
Chuyện xảy ra từ những năm 80 của thế kỷ trước.
Ở một vùng quê nghèo một tỉnh miền Trung, có 4 bạn trẻ chơi với nhau rất thân thiết. Họ ở cùng một xóm và lớn lên cùng nhau từ tấm bé. Họ là Hoàn, Cảnh, Ly và Ni. Hoàn và Cảnh là con trai hơn kém nhau một tuổi nhưng lại học cùng lớp. Cả hai đều lớn tuổi hơn hai bạn gái là Ly và Ni khoảng 2,3 tuổi. Cả 4 anh em có một tình bạn vui vẻ trong sáng cho đến một ngày .
Lúc này, hai bạn trai vừa học xong Phổ thông Trung học , đã ở độ tuổi 18,19t. Nhà nghèo nên cả hai đều không nghĩ đến chuyện thi ĐH, mà đang tính chuyện đi làm để giúp đỡ gia đình.
Hoàn và Cảnh hẹn hai em :
- Chiều mai 2 em ra bờ suối hai anh có chuyện muốn nói.
Đúng giờ và chỗ hẹn, Hoàn Cảnh thổ lộ với hai em gái:
“ Anh nói cho hai em biết chuyện này, hai em đừng nói cho ai biết nhé. Anh và anh Cảnh đang yêu nhau. Ba mẹ mà biết là giết tụi anh luôn đó”
Ly và Ni nghe mà không tin vào tai mình, gì mà hai ổng yêu nhau. Cả hai không muốn tin, cứ nghĩ chắc các ảnh giỡn cho vui, ảnh ghẹo mình thôi. Hai bạn gái vẫn vô tư không bận tâm đến chuyện mà Hoàn và Cảnh đã nói.
Nhưng rồi những lần đi chơi, Ly và Ni thấy hai anh ấy biểu lộ tình cảm như cầm tay nhau, có những lúc còn hôn nhau mà lại hôn môi nữa. Họ còn đổi cách xưng hô là anh em, ngày trước thì gọi là mày tao.
Đến mức này thì hai bé đã tin là hai anh ấy đang yêu nhau.
Để che giấu người lớn, Hoàn và Cảnh lên kế hoạch trốn nhà vào Thành Phố HCM để đi làm kiếm sống và đồng thời được sống bên nhau. Trước khi đi cả hai có nói chuyện cho hai em gái biết, dặn dò hai em ở lại cố gắng học hành cho tốt, thỉnh thoảng qua nhà thăm hỏi giúp đỡ bố mẹ các anh.
Ly và Ni buồn lắm vì xưa nay luôn có 2 anh che chở, bênh vực khi bị bắt nạt. Tuy vậy, Ly và Ni đều chúc hai anh lên đường gặp nhiều may mắn.
Buổi chiều ngày trước khi lên đường, Hoàn sang nhà Cảnh, Như mọi ngày, chuyện qua nhà nhau là bình thường. Hoàn vào phòng của Cảnh nói chuyện. Vô tình, mẹ của Cảnh đi ngang qua nghe hai đứa nói chuyện, ủa sao tụi nó lại xưng hô anh em nhỉ, lạ quá bà đứng ngoài cửa nghe lén và biết được nội dung là cả hai sẽ đi vào đêm mai, sốc hơn nữa là qua khe cửa khép hờ bà nhìn thấy hai đứa hôn nhau.
Mẹ Cảnh đem chuyện mình đã nghe và nhìn thấy kể cho chồng hay. Bố Cảnh không tin nhưng mẹ khẳng định rằng không thể sai được. Bố và mẹ Cảnh bàn nhau phải tương kế tựu kế để biết sự thật.
Chiều hôm sau, Hoàn lại qua nhà Cảnh. Lúc này có ba mẹ Cảnh ở nhà. Hoàn chào ba mẹ của Cảnh rồi tiếp tục vào phòng riêng của Cảnh. Ba mẹ Cảnh nói rằng phải đi công chuyện, hai đứa ở nhà
chơi. Thực ra là ba mẹ Cảnh chỉ ra ngoài một lúc rồi len lén trở về núp phía ngoài cửa.
Ở nhà Hoàn với Cảnh cứ nghĩ ba mẹ đi vắng nên cứ tự nhiên biểu lộ tình cảm với nhau.
Ba Cảnh đã chứng kiến toàn bộ. Giờ thì ông đã tin vợ mình nói đúng.
Vào lúc 3h sáng ngày hôm sau, y hẹn, Cảnh trở dậy mang hành lý tính mở cửa ra chỗ hẹn nhưng ba cậu đã đứng chặn ngay cửa tay cầm một cây gậy to và dài hỏi:
“ Mày đi đâu giờ này? Có phải mày hẹn với thằng Hoàn không. Ông vừa nói vừa phang vào người con mình, vừa đánh vừa chửi, dùng những câu từ rất thậm tệ để mạt sát con mình.
“ Mày dám làm cái chuyện bệnh hoạn, trái luân thường đạo lý này sao . mày là con trai duy nhất của tao, đáng lý mày phải lấy vợ sinh con, sao giờ lại đi yêu thằng kia, trời ơi là trời, mày bôi tro trát trấu vào mặt tao, làm sao tao dám nhìn mặt ai hỡi trời.
Ở chỗ hẹn, Hoàn chờ mãi mà không thấy Cảnh đến liền đi qua nhà, chứng kiến bố của Cảnh đang vừa đánh vừa chửi. Bỗng Cảnh đứng dậy lao ra cửa và chạy ra ngoài, cậu chạy
thẳng một mạch về phía bờ sông và nhảy ào xuống. Phía sau, Hoàn chạy theo và cũng lao theo. Ông bố Cảnh cũng hốt hoảng chạy phía sau và cũng nhảy luôn xuống sông. Mẹ Cảnh hoảng sợ la lên đánh thức người trong làng dậy để cứu giúp.
Lúc đó trời còn tối mịt vì mới có hơn 3h sáng. Nhiều người đã xuống lặn nhưng không tìm thấy họ.
Sau đó bố của Cảnh đã bơi lên bờ. Mãi trưa hôm đó mọi người mới vớt được 2 người trong tình trạng đang ôm nhau nhìn thật đau lòng.
Cái chết của 2 chàng trai đồng tính đã làm xôn xao ở vùng quê nghèo này suốt một thời gian dài.
Sau đó hai gia đình làm đám tang và chôn cất 2 người ở 2 ngôi mộ gần nhau.
Khỏi phải nói, bố mẹ của Cảnh đã ân hận như thế nào. Ông bố luôn dằn vặt tự trách
mình quá nóng tính và xử sự thiếu suy nghĩ nên mất đứa con trai.
Cũng phải nói là giai đoạn này, chuyện yêu nhau cùng giới bị kỳ thị khủng khiếp. Người ta không thể chấp nhận chuyện không bình thường này được. Ai vướng vào đồng tính đều cho là bệnh hoạn, nó bị cho là bệnh truyền nhiễm cần phải tránh xa.
Hiện nay, quan điểm về tình yêu đồng tính không còn nặng nề như ngày xưa. Xã hội có cái nhìn cởi mở và tôntrọng họ hơn . Hôn nhân đồng giới được công nhận.
Như vậy, đồng tính hay đồng giới không phải là một căn bệnh, mà là một thiên hướng tính dục khác.
Ngày nay, người đồng tính được gọi là cộng đồng LGBT.
LGBT là điều hoàn toàn tự nhiên của tạo hóa
Con người sinh ra đều có quyền bình đẳng, đều muốn mưu cầu hạnh phúc. Vì vậy niềm hạnh phúc của mọi người là được làm chính mình, được sống với đúng giới tính của mình.
VietBF@sưu tập