Người bạn bị coi thường v́ dẫn vợ đi cùng trong buổi họp lớp.
Sau khi tốt nghiệp và bước vào xă hội, nhiều người mới nhận ra áp lực mưu sinh lớn đến nhường nào. Thị trường ngày càng cạnh tranh khốc liệt, mỗi ngày trôi qua đều phải lo lắng rằng bản thân có thể bị thay thế bất cứ lúc nào. Nghĩ lại, quăng thời gian đi học vẫn là những ngày tháng vô tư và nhẹ nhàng nhất. V́ vậy, không ít người luôn hoài niệm về thời học sinh. Đáp lại mong muốn đó, lớp trưởng đă tổ chức một buổi họp lớp, và nhiều bạn bè đă hào hứng tham gia. Tuy nhiên, khi Lư Minh – một người từng bị coi là học sinh kém – đưa vợ đi cùng, anh lại bị xem thường.
Nhưng đến lúc thanh toán hóa đơn, tất cả bạn học đều không khỏi sững sờ.
Lư Minh vốn không phải là một học sinh giỏi trong lớp. Khi c̣n học cấp ba, anh thường xuyên đi trễ, về sớm và thành tích học tập cũng không tốt. V́ thế, trong mắt thầy cô và bạn bè, anh chỉ là một “học sinh cá biệt” không có tương lai. Sau khi tốt nghiệp, trong khi đa số bạn cùng lớp thi đỗ vào đại học, Lư Minh lại chọn con đường đi làm. Cảm thấy khoảng cách giữa ḿnh và bạn bè ngày càng lớn, anh dần dần cắt đứt liên lạc với họ.
Măi đến một ngày, lớp trưởng gọi điện mời anh tham gia buổi họp lớp, Lư Minh mới quyết định gặp lại bạn bè cũ sau bao năm xa cách.
Vào ngày họp lớp, Lư Minh không đi một ḿnh mà dẫn theo vợ. Khi nh́n thấy anh đưa vợ đến, nhiều người trong nhóm bạn học không khỏi bất ngờ và có chút khó chịu.

Ảnh minh hoạ
“Họp lớp th́ chỉ cần bạn bè gặp nhau là được, sao lại dẫn theo vợ ḿnh?” – một vài người th́ thầm với nhau. Trong ḷng họ nghĩ rằng Lư Minh đang cố t́nh lợi dụng cơ hội này để được "ăn chùa", bởi rơ ràng chỉ trả tiền cho một suất ăn nhưng lại đi hai người. Họ cho rằng anh quá tính toán, lợi dụng bữa tiệc này để cùng vợ đến hưởng lợi.
Không khí xung quanh trở nên lúng túng. Một số người tỏ thái độ lạnh nhạt, không muốn nói chuyện với vợ chồng Lư Minh. Nhưng anh dường như không quan tâm đến những ánh mắt soi mói ấy. Anh chỉ lặng lẽ ngồi ở góc bàn, tận hưởng bữa ăn cùng vợ, thi thoảng lại ân cần gắp thức ăn cho cô.
Buổi họp lớp dần đi đến hồi kết. Khi phục vụ mang hóa đơn đến, vợ của Lư Minh nhẹ nhàng vẫy tay và nói:“Không cần tính tiền đâu.”
Người phục vụ lập tức cúi đầu đáp lại với giọng cung kính: “Vâng, thưa bà chủ!”
Tất cả bạn học lập tức sững sờ. Không ai có thể ngờ rằng vợ của Lư Minh chính là chủ của nhà hàng sang trọng mà họ đang dùng bữa. C̣n anh, khi đưa vợ đến đây, không hề có ư định "ăn chùa" mà chỉ đơn giản muốn giới thiệu cô với bạn bè cũ, đồng thời ngầm tặng họ một bữa ăn miễn phí như một cử chỉ hào phóng.
Tuy nhiên, sự xem thường và thái độ lạnh nhạt của bạn bè đă khiến Lư Minh hiểu rơ ḷng người. Nh́n thấy những gương mặt bối rối và ngại ngùng kia, anh chỉ khẽ cười. Trong ḷng anh đă có quyết định: Từ nay về sau, sẽ không bao giờ tham gia bất kỳ buổi họp lớp nào nữa.
Câu chuyện của Lư Minh không chỉ là bài học về t́nh bạn mà c̣n là một lời nhắc nhở quan trọng về cách nh́n nhận người khác. Trong xă hội, tiền bạc có thể thay đổi nhiều thứ, nhưng quan trọng nhất vẫn là cách con người ứng xử với nhau. Đừng bao giờ đánh giá thấp ai chỉ v́ họ không có xuất phát điểm tốt hay không theo con đường truyền thống. Trong cuộc sống, người giàu không phải lúc nào cũng khoe khoang, c̣n người b́nh thường đôi khi lại cố tỏ ra hào nhoáng. Tiền bạc không quyết định nhân cách, nhưng cách ta đối xử với tiền và với người khác lại phản ánh rơ ràng nhất giá trị của bản thân.
VietBF@ Sưu tập