Chồng đuổi vợ mới sinh 3 ra khỏi nhà v́ con hoàn toàn không giống ḿnh, 10 năm sau điều bất ngờ đến…. - VietBF
 
 
 

HOME

24h

DEM

GOP

Phim Bộ

Online

Clips

Breaking
News Library Technology Giải Trí Portals Tin Sốt Home

Go Back   VietBF > Other News|Tin Khác > Stories, Books | Chuyện, Sách


Reply
 
Thread Tools
  #1  
Old  Default Chồng đuổi vợ mới sinh 3 ra khỏi nhà v́ con hoàn toàn không giống ḿnh, 10 năm sau điều bất ngờ đến….

Hà mệt lả, toàn thân kiệt quệ sau cuộc vượt cạn đầy đau đớn. Chiếc áo bệnh viện dính đầy mồ hôi, lưng cô ướt đẫm, nhưng đôi mắt vẫn cố gắng mở ra để đón chào tiếng khóc đầu tiên của ba đứa trẻ bé bỏng. Cả căn pḥng vang lên âm thanh “oe oe” non nớt, ḥa lẫn với những lời chúc mừng của bác sĩ và y tá.
Một y tá nhẹ nhàng đặt từng đứa con vào lồng kính để kiểm tra sức khỏe của chúng. Nhưng thay v́ cảm giác hạnh phúc, Hà lại thấy tim ḿnh chùng xuống bởi một sự im lặng khác lạ trong pḥng. Cô ngước nh́n sang chồng, Dũng, đang đứng đó, nhưng ánh mắt anh không c̣n ánh lên niềm vui như ngày cô báo tin mang thai. Gương mặt anh căng cứng, đôi mắt sững sờ khi nh́n những đứa trẻ sơ sinh nằm trong lồng kính. Môi anh run lên, bàn tay siết chặt thành nắm đấm. Hà chưa kịp lên tiếng, Dũng đă quay người bỏ đi, bước chân vội vă như muốn chạy trốn khỏi điều ǵ đó khủng khiếp.
Cô không hiểu chuyện ǵ đang xảy ra. Lẽ ra, đây phải là khoảnh khắc hạnh phúc nhất của hai vợ chồng, là giây phút họ cùng nhau chào đón những thiên thần nhỏ sau bao tháng ngày mong chờ. Nhưng tại sao? Tại sao anh lại bỏ đi ngay lúc này?
Vài giờ sau, khi Hà vừa cố gắng ngồi dậy, cánh cửa pḥng bệnh bật mở. Dũng bước vào, nhưng gương mặt anh lạnh băng, ánh mắt đầy oán hận. Trong tay anh là vài túi đồ lớn, anh ném chúng mạnh xuống sàn, tiếng rơi vang lên đầy lạnh lùng.
“Cô đừng bao giờ về nhà nữa! Cô đi mà t́m cha ruột của bọn chúng mà sống!” Giọng Dũng như một nhát dao đâm thẳng vào tim Hà. Cô tṛn mắt nh́n chồng, hơi thở nghẹn lại trong cổ họng.
“Anh… anh nói ǵ vậy? Dũng, anh đang đùa đúng không?”
Dũng cười khẩy, đôi mắt ánh lên sự khinh bỉ mà chưa bao giờ Hà nh́n thấy trước đây.
“Đùa ư? Nh́n chúng đi! Ba đứa trẻ đó không hề giống tôi! Tôi không ngu đến mức nuôi con của kẻ khác. Cô phản bội tôi ngay khi vẫn c̣n là vợ chồng. Đừng mong tôi chấp nhận chuyện này!”
Lời buộc tội ấy như một cú tát khiến Hà chết lặng. Cô không tin nổi những ǵ ḿnh đang nghe.
“Không! Anh sai rồi! Em chưa bao giờ phản bội anh. Em không biết v́ sao các con lại như vậy, nhưng em thề với anh, chúng là con của chúng ta!”
Cô ̣a khóc, hai tay run rẩy nắm lấy tay chồng, nhưng Dũng hất ra như thể chạm vào cô là một điều ghê tởm.
“Cô có thể lừa ai khác, nhưng không lừa được tôi. Mang đồ đi ngay bây giờ! Tôi sẽ xóa sạch mọi thứ liên quan đến cô trong cuộc đời tôi!”
Nói rồi, Dũng quay ngoắt người rời khỏi pḥng, để lại Hà với trái tim vỡ vụn.
Không lâu sau, cô nhận được tin nhắn từ ngân hàng: tài khoản chung của hai vợ chồng, nơi cô đă dành dụm từng đồng cho tương lai gia đ́nh, đă bị rút sạch. Hà như rơi xuống vực thẳm. Chỉ trong một ngày, cô từ một người vợ được yêu thương trở thành một người phụ nữ bị ruồng bỏ: không nhà, không tiền, không nơi nương tựa. Bàn tay run rẩy, cô bấm số gọi cho mẹ.
Vừa nhấc máy, cô bật khóc nức nở: “Mẹ ơi, Dũng đuổi con đi rồi! Con không biết phải làm sao…”
Bà Liên không cần nghe thêm một lời nào nữa. Chưa đầy một tiếng sau, bà có mặt tại bệnh viện. Nh́n con gái gầy guộc, xanh xao cùng Ba đứa trẻ vẫn c̣n đỏ hỏn nằm trong lồng kính, trái tim bà như bị ai bóp nghẹt. Không cần hỏi thêm, bà vội vàng thu dọn đồ đạc, đưa Hà và các cháu về nhà.
Trên đường về, Hà ngồi lặng người bên cửa sổ, nước mắt lặng lẽ rơi. Cô không thể tin rằng người đàn ông ḿnh đă yêu thương suốt bao năm qua lại có thể đối xử với cô tàn nhẫn đến vậy. Nhưng cô biết, cô không thể gục ngă. Cô c̣n ba đứa con cần được chăm sóc, c̣n mẹ già vẫn ở bên cô. Cô phải t́m ra sự thật. Cô nhất định sẽ làm được.
Hà ngồi trên chiếc giường nhỏ trong căn nhà của mẹ, ánh mắt thẫn thờ nh́n lên trần nhà. Cô không thể ngủ dù đă quá nửa đêm. Những câu nói cay nghiệt của Dũng vẫn vang vọng trong đầu, lặp đi lặp lại như một nhát dao cứa vào tim: “Ba đứa trẻ đó không phải con tôi!”
Cô đưa mắt nh́n Ba đứa trẻ bé bỏng đang ngủ ngoan trong chiếc nôi nhỏ bên cạnh. Chúng là con cô, chắc chắn là con của cô. Nhưng tại sao? Tại sao chúng lại không giống bố? Nước mắt Hà lại trào ra. Cô chưa từng phản bội Dũng, chưa từng làm ǵ có lỗi với anh. Vậy th́ tại sao ông trời lại trêu đùa cô như thế này?
Bà Liên từ bên ngoài bước vào, trên tay là một chén trà gừng c̣n ấm. Bà ngồi xuống bên con gái, nhẹ nhàng đặt tay lên vai Hà:
“Con đừng suy nghĩ nhiều quá. Rồi mọi chuyện sẽ có lời giải. Quan trọng nhất là con phải mạnh mẽ v́ các con của ḿnh.”
Hà gật đầu, nhưng ḷng cô rối bời. Cô không thể cứ sống trong nỗi nghi hoặc này măi được.
Sáng hôm sau, Hà quyết định đưa các con đi xét nghiệm ADN. Cô không cần chứng minh điều ǵ với Dũng nữa, anh ta đă không c̣n quan trọng với cô. Nhưng cô cần biết sự thật. Cô cần hiểu điều ǵ đă xảy ra với chính ḿnh.
Một tuần trôi qua, Hà cầm trên tay phong b́ kết quả xét nghiệm, đứng trước cổng pḥng khám.Taycô run lên, tim đập mạnh trong lồng ngực. Cô không dám mở. Nếu kết quả cho thấy Ba đứa trẻ không phải con ruột của cô th́ sao? Không, điều đó là không thể.
Hít một hơi thật sâu, Hà cẩn thận xé mép phong b́. Mắt cô lướt qua từng ḍng chữ: “Ba đứa trẻ là con ruột của Hà.”
Cô ngồi phịch xuống băng ghế dài, nước mắt lăn dài trên má. Cô đă không sai, chúng thực sự là con cô. Nhưng vậy th́ tại sao? Tại sao chúng lại có màu da khác biệt đến thế? Câu hỏi ấy bủa vây lấy cô, khiến cô không thể ngồi yên.
Hà biết rằng chỉ có một người có thể giúp cô t́m ra lời giải: mẹ cô.
Tối hôm đó, sau khi ru các con ngủ, Hà ngồi xuống bên cạnh mẹ. Cô nắm lấy tay bà, đôi mắt tha thiết nh́n bà Liên:
“Mẹ, con muốn biết về gia đ́nh ḿnh, về những người thân mà con chưa từng gặp.”
Bà Liên hơi khựng lại, bàn tay vô thức siết chặt tách trà. Sự im lặng bao trùm cả căn pḥng. Hà cảm nhận được điều ǵ đó không ổn.
“Mẹ… mẹ biết điều ǵ đúng không?”
Bà Liên thở dài, ánh mắt hiện lên một nỗi niềm sâu kín. Một lúc sau, bà nhẹ nhàng nói:
“Lan à, có lẽ đă đến lúc con biết sự thật.”
Hà nín thở chờ đợi, ḷng cô dấy lên một cảm giác bất an.
“Thực ra, con không phải con ruột của bố con.”
Câu nói ấy như một tiếng sét đánh ngang tai Hà. Cô sững sờ nh́n mẹ, không tin vào những ǵ ḿnh vừa nghe thấy.
“Mẹ… mẹ nói ǵ cơ?”
Bà Liên nắm chặt tay con gái, giọng nói run rẩy:
“Trước khi lấy bố con, mẹ từng có một mối t́nh sâu đậm với một người đàn ông. Nhưng ông ấy không phải người Việt, mà là một người lai gốc Phi.”
Hà cảm thấy đất dưới chân ḿnh như sụp đổ.
“Con… con mang ḍng máu của ông ấy sao?”
Bà Liên khẽ gật đầu, nước mắt lăn dài trên g̣ má nhăn nheo:
“Mẹ chưa từng nói với ai về chuyện này. Ngày đó, v́ áp lực gia đ́nh, mẹ buộc phải chia tay ông ấy và kết hôn với bố con. Bố con không hề biết về chuyện này, và mẹ cũng chưa từng t́m lại người đó. Nhưng có lẽ gen di truyền đă truyền lại cho con. Đó chính là lư do v́ sao Ba đứa trẻ có màu da khác biệt.”
Hà ôm chặt lấy đầu, cố gắng sắp xếp lại tất cả những điều ḿnh vừa nghe. Bấy lâu nay, cô vẫn luôn tin rằng ḿnh là con ruột của người đàn ông mà cô gọi là bố. Nhưng hóa ra, cô mang trong ḿnh ḍng máu khác.
Vậy là tất cả những đau khổ mà cô đă trải qua, tất cả những lời buộc tội của Dũng, chỉ v́ một bí mật đă được chôn giấu suốt bao nhiêu năm. Một cơn giận dữ trào lên trong ḷng cô. Nếu Dũng chịu b́nh tĩnh, chịu lắng nghe cô giải thích, th́ có lẽ mọi chuyện đă không đi đến mức này.
Hà siết chặt tay, hít một hơi thật sâu. Không, cô sẽ không để quá khứ hủy hoại ḿnh. Cô sẽ đứng lên. Cô sẽ chứng minh cho tất cả thấy rằng, cô không cần một người đàn ông để làm chỗ dựa. Cô sẽ tự ḿnh xây dựng lại cuộc sống, v́ Ba đứa trẻ của cô, những đứa trẻ mang trong ḿnh ḍng máu mạnh mẽ và kiên cường.
Sau khi biết được sự thật về ḍng máu của ḿnh, Hà dần lấy lại tinh thần. Cô hiểu rằng không có lư do ǵ để phải cảm thấy tủi thân hay hối tiếc. Ba đứa trẻ của cô xứng đáng được yêu thương, và cô sẽ bảo vệ chúng đến cùng.
Những ngày sau đó, Hà lao vào công việc, vừa chăm sóc con, vừa cố gắng gây dựng lại cuộc sống. Cô xin vào một công ty tại Thành phố Hồ Chí Minh với công việc văn pḥng ổn định. Dù bận rộn, nhưng mỗi khi về nhà, nh́n thấy Ba đứa trẻ đang lớn lên từng ngày, cô lại thấy ḷng ḿnh ấm áp.
Những tưởng mọi chuyện đă qua, nhưng cơn ác mộng lại ập đến khi cô nhận được một lá thư lạ đặt trước cửa nhà:
“Cô nghĩ ḿnh có thể trốn thoát sao? Cô sẽ phải trả giá.”
Hà cầm bức thư, tay run lên. Cô nh́n quanh con hẻm nhỏ, nhưng không thấy ai khả nghi. Linh cảm chẳng lành trỗi dậy trong ḷng. Người duy nhất có thể làm chuyện này chính là Dũng.
Từ ngày đó, Hà bắt đầu có cảm giác bị theo dơi. Mỗi lần rời khỏi nhà, cô đều cảm thấy có ai đó đang dơi theo ḿnh từ xa. Một lần, khi cô vừa bước vào xe, cô phát hiện trên cửa xe có một vết cạo dài, như thể ai đó cố t́nh để lại dấu vết.
Nỗi lo lắng ngày càng lớn hơn khi cô nhận được cuộc gọi từ trường học của các con:
“Chị Hà, hôm nay có một người đàn ông lạ mặt xuất hiện gần trường. Hắn đứng từ xa quan sát bọn trẻ rất lâu. Khi chúng tôi đến hỏi, hắn vội bỏ đi.”
Hà cảm thấy toàn thân lạnh toát.
“Cô có thể miêu tả người đó không?”
Cô giáo im lặng một lát rồi nói:
“Ông ta khá cao, gầy, nh́n rất tiều tụy, và ánh mắt… ánh mắt rất đáng sợ.”
Hà không cần nghe thêm. Cô biết đó là Dũng. Hắn không chỉ muốn dọa cô, hắn muốn cướp đi những đứa con của cô.
Cô ôm chặt các con vào ḷng, cảm nhận nhịp tim run rẩy của ḿnh. Cô sẽ không để hắn làm hại các con.
Một đêm nọ, khi cả nhà đang ngủ, một tiếng động lớn vang lên ngoài sân. Hà bật dậy, tim đập loạn xạ. Cô chạy ra ban công nh́n xuống: cổng nhà đă bị ai đó cạy mở.
Hà hoảng sợ chạy xuống nhà kiểm tra. Khi bật đèn, cô không thấy ai cả, nhưng trên nền đất, một mẩu giấy bị gió thổi lăn lóc:
“Đừng tưởng cô có thể chạy trốn măi.”
Hà siết chặt tờ giấy trong tay, cảm giác sợ hăi bao trùm. Lần này, cô không thể im lặng được nữa.
Sáng hôm sau, Hà đến thẳng đồn công an tŕnh báo về lá thư đe dọa và những dấu hiệu đáng ngờ xung quanh. Viên cảnh sát ghi chép lại thông tin, ánh mắt nghiêm túc:
“Chị có nghi ngờ ai cụ thể không?”
Hà nắm chặt bàn tay:
“Tôi biết là ai. Chồng cũ của tôi. Hắn đă từng ruồng bỏ tôi và các con, cướp hết tài sản của tôi rồi bỏ trốn. Giờ hắn quay lại, và tôi chắc chắn hắn không có ư tốt.”
Viên cảnh sát gật đầu:
“Chúng tôi sẽ theo dơi. Nhưng chị cũng nên cẩn thận. Nếu có bất kỳ dấu hiệu ǵ bất thường, hăy báo ngay.”
Hà rời khỏi đồn công an với tâm trạng nặng trĩu. Cô biết Dũng sẽ không dễ dàng bỏ cuộc.
Những ngày tiếp theo, nỗi sợ hăi bao trùm cuộc sống của Hà. Mỗi lần đi làm về, cô luôn có cảm giác có ai đó đang theo dơi ḿnh. Bóng dáng một người đàn ông thấp thoáng ở góc đường. Cô không dám chắc, nhưng linh cảm mách bảo cô rằng Dũng đang ở rất gần.
Rồi một đêm, khi cả nhà đang ngủ, một tiếng động lớn vang lên trong sân. Cửa sau bị phá tung. Hà hoảng loạn bật dậy, chạy vội vào pḥng các con, ôm chặt chúng vào ḷng. Bà Liên cũng tỉnh giấc, sợ hăi đứng nép vào góc tường.
Bước chân chậm răi vang lên trong bóng tối.
“Hà, mở cửa đi.” Giọng Dũng khàn đặc vang vọng trong đêm tối.
Hà ôm chặt các con, nước mắt lăn dài trên má:
“Cút đi! Tôi đă báo công an!”
Dũng bật cười khẩy:
“Cô nghĩ bọn chúng sẽ đến kịp sao?”
Hắn đẩy mạnh cửa, nhưng may mắn thay, Hà đă chốt khóa từ trước. Tiếng c̣i xe cảnh sát đột ngột vang lên bên ngoài. Dũng khựng lại, hắn xoay người, bước chân vội vă bỏ chạy.
Hà lao ra mở cửa pḥng, chạy xuống tầng một. Một nhóm cảnh sát xông vào nhà, súng sẵn sàng, nhưng Dũng đă biến mất.
Viên sĩ quan tiến đến, ánh mắt nghiêm trọng:
“Chúng tôi sẽ không để chuyện này tiếp tục. Chúng tôi sẽ truy lùng hắn.”
Hà gật đầu, nhưng trong ḷng cô biết, cuộc chiến này vẫn chưa kết thúc.
Sau đêm kinh hoàng ấy, Hà biết cô không thể tiếp tục sống trong sợ hăi nữa. Cô phải bảo vệ ḿnh và các con, phải chấm dứt hoàn toàn cơn ác mộng mang tên Dũng.
Cảnh sát đă tăng cường tuần tra quanh khu vực nhà cô, nhưng Hà hiểu rằng như thế là không đủ. Dũng đă trở thành một con thú hoang, một người đàn ông bị nỗi hận thù và tuyệt vọng dày ṿ đến mức mất kiểm soát. Hắn đă không c̣n là người đàn ông mà cô từng yêu, cũng không c̣n là người cha có thể cho các con một mái nhà an toàn.
Một buổi chiều, khi Hà đang ở công ty, cô nhận được một cuộc gọi từ trường học của các con:
“Chị Hà, có một người đàn ông đến đây. Hắn tự nhận là cha của Ba đứa trẻ và đ̣i đón chúng đi.”
Cả người Hà cứng đờ:
“Hắn có chạm vào bọn trẻ không?” Cô hỏi, giọng lạc đi.
“Không, nhưng hắn đă làm ầm lên khi chúng tôi nói sẽ báo cảnh sát. Hắn mới bỏ đi.”
Hà run rẩy nắm chặt điện thoại. Dũng đă hành động. Hắn không c̣n chỉ là một bóng ma lẩn khuất theo dơi cô nữa. Giờ đây, hắn muốn cướp con của cô.
Tối hôm đó, sau khi đưa các con về nhà an toàn, Hà gọi ngay cho luật sư:
“Tôi muốn làm đơn tố cáo. Tôi cần một lệnh bảo vệ hợp pháp để Dũng không thể tiếp cận tôi và các con.”
Luật sư đồng ư ngay. Họ thu thập đầy đủ bằng chứng về việc Dũng đột nhập nhà cô, gửi thư đe dọa, theo dơi cô và tiếp cận trường học của các con.
Nhưng ngay khi Hà đang chuẩn bị giấy tờ, điện thoại cô rung lên: số lạ. Cô do dự một chút rồi nhấn nút nghe.
“Hà, là anh đây.” Giọng Dũng vang lên, trầm thấp và mệt mỏi.
Cả người Hà đông cứng:
“Anh c̣n gọi cho tôi làm ǵ?” Cô dằn giọng.
“Anh chỉ muốn gặp các con…”
Hà cười cay đắng:
“Anh không có tư cách đó. Khi tôi cần anh nhất, anh đă ruồng bỏ tôi. Khi các con chào đời, anh đă cướp hết tiền bạc và đuổi tôi ra đường. Khi tôi gắng gượng đứng dậy, anh quay lại để hủy hoại cuộc sống của tôi. Bây giờ, anh lại đ̣i gặp con? Sao?”
Dũng im lặng một lúc lâu, rồi giọng hắn trầm xuống:
“Anh biết anh đă làm quá nhiều điều sai trái. Nhưng anh không hề ghét em, Hà. Anh chỉ không thể đối mặt với sự thật.”
Hà cắn môi:
“Sự thật ǵ? Sự thật rằng anh đă tự tay phá nát gia đ́nh ḿnh chỉ v́ ḷng ích kỷ của bản thân? Sự thật rằng anh đă không thèm kiểm tra trước khi buộc tội tôi?”
Dũng thở dài:
“Anh biết. Nhưng anh không c̣n đường lui nữa.”
Hà chợt cảm thấy có điều ǵ đó không ổn trong giọng nói của hắn.
“Anh đang ở đâu?” Cô hỏi.
Dũng cười khẽ, nhưng đó không phải là tiếng cười giễu cợt như trước. Nó trống rỗng, như thể hắn đă từ bỏ mọi thứ.
“Ở một nơi không ai t́m thấy anh. Anh chỉ muốn nói lời xin lỗi trước khi quá muộn.”
Rồi hắn cúp máy.
Hà nh́n chằm chằm vào màn h́nh điện thoại, trái tim đập mạnh trong lồng ngực. Dũng đang có ư định ǵ đó. Không thể chần chừ, cô lập tức gọi báo cảnh sát.
Vài ngày sau, cảnh sát thông báo với Hà rằng họ đă t́m thấy Dũng trong một nhà trọ rẻ tiền ở ngoại thành. Khi bị bắt, hắn không chống cự. Hắn ngồi bất động trên giường, ánh mắt trống rỗng, hoàn toàn suy sụp. Khi bị dẫn đi, hắn chỉ lẩm bẩm một câu:
“Tôi đă mất tất cả rồi.”
Hà nh́n bản tin trên điện thoại, ḷng cô chợt tràn ngập một cảm xúc lạ lẫm. Không c̣n là giận dữ, không c̣n là oán hận, mà là mệt mỏi. Người đàn ông mà cô từng yêu, từng hứa sẽ cùng cô đi đến cuối đời, giờ đây chỉ c̣n là một cái bóng của chính ḿnh.
Một tuần sau khi Dũng bị bắt, luật sư của hắn gọi cho Hà:
“Chị Hà, có một chuyện tôi nghĩ chị nên biết.”
Hà cau mày:
“Chuyện ǵ?”
Luật sư im lặng một lúc rồi nói:
“Dũng để lại một bức thư cho chị.”
Hà hít một hơi sâu:
“Nội dung là ǵ?”
Giọng luật sư trầm xuống khi đọc:
“Hà, anh đă làm quá nhiều điều sai trái. Nhưng sai lầm lớn nhất của anh không phải là bỏ rơi em, mà là không tin em ngay từ đầu. Anh đă để ḷng ích kỷ che mắt, đă để thù hận điều khiển ḿnh, và v́ thế, anh đă đánh mất điều quan trọng nhất trong đời. Anh không mong em tha thứ, anh không xứng đáng. Nhưng nếu có một điều anh có thể làm đúng đắn sau tất cả mọi chuyện, th́ đó là rời xa em và các con, để em có thể sống cuộc đời mà em đáng được hưởng. Hăy hạnh phúc, Hà. Dù ở đâu, anh cũng mong em hạnh phúc.”
Hà lặng người. Nước mắt cô bất giác rơi xuống, nhưng cô không khóc v́ đau buồn. Cô khóc v́ mọi thứ cuối cùng cũng kết thúc.
Một năm sau, cuộc sống của Hà đă hoàn toàn thay đổi. Cô và các con chuyển đến một căn hộ mới, nơi không c̣n những kư ức đau thương. Công việc của cô ổn định, thu nhập tốt hơn, và quan trọng nhất, cô không c̣n sợ hăi nữa. Ba đứa trẻ của cô lớn lên khỏe mạnh và hạnh phúc. Chúng là niềm tự hào, là động lực để cô bước tiếp.
Một buổi sáng đẹp trời, Hà đứng trên ban công, nh́n xuống sân. Ba đứa trẻ đang chạy nhảy, cười vang trong nắng sớm. Hà mỉm cười. Cuối cùng, cô đă thực sự tự do. Cô không c̣n bị quá khứ đeo bám. Cô đă trở thành một người phụ nữ mạnh mẽ, một người mẹ kiên cường, một con người không c̣n bị định nghĩa bởi nỗi đau, mà bởi những ǵ cô đă vượt qua.
Hà hít một hơi thật sâu, cảm nhận luồng gió mát lành buổi sáng. Cuộc sống vẫn tiếp tục, và cô cũng vậy.

VietBF@sưu tập
VIETBF Diễn Đàn Hay Nhất Của Người Việt Nam

HOT NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

HOME

Breaking News

VietOversea

World News

Business News

Car News

Computer News

Game News

USA News

Mobile News

Music News

Movies News

History

Thơ Ca

Sport News

Stranger Stories

Comedy Stories

Cooking Chat

Nice Pictures

Fashion

School

Travelling

Funny Videos

Canada Tin Hay

USA Tin Hay

troopy
R10 Vô Địch Thiên Hạ
Release: 04-10-2025
Reputation: 226490


Profile:
Join Date: Oct 2014
Posts: 83,754
Last Update: None Rating: None
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	55.jpg
Views:	0
Size:	41.4 KB
ID:	2512295
troopy_is_offline
Thanks: 74
Thanked 6,207 Times in 5,365 Posts
Mentioned: 5 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 34 Post(s)
Rep Power: 105 troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10
troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10troopy Reputation Uy Tín Level 10
The Following User Says Thank You to troopy For This Useful Post:
meyeucon (04-10-2025)
Reply

User Tag List


Phim Bộ Videos PC9

 
iPad Tablet Menu

HOME

Breaking News

Society News

VietOversea

World News

Business News

Other News

History

Car News

Computer News

Game News

USA News

Mobile News

Music News

Movies News

Sport News

DEM

GOP

Phim Bộ

Phim Lẻ

Ca Nhạc

Thơ Ca

Help Me

Sport Live

Stranger Stories

Comedy Stories

Cooking Chat

Nice Pictures

Fashion

School

Travelling

Funny Videos

NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

HOT 30 Days

NEWS 30 Days

Member News

Tin Sôi Nổi Nhất 24h Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 3 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 7 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 14 Ngày Qua

Tin Sôi Nổi Nhất 30 Ngày Qua
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. V́ một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hăy ghé thăm chúng tôi, hăy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.


All times are GMT. The time now is 04:36.
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2006 - 2025
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.
Log Out Unregistered

Page generated in 0.26800 seconds with 12 queries