Toàn cảnh về chuyện "bất chiến tự nhiên thành" của sư thầy Thích Minh Tuệ
Sự kiện vị hành cước tu sĩ Thích Minh Tuệ khởi cuộc hành pháp đơn độc xuyên Việt Nam lần thứ 6 đã trở thành cái gai trong mắt GIáo hội Phật giáo VN do nhà nước Cộng sản dựng lên, vốn nhằm kiểm soát tín ngưỡng theo mô hình của TQ: tôn giáo – trại lính.
Hình ảnh vị sư gầy gò, khiêm tốn, không nhận cúng dường tiền bạc và chỉ đi theo lối khất sĩ để tu tập đã làm cảm động người dân mộ đạo trong cả nước. Khởi đầu thì một ngày người chặn đường hỏi thăm, rồi đến gửi thức ăn cúng dường… cho đến ngày 15 tháng Năm, người ta đã chứng kiến thấy cả trăm người đi bộ theo sư Thích Minh Tuệ để bày tỏ lòng kính trọng, nhiều người dân chạy trước để quét đường, không để tổn thương chân trần của vị sư này.
Vấn đề của sư Thích Minh Tuệ, là cách tu thanh bạch, chân chính và khiêm tốn, không nhận tiền của của ông đã bất ngờ tạo ra một sự đối nghịch gay gắt với những lời rao giảng hù dọa Phật tử, hối thúc cúng dường và vạch rõ sự vô nghĩa, se sua của các quan chức Phật giáo nhà nước, hay tự xưng mình là đại đức, hòa thượng… mà không chút ngượng miệng.
Trên các trang mạng hàng ngày, tràn ngập các video ca ngợi cách tu của ông Thích Minh Tuệ, cùng với các bản video của các tăng sĩ nhà nước, tạo ra nghịch cảnh dở khóc dở cười cho cả nước.
Tức giận và bẽ bàng, ông Thích Chân Quang, sư quốc doanh nhà nước đã cho đăng đàn gọi sư Tuệ là "thằng ba trợn". Nhưng ngay lập tức sự phản ứng đã dữ dội đến mức khiến cho ông Quang phải vội vã kéo video xuống, và cắt bỏ những phần chửi bới xúc phạm đến sư Tuệ, nhưng vẫn chậm hơn sự nhận biết của dân chúng. Thầy Thích Minh Tuệ
Như để tiếp sức với ông Quang, ngày 16 tháng Năm, Giáo hội Phật giáo Quốc doanh đã phát đi một văn thư, giống như một loại văn bản truy nã tôn giáo, ký tên Thích Đức Thiện, Phó Chủ tịch, Tổng Thư ký Hội đồng trị sự Giáo hội quốc doanh gửi khắp các cơ quan địa phương, kể cả Ban tôn giáo, và A02 của Bộ Công An, tức là phân ban chuyên chống phản động của Hà Nội.
Văn bản ghi số 151/HĐTS-VP1, hỏa tốc gửi đi từ Hà Nội, báo cáo rằng, "Trong mấy ngày nay, ông Lê Anh Tú đang đi bộ trên địa bàn tỉnh Nghệ An, Hà Tĩnh hướng về Khánh Hòa. Ban Thường trực Hội đồng Trị sự đề nghị Ban Trị sự GHPGVN các tỉnh, thành phố có thông báo tới đông đảo Phật tử và Nhân dân được biết để không ngộ nhận ông Lê Anh Tú là nhà sư, liên hệ với chính quyền địa phương có biện pháp ngăn chặn hành vi sử dụng mạng xã hội tạo làn sóng dư luận xúc phạm Giáo hội Phật giáo Việt Nam".
Chính văn bản này khi bị tiết lộ ra, chính là cao trào của những những nhận định rõ về cái gọi là Giáo hội Phật giáo do nhà nước dựng lên từ năm 1981.
Cùng ngay trong chiều ngày 16 tháng Năm, giới sử dụng mạng ở Việt Nam đã đi truy tìm tài sản che giấu của ông Thích Đức Thiện, qua số điện thoại và tên thật của ông, cho thấy, ít nhất ông Thiện đang có số tiền của riêng, từ 5 đến 7 tỷ đồng, từ những tài khoản bị tiết lộ ra.
Nhiều trang đã đưa lại tin tức này, trong đó có trang Facebook của nhà báo Hoàng Mạnh Hà. Nội dung bài viết có hướng dẫn cách tìm "Lên Goolge, gõ chữ 'Thượng toạ Thích Đức Thiện', sẽ dẫn vào các trang mạng Phật giáo, mình biết được tên thật của thầy là Nguyễn Tiến Thiện, số ĐT là 0912019747, địa chỉ 73 Quán Sứ, Hà Nội".
Cũng số điện thoại này, khi tìm đến trang Scribd. Người ta tìm thấy một file Excel. Trong bảng Excel, khách hàng Nguyễn Tiến Thiện với số điện thoại và địa chỉ như trên, đang có số dư 2 tỷ đồng kể từ năm 2020.
Khi tiếp tục tìm với Google, lại tìm được bảng số liệu, liệt kê 34,500 số điện thoại "Gửi tiết kiệm Hà Nội từ 5 tỷ". Trong bảng này, lại có số điện thoại 0912019747. Tức là số điện thoại của ông Thiện, đang là khách hàng thân thiết có số dư gửi tiết kiệm từ 5 tỷ.
Vài tiếng sau khi có phát hiện về những tài sản bí mật này của ông Thiện, được lan truyền trên mạng, đồng loạt các bài liên quan đều bị đánh sập vào từ 6:30 tối, ngày 17 tháng Năm. Truy tìm từ các dấu vết ngăn chận các bài viết, cho thấy có liên quan đến cơ quan an ninh mạng của Nhà nước VN.
Thế nhưng, có nhiều người nói, ông Thiện đang giữ chức vụ cao cấp hơn ông Quang, nên tiền không thể ít hơn được, trong khi theo tìm kiếm của dân cư mạng, tài sản từ kêu gọi cúng dường của Quang, có thể lên đến khoảng 300 tỷ, theo tố cáo từ nhiều trang, có thể tìm thấy nội dung với từ khóa "kê biên tài sản Thích Chân Quang".
Hình ảnh của Thượng tọa Thiện hay Quang này, chỉ là đại diện nhỏ lẻ của một hệ thống tăng ni được nhà nước VN nuôi dưỡng, thao túng và lạm quyền trong âm mưu kiểm soát cả Việt Nam bằng tôn giáo thời xã hội chủ nghĩa. Những con số tài sản rủng rỉnh đang được đồn thổi trên mạng có thể là không chính xác, nhưng hoàn toàn đối lập với hình ảnh một người tu sĩ nhẫn nại và an nhiên trên con đường hành đạo của mình, mà không hề có bóng dáng tư lợi nào.
Để ra vẻ là có sự công bằng và xoa dịu công chúng, sau khi phát đi công văn đòi công an phải có hành động với thầy Thích Minh Tuệ, ông Thiện cũng cho loan đi nội dung rằng Giáo hội nhà nước đã tổ chức buổi làm việc với ông Thích Chân Quang "để kiểm điểm, chấn chỉnh phát ngôn"(?). Tin báo ngày việc kiểm điểm ngày 17 tháng Năm, nhưng có tin chuyện này đã cũ, và cũng đã xử êm nội bộ từ ngày 19 tháng Tư vừa qua.
Ông Thích Đức Thiện là ai mà dám ra mặt, có nhiều quyền lực như vậy? Hiện Thiện là con át chủ bài mới của Ban Tôn Giáo, đang được chuẩn bị cho nhiều nhiệm vụ đối ngoại. Năm 2023, Thích Đức Thiện đại diện cho Phật Giáo, Nguyễn Thanh Lý đại diện cho Công giáo đã đi sang Hoa Kỳ để "minh oan" cho Hà Nội về vấn đề đàn áp tôn giáo, và kêu gọi Hoa Kỳ hãy bỏ Việt Nam ra khỏi danh sách "SWL" (Special Watch List).
Sau sự lồng lộn tức giận của các quan chức tôn giáo Cộng sản, sư Thích Minh Tuệ nói rằng ông sẽ ẩn tu để tránh làm phiền đến mọi người. Trong toàn bộ câu chuyện của sư Thích Minh Tuệ, hình ảnh một người tu áo vá, an nhiên với hành trình đạo pháp của mình đã "bất chiến tự nhiên thành" với cả một hệ thống tay sai tôn giáo điên cuồng muốn hủy diệt hình ảnh thanh bạch truyền thống của Phật giáo VN. Điều đáng ngạc nhiên hơn, cho thấy giữa sự chằng chịt các luật lệ, những ngôn luận vuốt đuôi nhà nước với cái gọi là "thế lực thù địch", bẫy rập chực chờ… Tôn giáo chân chính vẫn điềm nhiên đi xuyên qua, mà không mất một chút lực nào.
* Có lẽ đây là bài post cuối về chủ đề tôn giáo của cá nhân tôi vì không muốn gây ra tranh cãi, ngộ nhận gì thêm.
Theo tôi, thay vì mất thì giờ đọc chuyện thị phi ở đời này, tai sao không chịu ngồi lại, dành ít phút nghe thầy Pháp Hòa trả lời vấn đáp của các Phật tử để thấu hiểu được chuyện hay ho khác, bổ ích cho cuộc sống vô thường này. Xin được mạn phép mời các bạn xem qua:
Xem xong mới thấy mấy câu chuyện thị phi nói về người đời, về tôn giáo đúng là chuyện không đáng bận tâm gì cả, "tâm ổn thân khỏe" là vậy!!!
Thằng Cối hỏi thằng Chầy:
- Đến đâu cũng thấy mọi người nói chuyện về sư Minh Tuệ, người ta bảo đấy là một “hiện tượng” …. lý giải hiện tượng ấy như thế nào? Em thấy suy diễn kinh quá, cứ đà này thần tượng lâu nay được tôn thờ có khi cũng sụp đổ dưới bàn chân của Minh Tuệ.
Thằng Chầy xua tay, nói:
- Đấy là biểu hiện của đại loạn, muốn phán xét việc này phải có sự hiểu biết thông thái, nói ba lăng nhăng là vạ cho chính bản thân mình.
Mọi chiến tranh, xung đột trên thế giới đều xuất phát từ nguyên nhân: Chủ quyền lãnh thổ, tôn giáo và sắc tộc.
Trong khi các cuộc chiến chủ quyền về lãnh thổ, kinh tế có thể kết thúc, thù có thể thành bạn.
Nhưng xung đột tôn giáo sắc tộc, chà đạp lên tín ngưỡng của nhau có thể tồn tại hận thù hàng nghìn năm và không bao giờ chấm dứt.
Động chạm đến đức tin và niềm tin tôn giáo cho nó sướng cái mồm là rước họa vào thân.
Ở Mỹ và phương Tây những chủ đề về tôn giáo bị cấm, hoặc được khuyến cáo không nên thể hiện tại công sở, trường học, nơi công cộng… học sinh có thể bị đuổi học, giáo viên có thể bị chặt đầu, những người viết bài, các tờ báo sẽ bị tấn công… những sự việc như thế có thể tìm ra rất nhiều trên truyền thông.
Cho nên tôn trọng tín ngưỡng, tôn giáo của người khác không những là nguyên tắc ứng xử mà chính là bảo vệ cho tính mạng của mình.
Ngược lại, đức tin của mình với tín ngưỡng hay tôn giáo mà mình theo đuổi cũng được người khác, chính quyền tôn trọng và bảo vệ đấy chính là tự do tôn giáo, và tín ngưỡng.
Những việc làm và hành vi của Minh Tuệ thực sự không có gì là hiện tượng, nó hết sức bình thường trong một xã hội con người có quyền tự do hoạt động theo tín ngưỡng tôn giáo của mình.
Sở dĩ nó bị đẩy lên thành hiện tượng vì xã hội của ta thực sự các hoạt động tín ngưỡng, tôn giáo chưa đạt đến mức tự do, vì nó không được bảo vệ cho nên bất cứ ai cũng có thể đả phá, tôn sùng, hay bình luận bừa bãi một cách vô thức.
Nói đến tự do tôn giáo và tín ngưỡng là nói đến các quyền không bị quấy rầy, bình đằng giữa các tín ngưỡng và tôn giáo khác nhau, nghiêm trị các hành vi lợi dụng, dung túng tôn giáo giáo tín ngượng để tha hoá, biến chất cho các mục đích chính trị, kinh tế…
Một phần nữa rất nhiều kẻ ngộ nhận mình có tín ngưỡng, có tôn giáo dù chính thức, hay không chính thức, cũng chẳng biết, chẳng tìm hiểu cái đức tin mà mình đặt vào nó trên những gì trị tư tưởng và tinh thần nào, chỉ đơn thuần bị các vị chư tăng nhồi nhét, và thông qua cúng dường vật chất để đổi lấy những giá vật chất, và tâm linh rất mù mờ… chính những kẻ này vì không biết tôn trọng, và cũng chẳng thực sự có đức tin vào tôn giáo của mình nên thường rất hay đả phá, nói năng linh tinh về tôn giáo…
Một xã hội bị khủng hoảng lòng tin, và đức tin chỉ như một thứ trang sức chứng minh là kẻ có đạo đức, thì Minh Tuệ trở thành một hiện tượng xã hội có giá trị của nó, đó là giá trị “TƯƠNG PHẢN”.
Một sự tương phản hết sức trọng lượng.
Một tương phản giữa một cá nhân với cả một giáo hội Phật giáo đang tha hoá, biến chất.
Một tương phản của một con người rất bình thường trở thành một hiện tượng, chứng minh một con người tự do, làm những việc theo ý thức của riêng mình cũng rất hiếm và rất lạ trong xã hội bây giờ.
Một sự tương phản về khủng hoảng đức tin, khi một người với đôi chân trần trên những nẻo đường vô định rất có thể đã thức tỉnh hàng triệu người bị mê muội trong niềm tin bị dắt mũi vào thứ tôn giáo quyền tiền.
Đây là Chủ tịch UBND xã Hiền Thành, huyện Vĩnh Linh, tỉnh Quảng Trị, người (chống nạnh) đã đuổi ngài Thích Minh Tuệ chiều tối 28/5/2024 không cho nghỉ đêm tại nghĩa trang.
Không lẽ đây là hình ảnh "tiêu biểu" của cán bộ chính quyền cấp cơ sở?
Nguyễn Quang Vinh
Chu Minh Khôi: Chuyện sư bị "túm tóc"
Vì sao các nhà sư, ai cũng có tóc? Và khi các nhà sư bị “túm tóc”, thì những kẻ phàm phu như tôi và chúng ta lại trở thành “trọc đầu”.
Ngày hôm qua, một bậc tăng đáng kính có dẫn lại một tus Facebook của tôi, nhưng ngay sau đó Thầy được/ bị chỉ đạo phải gỡ bỏ. Thầy điện thoại tâm tư với tôi. Tôi có nói rằng, Thầy cần phải gỡ, còn Facebook của con thì sẽ không gỡ. Người xưa có câu “Nắm người có tóc, chứ không ai nắm người trọc đầu”. Thầy thuộc quản lý của Giáo hội, tức Thầy là người “có tóc” nên được Giáo hội nắm và chỉ đạo. Con thì không phải nhà sư, không thuộc quản lý của Giáo hội, nên con như người trọc đầu, Giáo hội không thể yêu cầu con gỡ bài được.
Khi nói nhà sư là người có tóc, thì có vẻ ngược đời. Bởi ai cũng biết, xưa nay các bậc tu hành đạo Phật phải cạo sạch đầu, còn người phàm phu như tôi thì luôn để tóc. Tuy nhiên “có tóc”, hay “không tóc” chỉ là hình tướng.
Câu tục ngữ “Nắm người có tóc, chứ không ai nắm người trọc đầu”, thì chữ “có tóc” và “trọc đầu” không phải nói về hình tướng, mà mang nghĩa bóng, tức “vô hình tướng”. Bởi vậy, “có tóc” hay “trọc đầu” là chỉ những cảnh huống. Khi một người ở cảnh huống này có thể trở thành “trọc đầu”, nhưng ở cảnh huống khác, vẫn hình tướng ấy, nhưng lại trở thành “có tóc”.
Câu tục ngữ “Nắm người có tóc, chứ không ai nắm người trọc đầu”, bên cạnh nghĩa chính mà mọi người ai cũng đã biết, thì ở một nghĩa phụ nào đó, giúp khuyên răn ta rằng: Nếu anh ở cảnh huống “có tóc” thì đừng nói thật những điều mình thấy, mình nghĩ. Và nếu ở cảnh huống “trọc đầu”, thì mới nên nói thật mọi điều mình thấy, mình nghĩ.
Vừa rồi, sư Minh Đạo ở Bà Rịa – Vũng Tàu bị Giáo hội trách phạt vì sư Minh Đạo đã có những phát ngôn rất “thật lòng” về Ngài Minh Tuệ. Vì sao phát ngôn “thật lòng”, lại bị Giáo hội chê trách, là vì sư Minh Đạo thuộc quản lý của Giáo hội, tức là sư Minh Đạo là nhà sư “có tóc”.
Cách đây không lâu, Nhà chức trách Giáo hội tưởng Ngài Minh Tuệ cũng có vài sợi “tóc”, có thể kết tội là sư giả. Ban đầu, Giáo hội ra văn bản để “công bố” rằng: Ngài Minh Tuệ không phải là sư. Ngài Minh Tuệ đã phản ứng bằng tuyên bố: Con không phải là sư, không phải người xuất gia có tên trong danh sách chư tăng thuộc Giáo hội. Con chỉ là một công dân học theo lời Phật dạy.
Lời nói của Ngài Minh Tuệ “Con không phải là sư”, đã cho thấy Ngài không có tí “tóc” nào. Giáo hội nhận ra, Ngài Minh Tuệ không “có tóc” để cho mình nắm, nên rút ngay lại văn bản. Dĩ nhiên, Giáo hội đã sáng suốt hơn, quay lại túm người “có tóc”, tức là những nhà sư chân chính, xuất gia đàng hoàng và được Giáo hội quản lý. Những nhà sư nào mà dám ca ngợi Ngài Minh Tuệ là sẽ bị Giáo hội “túm tóc” và xử lý ngay. Trường hợp sư Minh Đạo là một ví dụ điển hình.
Đạo Phật xưa nay, yêu cầu Chư Tăng phải cắt hết tóc, với hàm ý rằng, rũ bỏ hết mọi sự trói buộc, buông xả hết thảy mọi thứ để đạt đến giải thoát. Tuy nhiên, không phải cứ cắt tóc, xuất gia là hết mọi trói buộc. Bởi trì, khi người ta không còn tóc ở nhân gian, thì sẽ “có tóc” khác để Giáo hội quản lý, chỉ đạo.
Người “có tóc” mà dám nói thật những điều mình nghĩ thì sẽ rất nguy hiểm. Do đó, ngày nay, nhiều Chư Tăng không được phép nói ra mọi điều mình thấy, mình nghĩ. Trong các giới của Giáo lý đạo Phật, có giới “không nói dối”. Tuy nhiên, đạo Phật dường như chưa cho biết rằng nếu nói không thật với suy nghĩ của mình, thì đó có phải là nói dối hay không. Vì vậy, chuyện sư bị “túm tóc” tưởng như vô lý, nhưng lại rất hợp lý.
Võ Xuân Sơn: Phạt quỳ sám hối
Tôi không biết gì về vị tu sĩ này, cho đến khi xem clip ông kêu gọi mọi người không nên quấy rầy Ngài Thích Minh Tuệ. Tôi cảm thấy sự chân tình trong cách nói, trong nội dung ông nói.
Và tôi thật sự cảm thấy phẫn uất khi nhìn tấm hình ông quỳ trước mấy vị tu sĩ khác. Ngay lúc đó, tôi mới chỉ biết ông là người có phát biểu về Ngài Thích Minh Tuệ hợp tình, hợp đạo lý, đối nghịch với những lời nói đầy tính đố kị, miệt thị Ngài Thích Minh Tuệ, phun ra từ lỗ miệng của tay sư “ba trợn”.
Ảnh: Sư Thích Minh Đạo bị phạt quỳ gối sám hối vì ủng hộ sư Thích Minh Tuệ. Ảnh trên mạng
Qua sự việc Thương tọa Thích Minh Đạo bị phạt quỳ sám hối, và việc ông tự từ nhiệm các chức vụ trong Giáo hội Phật giáo Việt Nam, người ta lại biết đến ông nhiều hơn. Thì ra ông, cũng như nhiều tu sĩ Phật giáo (và cả Công giáo) khác, đứng ra nuôi các cháu nhỏ có hoàn cảnh đặc biệt. Một cách dùng tiền cúng dường khác hẳn so với những tay sư “thích cúng dường”, “thích xài sang”, “thích ba trợn”… nhan nhản trong xã hội ngày nay.
Khi được biết những gì ông làm, rồi lại biết những gì cái tay sư “ba trợn” thuyết giảng, thì nhìn lại tấm hình ông đang quỳ trước mặt mấy ông chức sắc của Giáo hội Phật giáo Việt Nam, thấy chua chát hơn là phẫn uất. Từ cách thức xử lý hai sự việc trên, chúng ta đã hiểu cái Giáo hội Phật giáo Việt Nam là tổ chức như thế nào.
Mong Thượng tọa Thích Minh Đạo được yên để tu hành và hành thiện giúp đời. Tuy nhiên, trong thời mạt này, người tốt, người đàng hoàng, người ngay thẳng, người cương trực… sẽ rất khó sống yên, dù cho trong đạo hay đời.
***
Thái Hạo: Sư Minh Đạo, người vì dùng những lời tốt đẹp dành cho hành giả Minh Tuệ, vừa bị Giáo hội bắt quỳ gối sám hối và đã viết đơn xin thôi mọi chức vụ trong ban trị sự. Tôi nghĩ, đây là một câu chuyện buồn bã, cả cho đạo Phật lẫn văn hóa.
Nhà tu hành Minh Tuệ từ khi nổi tiếng bất đắc dĩ trên truyền thông đã vô tình trở thành một biểu tượng của đoàn kết tôn giáo và là chất keo hàn gắn lòng người. Đã có những cha xứ, những linh mục, những người bên đạo Cao Đài... hết lời ca tụng ông, đã khiến hàng triệu dân thường như được tưới mát cõi lòng và khởi lên thiện tâm... Thế nhưng, buồn thay, và đáng xấu hổ thay, chính những người trong nội bộ Phật giáo lại chia rẽ và tự mình gây ra biết bao ồn ào không ngớt trong khoảng hai tháng qua.
Tôi vẫn cứ nghĩ, người xuất gia là đã đặt trọn tâm mình trên đường giải thoát, xả ly mọi ràng buộc của danh văn lợi dưỡng, buông bỏ hết tất thảy thân tân thế giới. Nhưng lạ thay, dường như nhiều trong số họ còn dính mắc, tranh đoạt, sân si hơn cả người đời, là tại sao nhỉ? Thế thì đi tu vì cái gì?
Sư Minh Đạo là người có một cái tâm chân thành, từ ái và đầy lòng thương mến dành cho con người, xin chúc ông dũng mãnh hơn trên đường tu để vượt qua những chướng ngại mà thành tựu nguyện ước trong cuộc đời.
Để chia sẻ và bày tỏ lòng yêu mến, xin đăng lại lời sư Minh Đạo nói về hành giả Minh Tuệ.
***
Mai Quốc Ấn: Giáo hội Phật giáo tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu nếu phạt sư Thích Minh Đạo vì nói về Đầu Đà Minh Tuệ thì nên ban hành văn bản phạt luôn Pháp chủ Thích Trí Quảng của Giáo hội Phật giáo Việt Nam vì hai vị này nói y như nhau.
Trước đó, đối nghịch với cách công nhận Đầu Đà Minh Tuệ của sư Thích Minh Đạo thì sư Thích Chân Quang nói phong long rằng tu kiểu ôm nồi cơm điện là… thằng ba trợn. (Làm tôi khởi ý muốn “tương tác” vào mỏ sư Thích Chân Quang như lần ông này nói Lý Thường Kiệt đánh Tống là hỗn. Mô Phật! Bốp Bốp...)
Giáo hội Phật giáo tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu không phạt sư Thích Chân Quang vì sửa 5 giới Phật là rất bậy bạ mà lại phạt sư Minh Đạo vì nói đúng thì khiến đại chúng không thể không nghĩ hai điều:
1- Giáo hội Phật giáo tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu không công bằng với sư Thích Minh Đạo nhưng lại thiên vị lộ liễu sư Thích Chân Quang.
2- Sư Thích Chân Quang có “chống lưng” rất mạnh nên được lơ đi việc vi phạm tày đình không chỉ với Giáo hội mà cả với giới tu hành Phật pháp.
Giáo hội Phật giáo Việt Nam và Ban Tôn giáo Chính phủ cần trả lại sự công bằng cho sư Minh Đạo và thanh lý môn hộ đối với những sư sãi lợi dụng Phật giáo, truyền bá mê tín, u mê Phật tử, phá hoại giới luật, xâm phạm giáo lý.
Phật nộ còn rống lên sư sư tử! Đừng có quá coi thường Phật tử và những người có lương tri.
Tổng hợp các phát biểu của sư Thích Minh Tuệ
(Ghi chép sau khi xem các clip về thầy Thích Minh Tuệ)
1. Giữa tháng 7 năm 2015, con đi làm, vô tình nghe được Phật pháp. Con phát nguyện ăn chay ngày một bữa, tìm đọc kinh sách Phật và giữ giới trong sáu tháng.
2. Con thấy mục đích Phật dạy rất cao cả, nên con muốn đi tu và quyết định xuất gia.
3. Cha mẹ con lúc đầu không cho. Sau đó, thì cũng chấp thuận. Con được cha mẹ chia phần tài sản như các anh em trong nhà, nhưng con từ chối, con chỉ xin cha mẹ ký giấy cho con xuất gia thôi.
4. Lúc đầu tu học thì con không hiểu được gì nhiều. Con như người học lớp Một, rồi học lớp Hai, từ từ học lên nữa, người ta cũng chỉ cho con, con mới hiểu nhiều hơn.
5. Con học tu ở chùa một thời gian, có pháp danh là Thích Minh Tuệ. Sau đó, con thấy không hợp, nên con rời bỏ chùa, lên núi ẩn cư một mình trong hốc đá, hàng ngày đi khất thực. Dù Phật không có nói, nhưng con chọn ngủ ngồi ba năm rồi, không có nằm. Con ngủ ngồi là con muốn bỏ cái ngủ đi. Khi nào mệt quá thì ngồi dựa vào gốc cây hay bờ tường cũng được.
6. Sau thời gian ở một chỗ, con thấy mình không có cơ hội xúc chạm để thử thách tham-sân-si, nên con quyết định bộ hành từ Nam ra Bắc, rồi ngược lại. Con không dám nói trước cho đến lúc nào thì con dừng.
7. Con muốn giữ lại pháp danh cũ, nên con nói tên con là Thích Minh Tuệ, thay vì nói tục danh con (là Lê Anh Tú). Bình thường như con khi chưa phát tâm tu hành chánh đẳng, chánh giác thì không sao, nhưng khi phát tâm tu hành rồi thì đầy đủ các thứ đánh đập, chửi bới bệnh đau nó đến để thử thách lòng mình có vượt qua được không, có chiến thắng với bốn nỗi khổ: Sinh, già, bệnh, chết không. Ví dụ bệnh đau là cái đầu tiên vẫn đến để xem mình có sợ nó không.
8. Trước khi đi tu, con cũng có việc làm như bao người, nhưng con không hạnh phúc, bởi con tư duy thấy rằng, cho dù ai có việc làm, có công chức, cuộc sống ổn định nhưng rồi cũng bệnh, cũng già và chết như nhau. Con sẽ giống họ.
9. Con muốn học những điều Phật dạy cao siêu, vi diệu, tối ưu, thiền định, trí tuệ , thoát được khổ đau, và an lạc hạnh phúc.
10. Phật bày như thế nào, con làm theo thế ấy, để có an lạc hạnh phúc, chứ không phải tự mình mà biết. Con chưa vào định được. Con còn đang học.
11. Con đi tu là để cầu giải thoát. Khi đắc đạo chánh đẳng, chánh giác, con mới đền đáp được công ơn cha mẹ.
12. Ngày nào con cũng xin ăn không quá một bữa cơm mỗi ngày để nuôi thân tu hành. Con không tích chứa để dành, hoặc xin thêm.
13. Con tuyệt đối không nhận tiền, vàng và vật phẩm của ai, dưới bất cứ hình thức nào.
14. Y áo con mặc được may từ vải con nhặt ở nghĩa địa, hay thùng rác ven đường.
15. Con không sử dụng y áo có màu giống với các tu sĩ, và nói mình ở chùa nào, vì con không muốn mượn hình ảnh để xúc phạm đến sư thầy và các nhà chùa. Người ta có thể nói con lợi dụng để lừa đảo, hay làm điều sai trái, làm ảnh hưởng đến họ.
16. “Bình bát” để nhận thức ăn là do con sửa chế từ nồi cơm điện người ta cho con. Đó không phải là “y bát” của quý sư thầy.
17. Đời là vô thường, sống nay chết mai đâu ai biết, nên con phải sớm đi tu, lỡ mai chết mất thân này thì con đâu còn cơ hội.
18. Có người hỏi con ngủ ở nghĩa địa có thấy (ma) gì không? Con nói không thấy cũng không đúng. Có khi con thấy bóng đen nào đó đi qua, nhưng không ảnh hưởng gì đến con thì con nói thấy hay không thấy cũng vậy.
19. Giờ đây con coi mọi người đều là anh em, cha mẹ con.
20. Trong lòng con không còn ích kỷ, thù hận. Con coi tất cả mọi người trong thế gian đều bình đẳng.
21. Giờ nếu anh có chửi con, con vẫn coi anh là bạn.
22. Người ta có đánh con, con vẫn chúc mọi điều tốt đẹp đến với họ.
23. Con nguyện ước chúc cho mọi người được hạnh phúc.
24. Mọi người không nên học bói toán, vì có cái đúng, cái không đúng. Đức Phật không có dạy xem bói. Hơn nữa, nếu họ tài giỏi thì họ đã bói cho họ rồi.
25. Thay vì học bói toán, mọi người nên học đạo đức, giới luật. Cố gắng giữ năm giới: Không sát sanh, không trộm cắp, không tà dâm, không nói dối, không uống bia rượu, sẽ được hạnh phúc.
26. Việc giữ giới là quan trọng đầu tiên trong Giới-Định-Tuệ. Không giữ giới thì không tu được thành Phật.
27. Ăn chay mà giữ giới thì cũng thành đạt trong việc tu Phật được.
28. Người ta cho con chay, mặn có đủ. Khi ăn, con chọn thức ăn chay.
29. Mọi người đừng lạy con mà hãy lạy Phật – Pháp – Tăng.
30. Con không kêu gọi hay lập ê kíp đi theo quay phim con. Nhưng con cũng không xua đuổi họ.
31. Nếu họ vì quay phim con mà được lợi ích, thì con cũng chúc họ hạnh phúc.
32. Đối với con, ở đâu cũng là chùa. Nên con không quan trọng lý do vì sao chùa này mở cửa, chùa kia đóng cửa.
33. Con đi bộ, không đi xe, là để rèn luyện sức khoẻ.
34. Con đi chân trần là để cảm nhận được những gì ở phía dưới chân, mình có dẫm đạp lên các côn trùng, sinh vật không? Hơn nữa giày, dép mau hư hơn chân con.
35. Ai không có thứ gì đáng giá trên người, mới là hạnh phúc, vì họ không phải lo giữ gì cả.
36. Con không có gì hết nên con không sợ bị ai đánh đập hay giết mình để lấy của. Con không sợ chết, bởi con đâu có thứ gì tiếc uổng, cần phải sống để giữ nó.
37. Có người hỏi con ngủ trong chòi lá, rừng cây lạnh lẽo, rét buốt làm sao ngủ ngon bằng ở phòng kín, chăn ấm, nệm êm? Con nói vẫn ngon, vì theo lời Đức Phật dạy ngủ ở đâu cũng ngon, nếu không có khởi tâm dâm dục.
38. Đọc chú đại bi phải có mục đích nào đó. Nếu vì muốn mình an ổn, cần phải đọc chú đại bi, ví dụ xua đuổi con quỷ chẳng hạn, thì mình cư xử ác với nó rồi. Con không muốn giành lấy chỗ ở hay sự an ổn của ai, (ví dụ của con quỷ) nên con không học chú đại bi.
39. Ai nói xấu con hay chửi mắng con thì con không giận họ và chúc họ may mắn. Ai nói tốt con hay khen tặng con thì con bình tâm, không để mình bị dính mắc vào ngã mạn, và con cũng chúc họ được hạnh phúc.
40. Nói tốt, nói xấu hoặc khen, chê con thì rồi cũng vậy. Nhưng con phát hiện ra hai tâm trạng: Người cho con thức ăn thì con thấy họ rất vui và hạnh phúc, còn người chửi con thì con thấy họ đỏ mặt không tự nhiên.
41. Con không phải là sư, là thầy gì cả. Con là công dân Việt Nam giống như mọi người thôi. Con chỉ muốn học tu. Con không có mục đích tuyên truyền hay rao giảng gì cả. Tất cả lời Phật dạy đều có trên mạng.
42. Khi nào con thành tựu được chánh đẳng chánh giác con mới giảng pháp cho mọi người được. Bây giờ người nào muốn học thì cứ lên mạng nghe giảng của các sư thầy. Kinh sách nào của Phật cũng đều có cả.
42. Những người tu hành, già cả hay nghèo khổ mình nên bố thí cho họ cơm ăn, y áo vật thực hay cái gì đó. Những người sa ngã, ăn chơi, hư hỏng, mình bày cho họ đừng sát sanh, trộm cắp, sống lương thiện, giữ trọn năm giới, đó là bố thí pháp.
44. Sáu năm qua con không là nhân sự ở chùa nào. Con không là Nam tông hay Bắc tông, cũng không phải là tu sĩ của Giáo hội Phật giáo Việt Nam, bởi con tự thấy đạo đức của con chưa đạt đến cảnh giới đó.
Nguồn: Niệm Phật
Người cha kể về thời thơ ấu của Sư Minh Tuệ
Ngày 17-5, ông Lê Xuân (84 tuổi, trú xã Ia Tô, huyện Ia Grai, tỉnh Gia Lai) đã có những chia sẻ về thời thơ ấu và quá trình đi tu của con trai là ông Lê Anh Tú - 43 tuổi, người được gọi là "sư Thích Minh Tuệ".
Theo ông Xuân, từ năm 1994, gia đình ông từ quê ở huyện Kỳ Anh, tỉnh Hà Tĩnh vào nơi ở hiện tại để lập nghiệp. Hiện gia đình đang ở trong ngôi nhà hai tầng khang trang.
Gia đình ông Xuân có 4 người con, ông Tú là con thứ 2 trong gia đình.
Trong nhà, ông Tú là người con ngoan, học thuộc dạng khá. Học xong phổ thông, ông Tú đi bộ đội. Sau đó, ông Tú theo học Trường Trung cấp lâm nghiệp Tây Nguyên (tại tỉnh Gia Lai).
Ra trường, ông Tú làm đo đạc cho một công ty tư nhân. Từ trước tới giờ, gia đình không thấy ông Tú có bạn gái, tư tưởng không muốn lấy vợ.
Đến năm 2015, ông Tú bất ngờ xin gia đình đi tu. "Con xin thì tôi cũng nói đi tu là một việc rất là khó khăn. Đã quyết tâm đi tu thì tu cho đạt. Tu không đạt mà phá giới, bỏ về là không được" – ông Xuân kể lại.
Sau một đêm suy nghĩ, sáng hôm sau, ông Xuân hỏi lại thì thấy con trai vẫn quyết tâm xuất gia nên vợ chồng ông Xuân đồng ý cho con đi tu. Trước khi đi tu, ông Tú đã tặng cho người cha 1 chiếc đồng hồ, một điện thoại, một tủ lạnh và tặng thêm cho cha mẹ mỗi người 8 m vải vàng. Từ khi đi tu, ông Tú không liên lạc gì với gia đình.
"Vợ chồng tôi mong con đi tu thì mong cho con chân cứng đá mềm, tu luyện thành đạt, đừng tham sân si gì hết. Đến chết cũng đừng lấy đồng nào của ai" – ông Xuân gửi gắm.
Theo ông Xuân, mấy hôm trước hai vợ chồng khi xem được video về con mình trên mạng xã hội, thấy con gầy, đen hai vợ chồng rất thương. Thậm chí, thấy con ngày chỉ một bữa ăn chay, vợ ông Xuân thấy điều này là rất khổ. Tuy nhiên, ông Xuân thì thấy đó là rèn luyện bình thường.
Thiền sư Minh Tuệ, tên thật Lê Anh Tú sinh năm 1981 .Trước đây đi bộ đội. Ra quân thì đi “tu hạnh đầu đà”, khổ hạnh liên tục đã 6 năm.
Đã từng âm thầm đi bộ từ Nam ra Bắc và ngược lại 4 lần .
1) Tên thầy " Minh Tuệ " tìm kiếm trên goodge trong 0,5 s , là 90 triệu lượt tìm kiếm .
2) Chỉ chưa đầy 1 tuần lễ, là người nổi tiếng nhất trên tất cả các trang TikTok, Youtube, Facebook, ViBer , Instagram…
3) Là người được chú ý nhất Việt Nam hiện giờ , hơn cả những người nổi tiếng nhất đã lâu năm .
4) Chưa đầy 1 tháng, mà đã là nguồn cảm hứng cho rất nhiều nghệ sĩ vẽ Tranh, Ảnh, Phim, Bài Hát, Quần Áo, May Mặc và Thơ Ca, đắp Tượng...
5) Có 1 lõi Nồi Cơm Điện mà hàng triệu người phải nhắc đến, rất nhiều kẻ phải run sợ mất miếng ăn .
6) Là người đi bộ khắp đất nước đứng đầu Việt Nam .
7) Là người ngủ ngoài trời, Nghĩa Địa, Nhà Hoang, hang đá và bị muỗi cắn nhiều nhất Việt Nam .
8. Là người Ăn Xin theo Phật Thích Ca Mâu Ni duy nhất ở Việt Nam suốt 6 năm liên tục, chỉ xin ăn 1 bữa cơm chay buổi sớm, không nhận tiền tài, suốt 6 năm chỉ ngủ ngồi không nằm. Suốt 6 năm cả Tết không về nhà.
9) Là người bị khen chê, ca ngợi, thần tượng, đảnh lễ nhiều nhất Việt Nam hiện thời, gây bão mạng xã hội không ngừng nghỉ.
10) Là người không Sân Si với đời, mà đời tự sân si, Ma Tăng tự hiện hình tự vả vào mặt mình .
11) Là người không có trong GHPGVN mà bị Giáo Hội lên tiếng đè ép .
12 ) Là người không muốn nổi tiếng - mà lại nổi tiếng không tưởng .
13) Là người đàn ông duy nhất Việt Nam không lấy vợ, bỏ nhà đi ăn xin, mà rất nhiều người đàn ông khác có vợ, muốn đi theo trải nghiệm hiện thời .
Những Kỉ Lục này thật phi thường - không phải người bình thường nào - không chỉ ở Việt Nam - có thể làm được.
Hôm qua, một người bạn chở tôi lang thang trên thành Huế. Khắp nơi rợp cờ ngũ sắc (cờ Phật giáo). Tôi chợt nhớ nay là đầu tháng tư, sắp lễ Phật đản. Người bạn hỏi tôi: "Ông thấy cờ Phật giáo cắm khắp phố kia, nói nên điều gì không?"
Tôi trả lời không biết!
"Đó là biểu hiện của việc người ta đã quốc doanh hóa xong Phật giáo!"
Phật giáo quốc doanh có những đặc điểm gì?
- Khẩu hiệu "đạo pháp và Chủ nghĩa xã hội"
- Rất chăm chỉ khuyến khích người dân cúng dường, hiến sản cho chùa.
- Sáng tạo ra các "pháp" mới, để làm tiền nặn bóp nhân dân: trục vong, oan gia trái chủ, cúng lễ, dâng sao, giải hạn...
- Các sư đa số béo tốt, phương phi. Ở nhà to, đi xe đẹp, xài đồ đắt tiền.
Phật giáo quốc doanh đã xa rời hoàn toàn giáo lý nhà Phật nguyên thủy!
Các sư tiêu biểu cho dòng này như: Thích Trúc Thái Minh, Thích Chân Quang, Thích Thanh Cường...
Nhưng sự gì trên đời cũng tuân theo quy luật "Thái quá bất cập"! Phật giáo quốc doanh ô trọc quá, khiến cho nhiều người quay lại tìm hiểu Phật giáo nguyên thủy và làm theo. Họ tu tập theo các "hạnh đầu đà". Sư Thích Minh Tuệ là trường hợp tiêu biểu...
Có lẽ cách đây trên dưới 700 năm, Trúc Lâm Đại Đầu Đà Trần Nhân Tông trên đường hoằng dương Phật pháp, từ tổ đình Vĩnh Nghiêm tự về núi Yên Tử, rồi hóa phật hoàng, cũng đã tu theo các hạnh này...
Ngày nay, thật khó có ai hóa phật cho được nữa. Nhưng cách tu tập của sư Thích Minh Tuệ, mỗi bước chân trần trên đường thiên lý của ông như những nhát búa tạ, giáng thẳng vào cái thành trì ô trọc của Phật giáo Quốc doanh.
Hy vọng, nó sẽ sụp đổ. Để từ đó một bộ phận dân Việt sẽ được tỉnh thức !
Đây là ngôi chùa mà trước kia sư Minh Tuệ đã tu trong hai năm.
Ngôi chùa này thuộc hang ổ của GHPGVN, nhìn lên bàn thờ ta thấy Phật và Quỷ ngồi cùng hàng với nhau, sau khi tu một thời gian thấy không phù hợp nên sư Minh Tuệ đã bỏ chùa lên núi tu và thực hiện 13 Hạnh Đầu Đà trong nhiều năm sau đó.
Tu là sửa chữa bản thân, tu sửa (thân, tâm) từ hành vi, ý nghĩ, lời nói, thực hành theo Phật chứ không theo định hướng của một tổ chức độc quyền nào cả. Ở sư Minh Tuệ ta thấy ông giữ giới rất tốt, điều mà cả GHPGVN chỉ riêng hai chữ Tham (tiền tài, vật chất) và Sân (ghanh ghét, đố kỵ) thôi đã không ai có thể bỏ được.
Trong thời gian trước khi nhập diệt, Đức Phật dạy các Tỳ kheo: "Sau khi ta nhập diệt, hãy tự mình làm ngọn đèn cho chính mình, hãy lấy giới làm thầy, chánh pháp làm ngọn đèn, tự mình nương tựa chính mình, chớ nương tựa một gì khác".
Một số người có cái nhìn hạn hẹp thì thắc mắc cứ ôm bát đi khất thực thì ai trồng lúa gạo cho mà ăn, ai dệt vải cho mà mặc.
Nhưng lạ thay họ lại không hỏi :
- Hỏi Gs Ngô Bảo Châu rằng tất cả đi làm toán và ai cũng học theo gs để học toán thì ai trồng lúa cho mà ăn ? Chắc chắn làm toán thì ko ra hột gạo rồi.
- Hỏi nhạc sĩ Đặng Thái Sơn rằng ai cũng chơi đàn suốt ngày thì ai sẽ dệt vải cho mà mặc? Chắc chắn chơi đàn tuyệt luân cũng không ra cọng vải nào đâu.
- Hỏi cầu thủ Quang Hải rằng cứ hàng ngày nhông nhông với trái bóng thì ai sẽ giữ gìn biển đảo? Ai sẽ giữ bình yên trên đường?
Họ không hiểu rằng phân công xã hội tự nhiên thì ai có việc đó rồi. Thầy Thích Minh Tuệ cũng có sứ mệnh của ông ấy. Ai sinh ra trên đời đều có sứ mệnh của mình.
Cre: Đặng Tuấn Trung
Thầy Minh Tuệ là hình ảnh tiêu biểu cho dân trong nước vài năm nửa , vì nền kinh tế thị trường định hướng theo CNXH đang đi gần đến đít .
Tô chủ tiệm từng muốn không cần phải đóng cửa nhà nửa là quá đúng vì còn gì nửa đâu mà giử với gìn .
THẦY THÍCH MINH TUỆ BỊ CÔNG AN ÁP TẢI ĐƯA ĐI, ÉP PHẢI DỪNG LẠI VIỆC KHẤT THỰC
Theo lời kể của thầy Minh Nhuận, người đi cùng đoàn với thầy Minh Tuệ sáng 3/6/2024 cho biết, khoảng từ 1-2 giờ đêm tối 2/6, trong khi đoàn đang ngủ thì bị hơn chục xe ô tô biển xanh mang biển số Thừa Thiên Huế và cả xe biển xanh của Bộ ập vào áp tải đưa đi.
Cứ hai công an áp tải một người, trong đoàn có khoảng hơn 70 người thì chắc có khoảng gấp đôi số công an như vậy. Phía công an tách đưa đoàn người khất thực chia làm hai hướng, một hướng vô phía Nam, một hướng chở ra phía bắc. Không biết thầy minh Tuệ bị đưa đi đâu.
Mạng xã hội đưa hình ảnh một số người trong đoàn khất thực đang phải ngồi sau xe thùng của công an tỉnh Thừa Thiên Huế.
Riêng thầy Minh Nhuận bị đưa hướng ra phía bắc và bị công an đưa vào công an phường Kỳ Trung, thành phố Hà Tĩnh lấy lời khai làm việc, bắt thầy ký cam kết không được đi chung đoàn nữa. Sau khi thầy không ký vì cho rằng mình không làm gì vi phạm pháp luật thì công an chở thầy Minh Nhuận ra khu đất trống bên ngoài thành phố rồi bỏ thầy lại đó.
Trước đó ngày 2/6, công an tỉnh Thừa Thiên Huế đã lập hàng rào, tách người dân và đoàn khất thực ra xa nhau là có ý đồ sắp đặt từ trước để dễ dàng ập vào áp tải đoàn người đi cùng thầy Minh Tuệ.
Đến sáng ngày 3/6, tờ Thông tấn xã Việt Nam là tờ báo đầu tin đưa tin thầy Thích Minh Tuệ đã “TỰ NGUYỆN” dừng việc đi bộ khất thực, theo thông tin từ Ban Tôn giáo chính phủ.
Theo hình ảnh chia sẻ trên mạng xã hội sáng ngày 3/6, công an đang lăn dấu vân tay thầy Minh Tuệ để làm Căn cước công dân và một số người trong đoàn khất thực đã mặc quần áo bình thường và có vẻ như họ đang chuẩn bị trở về nhà.
Có thể thấy, không tự nhiên mà thầy Minh Tuệ đột ngột và “tự nguyện” dừng lại việc khất thực mà thầy đã thực hiện nhiều năm nay, mà là có bàn tay lông lá của công an, Ban Tôn giáo Chính phủ và của chính quyền Việt Nam, thông qua cái loa Thông tấn xã là đủ hiểu.
Dù chính quyền có ngăn cản được “sự kiện Thích Minh Tuệ” thì cũng đã làm cho hàng triệu người dân hiểu bản chất của chế độ này là như thế nào.
Võ Tuấn
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. Vì một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hãy ghé thăm chúng tôi, hãy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.