Mọi giấy tờ ở đây đều được viết bằng tay, không hề có máy móc hiện đại nào trợ giúp. Khách đến ngân hàng này sẽ có cảm giác như trở về thời ḱ đầu của ngân hàng khi chúng mới ra đời.
Ngân hàng Raiffeisen Gammesfeld ở miền Nam nước Đức có lẽ là ngân hàng nhỏ nhất thế giới với nhân viên duy nhất là ông Peter Breiter, 41 tuổi. Ông vừa là người quản lí, vừa kiêm luôn vai tṛ dọn dẹp.
Ngân hàng Raiffeisen Gammesfeld được thành lập từ năm 1890 và mọi thứ dường như không hề thay đổi, ngoại trừ sàn nhà lát gạch men đă ngả vàng. Thậm chí bảng tỉ giá cũng được viết tay với một bên là đồng Mác Đức, và một bên là tỉ giá qui đổi sang đồng Euro.
Khách hàng của ngân hàng chủ yếu là những người trong làng. Họ đến thực hiện các giao dịch và tán gẫu thoải mái trong lúc ngồi chờ.
Cuối năm 1980, Ngân hàng Trung ương Đức đă rút giấy phép hoạt động của ngân hàng Gammesfeld bởi v́ nó không đáp ứng được điều kiện về số lượng nhân viên cần thiết.
Fritz Vogt, người quản lí tại thời điểm bấy giờ và cũng là cháu của người sáng lập ngân hàng, bị kết án 3 năm tù v́ hoạt động ngân hàng bất hợp pháp. Nhưng chỉ sau đó 6 tháng, ṭa hành chính liên bang đă cấp lại giấy phép hoạt động cho ngân hàng. Năm 2008, Breiter đă từ bỏ công việc tại một ngân hàng lớn hơn để trở thành quản lí mới của Gammesfeld.
Breiter cho biết ông làm việc tại Gammesfeld là để giúp ngân hàng khỏi bị nuốt chửng bởi những đối thủ lớn hơn. Ông cũng rất tự hào v́ trong ngôi làng chỉ có 510 cư dân này, ông có thể biết rơ từng khách hàng cũng như giao dịch của họ.
Breiter nói rằng ngân hàng hoạt động dựa trên lợi ích của khách hàng, chứ không phải là để kiếm lời. Ngân hàng hoạt động theo phương thức truyền thống: không thẻ tín dụng, không cổ phần hay quĩ. Lợi nhuận hàng năm của ngân hàng khoảng 40,000 euro và khoản cho vay lớn nhất mà ngân hàng từng chấp thuận là 650,000 euro, cho một ngân hàng lớn hơn.
Trong cuộc khủng hoảng năm 2008, có rất nhiều nhà đầu tư trên khắp nước Đức muốn đầu tư hàng triệu euro vào đây nhưng Breiter đă từ chối, bởi họ không phải người của vùng Gammesfed.
Người chủ thực sự của ngân hàng, Vogt đến vào buổi chiều để làm một vài công việc giấy tờ và tṛ chuyện với Breiter. Vogt cho biết ông không thích sử dụng hệ thống máy tính mà tin tưởng vào những chiếc bút hơn.
Vogt nói ông tin rằng một ngân hàng phải luôn có trách nhiệm với tiền của người dân. “Nếu chúng tôi làm mất tiền của họ, chúng tôi sẽ không bao giờ dám bước chân ra khỏi làng.”
Mục tiêu lâu dài của ngân hàng là kết nối với máy tính của ngân hàng trung ương để Breiter có thể tải các bản báo cáo mà không cần chờ người đưa thư.
Theo Libero