| R10 Vô Địch Thiên Hạ 
				 
				Join Date: Nov 2007 Location: LCN 
					Posts: 55,869
				 Thanks: 40 
		
			
				Thanked 564 Times in 514 Posts
			
		
	 Mentioned: 2 Post(s) Tagged: 0 Thread(s) Quoted: 1 Post(s) 
				
				
  
    Rep Power: 75      | 
			
			Nói đến kỷ lục mang Vespa lên đỉnh  Phanxipang có lẽ với nhiều người là một ý tưởng điên rồ và bất khả thi.  Nhưng với Toàn Thắng -nhà báo, Tuấn Dũng- phóng viên truyền hình, Bảo  Ngọc -họa sỹ… dù có lúc phân vân nhưng họ luôn tin rằng "không thử sao  biết mình không làm được".
 Cõng “voi”... lên núi
 Với  6 chiếc Vespa tuổi thọ trung bình khoảng 45 năm, 8 thành viên, gồm  (Toàn Thắng -nhà báo, Tuấn Dũng- phóng viên truyền hình, Bảo  Ngọc -họa  sỹ, Đức Huy -phiên dịch, Trường Vinh- kinh doanh, Phạm Tuấn  -giáo viên,  Việt Hùng - dược sỹ, Thanh Tùng - quay phim) đã thực hiện một cuộc hành  trình ngoạn mục. Và kết quả của sự kiện "cõng voi lên núi" thật ấn  tượng, các chàng trai đã đoạt 1 trong 52 Kỷ lục của Việt Nam trong năm  2011.
  8 thành viên trong đoàn đưa Vespa lên đỉnh PhanxipangĐúng  5h sáng, nhóm xuất phát tại Lăng Bác, Ba Đình, Hà Nội. Đoạn đường 400km  từ Hà Nội lên Sapa, các "nàng" Vespa đều chạy rất ngon lành. 10h đồng  hồ chạy xe liên tục, với mỗi thành viên thì đó là quãng đường nên thơ và  đầy hứng khởi. "Những  cánh đồng lúa đang vào độ chín, vàng óng trong sương sớm trên nẻo đường  qua Yên Bái. Thấp thoáng bóng những người nông dân thăm ruộng trong ánh  ban mai. Cung đường đèo dốc quanh co, những đường cong uốn lượn. Những  bông lúa dập dìu cùng gió, sóng sánh trong ánh nắng sớm", đó là những  dòng nhật ký được cả đoàn chia sẻ cùng bạn bè ở nhà. Nhưng niềm vui đó  nhanh chóng nhường chỗ cho những lo lắng khi cả đoàn phải đối mặt với  cơn bão số 2 ập về.
 Ai  cũng muốn được đem chiếc xe Vespa của mình lên đỉnh Phanxipang và  phương án họ đưa ra là bốc thăm để chọn ra "nữ hoàng". Chiếc xe Vespa  Super của anh Toàn Thắng được chọn cùng đoàn leo lên "nóc nhà Đông  Dương". Chiếc xe được tháo dời, mỗi thành viên được giao nhiệm vụ gùi  từng bộ phận của chiếc xe trên vai. Những anh chàng người H'Mông làm  người dẫn đường cho đoàn cũng bị giấu đến phút chót. Đến đêm trước hôm  xuất phát, họ cũng chỉ được biết là sẽ cùng đoàn mang "một vật có giá  trị tinh thần" lên đỉnh Phanxipang.
 "Đúng  5h chiều ngày 24/6, cả đoàn lên đến độ cao 2800m, lúc này trời bắt đầu  mưa, bão rừng ập đến. Chúng tôi dừng nghỉ chân, khi mà tất cả đều ướt  sũng quần áo, giày dép. Mưa tiếp tục ngày càng nặng hạt. Bão rừng ập về.  Cả đêm mọi người không ai chợp mắt. Tất cả rơi vào im lặng. Đoạn đường  còn lại chỉ 334m nhưng sẽ vô cùng khó khăn khi mà mưa làm những con  đường mòn trở thành những dòng thác nhỏ.
 Bước  chân chúng tôi vừa đặt xuống, nước đã muốn cuốn đi.  Những dốc đá sau  trận mưa dữ dội biến thành các vũng lầy. Nước mưa, mồ hôi chảy nhòa mắt.  Chiếc cốp và những phụ tùng Vespa được buộc vào ba lô thấm nước nặng  nề. Trời vẫn mưa xối xả. Gió mỗi lúc càng mạnh thêm, gió mạnh táp vào  mặt. Gió giằng giật cơ thể chúng tôi như văng người lên khỏi mặt đất",  anh Dũng kể lại.
 “Chiến thắng” trong tiếng nổ giòn giã của Vespa
 Bão  rừng, mưa lũ có lẽ cũng chưa thấm với những khó khăn khi cả đoàn đặt  chân lên đến đỉnh Phanxipang ở độ cao 3143m. "Lúc đặt chân lên đến cột  mốc trên đỉnh, chúng tôi đã òa lên vui mừng. Nhưng đó chỉ là một nửa của  cuộc hành trình. Mục đích cuối cùng là phải nghe được tiếng nổ của xe  Vespa trên nóc nhà Đông Dương. Những con gió làm chúng tôi rét đến tận  đến xương tủy. Rét giội ngược từ trong ra ngoài làm các đầu ngón chân và  ngón tay tê tê mất cảm giác. Và sau đó là buốt.
 Khoảnh khắc chiếc Vespa nổ máy trên đỉnh PhanxipangGió  to quật vào người khiến mọi người run lên cầm cập. Không khí loãng,  nhiệt độ ngoài trời dưới 5 độ C, chúng tôi không thể hít vào bằng mũi.  Mọi người nghiến chặt hai hàm răng vào nhau và hít thở bằng miệng. Từng  tiếng rít thở kêu lên, lúc đầu là rít nhẹ, càng lúc càng rít mạnh. Lạnh  đến mức tôi nghiến chặt hai hàm răng vào nhau, cơ hàm co lại, đầu đau  rần rật, nhưng chẳng hiểu sao hai hàm nó cứ tự động rời ra và đánh vào  nhau cầm cập. Gió to, mọi người ngồi cheo leo trên vách đá, lấy dây  thừng buộc người vào nhau để ngồi lắp xe", Đức Huy nhớ lại. "Sau  khoảng 1 giờ, xe lắp xong. Xăng được đổ vào bình, đạp thử. Máy đổ được  vài tiếng rồi tắt lịm. Do trời mưa, độ ẩm cao, nước mưa hút vào trong  nên xe không thể nổ được. Chúng tôi  tháo bình xăng, tháo chế hòa khí,  tháo bugi để kiểm tra dưới trời mưa bão. Làm hết lần này đến lần khác.  Chân, tay lạnh cóng càng lúc càng tê, hai hàm răng vẫn đánh cầm cập vào  nhau. Có người đã có ý định từ bỏ, nhưng anh Vinh, người thạo về Vespa  nhất trong đoàn quyết phải chữa bằng được.
 
 Cả  8 thành viên đứng sát lại, quây quanh xe, quàng tay, chụm đầu vào nhau,  lấy chiếc ô duy nhất và chính thân mình để che cho xe không bị mưa lọt  vào. Sau 1h30’ phút, âm thanh quen thuộc của Vespa vang lên. Cả đoàn và  những anh chàng H'Mong ôm nhau hò hét", các thành viên trong đoàn cho  biết.
 Một  thành viên trong đoàn chia sẻ về những ước vọng của nhóm: "Chuyến đi  đưa Vespa lên nóc nhà Đông Dương của nhóm không phải là để lập kỷ lục.  Lúc có ý định này, tôi và các thành viên trong nhóm chỉ nghĩ đơn giản  thử thách sự quyết tâm và khả năng của bản thân mỗi người. Thực sự kỷ  lục mà tất cả chúng tôi có được là đã mang được niềm đam mê là chiếc  Vespa lên đỉnh Phanxipang. Quan trọng hơn nữa là chúng tôi đã chiến  thắng được bản thân".
 Đỗ Thơm |