Một nghiên cứu cấp quốc gia mới đây đã chỉ ra rằng cha mẹ chi nhiều tiền hơn cho con cái học đại học, nhưng con cái họ lại có xu hướng học hành tệ hơn, ít nhất là trong thứ hạng. Theo như bài báo “Cha mẹ đầu tư tài chính cho trường đại học, được nhiều hay ít?” của cô Laura Hamilton, giáo sư xã hội học tại ĐH California, Merced, những đóng góp lớn của cha mẹ có liên quan tới việc sút giảm thứ hạng của sinh viên tại hàng loạt các trường đại học hệ 4 năm.
Kết quả nghiên cứu sinh viên rất nổi bật bởi hầu hết các bậc
phụ huynh cho rằng trả tiền nhiều hơn cho việc học hành của con em mình thì con cái họ sẽ học tập tốt hơn. Nếu sinh viên không phải mất thời gian làm thêm để tự kiếm sống, phải suy nghĩ nhiều, bị đè nặng bởi nỗi lo về các khoản vay nặng lãi thì họ sẽ thoải mái học hành chăm chỉ hơn.
Nhưng sự thực thì những sinh viên được cha mẹ thanh toán toàn bộ học phí lại lao vào các trò giải trí nhiều hơn. Nói cách khác là họ chơi thay cho học. Hầu hết những sinh viên không chịu khó học hành này khó mà trượt
tốt nghiệp đại học, nhưng họ đã làm giảm sút thành tích học tập của chính mình.
Thành tích học tập của con cái có phụ thuộc vào khoản tiền bố mẹ trợ cấp cho việc học
Hamilton đã chỉ ra thành tích bị ảnh hưởng ít hơn tại những trường đại học ưu tú so với những trường ngoài công lập. Và mặc dù điểm có thấp hơn, nhưng tỷ lệ tốt nghiệp của sinh viên được cha mẹ chi trả học phí vẫn cao hơn so với những sinh viên không được hỗ trợ. Điều đó không đáng ngạc nhiên bởi có nhiều sinh viên phải
nghỉ học giữa chừng vì lý do tài chính.
Hamilton nói: Đối với những sinh viên đến từ gia đình giàu có nhất, đây là điều làm cho điểm trung bình của họ không có gì thay đổi trong một thời gian dài. Bởi sau khi tốt nghiệp, cha mẹ họ sẽ tận dụng các mối quan hệ để giúp họ có được một công việc.
Nhưng với những sinh viên có hoàn cảnh gia đình trung bình, thu nhập thấp, có cha mẹ làm lụng vất vả để gửi tiền cho con ăn học thì thường có một số khó khăn sau đại học. Bố mẹ họ không có các mối quan hệ để giúp họ trong việc làm ăn và phụ huynh không thể hỗ trợ con cái sau khi chúng tốt nghiệp.
Hamilton đã thực hiện một nghiên cứu được công bố trên Tạp chí Xã hội học Mỹ số ra tháng giêng. Cô đã trải qua một năm sống trong ký túc xá nữ của một trường đại học cùng với nữ đồng nghiệp của mình, cô Elizabeth A. Armstrong, giáo sư xã hội học tại ĐH Michigan. Họ theo dõi những sinh viên đã ra trường và phỏng vấn cha mẹ của họ. “Tôi nhận thấy có rất nhiều bậc phụ huynh phải tằn tiện, tiết kiệm và huy động tiền từ tất cả các nguồn khác nhau cho con học nhưng họ lại không nhận được kết quả mong đợi", Hamilton nói. "Tôi muốn biết đây chỉ là những dữ liệu tôi may mắn thu được hay đó là hiện tượng phổ biến trên toàn quốc.
"Sau khi rà soát 3 bộ dữ liệu của liên bang, bao gồm những nghiên cứu về học sinh đã tốt nghiệp trung học, học sinh hậu trung học, nghiên cứu hỗ trợ học sinh hậu trung học quốc gia và so sánh những đóng góp của phụ huynh với thứ hạng của học sinh, kết hợp với kiểm soát tình trạng kinh tế xã hội của họ, luận án của Hamilton về chi phí bố mẹ bỏ ra và sự giảm sút thứ hạng đã được chứng minh là đúng.
Sắp tới, Hamilton và Armstrong sẽ viết một cuốn sách có tựa đề “Paying for the Party”: Các trường đại học đã duy trì sự bất bình đẳng như thế nào. Cuốn sách mô tả việc các trường đại học đã mở rộng quy mô ký túc xá và cách cắt giảm ngân sách nhà nước trong giáo dục đại học của các trường công lập dựa trên việc thu học phí cao. Đây không phải là những trường danh tiếng, nhưng học phí thì lại khá đắt đỏ, vì thế họ thường phô trương thanh thế để thu hút những gia đình có điều kiện cho con vào học. “Những người có thể trả học phí tại các trường đại học 4 năm sẽ được định hướng xã hội”. Nói cách khác, những trường đắt đỏ hơn sẽ thu hút những sinh viên muốn chơi bời hơn. Hamilton nói rằng những sinh viên muốn học tập nghiêm túc thường tìm đến những
trường đại học danh tiếng như Harvard, Yale hay Wesleyan.
Cha mẹ nên làm gì?
“Điều này không có nghĩa tiền bạc là xấu”, Hamilton nói. "Vấn đề là số tiền ấy được đưa ra như thế nào”. Cha mẹ nên có một cuộc thảo luận cẩn thận với con cái về chi phí học đại học và những gì mà họ mong muốn con đạt được. “Hãy nói rõ đây là nhiệm vụ của bọn trẻ: Bố (mẹ) sẽ cấp tiền để con mua đồ dùng học tập cho lớp học mà con muốn, nhưng sẽ không tài trợ cho chuyến đi đến Cabo San Lucas trong kỳ nghỉ mùa xuân của con”, Hamilton nói. Cô cũng khuyến cáo phụ huynh nên yêu cầu con cái mình tìm một công việc bán thời gian hoặc một khóa học 10 tiếng/tuần. “Điều đó có thể thay đổi những gì chúng đang làm ở trường”, cô nói.
TM