Có lẽ người Việt Nam ta thời cận-hiện đại đă “phát minh” ra một kiểu hát riêng đó là “Sến”. Chắc là độc nhất vô nhị, vô tiền khoáng hậu trên thế giới.
Nó khởi thuỷ từ những ca khúc tiền chiến, như của Phạm Duy, Văn Cao, Đặng Thế Phong… mà trước kia ta gọi là “Nhạc vàng”.
Ngày nay chiến tranh qua rồi, không ai cấm nhạc Vàng nữa, không ai cấm uỷ mị, không ai cấm sướt mướt, cấm năo nề, cấm nhẽo nhớt… nữa,
Chọn “Rẻ tiền” cũng là quyền tự do cá nhân của mỗi con người.
Nhưng sự uỷ mị, sướt mướt, nhẽo nhớt… nó vẫn là nó, không phải v́ cấm nó hay cho phép nó mà nó thay đổi thành cái ǵ đó khác. Nó vẫn như cái góc tối ẩm ướt, ẩm mốc rất thích hợp cho các loài…thích bóng tối.
Mà cái văn hoá “nhẽo nhớt” này càng ngày càng lan toả, càng ngày càng lên ngôi, trong cái xă hội dân trí càng ngày càng đi xuống với sự trợ giúp đắc lực của báo chí, nhất là báo mạng, của truyền h́nh, của truyền thông, của in-tơ-nét.
Nào là “Đêm nhạc Chế Linh”. “Vinh Sử”. “Hương Lan – Tuấn Vũ”. Rồi những “đêm nhạc” của các nhạc sỹ ca khúc b́nh dân đời mới cũng bị hút theo vào cái ḍng “Nhẽo nhớt” này. Tất nhiên độ đậm đặc của “nhẽo nhớt” có giảm chút ít và có biến tướng chút ít, có sôi động hơn bởi trống Jazz… như kiểu hát của Mr Đàm, Ánh Tuyết, Phi Nhung, Quang Lê vv… cũng là kế thừa và phát triển của ḍng “Nhẽo nhớt” này…
Nó đang là món hàng bán chạy nhất của Nhạc thị trường hiện nay (Một đôi vé của loại nhạc “Nhẽo nhớt” đă lên tới 15 triệu đồng ở TT Hội nghị Quốc gia Mỹ Đ́nh!!!)
khoa-moi-su-mr-dam-nhan-9c37b3
“Bừng con mắt dậy thấy ḿnh tay không!” Câu thơ của Nguyễn Gia Thiều (1741-1798) trong “Cung oán ngâm” đă trên 200 năm, nay lại thấy rất đúng khi nói về văn hoá Việt Nam từ ngày “Mây nhởn nhơ bay, hôm nay ngày đẹp lắm. Mây của ta, trời thắm của ta” (Tố Hữu) đến nay.
“Của ta”, ta thích làm ǵ th́ làm. Đừng ai can thiệp vào công việc nội bộ “của ta” nhé!
Tuy nhiên “Tay không” ở đây không có nghĩa là không có ǵ hết, mà ngược lại, ta có rất, rất nhiều, chất đầy nhà, không c̣n chỗ mà di chuyển nữa, nhưng toàn đồ tầm tầm, nhảm nhí, rác rưởi trí tuệ.
“Tay không” ở đây muốn nói rằng chẳng có cái ǵ thực giá trị, cho ra hồn.
Nếu là rác th́ thà không có c̣n hơn, và trước hết, để có chỗ cho những điều tốt đẹp, quư giá sẽ đến, hăy chung tay dẹp rác rưởi, như các loại “nhẽo nhớt” đi cho không gian thoáng đăng!
Nhưng để loại được sự tồn tại của một loài nào đó, đôi khi ta không cần phải động đến nó mà chỉ cần thay đổi môi trường sống của nó. Cái này thực sự khó, khó đến nan giải.
Và nó cần phải có “Trời đất nổi cơn gió bụi “ mới thay đổi được tận gốc vấn đề !
Vài ḍng tiểu sử Đặng Hữu Phúc:
(Tổng hợp từ các báo chí và internet)
Sinh năm 1953, học nhạc từ năm lên 10 tuổi, Đặng Hữu Phúc là một nhạc sĩ được đào tạo chính quy cả hai chuyên ngành sáng tác và biểu diễn piano tại Nhạc viện Hà Nội. Bản Prélude Es cho piano, viết năm anh 18 tuổi, hiện vẫn là tác phẩm được sử dụng trong các nhạc viện ở Việt Nam. Anh đă từng đi tu nghiệp ở Nhạc viện Quốc gia Paris (Cộng hoà Pháp, năm 1991-1992). Và đă từng độc tấu piano bản Sonate của anh, năm 1988, tại Liên Xô (cũ).
Một số tác phẩm viết cho piano của anh, như Suite và Sonate polyphonique, đă được Đặng Thái Sơn (Giải nhất cuộc thi Chopin Quốc tế lần thứ 10) biểu diễn ở trong và ngoài nước.
Ngày nay chiến tranh qua rồi, không ai cấm nhạc Vàng nữa, không ai cấm uỷ mị, không ai cấm sướt mướt, cấm năo nề, cấm nhẽo nhớt… nữa,
Lại là láo khoét. Không cấm th́ tại sao lại có chuyện phải "Kiểm Duyệt". Thằng viết bài này như bao hàm những ư nghĩ tị hiềm th́ đúng hơn. Cũng là một nhạc sỹ, nhưng ḍng nhạc của tên NS này đă bị bỏ quên hoặc giả là không ai thèm nhớ đến. Cho nên giọng điệu ganh tị đă làm mờ thêm tên tuổi của tên này.
Vài ḍng tiểu sử Đặng Hữu Phúc:
(Tổng hợp từ các báo chí và internet)
Sinh năm 1953, học nhạc từ năm lên 10 tuổi, Đặng Hữu Phúc là một nhạc sĩ được đào tạo chính quy cả hai chuyên ngành sáng tác và biểu diễn piano tại Nhạc viện Hà Nội. Bản Prélude Es cho piano, viết năm anh 18 tuổi, hiện vẫn là tác phẩm được sử dụng trong các nhạc viện ở Việt Nam. Anh đă từng đi tu nghiệp ở Nhạc viện Quốc gia Paris (Cộng hoà Pháp, năm 1991-1992). Và đă từng độc tấu piano bản Sonate của anh, năm 1988, tại Liên Xô (cũ).
Một số tác phẩm viết cho piano của anh, như Suite và Sonate polyphonique, đă được Đặng Thái Sơn (Giải nhất cuộc thi Chopin Quốc tế lần thứ 10) biểu diễn ở trong và ngoài nước.
Ngày nay chiến tranh qua rồi, không ai cấm nhạc Vàng nữa, không ai cấm uỷ mị, không ai cấm sướt mướt, cấm năo nề, cấm nhẽo nhớt… nữa,
Lại là láo khoét. Không cấm th́ tại sao lại có chuyện phải "Kiểm Duyệt". Thằng viết bài này như bao hàm những ư nghĩ tị hiềm th́ đúng hơn. Cũng là một nhạc sỹ, nhưng ḍng nhạc của tên NS này đă bị bỏ quên hoặc giả là không ai thèm nhớ đến. Cho nên giọng điệu ganh tị đă làm mờ thêm tên tuổi của tên này.
Nghe nói h́nh như thằng này là con rơi của Đặng tiểu B́nh, nghe đâu hồi đó má nó làm gái bên Trung Quốc, sau khi mang bầu tính làm eo hay làm tiền ǵ đó, Đặng tiểu B́nh định cho người thủ tiêu, may sao nhờ HCM biết được, dớt đem về VN cho làm girl friend, bởi vậy nó mới được đi du học, chứ ngu như nó nhạc viết như cức th́ làm đéo ǵ mà được du học.
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.