Dù đã vào tuổi thất thập nhưng cụ bà Nguyễn Thị Liệu vẫn phải quần quật kiếm sống để nuôi chồng đau ốm, nuôi con trai và con dâu mắc bệnh thần kinh cùng đứa cháu nội nằm liệt một chỗ.
Trong căn nhà ọp ẹp giữa xóm 4 xã Thanh Hà, huyện Thanh Chương (Nghệ An), cụ bà Nguyễn Thị Liệu vừa giúp con dâu bế đứa cháu nội tật nguyền vừa khóc khi kể về cuộc đời mình.
Từ những năm 1960, chồng lên đường nhập ngũ, một mình bà Liệu ở nhà gánh vác việc gia đình. Sau khi sinh 3 đứa con khỏe mạnh, đến đứa thứ 4 là Hoàng Văn Chu bắt đầu có những biểu hiện bất bình thường. Ngay khi sinh ra, cậu bé Chu đã còi cọc, không biết khóc, biết nói. Càng lớn lên, Chu càng có biểu hiện của một người tâm thần.
 |
Một mình bà Liệu vật lộn với cả gia đình bệnh tật. Ảnh: N.K |
Thương con, vợ chồng bà Liệu đã đưa đi khắp nơi để chữa nhưng không có kết quả. Suốt ngày, anh Chu chỉ quẩn quanh trong làng, thỉnh thoảng lên cơn điên loạn lại chửi bới, dùng gậy gộc đánh đập cha mẹ, anh em mà không ai dám phản ứng. Năm 1998, anh Chu đòi lấy vợ, người mà anh muốn cưới là chị Phan Thị Hoài ở xã bên cạnh cũng không được bình thường.
Năm 2004, vợ chồng anh Chu sinh được bé gái đầu lòng, bà Liệu đặt tên cháu là Hoàng Thị Mơ với một niềm mơ ước, hi vọng về đứa cháu khỏe mạnh, lành lặn không bệnh tật như cha mẹ. Tuy nhiên, bé Mơ sinh ra cũng chỉ biết khóc và nằm một chỗ và bại liệt luôn từ nhỏ không rõ nguyên nhân vì không có tiền đi bệnh viện.
Ngày ngày, nhìn người đàn bà bệnh tật ôm đứa con bại liệt trên người, thỉnh thoảng lại khóc lên tru tréo, bà con dân làng ai cũng thương xót. Năm 2009, vợ chồng anh Chu – chị Hoài sinh thêm được 1 người con nữa nhưng cháu bé bị chết khi chưa kịp sinh ra vì sự kém hiểu biết của cha mẹ.
 |
Vợ chồng anh Chu bên đứa con tật nguyền. ảnh: N.K. |
Từ ngày hai người tâm thần về thành vợ thành chồng, mọi lo toan, cực nhọc đều đổ lên đôi vai của vợ chồng già. Suốt ngày đêm, cụ Liệu và chồng là ông Hoàng Văn Liên thay nhau người thì bồng bế đứa cháu tật nguyền, người phải trông nom hai vợ chồng người con đề phòng khi trái gió trở trời có ai lên cơn điên loạn mà chạy trốn.
Năm 2004, bà Liệu – ông Liên còn phải chứng kiến cậu con trai đầu của mình bị chết vì tai nạn giao thông, đến năm 2007, người con dâu út của bà Liệu lên cơn đau tim, phải ra Hà Nội mổ tim bẩm sinh hết gần 100 triệu đồng.
Năm 2011, niềm hi vọng duy nhất của gia đình là cậu con trai út đang lao động ở Lybia cũng phải tháo chạy về nước vì bạo loạn, mang theo gánh nặng nợ nần hàng chục triệu đồng. Cũng thời điểm này, chồng bà Liệu là ông Hoàng Văn Liên liên tục đau ốm vì những vết thương thời chiến tranh hành hạ, thỉnh thoảng phải đi nằm viện điều trị.
Con cái đứa thì bệnh tật, đứa thì qua đời một cách tức tưởi, chồng đau ốm liên miên vì ảnh hưởng của chất độc da cam và vết thương cũ, bà Liệu trở thành cứu cánh cho cả gia đình. Hằng ngày, cụ bà vẫn phải quần quật làm lụng bên 6 sào ruộng khoán để nuôi sống cả gia đình. Nhiều khi ốm yếu, mắc bệnh nhưng bà vẫn không dám đi khám và lấy thuốc vì không có tiền.
“Trẻ cậy cha, già cậy con, nhưng tui thì chẳng nhờ cậy được ai. Tuổi già như ngọn đèn trước bão, mai mốt gì đây tui mà chết nữa thì con cháu tôi không biết sẽ sống thế nào đây nữa. Khoản nợ ngân hàng hơn 15 triệu cũng không biết khi nào mới trả xong”, cụ Liệu vừa kể, nước mắt chảy dài trên khuôn mặt lam lũ.
Ông Hoàng Cao Phơn, chủ tịch UBND xã Thanh Hà cho biết, gia đình bà Liệu là một trong những hộ hoàn cảnh bậc nhất của xã. “Chồng bị ảnh hưởng của chất độc da cam, con cái bệnh tật, cháu bị bại liệt, cụ già 72 tuổi ấy đang rất cần sự cưu mang đùm bọc của những tấm lòng hảo tâm”, ông Phơn khẳng định.
VnE