Sau khi Mỹ, Anh, Pháp đồng loạt tấn công Libya,  các nước này đă nhanh chóng giành ưu thế vượt trội trước Lực lượng  Không quân lạc hậu của Tổng thống Muammar Gaddafi. Tuy nhiên, nhiều nhà  phân tích tin rằng cuộc chiến của liên quân phương Tây ở Libya  sẽ không đơn giản và dễ dàng như thế bởi lực lượng của ông Gaddafi có  những loại vũ khí đáng sợ có thể là mối nguy hiểm cho liên quân.
Nếu  Lực lượng Không quân của Tổng thống Gadhafi dám coi thường lệnh cấm bay  của Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc th́ lực lượng này chắc chắn sẽ bị bắn  tan tành thành từng mảnh. Kể từ những năm 1980, do t́nh trạng mua bán  thiết bị lộn xộn, bảo dưỡng kém cùng với công tác đào tạo không đầy đủ  đă khiến phi đội lớn mạnh gồm hơn 400 máy bay tấn công hạng nhẹ, máy bay  ném bom và trực thăng vũ trang của Libya giờ chỉ c̣n là một phi đội lạc  hậu với lèo tèo vài chục chiếc máy bay.
Những  thứ c̣n lại trong Không lực Libya hầu hết là máy bay ném bom Sukhoi  Su-22 và Mig-23 cùng với một vài chiếc máy bay tấn công hạng nhẹ Jastreb  do Nam tư cũ sản xuất từ cuối những năm 1960. Nhiều trong số này đă bị  quân nổi dậy phá huỷ trong các cuộc giao tranh kéo dài suốt hơn 1 tháng  qua ở Libya và một vài cái đă bị các phi công lái chạy trốn ra khỏi đất nước Bắc Phi.
Ngoài  những chiếc máy bay chiến đấu, chính quyền của ông Gaddafi cũng sở hữu  khá nhiều máy bay đánh chặn như MiG-21 và MiG-25, cũng đều từ những năm  1960. Hệ thống pḥng không tầm xa của Libya cũng trong t́nh trạng tương  tự, chủ yếu dựa vào 200 dàn phóng tên lửa từ lâu đă được xem là rất lạc  hậu và lỗi thời.
Một  điều tra gần đây của Trung tâm Nghiên cứu Quốc tế và Chiến lược có trụ  sở ở thủ đô Washington, Mỹ, đă cho kết quả, Không lực Libya đang phải  đối mặt với vấn đề lớn về đào tạo phi công và mất một số máy bay trong  các tai nạn và do t́nh trạng hao ṃn.
"Libya dường như đang thiếu trầm trọng cả những phi công chiến đấu hạng xoàng", nghiên cứu trên cho biết.
Rơ ràng, với Lực lượng Không quân có phần lạc hậu và yếu kém như trên, Libya  không thể là đối thủ của các cường quốc phương Tây sở hữu những loại vũ  khí hiện đại nhất, tối tân nhất. V́ thế, việc Anh, Pháp, Mỹ nhanh chóng  giành ưu thế vượt trội trong các cuộc không kích mở màn chiến dịch quân  sự ở Libya vừa rồi là điều hoàn toàn dễ hiểu.
Tuy  nhiên, theo các nhà phân tích, phương Tây nên lo ngại về những loại  súng pḥng không, tên lửa tầm ngắn hạng nhẹ và tên lửa vác vai mà Libya đang sở hữu. Đây là những loại vũ khí được chứng minh là hoạt động rất hiệu quả trong cuộc chiến tranh ở Kosovo.
Chưa hết, Libya  c̣n có khoảng 500 súng đại bác với nhiều cỡ ṇng khác nhau. Sự có mặt  của những khẩu súng này trên chiến trường có thể ngăn không cho máy bay  của liên quân hạ thấp dưới độ cao 4.572m. Trong cuộc chiến tranh ở  Kosovo, phần lớn các vụ đánh bom của NATO ở đây đều được tiến hành ở độ  cao hơn độ cao cho phép nói trên nhằm tránh khỏi tầm bắn của các loại  súng của Serbia.
Lực  lượng liên quân cũng có thể sẽ phải đối mặt với khó khăn từ hàng chục  chiếc trực thăng tấn công Mi-24 và trực thăng đa năng Mil Mi-17. Như  kinh nghiệm ở Bosnia cho thấy, rất khó cho những chiếc máy bay bay cao  và nhanh chặn được những chiếc máy bay bay thấp như Mi-24 và Mil Mi-17.
Ngoài  ra, các chuyên gia cũng cho rằng, rất khó để có thể có được một sự đánh  giá chính xác và toàn diện về năng lực và sức mạnh quân sự của Libya,  nhất là sau khi một số phi công chạy ra khỏi đất nước không chỉ mang  theo máy bay mà mang theo cả nhiều loại vũ khí. V́ vậy, phương Tây không  nên quá coi thường sức mạnh quân sự của Libya.
Có  vẻ như các nước phương Tây cũng hiểu được t́nh h́nh và cũng có những  bước đi thận trọng khi tung ra các loại vũ khí khá hiện đại. Anh, Tây  Ban Nha và Italia đă triển khai một loạt chiến đấu cơ hàng đầu của nước  này như Eurofighter Typhoons và Tornado trên bầu trời Libya.  Trong khi đó, Pháp tung ra máy bay chiến đấu đáng sợ Dassault Rafale và  Mỹ tung ra F-18 Super Hornet, trụ cột về sức mạnh trên không của Hải  quân Mỹ.
Liên  quân cũng có lợi thế kỹ thuật lớn về máy bay trang bị hệ thống cảnh báo  và chỉ huy trên không (AWACS). Với việc sở hữu những hệ thống radar  luân phiên nhau liên tục, những chiếc máy bay AWACS của liên quân có thể  nh́n sâu vào không phận kẻ thù 320km, giám sát tất cả mọi hoạt động  trên bầu trời Libya và chỉ đạo các máy bay của họ tấn công những máy bay  vi phạm lệnh cấm bay.
Mỹ  c̣n huy động một số tàu ngầm, tàu chiến hiện đại đến Libya, trong đó có  tàu ngầm chạy bằng năng lượng hạt nhân USS Providence được trang bị tên  lửa Tomahawk; tàu tấn công đổ bộ USS Ponce và USS Kearsarge cùng với  tàu chỉ huy USS Mount Whitney, tàu khu trục USS Mason, USS Barry và USS  Stout.
Ngoài  ra, c̣n có hai tàu sân bay lớn tham gia vào chiến dịch quân sự ở Libya,  trong đó có tàu Charles De Gaulle của Pháp và tàu USS Enterprise của  Mỹ.
Tóm lại, liên quân phương Tây đang có ưu thế vượt trội về sức mạnh quân sự so với Libya. Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là phương Tây sẽ dễ dàng đánh bại được Libya.
Kiệt Linh - (tổng hợp)
VnMedia