
Vợ chồng bà Lan sinh ra và lớn lên ở một vùng nông thôn của vùng ven thành phố, do đó cả hai vợ chồng đều làm nông và trồng hoa theo thời vụ. Hai ông bà có với nhau 1 trai và 1 gái. Đến nay, cả 2 người con đều đã trưởng thành và có gia đình riêng.
Cách đây 10 năm, chồng bà Lan vì đột quị mà qua đời. Do các con đều đã chuyển ra ở riêng nên chỉ còn mình bà Lan sống trong căn nhà cũ đầy kỷ niệm. Vài năm sau, cậu con trai làm ăn thất bát nên đã quyết định bán căn nhà được bố mẹ cho để trả nợ. Sau đó, con trai ngỏ ý đưa về sống chung với bà.
Được sống chung với con cháu, bà Lan vô cùng vui vẻ và hạnh phúc. Bà thường khoe với bạn bè về cô con dâu ngoan ngoãn, khéo léo và có tài nấu ăn ngon. Còn con trai đã tỉnh ngộ và chú tâm làm ăn sau khi trả khoản nợ lên đến khoảng 500 triệu đồng.
Tám năm sau, địa phương nơi gia đình bà Lan sinh sống có chính sách giải toả làm đường lớn . Căn nhà cũ của bà Lan nằm trong danh sách giải tỏa và được tái định cư ở một vị trí khác khá ổn.
Trong thời gian đợi nhà tái định cư, bà Lan chuyển sang sống tạm tại nhà con gái. Còn vợ chồng con trai ở tại căn nhà cũ của một người bạn của bố. Những tưởng cuộc sống gia đình bà Lan sẽ tiện nghi, đầm ấm hơn khi có căn nhà mới. Ai ngờ đó là thời điểm sóng gió mới bắt đầu.
Khi nhà tái định cư được xây xong đủ bốn phòng nhỏ gọn cũng chỉ cấp 3 thôi, bà Lan muốn chuyển về ở cùng gia đình con trai nhưng cậu ta một mực từ chối. Thấy thái độ này của con trai và con dâu, bà lão 75 tuổi vô cùng tức giận bởi bà mới chính là chủ sở hữu của căn nhà. Bà Lan cũng chưa từng có ý định trao tặng căn nhà này cho bất kỳ ai.
Sau nhiều lần bà Lan tìm đến nhà nhưng con trai không cho vào, đẩy mẹ về phía em gái. Sau khi nói con trai không được. Bà Lan quyết định đệ đơn kiện lên tòa án quận để đòi lại quyền sở hữu căn nhà. Ngoài ra, bà Lan còn yêu cầu tòa ra phán quyết để con trai thực hiện nghĩa vụ phụng dưỡng cha mẹ.
Tại phiên tòa, con trai bà Lan bịa chuyện mẹ không hòa thuận với vợ và trí tuệ có dấu hiệu sa sút nên muốn đưa bà vào viện dưỡng lão OriHome. Anh ta khẳng định sẽ chi trả toàn bộ chi phí liên quan.
Bên cạnh đó, con trai bà Lan còn nói căn nhà này đã được bà Lan trao tặng ngay khi có thông báo tái định cư. Đến đây, anh ta lại nói em gái đi lấy chồng chưa phụng dưỡng mẹ được ngày nào nên cũng phải có trách nhiệm hỗ trợ 50% tiền cấp dưỡng khi mẹ vào Trung tâm Chăm sóc Người cao tuổi OriHome
Nghe xong, con gái bà Lan liền lên tiếng khẳng định sau khi lấy chồng, cô không được hưởng bất kỳ tài sản nào. Cha đã phân chia rõ rành có giấy chứng nhận của xã, ngôi nhà mẹ đang ở là tài sản riêng của mẹ, mẹ cho ai là quyền mẹ( do mẹ thấy bất công nên nói chồng phải làm riêng tài sản của bà), còn lại bao nhiêu bố mẹ cho con trai. Không còn chia chác gì cho con gái. Khi cha mất, anh trai là người được thừa kế toàn bộ tài sản đất, vườn gấp ba cái nhà nên việc cấp dưỡng là trách nhiệm của người anh.
Về phía bà Lan, bà cho biết bản thân không muốn sống trong viện OriHome và cũng không muốn làm phiền đến con gái út. Đồng thời, bà chưa từng có bất kỳ thỏa thuận trao tặng nhà đất nào với người con trai, có các anh chị làm hợp đồng đền bù nhà đất làm chứng tất cả giấy tờ đều mình bà đứng tên, con trai chỉ quản lý xây nhà và làm thủ tục phần phụ giúp bà, chính vì có sự tranh chấp này nên nhà chưa hoàn công chưa có sổ Hồng. Điều bà Lan mong muốn chính là được sống trong căn nhà của mình và được con cái đối đãi phải đạo.
Sau khi xem xét sự việc, Tòa án Tây H..cho rằng việc phụng dưỡng bố mẹ là trách nhiệm của con cái. Khi đã trưởng thành, con cái phải thực hiện nghĩa vụ hỗ trợ tài chính, chăm sóc bố mẹ già.
Trong trường hợp này, ngôi nhà mới xây là tài sản của bà Lan. Bà và con trai cũng chưa có bất kỳ thỏa thuận nào liên quan đến việc trao tặng nhà bằng giấy tờ. Do đó, bà Lan có quyền sống trong căn nhà mới này.
Bên cạnh đó, tòa không chấp nhận yêu cầu đưa mẹ vào viện dưỡng lão của người con trai. Bà Lan đã gần 80 tuổi và luôn mong muốn sống cùng con cái, bà có thu nhập là bà bán nước trước nhà và sau khi xây nhà và cho con trai 300 triệu bà còn 200 triệu trong ngân hàng bà dứt khoát không cho con trai, khi con trai trở mặt với bà.
Vì lý vì tình, cả con trai và con gái đều có nghĩa vụ phụng dưỡng mẹ khi về già.
Cuối cùng, tòa án ra phán quyết rằng bà Lan được phép chuyển về ngôi nhà của mình và quyền của bà đồng ý cho con trai ở hay không đó thuộc về bà. Bên cạnh đó, các chi phí y tế, ăn uống, sinh hoạt trong tương lai sẽ do cả con trai và con gái bà chi trả.
Sau bản án sơ thẩm, con trai bà Lan đã kháng cáo nhưng không được chấp thuận. Tòa án đã tích cực hướng dẫn hai bên hòa giải, giải quyết tranh chấp gia đình.
Sau phiên tòa, người thân và hàng xóm trong thôn đều vui mừng thay cho bà Lan. Nhưng bà rất buồn khi tình cảm mẹ con bị sứt mẻ. Nhà thì nhỏ nên lạnh lẽo khi bà ở một mình, nhưng con trai về ở, không biết nó có thực sự lo cho bà không ? Hay đá thúng đụng nia làm khổ bà thêm, hàng xóm thường xuyên sau động viên bà, con rể và con gái thường xuyên về chăm sóc bà. Con trai giận dữ bỏ đi từ khi ở toà về, cấm con cái nhìn bà nội. …
VietBF@sưu tập