Nhân duyên trong đời của 1 người tốt xấu ra sao phụ thuộc vào điều này. Đức Phật dạy như thế. Ngài nói thêm: Vạn sự trên đời đều xét đến chữ duyên. Nhưng ấy là duyên tốt hay duyên xấu lại phụ thuộc vào chính bạn.
Người yêu quư bạn mang đến cho bạn sự ấm áp và ḷng can đảm – dũng khí.
Người bạn yêu quư sẽ khiến bạn học được thế nào là yêu thương và nâng niu ǵn giữ.
Người bạn không ưa lại dạy bạn có ḷng khoan dung và biết cách tôn trọng.
Kẻ không ưa bạn sẽ giúp bạn trưởng thành, khiến bạn tự dè dặt, tự ḿnh xem xét lại chính ḿnh.
Không ai là vô duyên vô cớ xuất hiện trong cuộc đời của bạn cả, sự xuất hiện của mỗi người đều có nguyên do, đều đáng được cảm kích.
Mọi thứ bắt đầu từ duyên phận, kết thúc cũng lại do duyên phận. Khó có ai trong đời chưa một lần thốt lên cái câu quen thuộc: “Thôi th́ cái duyên cái số”, hay “Duyên phận đă định rồi”.
Mười năm, hai mươi năm hay một trăm năm của một đời người, cũng chỉ là một đoạn đường. Chúng ta chỉ có thể có duyên cùng đi với nhau chỉ một đoạn nào đó thôi, đừng nhầm lẫn cố chấp, sở hữu. Khoảnh khắc hiếm hoi nào c̣n duyên, có được, chúng ta nên quan tâm, cho ra hơn là nghĩ người khác phải tuân thủ theo kiểu của ḿnh. Như thế, sẽ không bị nhận hiểu sai lầm, biết tôn trọng và giúp đỡ người khác, đưa đến một cuộc sống tích cực, vui tươi, không làm khổ ḿnh và người.
Tan hay hợp, gặp gỡ hay chia li trong cuộc sống con người đều theo quy luật, cũng như đă được tạo hóa đă an bài. Đôi khi, có muốn đi ngược lại cũng chẳng được, cưỡng cầu cũng không xong. Suy cho cùng, th́ cuộc sống vẫn phụ thuộc vào từ Duyên, và Vạn sự trên đều cũng đều ở một chữ Duyên.
Duyên phận là điều ǵ đó rất lạ kỳ, không ai có thể thực sự rơ về nó. Đôi khi những người hữu duyên vô t́nh quen biết nhưng lại hiểu thấu nhau. Nhiều người có thể hài ḥa với nhau, nhưng không thể gần nhau. Không cố ư theo đuổi th́ có, bỏ tâm cố gắng lại chẳng thành. Như là “có ḷng trồng hoa, hoa chẳng nở, vô t́nh cắm liễu, liễu lại xanh”.
Duyên phận khó đoán, người ta vẫn nói rằng, duyên là do trời định, phận do nhân định. Gặp được nhau hay không là do ư trời, nhưng có quyết chí để đến với nhau hay không lại là ở mỗi người. Tuy nhiên, ở được bên nhau rồi, phận ngắn hay dài lại cũng là điều không ai có thể nói trước.
Hôm nay có duyên phận không có nghĩa là vĩnh viễn sẽ có duyên phận. Phật bàn về nhân duyên rằng, cái ǵ cũng chỉ có thời điểm, duyên phận cũng vậy. Bởi thế mà phải nắm thật chắc, giữ thật chặt, hết ḷng quư trọng. Đó là món quà trời ban, chỉ trong một giây, một khắc, một đoạn.
Cháo nấu cần phải 3 phần gạo, 7 phần nước.
Trong xử sự cần 3 phần v́ ḿnh, 7 phần v́ người.
Đối với bạn bè cần 3 phần nhận biết chân t́nh, 7 phần khoan dung.
Đối với gia đ́nh cần 3 phần yêu thương, 7 phần trách nhiệm.
Đọc văn chương cần đặt 3 phần là h́nh thức, 7 phần ở chất lượng nội dung.
Uống rượu th́ cần 3 phần say, 7 phần tỉnh.
3 phần… 7 phần… đúng là phân lượng của cuộc sống.
Trong kinh, đức Phật đă nói bốn loại nhân duyên.
Tất cả chúng ta có mặt với nhau ở đây không phải tự nhiên mà do có nhân duyên với nhau nhiều đời nên nay mới gặp. Có người ḿnh chưa bao giờ biết, nhưng vừa gặp th́ thấy thân thiện, quen quen, như đă gặp ở đâu rồi. Có người vừa mới gặp là đă thấy ghét. Đó là dấu hiệu cho thấy ḿnh đă có duyên với nhau từ nhiều kiếp trước, bây giờ mới gặp lại đây. Người ḿnh từng mang ơn th́ vừa trông thấy liền cảm mến.
Người đă tạo oán th́ trông thấy liền bực ḿnh. Con người chúng ta do tạo các nhân duyên thiện ác lẫn lộn nên sanh ra ở cơi ta bà phải kham nhẫn này. Từ duyên mà lại, cũng từ duyên mà tan. Đủ duyên th́ c̣n, hết duyên th́ hết. Khi nhân duyên c̣n th́ có phá phách cỡ nào cũng không hỏng được, khi duyên hết rồi th́ có níu kéo kiểu nào cũng bị ră tan.