, nên vừa rồi Lương Cường phải ra tận sân bay đón Tập Cận Bình. Thậm chí video báo chí cho thấy lúc đó họ Lương đã đứng chào Tập Cận Bình theo kiểu lính chào cấp trên, rồi lại dùng cả hai tay bợ sếp lớn từ thiên triều. Còn nhớ, dù được Tô Lâm chủ động nhường ghế, nhưng một tuần trước khi nhận chức Chủ tịch nước, Lương Cường đã phải bay qua Trung Quốc xin Tập Cận Bình sắc phong. Từ đó có thể hiểu được lý do vì sao lần này họ Lương lại tìm cách nịnh nọt Tập Cận Bình để được chiếu cố, chống lưng. Chưa biết có được họ Tập chiếu cố không, nhưng sự việc càng cho thấy sự bạc nhược, thất thế của một kẻ từng mang hàm đại tướng quân đội csVN.
Hội Nghị Trung ương lần thứ 11 của Trung ương Đảng khóa 13 lẽ ra diễn ra vào tháng 5 như thường niên thì nay lại diễn ra sớm hơn 1 tháng. Đáng chú ý là Hội Nghị Trung ương này diễn ra trước khi ông Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình sang thăm.
Nguồn tin nội bộ cho biết, sở dĩ Tô Lâm cho tổ chức “hội ăn chia” sớm là để tránh cho trường hợp Tập Cận Bình can thiệp khiến cho Tô Lâm bất lợi. Xem như đây là trường hợp ông Tổng bí thư Đảng Cộng Sản Việt Nam đặt Thiên Triều vào thế “đã rồi” để giữ lấy lợi thế chính trị cho phe nhóm.
Nếu thông tin này là đúng sự thật thì có thể thấy, Đảng Cộng Sản Việt Nam phụ thuộc vào Đảng Cộng Sản Trung Quốc nhiều hơn những gì mà nhân dân nghĩ. Và chuyến thăm của ông Tập Cận Bình lần này không khác gì chuyến đi “thị sát” giống như Tô Lâm đi tỉnh.
Thông tin kỳ ăn chia lần này đã rò rỉ. Đáng chú ý là Tô Lâm, Lương Tam Quang và Nguyễn Duy Ngọc được giữ nguyên vị trí trong bộ siêu quyền lực. Trần Lưu Quang và Hoàng Xuân Chiến chưa thể chen vào được. Đây là bất lợi. Tuy nhiên, ván cờ còn đang đánh. Với 8 tháng còn lại có thể có bất ngờ cho phe Tô Lâm.
Mới lên Tổng bí thư, Tô Lâm đã gây tiếng vang khi ông đến Vị Xuyên thắp hương cho mộ các anh hùng liệt sỹ chống Tàu. Tuy nhiên, hành động này có vẻ như khiến cho Tô Lâm không được tự tin trước ông Tập Cận Bình.
Mới leo lên chiếc ghế cao nhất Đảng, Tô Lâm đã đi Trung Quốc ngay chuyến công du nước ngoài đầu tiên. Điều đó cho thấy Tô Lâm vẫn rất có nghĩa vụ “bề tôi” theo truyền thống. Tuy nhiên, nếu tỏ ra quá ngoan hiền dễ bảo trước Tập Cận Bình thì Tô Lâm cũng sẽ hứng lấy chỉ trích của dư luận không ít.
Giữa nhân dân và Tập Cận Bình, Tô Lâm phải đi dây thăng bằng, làm sao để dân không chửi và để Tập tin dùng. Bài toán khó cho ông Tông bí thư Đảng Cộng Sản Việt Nam.
Trong bối cảnh Đại hội Đảng lần thứ 14 đang đến gần, theo giới quan sát những chuyển động quyền lực đáng chú ý đang định hình một cuộc tái cấu trúc nhân sự chưa từng có.
Đáng chú ý, là sự trỗi dậy của phe kỹ trị của Thủ tướng Phạm Minh Chính nổi lên như một nhân vật chủ chốt, đại diện cho xu hướng cải cách, và hội nhập quốc tế.
Một trong những minh chứng rõ ràng nhất, thay vì chỉ dừng ở mức đề xuất hoặc phối hợp với Ban Tổ chức Trung ương và Bộ Nội vụ như trước đây. Mới đây, Bộ Chính trị đã quyết định trao cho Thủ tướng quyền chỉ định nhân sự lãnh đạo cấp tỉnh.
Đây là bước dịch chuyển quyền lực đáng kể, khi một phần thẩm quyền nhân sự vốn thuộc về các ban của Đảng nay được chuyển sang cho Thủ tướng Chính phủ. Động thái này không chỉ củng cố vai trò hành pháp mà còn phản ánh xu hướng tăng cường điều hành tập trung trong việc quản lý nhà nước của Thủ tướng.
Theo giới phân tích, cuộc đua nhân sự trước Đại hội 14 đang dần trở thành cuộc cạnh tranh giữa 3 lực lượng chính. Đó là, phe cải cách của Tổng Bí thư Tô Lâm và Bộ Công an; phe kỹ trị của Thủ tướng Chính, và phe bảo thủ thân Trung quốc – trong đó phe Quân đội đóng vai trò liên minh tạm thời.
Tất cả các phe đều cùng một mục tiêu chung để giành ghế các trong Bộ Chính trị và nắm quyền kiểm soát các ban “trọng yếu” của đảng. Và điều đó, sẽ quyết định thế lực nào chiếm ưu thế trong cán cân quyền lực.
Phe kỹ trị, với sự dẫn dắt của Phạm Minh Chính, đang nỗ lực xây dựng liên minh để đảm bảo sự hiện diện mạnh mẽ trong các cơ quan này. Điều đó, đã tạo lợi thế cho ông Chính so với các đối thủ khác trong nội bộ của đảng.
Trong khi, vị thế của Tổng Bí thư Tô Lâm được cho là đang suy giảm trong Bộ Chính trị. Trước những đồn đoán về ảnh hưởng ngày càng lớn của các nhóm bảo thủ thân Trung Quốc và phe tướng lĩnh Quân đội.
Tuy nhiên, sự bất đồng trong tiến trình Sửa đổi Hiến pháp gần đây, với việc Chủ tịch Quốc hội Trần Thanh Mẫn được giao nhiệm vụ người đứng đầu Ủy Ban Sửa đổi Hiến pháp, thay vì Tổng Bí thư Tô Lâm.
Điều đó, đã cho thấy sự thiếu đồng thuận trong nội bộ lãnh đạo cấp cao của Đảng về vấn đề nhất thể hóa 2 chức danh Tổng Bí thư và Chủ tịch nước. Đây là dấu hiệu của rạn nứt tiềm tàng, và có thể được Thủ tướng Chính sẽ tận dụng khai thác để củng cố ảnh hưởng của mình.
Sự thắng thế của phe kỹ trị sẽ mở ra triển vọng cho các cải cách thể chế, sự phát triển và sự hội nhập quốc tế của Việt nam. Tuy nhiên, nó cũng tiềm ẩn nguy cơ gây chia rẽ trong nội bộ của Đảng.
Đó là lý do, ông Phạm Minh Chính đang đứng trước nguy cơ bị “phản đòn” từ các đối thủ chính trị. Từ các vụ án hay các hồ sơ liên quan đến tham nhũng, đặc biệt có liên quan đến nhân vật Nhàn – AIC, có thể bị khai thác để hạ bệ ông Chính.
Nếu những vụ án này được khơi lại trước Đại hội Đảng lần thứ 14, chúng sẽ là thách thức rất lớn đối với uy tín và vị thế của Thủ tướng và phe kỹ trị.
Bên cạnh ông Phạm Minh Chính, một số nhân vật khác cũng đang được chú ý trong cuộc đua chiếc ghế Tổng Bí thư. Ngoài Tổng Bí thư Tô Lâm, còn bao gồm các ông Trần Cẩm Tú, hay Lương Cường.
Tuy nhiên, ông Phạm Minh Chính được đánh giá nổi bật hơn cả nhờ sự kết hợp giữa kinh nghiệm điều hành, khả năng đối ngoại, và sự đánh giá cao từ các đối tác quốc tế.
Đại hội 14 không chỉ là cuộc đua quyền lực mà còn là cơ hội để định hình tương lai chính trị của Việt Nam trong thập kỷ sắp tới.
Thành công của phe kỹ trị, và Thủ tướng Phạm Minh Chính sẽ phụ thuộc vào khả năng vượt qua các đòn phản công từ phe đối thủ, và sự duy trì sự ủng hộ từ các liên minh chiến lược hay không.
Chi tiết lời khai của cựu Phó Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội việc giúp Chủ tịch tập đoàn Thuận An “tiếp cận” lãnh đạo Bắc Giang
Trong bữa cơm tại nhà một lãnh đạo khi còn là Chủ tịch Quốc hội, bị can Phạm Thái Hà, cựu Trợ lý Chủ tịch Quốc hội, cựu Phó Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội đưa Nguyễn Duy Hưng đến gặp Bí thư Bắc Giang, nói đây là Chủ tịch Tập đoàn Thuận An, một đơn vị “có năng lực thi công”.
Theo kết luận điều tra mới ban hành, bị can Nguyễn Duy Hưng, Chủ tịch Tập đoàn Thuận An, có “mối quan hệ thân thiết” với Phạm Thái Hà, cựu Trợ lý Chủ tịch Quốc hội, cựu Phó Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội - theo dõi Đoàn Đại biểu Quốc hội tỉnh Bắc Giang.
Trước đó, năm 2020, khi làm Trợ lý cho Bí thư Thành ủy Hà Nội, bị can Phạm Thái Hà cũng giới thiệu Nguyễn Duy Hưng cho chủ đầu tư cầu Vĩnh Tuy 2. Do vậy, Tập đoàn Thuận An được thi công cây cầu này.
Đến tháng 12/2021, thông qua Phạm Thái Hà, Nguyễn Duy Hưng gặp gỡ ông Dương Văn Thái, khi đó là Bí thư Tỉnh ủy Bắc Giang và từ đó mới biết và có quan hệ với nhiều cá nhân là lãnh đạo tỉnh Bắc Giang, gồm ông Lê Ô Pích, lúc đó là Phó Chủ tịch UBND tỉnh.
Lợi dụng mối quan hệ cá nhân, Nguyễn Duy Hung còn nhờ Phạm Thái Hà tác động đến Dương Văn Thái, tạo điều kiện cho Tập đoàn Thuận An được trúng thầu, thi công Dự án cầu Đồng Việt.
Do vậy, tháng 3/2022, ông Dương Văn Thái yêu cầu cấp dưới là Nguyễn Văn Thạo, Giám đốc Ban Quản lý dự án (BQLDA) tỉnh Bắc Giang tạo điều kiện cho Tập đoàn Thuận An được đấu thầu thi công dự án cầu Đồng Việt, trị giá 1.130 tỷ đồng.
Được giúp đỡ, Tập đoàn Thuận An của Nguyễn Duy Hưng đã trúng thầu. Sau đó, Hưng thống nhất với Thạo sẽ chi 3% tiền “cơ chế” cho Ban QLDA Bắc Giang. Trong số này, Thạo nhận 2% để sử dụng, chi phí cho lãnh đạo tỉnh còn 1% cho cán bộ của BQLDA Bắc Giang tham gia dự án.
Tuy nhiên, Tập đoàn Thuận An không đủ năng lực đấu thầu thi công cầu Đồng Việt nên Nguyễn Duy Hưng đã mời Trần Quang Việt, Tổng giám đốc Công ty Trung Chính tham gia liên danh thi công cầu Đồng Việt; các Công ty 168 Việt Nam và Công ty Nam Anh làm thầu phụ cho Tập đoàn Thuận An để thi công hạng mục dây văng, hệ neo yên ngựa...
Để có tiền chi phí cho Chủ đầu tư, Nguyễn Duy Hưng yêu cầu Công ty Trung Chính và Công ty 168 Việt Nam phải nộp tiền phí là 7% ngoài hợp đồng; còn Công ty Nam Anh phải nộp tiền phí là 30% ngoài hợp đồng. Một nhà thầu phụ là Công ty TAEC thực hiện thi công phần trụ cầu phải nộp phí 16% ngoài hợp đồng.
Từ đó, Nguyễn Duy Hưng thu tổng số 92 tỷ đồng tiền phí ngoài hợp đồng của các nhà thầu gồm Công ty Trung Chính 22 tỷ, Công ty 168 Việt Nam 10,3 tỷ đồng, Công ty Nam Anh 34 tỷ đồng và Công ty TAEC hơn 25 tỷ đồng.
Quá trình thi công, Nguyễn Duy Hưng còn gửi giá, thu hơn 4,8 tỷ đồng tiền chênh lệch giá vật liệu đầu vào của 2 nhà cung cấp vật liệu.
Có tiền, Nguyễn Duy Hưng đưa cho BQLDA 3,75 tỷ đồng; cho bị can Nguyễn Văn Thạo 11 tỷ đồng. Thạo đưa lại cho Phó chủ tịch UBND tỉnh lúc đó là Lê Ô Pích 3 tỷ đồng còn giữ lại bản thân 8 tỷ đồng.
Gặp nhau tại nhà Chủ tịch Quốc hội
Quá trình điều tra, bị can Phạm Thái Hà có lời khai thể hiện từng “thân thiết” với Nguyễn Duy Hưng, Chủ tịch HĐQT Tập đoàn Thuận An từ khoảng năm 2013. Đầu tháng 12/2021, khi biết tỉnh Bắc Giang đang triển khai Dự án cầu Đồng Việt, Nguyễn Duy Hưng đề nghị và được Hà đồng ý giới thiệu, tác động đến ông Dương Văn Thái, khi còn là Bí thư Tỉnh ủy Bắc Giang cho Tập đoàn Thuận An được tham gia thi công.
Cuối tháng 12/2021, trong buổi ăn cơm với Ban Thường vụ Tỉnh ủy Bắc Giang tại nhà Chủ tịch Quốc hội, Phạm Thái Hà giới thiệu Nguyễn Duy Hưng với Dương Văn Thái, nói Tập đoàn Thuận An là: “Đơn vị có năng lực, nhờ các anh quan tâm, xem xét cho Tập đoàn này tham gia dự án cầu Đồng Việt”. Bí thư Bắc Giang trả lời: “Sẽ quan tâm”.
Phạm Thái Hà thừa nhận việc giới thiệu, tác động đến Dương Văn Thái cho Tập đoàn Thuận An được đấu thầu, thi công Dự án Cầu Đồng Việt; từ đó Thái tác động cấp dưới là Nguyễn Văn Thạo, Giám đốc Ban QLDA tạo điều kiện cho Tập đoàn Thuận An trúng thầu.
Đây là nguyên nhân gián tiếp dẫn đến việc Nguyễn Văn Thạo và các cá nhân tại BQLDA Bắc Giang, đơn vị tư vấn thiết kế và Tập đoàn Thuận An thông đồng, móc ngoặc trái quy định pháp luật.
Phạm Thái Hà khai thêm, sau khi Tập đoàn Thuận An trúng thầu, ông ta được Hưng đến nhà, đưa số tiền 500 triệu đồng để cảm ơn. Ngoài ra, vào các dịp Lễ, Tết, Hưng nhiều lần đưa biếu Hà tổng số tiền 250 triệu đồng. Đến nay, bị can Hà đã tự nguyện nộp khắc phục 750 triệu đồng vào tài khoản tạm giữ của cơ quan điều tra.
Từ những hành vi trên, cơ quan điều tra cáo buộc Nguyễn Duy Hưng phạm tội “Vi phạm quy định về đấu thầu gây hậu quả nghiêm trọng”; các bị can Dương Văn Thái, Lê Ô Pích phạm tội “Lợi dụng chức vụ, quyền hạn trong khi thi hành công vụ” còn Phạm Thái Hà phạm tội “Lợi dụng ảnh hưởng đối với người có chức vụ, quyền hạn để trục lợi”.
Theo Báo Dân Việt
Thứ hai, ngày 12/05/2025
Trong sự kiện Lễ kỷ niệm 80 năm Chiến thắng phát xít tại Quảng trường Đỏ ngày 9/5/2025, Tổng Bí thư Tô Lâm đã tham dự với tư cách là khách mời danh dự. Tuy nhiên, theo giới quan sát điều đáng chú ý là sự hiện diện của đoàn Việt Nam gần như rơi vào vùng im lặng của truyền thông Nga.
Theo ghi nhận từ truyền thông quốc tế và các kênh truyền thông lớn của Nga, hình ảnh ông Tô Lâm và đoàn đại biểu Việt Nam rất mờ nhạt, thậm chí chỉ xuất hiện thoáng qua trên sóng truyền hình quốc gia Nga.
Không chỉ là việc Tổng Bí thư Tô Lâm và phu nhân được bố trí ngồi bên cạnh Tổng thống Venezuela Nicolás Maduro – một chính khách cũng nổi tiếng với món steak “dát vàng”. Ở vị trí khá xa với các nhân vật trung tâm – Chủ tịch Tập Cận Bình ngồi cạnh ông Putin.
Mà các kênh truyền thông thân thiện với Kremlin, vốn rất tích cực tuyên truyền chính trị nhưng hoàn toàn im lặng về đoàn Việt Nam. Động thái này đã cho thấy dường như đoàn lãnh đạo Việt nam không được quan tâm đúng mức như dư luận ở Việt nam kỳ vọng.
Sự “lạnh nhạt” của truyền thông Nga đã phản ánh một tín hiệu chính trị không mấy tích cực trong quan hệ giữa Tổng Bí thư Tô Lâm và Tổng thống Nga Putin.
Theo giới thạo tin, trong chuyến thăm Hà nội tháng 6/2024, ông Putin đã từng đặt vấn đề với ông Tô Lâm về việc để Quân đội Việt nam tham chiến tại Ukraina. Tuy nhiên đề nghị này đã bị Hà nội bác bỏ, đó là lý do vì sao sau đó Bắc Triều tiên đã chấp nhận tham chiến.
Theo giới phân tích chính trị quốc tế, việc không quan tâm đến đoàn Việt Nam đã cho thấy Moscow không còn xem Hà Nội là đồng minh chiến lược trong thời điểm địa chính trị đầy biến động như hiện nay.
Trong khi đó, có nhiều ý kiến cho rằng, việc Tổng Bí thư Tô Lâm nỗ lực đến Moscow dự lễ chỉ là một động thái “cố gắng” thể hiện lập trường kiên định với phe Xã hội Chủ nghĩa đối với nội bộ của Đảng, hơn là nhắm đến hiệu quả ngoại giao thực tế với Nga.
Đây có thể là lý do khiến Việt Nam phải cân nhắc lại chiến lược ngoại giao với các đồng minh ý thức hệ “truyền thống” trong bối cảnh địa chính trị ngày càng phức tạp.
Khi Đại hội Đảng lần thứ 14 đang đến gần, chính trường Việt Nam sôi động với những đồn đoán và nhiều toan tính chiến lược. Mới đây, trên mạng xã hội loan truyền Danh sách Dự kiến Bí thư Tỉnh ủy của 34 tỉnh thành mới sau sáp nhập.
Trong đó, ông Nguyễn Thanh Nghị, con trai cựu Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, sẽ đảm nhiệm vị trí Bí thư Thành ủy TP. Hồ Chí Minh. Tuy nhiên, giới thạo tin cho rằng ông Nghị nhiều khả năng sẽ được bổ nhiệm làm Bí thư Thành ủy Hải Phòng.
Hải Phòng, là một mắt xích quan trọng trong chiến lược kinh tế và an ninh quốc gia. Với vị trí chiến lược, Hải Phòng là địa bàn chính trị trọng yếu cho bất kỳ phe phái chính trị nào muốn mở rộng tầm ảnh hưởng của mình.
Trong những năm gần đây, Hải Phòng được xem là “lãnh địa” của cựu Thủ tướng Ba Dũng”, nơi ông Dũng nhiều năm là Đại biểu Quốc hội, và nhận được sự ủng hộ mạnh mẽ từ địa phương này. Vì thế, việc đưa ông Nguyễn Thanh Nghị về Hải Phòng sẽ điều kiện thuận lợi để ông Nghị củng cố quyền lực.
Về mặt chính trị, Hải Phòng là một sân chơi ít rủi ro hơn so với TP.HCM, trong lúc ông Lê Tiến Châu, Bí thư Hải Phòng, được cho là sẽ chuyển công tác, để mở ra cơ hội cho ông Nguyễn Thanh Nghị.
Việc ngày 7/5/2025, ông Nguyễn Thanh Nghị xuất hiện cùng Chủ tịch Nước Lương Cường tại lễ kỷ niệm 70 năm Ngày thành lập Hải quân Việt Nam ở Hải Phòng là một chỉ dấu minh chứng cho dự đoán này.
Hơn nữa, với tài quyền biến của ông Ba Dũng thì vị trí Bí thư Thành ủy Hải Phòng cũng có cơ hội cao để có suất vào Bộ Chính trị, để tạo bàn đạp quan trọng cho tham vọng lâu dài của ông Nghị.
Ngược lại, TP. Hồ Chí Minh, dù là đầu tàu kinh tế, nhưng đây lại là một chiến trường chính trị đầy phức tạp. Thành phố này từ lâu là nơi tranh giành quyền lực giữa các phe phái, đặc biệt là 2 phe của ông Tư Sang và ông Ba Dũng.
Hơn nữa, việc mở rộng địa bàn TP. Hồ Chí Minh vừa qua, đã cho thấy thành phố này trở thành một cái áo “quá cỡ” so với khả năng và trình độ quản lý của ông Nguyễn Thanh Nghị.
Theo giới thạo tin, do tuổi đời còn quá trẻ cùng sự thiếu gắn bó lâu dài của ông Nghị tại này, điều đó có thể khiến cho Nguyễn Thanh Nghị vấp phải sự phản đối mạnh mẽ từ các thế lực chính trị cũ ở địa phương.
Thậm chí, không có ai dám nghĩ đến việc ông Nguyễn Thanh Nghị có cơ hội làm Bí thư Thành ủy TP. Hồ Chí Minh. Hơn nữa, theo văn hóa chính trị của Thành phố này hiếm khi cho phép một Phó Bí thư Thường trực nhảy thẳng lên ghế Bí thư Thành Ủy.
Trong khi, các đồng minh của ông Tư Sang, và Lê Thanh Hải, đã từng thống trị chính trị nơi đây trong một thời gian quá dài. Dẫu rằng, ông Ba Dũng và ông Tư Sang được cho là tạm bắt tay chia sẻ quyền lực.
Nhưng, các diễn biến gần đây trong việc tái điều tra mối liên hệ của ông Lê Thanh Hải với vụ án Vạn Thịnh Phát, đã cho thấy ý đồ của Ba Dũng, và Tô Lâm, đang tìm cách triệt tiêu ảnh hưởng của phe Tư Sang, đã cho thấy sự bất ổn của địa bàn chính trị này.
Do đó, việc bổ nhiệm ông Nguyễn Thanh Nghị làm Bí thư Thành ủy TP. Hồ Chí Minh đang tiềm ẩn quá nhiều các rủi ro. Đã khiến nơi đây trở thành một bệ phóng không an toàn với ông Nguyễn Thanh Nghị.
Ông Ba Dũng, dù đang liên minh với Tổng Bí thư Tô Lâm để củng cố quyền lực cho phe Công an. Nhưng sự lấn lướt của phe này đã gây phản ứng mạnh mẽ từ phe Quân đội, khi họ đang muốn tái khẳng định vai trò là lực lượng trung tâm của quyền lực.
Theo giới thạo tin, ông Ba Dũng quyết định đưa con trai – ông Nguyễn Thanh Nghị về Hải Phòng là một nước cờ nhằm phòng ngừa sự phụ thuộc quá mức vào liên minh của ông Tô Lâm và Bộ Công An, đang trên đà suy yếu.
Việc đưa Nguyễn Thanh Nghị về làm Bí thư Hải Phòng là một nước cờ chiến lược của ông Ba Dũng. Nhằm giúp ông Nghị tránh được những rủi ro chính trị tại TP. Hồ Chí Minh, cũng như để bảo vệ cho ông Nghị thoát khỏi cuộc giằng co quyền lực giữa Công an và Quân đội.
Với mục đích cuối cùng, tạo bàn đạp để “cậu ấm” Nguyễn Thanh Nghị tiến xa hơn trong sự nghiệp chính trị của mình.
Cơ hội nào cho Trần Lưu Quang vào Bộ CT Khóa 14 khi Tổng BT Tô Lâm suy yếu?
14/05/2025 |
Sự cố cầu Hòa Bình ở tỉnh Tây Ninh, được cho là điềm gở của Tổng Bí thư Tô Lâm, và ngay lập tức tên tuổi của ông Trần Lưu Quang đã được mạng xã hội nhắc đến.
Ông Trần Lưu Quang, là Ủy viên Trung ương Đảng, Trưởng Ban Chính sách, Chiến lược Trung ương – tức Ban Kinh tế Trung ương cũ. Đây là một ứng viên được đánh giá có nhiều khả năng sẽ lọt vào Bộ Chính trị.
Thậm chí, theo giới thạo tin, ông Trần Lưu Quang từng được kỳ vọng có thể là “quân bài” dự trữ của ông Tô Lâm để thay thế cho ghế Thủ tướng. Nếu như, ông Phạm Minh Chính gặp “tai nạn” liên quan đến bà trùm – Nhàn AIC, một nhân vật trung tâm trong các đại án về đấu thầu và tham nhũng.
Tuy nhiên, tại thời điểm hiện nay khi Tổng Bí thư và phe cánh Bộ Công An đang có nhiều dấu hiệu suy yếu về quyền lực. Ông Tô Lâm đã không còn là chỗ dựa vững chắc – trong vai trò “người đỡ đầu tiềm năng”.
Cho dù, cơ cấu nhân sự sau Hội Nghị Trung ương 11 vẫn có tên ông Trần Lưu Quang, nhưng khả năng để có thể lọt vào Bộ Chính trị khóa 14 rất khó khăn.
Theo giới thạo tin, một trong những lý do ông Ba Dũng đã quyết định đưa con trai – Nguyễn Thanh Nghị về Hải phòng làm Bí thư Thành ủy, cũng nhằm để rộng cửa cho ông Trần Lưu Quang quay trở lại làm Bí thư Sài gòn.
Ông Trần Lưu Quang từng giữ các chức vụ lãnh đạo chủ chốt ở 3 địa phương trọng yếu là Tây Ninh, TP. Hồ Chí Minh và Hải Phòng. Trước khi được bổ nhiệm làm Phó Thủ tướng và hiện nay là Trưởng Ban Kinh tế Trung ương.
Hoạn lộ của ông Trần Lưu Quang đã cho thấy một lộ trình thăng tiến khá bài bản. Đặc biệt, là ông Quang từng được xem là nhân sự thân cận của ông Tô Lâm. Theo giới thạo tin, cha ông Quang từng là cận vệ của ông Tô Quyền – cha đẻ của ông Tô Lâm thời hoạt động cách mạng ở Trung ương Cục miền Nam.
Tuy nhiên, trái với kỳ vọng của phe Bộ Công An, sau hơn 9 tháng tại vị Tổng Bí thư Tô Lâm đã không thể duy trì thế mạnh của quyền lực như trước đây. Tham vọng thâu tóm trọn quyền lực của ông Tô Lâm trên cương vị Tổng Bí thư kiêm Chủ tịch Nước đã bị các phe phái chiếm đa số trong đảng chặn đứng.
Chỉ trong nội bộ lãnh đạo “tứ trụ”, Tổng Bí thư Tô Lâm đã bị bộ 3 còn lại là Phạm Minh Chính – Trần Thanh Mẫn và Lương Cường đã liên minh lại và chiếm vị thế áp đảo. Từ đó, tham vọng của muốn tăng thêm số Ủy viên Bộ Chính trị cho phe Công An bao gồm cả Trần Lưu Quang là điều hết sức khó khăn.
Câu hỏi đặt ra là, nếu “bệ đỡ” Tô Lâm đã hết giá trị sử dụng, thì Kịch bản nào sẽ dành cho cho ông Trần Lưu Quang tại Đại hội Đảng lần thứ 14 sắp tới?
Theo giới phân tích, có khả năng sẽ có 2 kịch bản có thể xảy ra, đó là:
– Kịch bản 1: Được đưa về làm Bí thư Thành ủy Thành phố Hồ Chí Minh, tuy nhiên, ông Quang dẫu có là cựu Phó Bí thư Thường trực ở đây nhưng khả năng này không cao. Bởi TP. Hồ Chí Minh vẫn là khu vực ảnh hưởng mạnh của ông Tư Sang, và ông Sang khó chấp nhận để một nhân sự thân Tô Lâm về kiểm soát địa bàn này.
– Kịch bản 2: Trở thành Phó Thủ tướng Thường trực, đây là vị trí có thể giúp ông Quang có cửa vào Bộ Chính trị. Tuy nhiên, để có được chiếc ghế này, ông phải vượt qua các Phó Thủ tướng đương nhiệm khác, như Trần Hồng Hà, Hồ Đức Phớc, hay Nguyễn Chí Dũng, đang tỏ ra vượt trội.
Hơn nữa, việc thăng tiến quá nhanh chóng và rốt ráo của ông Quang lại là bất lợi lớn trong môi trường chính trị tại thời điểm hiện nay, vốn rất nhạy cảm với sự liên minh ngầm của các nhóm lợi ích.
Đó là lý do vì sao, khả năng rất cao ông Trần Lưu Quang sẽ là nhân sự đầy tiềm năng nhưng bị lãng quên trong kỳ Đại hội lần thứ đầy biến động sắp tới đây.
Tuy nhiên, mọi chuyện đều có thể thay đổi vào phút chót nếu như Tổng Bí thư Tô Lâm và phe cánh Bộ Công An có thể “lội ngược dòng” thành công.
Tham nhũng để đầu tư chính trị, từ Ba Dũng đến Tô Lâm!
14/05/2025 |
Ngày nay, để có được ê kíp quyền lực phải có sự chia chác chức tước và ưu tiên nhau ban phát những vị trí béo bở hái ra tiền. Tuy người Cộng Sản nói là “vô sản” nhưng họ rất giàu và lại giàu rất bất minh. Tuy lương của Tứ trụ chỉ 1000 đô la Mỹ 1 tháng nhưng con cái du học Âu Mỹ chỉ là những khoản chi rất nhỏ trong tài khoản của họ.
Trong các đời Thủ tướng, không ai làm nát nền kinh tế Việt Nam suy sụp nghiêm trọng như dưới thời ông Nguyễn Tấn Dũng. Những Tổng công ty, tập đoàn nhà nước do ông lập ra là một chính sách thất bại. Ngược lại với sự ta nát của nền kinh tế, chân rết quyền lực của ông Nguyễn Tấn Dũng mọc rễ khắp nơi, cả chìm lẫn nổi.
Nếu không có sự trợ giúp từ Bắc Kinh, Nguyễn Phú Trọng khó mà đánh bại được Nguyễn Tấn Dũng. Trong nhiệm kỳ đầu 2011-2026, ông Nguyễn Phú Trọng năm lần bảy lượt lật ông Ba Dũng nhưng thất bại. Trước Hội nghị Trung ương 6, Nguyễn Phú Trọng quyết lật ông Dũng ngay khi họp Bộ Chính trị nhưng không nhận được đồng thuận. Sau đó vấn đề đưa ra Trung ương để lấy ý kiến 200 ủy viên Trung ương Đảng cũng không lật được. Nguyên nhân được cho là ông Ba Dũng có quyền lực tài chính cực mạnh, quan hệ của ông trong Trung ương Đảng và Bộ Chính trị được xem “mạnh vì gạo bạo vì tiền”. Vì thế, họ biết ông sai, ông điều hành chính phủ kém nhưng họ vẫn ủng hộ ông khiến Nguyễn Phú Trọng bất lực.
Đến cuối nhiệm kỳ đầu, ông Trọng lật được Ba Dũng và sau đó là nhiệm kỳ thanh trừng. Từ sau Đại hội 12 năm 2016, ông Nguyễn Phú Trọng cho triệt hạ hàng loạt tên tuổi dưới thời Nguyễn Tấn Dũng, trong đó có Đinh La Thăng, Hoàng Trung Hải, Nguyễn Văn Bình, Trần Bắc Hà vv… Tưởng triệt thế thì dây mơ rễ má của Nguyễn Tấn Dũng không còn. Tuy nhiên, thực tế đàn em ẩn danh rất nhiều, Nguyễn Phú Trọng không thể tìm diệt được tận gốc.
Ắt hẳn khi ông Trọng nhắm mắt cũng không thể ngờ rằng, người mà ông dùng trong suốt nhiều năm như Tô Lâm lại là đàn em của Nguyễn Tấn Dũng. Chính vì đầu tư chính trị tốt như thế nên ngay sau cái chết của ông Trọng, Ba Dũng bỗng trỗi dậy mạnh mẽ.
Tô Lâm đang xây dựng hệ sinh thái quyền lực Hưng Yên cũng đang có lợi thế rất lớn. Ông Tô Lâm có cả Nguyễn Phú Trọng và Nguyễn Tấn Dũng để rút ra bài học thành công. Với Tô Lâm, ông copy công thức thành công của Nguyễn Phú Trọng là ngồi Tứ trụ nắm Bộ Công an. Thậm chí Tô Lâm còn đi xa hơn là dùng đàn em công an hóa Ban bí thư và thậm chí có thể cho tướng Công an nắm luôn chức Bí thư Thành Ủy Hà Nội.
Học ông Nguyễn Tấn Dũng, Tô Lâm có một bộ Công an với ngân sách trên 5 tỷ đô la mỗi năm để tích lỹ tài chính. Thời nay nếu không trao cho đàn em cơ hội kiếm tiền thì nó sẽ không theo. Có tiền nhiều thì sẽ có đàn em đông đảo và trung thành. Bài học Nguyễn Tấn Dũng vẫn còn rất nóng hổi.
Dưới chế độ này, chắc chắn sẽ không có ai trong sạch mà chỉ có ăn một tinh vi hơn. Chỉ có ăn bạo mới đủ tiền ban phát bổng lộc, chỉ có ăn tinh vi mới an tâm nói đạo lý trước nhân dân mà không sợ bị lộ. Không có cái gọi là “trong sạch”, vì nếu Tô Lâm trong sạch thì lấy đâu ra bổng lộc nuôi bộ máy Hưng Yên lớn mạnh, lấy đâu ra để chiêu dụ người ngoài Hưng Yên về dưới trướng?
Lên Tổng bí thư chưa được bao lâu, Tô Lâm đã nhắm đến thành phố hà Nội, đơn vị hành chính có tiềm lực kinh tế đứng nhì toàn quốc. Đơn vị giàu có nhất đã bị “đại ca: của ông, tức ông Ba Dũng xí phần mất rồi.
Nếu Nguyễn Duy Ngọc nắm Hà Nội, bài toán mở rộng quyền lực Hưng Yên càng dễ dàng hơn nữa. Ngoài ra, Tô Lâm vẫn còn nuôi hy vọng nắm Bộ Quốc Phòng để nắm trong tay nguồn ngân sách 7 tỷ đô la Mỹ thì lúc đó sức mạnh phe Hưng Yên tăng lên gấp bội.
Xem ra, Tô Lâm đang rút bài học từ Tổng Trọng và Ba Dũng để xây nên đế chế cho riêng mình.
Sự cố cầu Hòa Bình Tây Ninh: Tai nạn kỹ thuật hay điềm gở cho Tổng BT Tô Lâm?
14/05/2025 |
Dân gian có câu “Họa vô đơn chí, phúc bất trùng lai”, trong bối cảnh chính trị nhạy cảm trước Đại hội Đảng lần thứ 14, sự cố cầu Hòa Bình ở huyện Châu Thành, tỉnh Tây Ninh, chỉ ba tuần sau khi thông xe đã dậy sóng trên mạng xã hội.
Bên cạnh các ý kiến chỉ trích về những lỗ hổng trong công tác quản lý kỹ thuật, còn có không ít các ý kiến đã liên hệ tai nạn này với vấn đề tâm linh.
Văn hóa “điềm gở” vốn tồn tại trong tâm lý người Việt, nơi các sự kiện bất thường dễ bị liên hệ với số phận của lãnh đạo. Vụ sụt lở được diễn giải như dấu hiệu của sự bất ổn trong quyền lực của ông Tô Lâm.
Công luận đã đặt câu hỏi, phải chăng “long mạch” ở tỉnh Tây Ninh – vốn được coi là quê hương thứ hai của Tổng Bí thư Tô Lâm đã bị động, và liệu đây có phải “điềm gở” cho chiếc ghế “vương quyền”?
Tây Ninh từ lâu được xem là địa bàn chiến lược của Bộ trưởng Bộ Công an Tô Lâm. Đây từng là căn cứ hoạt động của cố Đại tá Công An Tô Quyền – cha đẻ của ông Tô Lâm từng hoạt động trong chiến tranh.
Chương trình Đại nhạc kịch gây tranh cãi “ký ức để lại” của Đảng ủy Công An Trung ương, và Bộ Công An nhằm tôn vinh cha đẻ của ông Tô Lâm đã được tổ chức ở tỉnh Tây ninh là một minh chứng.
Cầu Hòa Bình, một dự án hạ tầng quan trọng với vốn đầu tư hàng chục tỷ đồng, đáng chú ý công trình dù chưa được nghiệm thu, nhưng vẫn được thông xe sớm trước kế hoạch.
Tuy nhiên, chỉ vài ngày sau, một phần cầu bất ngờ sụt lở, khiến nhiều người bị thương, nhiều phương tiện hư hỏng. Nguyên nhân ban đầu được xác định là do nền đất yếu, thi công ẩu không đảm bảo tiêu chuẩn kỹ thuật.
Dù không trực tiếp chịu trách nhiệm, nhưng sự cố này có thể ảnh hưởng đến hình ảnh của Tổng Bí thư Tô Lâm, người đang nỗ lực củng cố và lấy lại vị thế quyền lực đang suy giảm trước Đại hội Đảng lần thứ 14 đầu năm 2026.
Liệu đây có phải “điềm gở” cho Tổng Bí thư Tô Lâm hay không? Câu trả lời phụ thuộc vào khả năng xử lý khủng hoàng của ông Tô Lâm và Bộ Công an để có thể biến các thách thức thành cơ hội của mình.
Chỉ thẳng mặt nhưng chưa dám réo tên Vương Đình Huệ. Báo chí vẫn còn sợ?
15/05/2025 | | 1.166
Ngày 12/5, báo chí nhà nước được bật đèn xanh lên bài với nội dung rằng. Vào năm 2020, Nguyễn Duy Hưng-Chủ tịch tập đoàn Thuận An có dùng bữa sáng với nguyên Bí thư Thành ủy Hà Nội, sau đó Tập đoàn Thuận An liền được tạo điều kiện thực hiện một gói thầu trong dự án cầu Vĩnh Tuy 2.
Theo thông tin trên báo chí nhà nước, Cơ quan Cảnh sát điều tra Bộ Công an xác định Nguyễn Duy Hưng, nguyên Chủ tịch Tập đoàn Thuận An, đã vi phạm quy định về đấu thầu gây hậu quả nghiêm trọng trong gói thầu số 2 dự án cầu Vĩnh Tuy (TP Hà Nội).
Liên quan đến vi phạm này còn có ông Phạm Thái Hà, cựu trợ lý của cựu Chủ tịch Quốc hội, cựu Phó Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội. Ông Hà bị điều tra tội Lợi dụng ảnh hưởng đối với người có chức vụ, quyền hạn để trục lợi.
Ông Phạm Thái Hà được xem là “tay hòm chìa khóa” của Vương Đình Huệ trong suốt gần 20 năm trước khi ông này bị bắt. Từ lúc ông Vương Đình Huệ làm Bộ trưởng Bộ Tài Chính rồi Trưởng ban Kinh tế Trung ương, Phó Thủ tướng, Bí thư thành ủy Hà Nội, và cuối cùng là Chủ tịch Quốc hội.
Đáng chú ý là báo chí không dám nhắc tên ông Vương Đình Huệ trong bài viết, tuy nhiên, không ai không biết rằng thời điểm ấy, Bí thư Thành Ủy Hà Nội là ông Vương Đình Huệ. Xem ra Lương Tam Quang đang bật đèn xanh cho báo chí mớm để dân tự kết tội Vương Đình Huệ thay vì cơ quan điều tra công bố trước.
Cũng có ý kiến cho rằng, khi viết những bài báo có tên những nhân vật lớn, đặc biệt là các Tứ trụ về hưu, các tờ báo quốc doanh rất cẩn thận vì lo bị “vạ miệng”. Chính vì thế, khi có tin từ Bộ Công an cung cấp, họ phải tự kiểm duyệt để chừa con đường lùi về sau nếu có hiện tượng “lật kèo”.
TRUY TỐ PHẠM THÁI HÀ, LIỆU VƯƠNG ĐÌNH HUỆ CÓ BỊ CHO “LÊN THỚT”?
15/05/2025 |
Phạm Thái Hà – cựu Phó chủ nhiệm VPQH, cựu trợ lý của cựu CTQH Vương Đình Huệ vừa chính thức bị đề nghị truy tố với cáo buộc lợi dụng chức vụ, quyền hạn gây ảnh hưởng đối với người khác để trục lợi liên quan đến vụ án Tập đoàn Thuận An.
Phạm Thái Hà bị cáo buộc nhận hối lộ 750 triệu đồng, nhưng gây thiệt hại cho nhà nước 96,8 tỷ đồng, tức là vào khoảng gần 0,78%. Có quan chức cỡ bự nào, đớp một khoản tiền ít như này không, hay là con số 750 triệu bên trên chỉ là số lẻ mà thôi.
Hà bị bắt ngay tại sân bay Nội Bài sau khi đi tháp tùng Vương Đình Huệ đi thăm Trung Quốc về nước tháng 4/2024. Khi đó Huệ là một nhân vật có cửa sáng thay thế Nguyễn Phú Trọng chiếc ghế TBT. Việc Tô Lâm cho bắt Phạm Thái Hà sau đó đã ép Vương Đình Huệ phải xin thôi chức CTQH, sau đó Huệ bị Bộ Chính trị kỷ luật cảnh cáo.
Hà là “đệ cứng”, cánh tay phải của Huệ từ năm 2006, mà Huệ dám cạnh tranh với Tô Lâm chức TBT thì bị cho rút ống thở là tất yếu. Không chỉ có Huệ, mà còn Võ Văn Thưởng, Nguyễn Xuân Phúc, Trương Thị Mai cũng bị ngã gục sau những cú đòn liên tục của Tô Lâm.
Liệu sau vụ này, đom đóm họ Vương có bị Tô Lâm cho “lên thớt” hay không thì chưa rõ. Nhưng người dân có thể thấy rõ sự đấu đá nội bộ, tranh giành máng ăn của các quan chức chóp bu vẫn diễn ra rất quyết liệt. Đau xót là tiền của nhân dân thì bị đục khoét, chẳng có lợi gì trong tất cả những trò mèo mả gà đồng của các quan chức này.
Sau cuộc sáp nhập “đại hợp nhất” giữa TP.HCM, Bình Dương và Bà Rịa – Vũng Tàu, ông Nguyễn Công Vinh, nguyên Phó Chủ tịch tỉnh đường hoàng ngồi vào ghế Giám đốc Sở Tài chính TP.HCM mới. Nhưng điều gây sốc không phải là ông Vinh, mà là con số 18 phó giám đốc dưới quyền ông biến Sở Tài chính thành siêu sở giữ túi tiền quốc gia theo nghĩa đen lẫn nghĩa… hài.
Trong khi Bộ Tài chính trung ương có 9 thứ trưởng, thì một sở cấp tỉnh lại có đến 18 người phó tức đông hơn cả bộ trưởng cấp quốc gia được phép “quản”.
Tinh gọn bộ máy? Có vẻ khẩu hiệu ấy đang được thực hiện bằng cách gom đầu mối rồi chia lại ghế, sao cho không ai bị mất chỗ ngồi chỉ có dân là mất niềm tin. Tổng cộng TP.HCM hiện có 137 phó giám đốc sở, gấp 2,5 lần quy định tối đa của Nghị định 45/2025/NĐ-CP. Không riêng TP.HCM, các siêu tỉnh mới như Cần Thơ, Vĩnh Long, Lâm Đồng cũng thi nhau lập kỷ lục: sở nào cũng có cả tá phó giám đốc.
Như vậy, “tinh gọn” thực chất lại là… “tinh nghịch”. Nghịch với luật, nghịch với lòng dân, nghịch cả với thông điệp “Tinh – Gọn – Hiệu lực – Hiệu quả” mà lãnh đạo cấp cao phát động.
Bộ máy đang được tái cấu trúc để phục vụ dân hay phục vụ… nhau? Khi số người ra quyết định còn nhiều hơn người thực thi, thì điều duy nhất “gọn” lại có lẽ chỉ là trách nhiệm vì chẳng ai biết rõ ai chịu trách nhiệm gì trong một rừng chức danh.
Chiều ngày 7/7, Bộ Công an đã công bố lệnh khởi tố vụ án và khởi tố 5 bị can liên quan dự án cơ sở 2 của Bệnh viện Bạch Mai và dự án cơ sở 2 của Bệnh viện Việt Đức.
Vụ án này được Tô Lâm giao nhiệm vụ cho Thanh tra Chính phủ điều tra và kết luận từ hồi Tháng 3 ,rồi sau đó chỉ đạo Lương Tam Quang vào cuộc. Ông Nguyễn Phú Trọng nổi danh với việc chống tham nhũng thì Tô Lâm cũng theo bước đấy. Mặc dù chống tham nhũng chỉ là ngắt vài chiếc lá trên một cây đại thụ tham nhũng của Đảng, nhưng nó giúp cho người dân có cái nhìn thiện cảm về Tô Lâm. Mặc dù, Tô Lâm chỉ nhằm vào phe khác mà chống, trừ Hưng Yên.
Thông tin nội bộ cho biết, 5 thuộc hạ cũ của bà Nguyễn Thị Kim Tiến đã bị bắt từ hơn 1 tháng trước nhưng giờ Tô Lâm mới cho thông báo chính thức. Đây được xem như tín hiệu Tô Lâm muốn gởi đến dư luận rằng, sẽ có vụ bắt bớ lớn hơn. Và có lẽ, người tiếp theo sẽ là bà cựu Bộ trưởng Bộ y tế Nguyễn Thị Kim Tiến.
Lẽ ra bà Nguyễn Thị Kim Tiến đã bị bắt từ nhiệm kỳ đầu tiên năm 2022-2016. Thế nhưng bà được bảo kê nên vẫn ngồi ghế Bộ trưởng dù sang nhiệm kỳ 2, mặc dù bà rớt Ủy viên Trung ương Đảng. Hầu hết, ai rớt Ủy viên Trung ương Đảng đều sẽ bị kỷ luật hoặc ít nhất bị cho về vườn, thế nhưng bà Tiến lại được đảm bảo.
Vì không có sự ngăn chặn kịp thời nên qua 2 nhiệm kỳ từ năm 2011- 2019, bà Tiến dính đến nhiều vụ sai phạm nghiêm trọng. Ví dụ như: Vụ thuốc giả ở Công ty Cổ phần VN Pharma, trong đó có em chồng của bà làm giám đốc; vụ án sai phạm trong đấu thầu thuốc và thiết bị y tế giai đoạn 2015-2019; vụ án tiêu cực tại bệnh viện đa khoa Hà Giang…
Nguyễn Thị Kim Tiến một thời là thế lực bất khả xâm phạm. Thời hoàng kim, có nhóm Hà Tĩnh hùng mạnh đứng sau lưng bà, đồng thời được Nguyễn Phú Trọng hậu thuẫn nên mọi sai phạm tày đình của bà đều “tai qua nạn khỏi”. Giờ đây nhóm Hà Tĩnh đã thay đổi nhân sự rất nhiều, những người ủng hộ bà cũng không còn quyền lực. Ngoài ra, nhân vật chính bảo kê cho bà cũng không còn nên bà trở thành “miếng mồi ngon” để Tô Lâm đem ra làm gương nhằm lấy lòng dân.
Muốn an toàn không bị xộ khám thì phải vào Bộ Chính trị. Với quá khứ của bà Tiến chỉ là Ủy viên Trung ương Đảng, khả năng cao bà bị cho vào khám. Xem ra tương lai của bà cựu Bộ trưởng Bộ y tế đen như “đời chị dậu”, khó thoát khỏi nanh vuốt của Tô Lâm.
Việc bắt bà Nguyễn Thị Kim Tiến nếu có cũng là hành động quá muộn. Bởi thuộc hạ của bà Tiến trước đây như cựu Bộ Trưởng Y Tế Nguyễn Thanh Long đã bị lãnh án 18 năm tù giam, hay cựu thứ trưởng Trương Quốc Cường bị 4 năm tù vì liên quan đến vụ án thuốc giả VN Pharma. Có thể Bà Tiến không liên quan đến Việt Á, nhưng vụ thuốc giả VN Pharma được cho là bà đã đẩy thuộc hạ ra chịu trách nhiệm thay mình. Nếu không có sự đồng ý của bà Tiến, liệu Thứ trưởng Trương Quốc Cường có dám tiếp tay cho VN Pharma hay không? Đáng nói là em chồng của bà Tiến từng làm giám đốc VN Pharma.
Ông Nguyễn Phú Trọng được cho là Tổng bí thư được lòng nhiều người cả trong và ngoài đảng so với các Tổng bí thư tiền nhiệm. Có được như thế là nhờ cái lò mà ông dựng lên để biến hàng loạt quan tham thành củi. Tô Lâm là người rất tinh ý, ông không thể không dùng công cụ của Nguyễn Phú Trọng để xây dựng uy tín cho mình trước thềm đại hội. Bắt một người không còn quyền lực dễ hơn bắt người đương chức rất nhiều.
Thông tin nội bộ cho biết, không chỉ bà Nguyễn Thị Kim Tiến mà cả Nguyễn Xuân Phúc, Võ Văn Thưởng và Vương Đình Huệ cũng sẽ bị Tô Lâm hành. Mục đích là vừa tạo uy tín trong đảng và cũng để dằn mặt những ai còn dám ngang bướng với Tô Lâm.
Trước thềm Đại hội 14, một bài đăng trên Facebook cá nhân của ông Lê Kiên Thành – con trai cố Tổng Bí thư Lê Duẩn ngày 6/7 đã làm chấn động mạng xã hội. Theo giới quan sát, nội dung bài viết của ông Thành được cho là ám chỉ Tổng Bí thư đã lộng ngôn, khi ông Tô Lâm đưa ra tuyên bố về việc “sắp xếp giang sơn”.
Mặc dù, ông Lê Kiên Thành không trực tiếp chỉ đích danh tên ông Tô Lâm, nhưng status của ông Thành được hiểu là người đứng đầu của Đảng đã quá lạm dụng, hoặc hiểu sai về khái niệm ‘sắp xếp giang sơn’.
Theo ông Lê Kiên Thành, “…có thể, tôi không theo kịp tư duy thời đại, nhưng hình như bản chất của việc ấy chỉ là chấn chỉnh lại bộ máy hành chính, kể cả hình thức lẫn nhân sự, nhằm đưa đất nước đi lên, hay là tôi đã sai?”
Câu hỏi mang đậm tính mỉa mai này đã được công luận xem như một lời nhắc nhở đầy ẩn ý đối với Tổng Bí thư Tô Lâm – người đang giữ cương vị quyền lực cao nhất đất nước.
Tuy nhiên, việc ông Tô Lâm sử dụng từ kiểu “sắp xếp giang sơn” mang tính quân chủ hóa quyền lực, đây là điều không phù hợp với nguyên tắc lãnh đạo tập thể của Đảng CSVN hiện nay.
Đây không phải là lần đầu tiên ông Lê Kiên Thành công khai thể hiện thái độ bất đồng với các chính sách cải cách của ông Tô Lâm. Trước đó, ông Thành từng lên tiếng phê phán việc bỏ qua vai trò của ông Lê Duẩn trong giai đoạn chống Mỹ. Đặc biệt, tại lễ kỷ niệm 50 năm thống nhất đất nước ngày 30/4/2025, cái tên Lê Duẩn không hề được nhắc tới, đã khiến nhiều cựu đảng viên kỳ cựu bày tỏ sự bất bình.
Công luận đặt câu hỏi, liệu ông Tô Lâm có để yên cho ông Lê Kiên Thành tiếp tục phát ngôn gây bất lợi cho mình như vậy hay không? Tuy nhiên, việc “đụng đến” con trai của ông Lê Duẩn một trong những vị lãnh đạo có ảnh hưởng nhất trong lịch sử Đảng CSVN, và ông Thành lại là một người nổi tiếng có thể khiến ông Tô Lâm sẽ phải chịu phản ứng từ nội bộ của đảng.
Vụ việc này càng cho thấy, uy tín của ông Tô Lâm trong mắt của giới trí thức đang giảm sút rõ rệt, và những tiếng nói “thành thật” như ông Lê Kiên Thành có thể trở thành chất xúc tác cho một giai đoạn bất ổn tiềm ẩn trong nội bộ của đảng.
Ngày 28/6, Hội đồng Nhân dân TP HCM khóa X, nhiệm kỳ 2021 – 2026. Đây được xem là phiên họp cuối cùng của Hội đồng Nhân dân. Sau đó là đến kỳ bầu cử Hội đồng Nhân dân khóa mới. Ông Nguyễn Văn Nên-Bí thư Thành ủy có đến dự và ông nói, đây là phiên họp cuối cùng của Hội đồng Nhân dân khóa 10 nhưng không phải là kết thúc, mà là sự chuyển giao sang một trang sử mới, cột mốc mới để chuẩn bị bước vào hành trình mới.
Hành trình mới mà ông Nguyễn Văn Nên nói, đấy là một Thành phố mới với TP HCM cũ kết hợp với 2 tỉnh gồm Bà Rịa Vũng Tàu và Bình Dương. Và gần như chắc chắn, Nguyễn Văn Nên sẽ không còn là lãnh đạo cao nhất của đơn vị hành chính này và thay vào đó là ông Nguyễn Thanh Nghị-Phó bí thư Thường trực Thành Ủy hiện nay.
Thật ra trò bầu bán của Hội đồng Nhân dân Thành phố HCM khóa 11 chỉ là trò hề thôi. Nhân sự cấp cao đã được các nhóm lợi ích lớn ở Trung ương chia chác nhau. Ghế Bí thư thành ủy của ông Nguyễn Thanh Nghị đã được ông Nguyễn Tấn Dũng vận động, tranh giành và ngã giá với các thế lực khác. Vị trí Giám đốc Công an TP HCM do Lương Tam Quang bố trí, chẳng ai có quyền chọn hay chuyển Mai Hoàng đi ngoại trừ Lương Tam Quang.
Vị trí của Nguyễn Thanh Nghị sắp tới đây như ông trùm một cõi, quyền lực bằng bí thư TP HCM cũ và 2 Bí thư tỉnh cộng lại. Nguyễn Thanh Nghị quản lý một vùng kinh tế rộng lớn, cơ hội kiếm tiền để đầu tư chính trị chưa bao giờ thuận lợi cho Nguyễn Thanh Nghị như lúc này.
Sắp tới đây Nguyễn Minh Triết sẽ được ông Nguyễn Tấn Dũng đầu tư nhiều hơn. Triết không những được tía sắp đặt mà được anh hai ưu ái. Khả năng cao Nguyễn Minh Triết sẽ vào Trung ương Đảng và được bố trí một vị trí tốt, rất có thể là Kiên Giang, nơi được xem là “căn cứ địa” của nhà Ba Dũng, hoặc về TP HCM, Nguyễn Thanh Nghị sẽ bố trí cho một ghế lãnh đạo trong Thành Ủy.
Trong các bộ của Chính phủ, có 2 vị tró do Ủy viên Bộ Chính trị đứng đầu. Đó là Bộ Công an và Bộ Quốc phòng. Thực tế, Thủ tướng không mấy có quyền trên 2 bộ này.
Trên danh nghĩa là thuộc chính phủ, nhưng về mặt Đảng, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng và Bộ trưởng Bộ Công an và Thủ tướng gần như ngang vai ngang vế với nhau. Họ muốn là một ông trùm một cõi, không muốn là thuộc hạ của Thủ tướng. Từ năm 2021 đến giữa năm 2024, mặc dù Tô Lâm là Bộ trưởng nhưng chẳng xem Phủ tướng ra gì. Có thể nói, Bộ Công an và Bộ Quốc phòng như là con ngựa bất kham, Thủ tướng không có quyền gì đáng kể trong 2 bộ này.
Sáng 3/7, Văn phòng Chủ tịch nước họp báo công bố lệnh của Chủ tịch nước về các luật, pháp lệnh vừa được Quốc hội, Ủy ban Thường vụ Quốc hội thông qua, trong đó có Luật Thanh tra sửa đổi. Theo đó, Thanh tra Chính phủ có quyền thanh tra lại vụ việc có kết luận của Thanh tra Bộ Quốc phòng, Công an. Nếu Luật pháp được thượng tôn thì Chính phủ trên quyền Bộ Công an và Bộ Quốc phòng. Tuy nhiên, ở đất nước này, những văn bản dưới luật lại vô hiệu hóa luật pháp. Những nghị định và thông tư của bộ có khi còn giá trị hơn luật.
Thực tế, Bộ Công an hiện này không dễ gì bị Thủ tướng điều khiển. Thời Tô Lâm làm Bộ trưởng thì Bộ Công an là công cụ của Nguyễn Phú Trọng, giờ đây Bộ Công an là công cụ của Tô Lâm không phải là là công cụ của Phạm Minh Chính. Còn Bộ Quốc Phòng thì lại càng “khó bảo”. Phan Văn Giang đang muốn một mình một tụ không muốn làm việc cho ai. Ngay cả Tô Lâm là Bí thư quân ủy Trung ương cũng rất khó khăn trong việc điều khiển được Bộ Quốc phòng.
Hồi năm 2016, ông Phạm Trọng Đạt – Cục trưởng Cục Chống tham nhũng, Thanh tra Chính phủ – khi nói công tác phòng chống tham nhũng tại Hội nghị tổng kết 10 năm thi hành Luật Phòng chống tham nhũng (Hội nghị chống tham nhũng) do Bộ Tư pháp tổ chức. Ông buộc miệng thốt ra rằng “Chống lại có khi chúng tôi chết trước!”
Đấy là thực tế, vì có một số cơ quan về mặt nhà nước họ thuộc Chính phủ nhưng về mặt đảng hoặc sâu xa hơn là về mặt quyền lực ngầm, họ còn mạnh hơn cơ quan thanh tra Chính phủ. Với Bộ Công an và Bộ Quốc phòng, Thanh tra Chính phủ có thể thanh tra họ, nhưng thực tế, nếu làm căng với những hang ổ lớn này có khi đại diện của chính phủ “chết trước”.
Khi Tô Lâm, đối thủ Chính trị lâu đời của Phạm Minh Chính đã leo lên được chức Tổng bí thư thì xem như quyền lực của Bộ trưởng Bộ Công an không thể dưới quyền Thủ tướng, mặc dù về mặt nhà nước là như thế. Vì thế, dù Phạm Minh Chính có nỗ lực luật hóa quyền thanh tra lại của Thanh Tra Chính phủ đối với thanh tra của 2 bộ lớn thì cũng chẳng ai dám làm khó thanh tra 2 bộ này được. Có nhà quan sát nhận xét, dù được luật hóa quyền thanh tra lại nhưng thanh tra Chính phủ vẫn không dám phủ định lại thanh tra cấp bộ của 2 bộ lớn.
Có vẻ như Phạm Minh Chính muốn gò Lương Tam Quang và Phan Văn Goang vào rọ luật pháp, tuy nhiên, sẽ không có gì khác. Thanh tra Chính Phủ cũng sẽ không dám động đến những 2 lãnh địa này.
Ở Việt Nam, ngoài luật pháp còn có luật Đảng. Ngoài luật Đảng còn có luật ngầm. Luật ngầm nó chi phối những trận chiến quyền lực. Luật Đảng thì lại xếp trên luật pháp mà trong Luật pháp thứ tự lại đảo lộn. Văn dưới luật lại quyền lực hơn luật pháp, luật pháp lại có quyền lực hơn cả hiến pháp. Ví dụ như quyền biểu tình được ghi trong Hiến Pháp nhưng luật biểu tình bị treo thì Hiến Pháp cũng bất lực. Cho nên, việc luật hóa quyền thanh tra lại của Thanh Tra Chính phủ cũng chẳng thay đổi được gì. Nơi mà luật Đảng và luật ngầm chi phối thì luật pháp cũng vô dụng.
Trong giai đoạn Đại hội Đảng lần thứ 14 đang đến gầ, địa bàn TP.HCM đã trở thành “mặt trận” quan trọng, là nơi hội tụ nhiều lợi ích kinh tế, và là điểm nóng của các tranh chấp quyền lực giữa các phe cánh.
Mới đây, việc ông Lê Trương Hải Hiếu là con trai ông Lê Thanh Hải, một nhân vật cấp cao từng bị kỷ luật được bầu làm Bí thư Đảng ủy phường An Lạc (quận Bình Tân), là một sự kiện đáng chú ý.
Từ đó, đã dấy lên nhiều hoài nghi trong dư luận khi cho rằng, đây không chỉ là chuyện “con ông cháu cha”. Mà sự kiện này còn cho thấy việc kiểm soát chính trị tại TP.HCM vẫn là bài toán đầy rủi ro, đối với cả Tổng Bí thư Tô Lâm lẫn cựu Thủ tướng Ba Dũng.
Theo giới phân tích, TP.HCM với vai trò trung tâm kinh tế và địa chính trị phía Nam, luôn là “miếng bánh” quyền lực được các phe phái hết sức quan tâm.
Đặc biệt là, với mạng lưới nhân sự phức tạp, và các mối quan hệ thân tộc, kinh tài đan xen, và ảnh hưởng sâu rộng của ông Lê Thanh Hải từng là Bí thư Thành ủy trong 10 năm (2005–2015).
Đáng chú ý, dù bị kỷ luật 2 lần và cách chức cựu Bí thư Thành ủy, nhưng ông Lê Thanh Hải đến nay vẫn chưa bị truy tố hình sự, dù có liên đới nhiều vụ án nghiêm trọng như Khu Đô thị Thủ Thiêm hay Vạn Thịnh Phát.
Theo giới thạo tin, thế lực bảo vệ cho ông Lê Thanh Hải vẫn còn rất mạnh, bao gồm cả cựu Chủ tịch nước Tư Sang, cùng với các thế lực chính trị quốc tế từng hậu thuẫn cho bà trùm Trương Mỹ Lan.
Tổng Bí thư Tô Lâm, dù nắm quyền lực cao nhất trong đảng, cũng như ông Ba Dũng một chính trị gia có ảnh hưởng lớn ở miền Nam nhưng vẫn gặp rất nhiều khó khăn khi muốn thiết lập ảnh hưởng chính trị tại TP.HCM.
Lý do lớn nhất là, vì nơi đây vẫn được coi là “sân nhà” của ông Tư Sang – người đã từng thao túng và xây dựng một hệ thống nhân sự thân tín ở đây trong suốt hàng chục năm.
Thậm chí, chính cựu Bộ trưởng Công an Tô Lâm trước đây cũng từng đã thất bại trong nỗ lực xử lý hình sự ông Lê Thanh Hải, trong vụ án Thủ Thiêm không thể tiến xa hơn việc chỉ “kỷ luật Đảng”.
Do đó, việc Lê Trương Hải Hiếu con trai ông Hải vẫn tiếp tục tồn tại hệ thống chính trị ở TP. HCM, vẫn là biểu hiện tượng trưng cho thấy mạng lưới chính trị cũ vẫn chưa bị vô hiệu hóa hoàn toàn.
Thậm chí, nó còn cho thấy một sự phản công âm thầm từ phe ông Tư Sang, trong bối cảnh người đứng đầu của đảng vẫn đang chịu sức ép từ nhiều phía và nội bộ đảng vẫn bất ổn trầm trọng.
Trong khi đó, cựu Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng cũng không dễ chen chân tại địa bàn này dù có ảnh hưởng sâu rộng trong khu vực Nam Bộ.
Đây chính là lý do vì sao, từ khi lên Tổng Bí thư, ông Tô Lâm đã thực hiện một số điều chỉnh nhân sự đáng chú ý tại TP.HCM, nhằm loại bỏ dần các nhân sự thuộc phe của ông Tư Sang.
Đồng thời, đưa một số lãnh đạo thuộc Bộ Công an hoặc thân tín từ miền Bắc vào các vị trí chủ chốt, để hỗ trợ các chiến dịch điều tra đối với Tập đoàn Vạn Thịnh Phát, từng bị cáo buộc là “hậu thuẫn” cho ông Lê Thanh Hải.
Việc mới đây, ông Tô Lâm đưa Thiếu tướng Mai Hoàng về làm Giám đốc Công an TP.HCM là một bước đi nhằm thay thế ảnh hưởng của phe Tư Sang, vốn chi phối Công an Thành phố thông qua Trung tướng Lê Hồng Nam.
Tuy nhiên, hiệu quả thực tế vẫn hạn chế, vì mạng lưới cũ tại TP.HCM vẫn tồn tại bền vững và khó có thể “bứng tận gốc”. Nói tóm lại, cuộc chơi giành quyền kiểm soát toàn diện ở địa bàn TP.HCM chưa thể kết thúc dễ dàng.
Nếu không xử lý được tương quan “thế cờ” chính trị tại TP.HCM, thì bất kỳ chiến lược quyền lực nào hướng đến việc giành quyền lực tuyệt đối sau Đại hội Đảng lần thứ XIV của cặp “bài trùng”, Tổng Bí thư Tô Lâm lẫn cựu Thủ tướng Ba Dũng, cũng khó có thể làm chủ được cuộc chơi vương quyền.
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. Vì một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hãy ghé thăm chúng tôi, hãy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.