Số tiền xem bói mỗi ngày vài triệu bạc chỉ là tiền rau dưa, bạc vụn. Thu nhập chính của Nghị là tiền cúng bái, giải hạn. Mỗi ngày chỉ cúng một “sô”, Nghị đă thu vài chục triệu đồng. Một tháng, lượng tiền mà những người u u mê mê cúng cho Nghị có thể lên đến bạc tỉ.
Đang tham quan công tŕnh rộng lớn, và phải nói thẳng là nhí nhố, thập cẩm, chả theo quy hoạch ǵ, th́ tôi gặp một người mặc áo nâu sồng, đôi mắt kẻ ch́, mái tóc bồng bềnh như tổ quạ từ cầu thang đi xuống. Tôi cất lời: “Dạ, chào chị”. “Chị ta” cười tươi như hoa và mắng yêu: “Cha bố nhà anh. Thầy đấy, chứ chị nào!”.
Lúc này, tôi mới biết, cái con người chả rơ là nam hay nữ ấy chính là “vua bói” Lê Nghị nức tiếng đất Kinh Bắc. Tôi cũng xuống cầu thang theo “thầy”.
Không rơ "vua bói" Lê Nghị là nam hay nữ.
Thấy dung nhan “vua bói”, mấy chục con người đứng ngồi lố nhố chờ đợi từ sáng cùng đứng dậy cúi đầu, khúm núm. Mấy bà, mấy chị chắp tay vái như thể gặp Thánh sống.
Lê Nghị đi qua pḥng khách rộng lớn, vào căn pḥng “làm việc”. Trong căn pḥng này, chiếu được trải kín cho khách ngồi. Ở cuối pḥng, có một chiếc bàn ôsin, thường dùng ở các quán nhậu thịt chó. Bên cạnh là chiếc va ly với vố số sổ sách cũ nát, toàn là những sách tử vi, bói toán, lịch vạn sự dùng để tra cứu.
Việc đầu tiên khi vào pḥng của ông “vua bói” là nhặt chiếc điều khiển để mở tivi. Chiếc tivi LCD 42 in rất xịn, giàn loa cũng xịn. Vua bói tra một lúc th́ đến kênh HBO, đang có phim kinh dị. Xem cảnh đấm đá, “vua bói” rất hào hứng, cổ vũ cứ như trên sàn đấu: “Phải, trái, đấm, đá, múc, chết rồi, chết ḱa… ngu thế, cho chết”.
Tôi đă gặp không ít thầy bói, lang băm dị đoan, và thấy họ thường có một điểm chung là rất mê phim chưởng. Trong nhà những kẻ lợi dụng Thánh thần kiếm tiền này thường không thể thiếu những bộ sưu tập phim chưởng.
Thầy bói Lê Nghị rất thích giả nữ chụp ảnh.
Trên bốn bức tường nhà, treo lủng liểng những tấm h́nh khổ lớn, chụp một thiếu nữ xinh đẹp đang múa, chơi đàn thập lục. Thực ra, đó là ảnh Nghị, trong bộ đồ phụ nữ. Dân làng gọi “vua bói” là Nghị “pê đê” rất đúng.
Dụng cụ hành nghề của “vua bói” Lê Nghị rất đơn giản, chỉ là 3 bộ bài. Một bộ xem làm ăn, một bộ xem vận hạn, một bộ xem nhân duyên. Những quân bài được ép plastic đă sờn cũ, chứng tỏ đă được sử dụng rất nhiều.
Mọi người ngồi xếp hàng, ai ngồi gần th́ được Nghị gọi đến trước. Nghị thoăn thoắt đảo bài, nhanh chả kém ǵ mấy tay cờ bạc bịp trong phim Vua bài của Hồng Kông.
Đồ nghề của "vua bói" là những cuốn sách dị đoan và 3 bộ bài.
Khi Nghị đảo bài, th́ khách tự động bỏ tiền vào chiếc đĩa trước mặt. Trong đĩa có mấy tờ mệnh giá 50 ngàn, 100 ngàn, 200 ngàn để từ trước, nhắc nhở người xem bói biết rằng, phải đặt vào đĩa những tờ có mệnh giá tương tự. Ai ngồi vào, chưa đặt tiền, th́ Nghị nhắc luôn: “Đặt lễ đi rồi tráo bài”.
Khách tráo bài mấy cái, rồi Nghị cầm lấy bộ bài chia ra mặt bàn. Tôi ngồi chú ư lắng nghe Nghị phán mà phán chán. Khách nào cũng thấy Nghị phán có bà tổ cô chết trẻ rất linh, mộ cụ Tứ Đại, Ngũ Đại nằm phía Đông Nam, có mương nước chảy qua, làm hại đến cả họ. Không tháng này th́ tháng kia phải đi lại cẩn thận, kẻo bị xe cộ tông chết… Cuối cùng là làm lễ giải vận hạn.
Nghị vẽ ra đủ các loại vận hạn để dẫn dắt người xem bói làm lễ tạ.
Sau một tiếng chờ đợi, rồi cũng đến lượt cô bạn đồng nghiệp của tôi. Cô bạn đă có chồng, có 2 con, c̣n tôi th́ cũng vợ con đầy đủ. Cô bạn ngồi trước mặt Nghị, tôi ngồi cạnh nghe lăo phán.
Nghị hỏi: “Vợ chồng hay đang yêu đương”. Cô bạn đồng nghiệp nhanh nhảu: “Đang yêu ạ!”.
Chia bài xong, Nghị chỉ vào quân bài: Nội ngoại gần sắp có tang nhé, mà chết trẻ. Năm nay lại mất cắp một khoản lớn lắm. Nhà có bà tổ cô chết trẻ linh thiêng. Tháng 7,8,9,10 đi lại cẩn thận, kẻo chết yểu.
Rồi th́: Cô sinh ngày đẹp, giờ đẹp, càng học càng thành đạt, làm nghề liên quan đến tài chính, kế toán, có cung đi ra ngoài, tức là nước ngoài, nhưng có nhiều người đố kỵ.
Chỗ làm việc kiếm tiền của Nghị.
Đang phán đều đều, bỗng dưng Nghị thốt bậy: “Bỏ mẹ! Cô có cung sát chồng, sát con, sinh con một bề, khó nuôi. Con không nghiện th́ cũng phá phách tan cửa nát nhà. Có đứa vừa sinh đă bị rắn cắn hổ vồ”. Nghị cứ liến thoắng đọc những câu Hán Việt, những câu thơ Đường, rồi lại diễn giải như thể hiểu biết, thâm nho lắm, khiến các con nhang đệ tử cứ hết gật lại gù.
Sau khi dọa một loạt điểm gở, Nghị tuyên bố phải di cung, cắt đoản, giải hạn. Có nghĩa là phải chuẩn bị lễ lạt để Nghị giải hết tai ương do Nghị phán ra.
Nghị hỏi ngày sinh tháng đẻ của cô đồng nghiệp của tôi rồi bảo: “Nhân duyên thứ nhất vứt. Thằng thứ hai mắt xếch, lông mày rậm, đă bỏ nhau. May mà bỏ sớm, không lấy vào cũng bỏ. Giờ yêu thằng đẹp trai. Tốt. Tuyệt cú!”. Vừa nói bằng cái giọng the thé như đàn bà, Nghị quay sang liếc xéo tôi.
Cuốn sổ ghi tên những người làm lễ tạ.
Vừa khen được câu lấy chồng đẹp trai, Nghị lại dọa: “Cô lấy chồng tuổi hợp. Chồng thành đạt, kiếm được tiền, nhưng có cung phá. Thành đạt rồi th́ nó phá. Kinh doanh không đạt, thất bại, nó cũng phá. Đẻ con 10 đứa th́ chết 9. Mà giờ cũng chưa suôn sẻ đâu nhé. Gia đ́nh nhà cô phản đối dữ dội lắm”.
Cô bạn đồng nghiệp của tôi tỏ vẻ lo lắng, hỏi: “Vậy phải làm sao hở thầy?”. Nghị lại dẫn dụ đến cái kết như với những người khác: “Th́ phải làm lễ để giải. Rồi tôi sẽ hướng dẫn cụ thể cho. Làm lễ giải rồi, sẽ cầu danh đắc danh, cầu lợi đắc lợi”.
Tóm lại, với bất kỳ người nào đến xem bói, Nghị cũng khen cho vài câu, cho nở mặt nở mày, sau đó, Nghị mới lôi ra toàn thứ xui xẻo, vận hạn. Có người đàn bà, Nghị c̣n phán: “Cô sống th́ chồng con cô chết, mà cô chết th́ chồng con cô sống. Ai đời, cô có 2 cái tướng sát, sát chả chồng lẫn con”. Người đàn bà xanh mặt, mụ mị, vái Nghị như Thánh sống. Tôi tin chắc, người đàn bà này sẽ bỏ ra vài chục triệu để Nghị làm lễ giải hạn.
Mỗi năm có cả ngàn người bị Nghị lừa đảo.
Nghe Nghị phán như vậy, mà tôi ức đến tận cổ. Tôi chợt nhớ đến chị Nguyễn Thị Na (Thanh Hà, Hải Dương), đă viết thư tuyệt mệnh, rồi trẫm ḿnh xuống ḍng nước bạc, để chồng con được sống. Chị tự tử v́ một ông thầy bói đă phán về cuộc đời người phụ nữ đó y như Nghị phán cho người đàn bà này.
Sau khi rời căn pḥng bói toán, tôi tiếp cận vợ và cô con gái của Lê Nghị. Vợ và con gái của ông “vua bói” này hướng dẫn cụ thể: Nếu khá giả th́ làm riêng một lễ để cúng giải hạn, di cung hoán số, c̣n nếu tài chính hạn chế, th́ tự “thầy” sẽ xắp xếp làm lễ chung với những người khác. Nếu làm lễ chung, th́ nộp ít nhất 4 triệu đồng, c̣n làm lễ riêng th́ 30 triệu đồng/lễ.
Vợ “vua bói” dăn ḍ kỹ, khi đến làm lễ, không phải mua sắm thứ ǵ, chỉ cần mang theo tiền. Ngoài số tiền nộp cho Nghị, cần có vài trăm ngàn tiền lẻ để bồi dưỡng cho những người bê lễ, sắm lễ. Giờ tôi mới hiểu, v́ sao trong những căn pḥng nhà Nghị chứa la liệt bánh kẹo, bia bọt, voi ngựa, h́nh nhân vàng mă. Những thứ này Nghị mua sẵn, để bán lại cho người làm lễ tạ. Quả là việc kinh doanh bói toán được tổ chức thực hiện từ A đến Z.
Vợ nghị bảo, đó là số tiền làm lễ tại điện, c̣n nếu rước “thầy” làm lễ tại nhà, th́ tốn hơn. Phải xe cộ đưa đón, phải tự sắm lễ và tiền công ít nhất là 50 triệu đồng. Bà vợ Nghị cũng khoe rằng, mới hôm trước, Nghị đi làm lễ di cung hoán số ở Thái Nguyên về, được người ta trả 70 triệu đồng.
Giờ th́ tôi đă hiểu, v́ sao Nghị lại giàu có như thế. Số tiền xem bói mỗi ngày vài triệu bạc chỉ là tiền rau dưa, bạc vụn. Thu nhập chính của Nghị là tiền cúng bái, giải hạn. Mỗi ngày chỉ cúng một “sô”, Nghị đă thu vài chục triệu đồng. Một tháng, lượng tiền mà những người u u mê mê cúng cho Nghị có thể lên đến bạc tỉ. Điều đó lư giải v́ sao biệt điện của Nghị hoành tráng đến mức xây dựng suốt 6 năm mà chưa hoàn thành. Số tiền Nghị đổ vào biệt điện này cũng phải lên tới hàng chục tỉ đồng.
Nghị vốn là công nhân cơ khí, nhưng do lười lao động, nên bỏ việc, hưởng “một cục”, rồi trở thành kẻ du thủ du thực. Do cơ duyên, Nghị quen người đàn bà bán nhang ở chợ Nội Roi, rồi theo bà ta học nghề bói toán. Nghị có năng khiếu thuộc tiếng Hán, cúng lễ, nên nhập tâm rất nhanh. Người d́u dắt Nghị vào nghề là ông thầy bói Nguyễn Văn Lại, biệt danh là Lại “điên”. Ông Lại cùng xóm với Nghị, đột nhiên bị điên khùng, rồi biết xem bói, kiểu như Thánh cho ăn lộc. Nhưng giờ ông Lại hết lộc, chả ai biết đến nữa, c̣n học tṛ của ông th́ thành “vua bói”, vua lừa đảo.
Theo Diêm Giang (VTC News)