Sinh con ngoài ư muốn, người mẹ trẻ đành phải bỏ hai con ở lại cho mẹ nuôi nấng để đi thêm bước nữa. Nghèo khổ, thiếu thốn t́nh cảm và sự giáo dục của mẹ cha... có lẽ là chính là khởi nguồn cho những hành động thiếu suy nghĩ, coi thường pháp luật của hai anh em song sinh.
Tuổi thơ buồn của hai đứa trẻ lạc loài
Trần Công Chơn và Trần Công Chất, sinh năm 1990, quê ở xă Vĩnh Kim, huyện Châu Thành, tỉnh Tiền Giang. Cặp song sinh này là kết quả của cô bé 14 tuổi bị cưỡng hiếp, dẫn đến mang thai. Sống ở vùng quê nghèo, ít hiểu biết về y tế, cha mẹ cô đành chấp nhận nh́n cái thai cứ lớn dần. Hai bé trai sinh đôi kháu khỉnh ra đời cũng chính là giây phút chấm dứt tuổi thơ vui tươi của người mẹ nhí. Do không có cha nên hai đứa trẻ được lấy theo họ mẹ, đặt tên là Chơn và Chất với hy vọng lớn lên chúng sẽ thật thà, chân chất như người dân quê họ.
Sinh ra trong gia đ́nh khó khăn, lại không có cha, nhưng ông bà ngoại vẫn cố gắng cho hai đứa cháu học hành đàng hoàng. Tuy nhiên, lên lớp 9, Chơn học quá yếu nên đành nghỉ học. Chất "khá" hơn nhưng cũng chỉ được thêm một năm là dừng nghiệp sách vở. Cả hai ở nhà, ra đồng làm thuê, làm mướn cho người ta, kiếm tiền giúp gia đ́nh. Năm 2004, ở miền Tây đang có "trào lưu" lên TP.HCM kiếm công ăn việc làm. Anh em Chơn, Chất cũng không đứng ngoài "trào lưu" ấy.
Ba bị cáo Chơn, Lộc và Chất trong phiên ṭa sơ thẩm.
Lên Sài G̣n rồi, anh em Chơn, Chất mới thấy rằng, cuộc sống nơi đây không như những ǵ họ từng tưởng tượng. Lang thang khắp các xó xỉnh, làm đủ nghề, nhưng chúng vẫn không t́m được điểm dừng chân thích hợp. Cuối cùng, cả hai xin vào làm nhân viên chạy bàn cho nhà hàng tiệc cưới Thảo Nguyên Xanh mới khai trương.
Cùng làm tại nhà hàng có Nguyễn Thị Yến Tuyết (sinh năm 1987, ngụ B́nh Chánh, TP.HCM), đă có chồng và con. Tuy nhiên, do mâu thuẫn gia đ́nh, cô bỏ con lại cho chồng nuôi c̣n ḿnh lên TP.HCM kiếm việc làm. Dù chỉ mới gặp nhau được vài bữa, thấy cô gái tươi trẻ, duyên dáng, Chơn đem đă ḷng yêu mến. Vốn là gái đă có chồng, lại được một người con trai trẻ hơn để ư, Tuyết cũng "không nỡ chối từ", chấp nhận lời yêu. Bên cạnh đó, để giảm chi phí, cô đồng ư đến pḥng trọ của cặp song sinh chung sống.
Cuộc sống "kỳ lạ" của ba người không vui vẻ được bao nhiêu khi nhà hàng Thảo Nguyên Xanh sau một tháng hoạt động, khách vắng, thua lỗ, ông chủ quyết định đóng cửa. Điều này đồng nghĩa với việc cả ba đều phải nghỉ việc, trở thành những kẻ thất nghiệp.
Giết "cậu chủ" để cướp tài sản
Ở Sài G̣n, cuộc sống vô cùng khắc nghiệt, bất kể làm điều ǵ cũng cần đến tiền. Thế nhưng, cả ba người đều đang thất nghiệp, tiền ăn cũng không có, lấy đâu ra trả tiền thuê nhà, điện nước. Do c̣n nợ tiền nhà 2 tháng nên thi thoảng bà chủ lại đến cằn nhằn đ̣i nợ. Chiều hôm đó, chợt nghĩ đến nhà hàng của ông chủ có một dàn máy vi tính, Chơn nói với em trai: "Hay bọn ḿnh đến trộm dàn máy vi tính ở nhà hàng đem bán lấy tiền tiêu đỡ". Chất không những không can ngăn anh trai mà nhanh chóng gật đầu đồng t́nh.
Để thực hiện kế hoạch của ḿnh, hai anh em c̣n rủ thêm Hồ Lê Minh Lộc (SN 1993, ngụ quận Tân Phú, TP.HCM), người t́nh cờ quen biết sau một lần chơi ở công viên, tham gia. Lộc cũng đồng ư với lư do "làm cho vui" nhưng với yêu cầu phải có người đến chở ḿnh v́ không có xe máy.
Biết, trong giai đoạn này, tại nhà hàng luôn có con trai ông chủ tên là T. ở lại trông giữ tài sản nên bọn chúng quyết định sẽ giả vờ xin ngủ nhờ, rồi đánh T. ngất xỉu, sau đó cướp tài sản. Theo kế hoạch, Chơn chở ba, chạy thẳng về hướng nhà hàng, nơi cả nhóm quyết định hành động. Nhưng vừa đến khu vực bến xe quận 8 th́ chẳng may xe máy bị thủng xăm. Trong lúc ngồi chờ sửa xe, Chơn chợt nghĩ, ở nhà hàng có anh T., nếu ra tay mà bị bắt gặp th́ vô cùng rắc rối. Chính v́ vậy, hắn bàn tính lại với đồng bọn: "Tốt nhất là giết con trai ông chủ cho mọi chuyện êm thấm". Chất và Lộc rùng ḿnh v́ ư kiến của Chơn, nhưng chỉ một lát sau, cả hai cũng đồng ư.
Đến trước cổng nhà hàng, Chơn điện thoại cho anh T. xin ngủ nhờ. Nghĩ nhân viên cũ đến chơi, T. vui vẻ mở cửa để cả bọn cùng vào. Lợi dụng lúc anh T. mê chơi game ở bàn vi tính, Chơn đứng lên đi đến phía sau lưng nạn nhân và ra hiệu cho Chất, Lộc cùng ḿnh phối hợp. Liền sau đó, Chơn dùng tay kẹp cổ, siết mạnh, đồng thời bịt miệng anh T. Chất và Lộc th́ giữ tay nạn nhân để trợ giúp. Khoảng 5 phút, không thấy T. cử động nên Chơn buông tay làm T. té xuống nền nhà. Thấy có sợi dây điện trên bàn vi tính, Chơn kêu Chất đưa cho ḿnh rồi quấn một ṿng quanh cổ T., siết mạnh vài phút.
Cho rằng nạn nhân đă chết, Chất lục túi quần lấy 300.000 đồng, c̣n Lộc lấy chiếc điện thoại của T. rơi xuống nền nhà. Trước khi rút đi, cả nhóm khiêng nạn nhân vứt ở bồn xi măng dùng để đặt chậu kiểng phía bên hông nhà hàng. Sau đó, cả ba dùng tấm khăn trải bàn trùm lên xác nạn nhân, rồi đậy nắp bồn, khiêng chậu kiểng đặt lại vị trí cũ.
Phi tang xác xong, cả ba vào nhà lấy hai dàn máy vi tính, một xe máy bỏ đi. Số tài sản vừa cướp, cả bọn bán được 3,2 triệu đồng, giao tất cả cho Tuyết để trả tiền pḥng trọ và chi phí hàng ngày. Riêng chiếc điện thoại, bán được 110 ngàn đồng, Lộc cất giữ, tiêu xài riêng.
Năm ngày sau khi gây án, người dân sống quanh nhà hàng nghe thấy mùi hôi thối nồng nặc. Đổ xô đi t́m, mọi người mới phát hiện trong hố ga chật cứng một thi thể nam giới đang trong giai đoạn phân hủy.
Thấy báo chí đưa tin về vụ phát hiện thi thể con trai của ông chủ nhà hàng tiệc cưới, Chơn vô cùng lo lắng, tập hợp cả bọn, lang thang ra công viên Phú Lâm ẩn nấp. Đồng thời, Chơn gọi điện thoại cho Tuyết thú nhận: "Anh, thằng Chất, thằng Lộc là người giết con trai của ông chủ". Ngay sau đó, cả bọn rủ nhau bỏ trốn về nhà bà ngoại của Chơn tại tỉnh Tiền Giang. Ngày 18/8/2011, khi được công an huyện B́nh Chánh mời lên lấy lời khai, cả bọn đă cúi đầu nhận tội.
Để đến dự phiên ṭa xét xử hai cháu của ḿnh, bà ngoại Chơn, Chất phải bắt chuyến đ̣ đêm để lên TP.HCM. Khuôn mặt khắc khổ đầy vết nhăn, bà cho biết, hai đứa trẻ do chính tay bà chăm sóc, nuôi nấng từ nhỏ nên giờ phải ngồi tại đây bà cũng đau ḷng lắm. Trong suốt buổi tṛ chuyện, bà luôn nhắc đi nhắc lại: "Tôi biết hai đứa nó phạm tội tày đ́nh nhưng là người bà, tôi vẫn hy vọng chúng được hưởng sự khoan hồng, thoát khỏi án tử h́nh để có ngày trở về làm lại cuộc đời". Trong khi mọi người đang tụ tập trước cửa pḥng xử án th́ một người phụ nữ chỉ dám đứng từ phía xa nh́n lại. Đó chính là mẹ của Chơn và Chất. Chị không dám đến gần bởi sợ ánh mắt của những người có mặt tại phiên ṭa.
Với tội ác giết người, cướp tài sản dă man, Chơn đă bị HĐXX tuyên phạt mức án cao nhất là tử h́nh, Chất 22 năm tù, Lộc 16 năm tù giam. Riêng Tuyết bị phạt 2 năm tù về tội Che giấu tội phạm và Tiêu thụ tài sản do người khác phạm tội mà có. |
Huy Linh