Tôi đă có một trải nghiệm khó quên sau buổi họp lớp.
Người ta thường nói, một khi đă bước chân vào xă hội, con người sẽ thay đổi rất nhiều. Điều thay đổi lớn nhất chính là cách nh́n nhận về thế giới. Những ai từng lăn lộn chốn công sở thường sẽ dùng lăng kính lợi ích, góc nh́n tiền bạc để đánh giá mọi thứ xung quanh. Ban đầu, tôi không tin vào điều đó. Nhưng sau nhiều năm làm việc, tôi dần dần tin rằng câu nói ấy có lư. Tuy nhiên, sau buổi họp lớp gần đây, tôi đă quyết định xóa bỏ suy nghĩ đó ra khỏi đầu.
Khi vừa tốt nghiệp, tôi đầy nhiệt huyết và hoài băo. Tôi muốn mở rộng lănh địa của riêng ḿnh trong thế giới công sở, muốn t́m được vị trí xứng đáng, muốn trở thành người đứng đầu một công ty niêm yết trên sàn chứng khoán. Tôi đă mường tượng ra viễn cảnh huy hoàng ấy không biết bao nhiêu lần.
Thế nhưng, thực tế luôn phũ phàng. Thực tế đ̣i hỏi thực lực. Mà tôi - dù nghĩ nhiều, mơ nhiều, lại chưa đủ năng lực. Cái cảm giác hụt hẫng ấy khiến tôi vô cùng mệt mỏi.
Tôi đă làm qua nhiều công ty, ban đầu chẳng hiểu ǵ về cách đối nhân xử thế, chỉ biết cắm đầu làm việc. Kết quả là thành quả bị người khác "hớt tay trên". Tôi tức giận, đứng trước mặt lănh đạo vạch trần sự thật. Cuối cùng, người bị cho nghỉ là tôi, c̣n kẻ kia vẫn ung dung ở lại. Lúc đó tôi mới hiểu: ở công ty, muốn làm được việc th́ trước hết phải biết làm người. Dần dần, tôi cũng trưởng thành hơn, nhưng cái giá phải trả là thời gian và sức lực của chính ḿnh.
Internet là nơi đầy rẫy những kỳ tích. Trên mạng có biết bao câu chuyện đổi đời. Tôi cũng bắt được một cơ hội và mở studio riêng. Thời gian đầu, tôi kiếm được khá nhiều tiền, đến mức có phần tự măn. Nhưng rồi tôi lại thua lỗ. Giờ đây tôi gánh khoản nợ lên đến 200.000 tệ (~ 700 triệu đồng), tóc bạc v́ lo âu.
Tôi vẫn cố gắng bám trụ. Nh́n thấy các cộng sự chăm chỉ làm việc, tôi cố xoay xở vay tiền để trả lương cho họ. Tôi tự nhủ: phải cố gắng đến cùng, không được bỏ cuộc.

Ảnh minh hoạ
Cách đây không lâu, một người bạn học cũ gọi điện cho tôi. Chúng tôi vẫn giữ liên lạc nên cậu ấy biết phần nào t́nh h́nh của tôi. Cậu rủ tôi tham gia họp lớp. Thú thật, ban đầu tôi không muốn đi. Nhưng cậu ấy nhiều lần mời gọi, thậm chí nói sẽ lái xe đến đón, nên tôi đành đồng ư.
Nhiều bạn học cũ giờ đă có cuộc sống ổn định, thậm chí khá giả hơn tôi rất nhiều. Có người lái xe Mercedes, BMW đến, khí chất ngời ngời. Nhưng tôi cũng không quá ngạc nhiên. Dù sao th́ tôi cũng từng lăn lộn trong thương trường nhiều năm.
Trong buổi họp mặt, có một cậu bạn “đại gia” bắt đầu chia sẻ về hành tŕnh lập nghiệp, những trải nghiệm và bài học. Lời cậu ấy không có ǵ là khoe khoang, chỉ đơn thuần là kể lại thực tế. Những điều cậu nói, phần lớn tôi đều từng trải qua. Tôi hiểu, cậu không hề phô trương - chỉ là đang nói lên sự thật.
Đến lượt tôi, mọi người hỏi cuộc sống của tôi dạo này thế nào. Tôi chỉ lắc đầu, kể thật về hoàn cảnh hiện tại - nợ nần chồng chất. Nhưng tôi không thấy xấu hổ. Bởi ra đời mưu sinh, ai chẳng có lúc lên lúc xuống. Không ít bạn đă động viên tôi, khiến tôi suưt rơi nước mắt. Hôm đó, tôi uống rất nhiều rượu, nói thật ḷng ḿnh với mọi người giống như những buổi tâm sự thời đại học.
Tối đó về đến nhà, tôi nằm vật ra ngủ. Sáng hôm sau tỉnh dậy, thấy điện thoại có rất nhiều tin nhắn và cuộc gọi nhỡ. Trong đó, một người bạn - chính là cậu “đại gia” tối qua nhắn: “Nếu cậu sẵn sàng đón nhận sự giúp đỡ, tớ muốn góp vốn vào công ty của cậu. Nhân cách của cậu, mọi người đều biết. Tớ tin vào năng lực của cậu.”
Đọc xong, tôi ngẩn người không tin vào mắt ḿnh.
Sau đó, chúng tôi chính thức hợp tác. Nhờ khoản đầu tư kịp thời của cậu ấy, dự án của tôi được triển khai trở lại và dần đi vào ổn định. Mối quan hệ bạn học ngày nào giờ đă trở thành mối quan hệ đối tác kinh doanh.
Tôi không phải người duy nhất rơi vào hoàn cảnh như vậy, và tôi tin cũng sẽ không phải người cuối cùng. Nhưng có một điều kiện tiên quyết: Bạn không được lợi dụng bạn bè, càng không thể lừa dối họ. Quan trọng nhất vẫn là năng lực thật sự của bạn.
Thành công không đến từ những lần khoe mẽ mà bắt đầu từ những lần dám nói thật. Khi bạn dũng cảm đối diện với thất bại, không giấu giếm cũng không than trách, th́ chính sự thẳng thắn ấy có thể mở ra cánh cửa bất ngờ.
Tiền bạc không phải lúc nào cũng đến từ nỗ lực cá nhân - đôi khi, nó đến từ niềm tin của người khác dành cho bạn. Nhưng để người khác tin tưởng, bạn phải có thực lực và sự tử tế làm nền móng.
Tiền bạc có thể vay mượn, có thể thất thoát, nhưng uy tín - một khi đă mất - th́ khó mà lấy lại. Đó là lư do v́ sao, dù rơi vào khủng hoảng tài chính, bạn vẫn nên giữ vững khí chất, giữ đúng giá trị bản thân. Có thể hôm nay bạn thất bại, nhưng nếu bạn c̣n đạo đức và năng lực, sẽ luôn có người sẵn sàng đầu tư vào bạn.
VietBF@ Sưu tập