“Không nước nào kinh doanh bất động sản dễ như Việt Nam', “buôn ǵ lăi bằng bất động sản”, rồi cuối cùng là “hăy để bất động sản chết, rơi tự do”… là những phát biểu thể hiện một chuỗi đời sống ngắn của bất động sản tại Việt Nam trong thời gian qua. Không nước nào kinh doanh BĐS dễ như ở Việt Nam
Mới đây, phát biểu tại buổi giám sát của đoàn đại biểu Quốc hội TP HCM về t́nh h́nh thực hiện Luật kinh doanh bất động sản và Luật nhà ở trên địa bàn thành phố,TS Trần Du Lịch phân tích, điều kiện kinh doanh địa ốc ở Việt Nam quá dễ và đang có 4-5 ngh́n công ty cùng hoạt động trên thị trường này.
"Điều kiện kinh doanh quá dễ dăi nên mới có chuyện nhà nhà kinh doanh. Có lẽ trên thế giới không có nước nào kinh doanh bất động sản dễ như Việt Nam", TS Trần Du Lịch nói.
Theo ông Lịch, đây là một loại h́nh kinh doanh đặc biệt. Bí quyết kinh doanh bất động sản gói gọn trong 2 điều, thứ nhất là chọn địa điểm đúng và thứ hai là biết sử dụng đồng tiền của người khác để đầu tư.
"Yếu tố thứ hai được ràng buộc bởi sự quản lư của Nhà nước có chặt chẽ về năng lực tài chính hay không. Nếu không, người ta sẽ tận dụng điều này để gây thiệt hại cho khách hàng là đối tượng yếu thế", ông Lịch phân tích.
Có lẽ cũng chính v́ sự “dễ dăi” để rồi có một thời nhiều người đă phải thốt lên “Buôn ǵ lăi bằng bất động sản”. Tính ở thời điểm năm 2011, với đà tăng đến chóng mặt, BĐS đă đem lại nguồn lợi khó tưởng tượng cho giới đầu cơ và các chủ đầu tư nhạy bén.
Chỉ trong ṿng vài ba tháng, các chung cư loại trung b́nh ở nhiều khu vực như Hà Đông, Trung Văn - Cầu Giấy… đă được rao bán trên thị trường với mức giá chênh với giá gốc từ 40 - 60% (so với giá gốc khoảng 12 - 13 triệu đồng/m2).
Với loại căn hộ chung cư có mức giá từ khoảng trên 1.000 USD/m2 tỷ lệ chênh ở mức thấp hơn.
C̣n với đất nền th́ mức giá do giới đầu cơ đẩy lên quả thật ngoài sức tưởng tượng. Sang tay một mảnh đất ở Nam An Khánh, chưa đầy tuần sau người bán đă phải tiếc nuối v́ mất đi vài trăm triệu đồng. Giá bất động sản được "thổi" bằng nhiều chiêu thức, trong đó quan trọng là tạo ra sự khan hiếm nguồn cung giả tạo như chia đợt, ra hàng nhỏ giọt.
50 năm đi làm không mua nổi nhà
Với mức lợi nhuận "không buôn ǵ cho lại", bất động sản lại trở thành một kênh đầu cơ (chứ không phải đầu tư) hấp dẫn. Chính điều này đă khiến cho hàng trăm người đến xếp hàng để mua chung cư tại Dương Nội của Nam Cường làm chủ đầu tư.
Tuy lợi nhuận cao như vậy, nhưng không nhiều người muốn bỏ vốn. Cảnh nhốn nháo xếp hàng để bốc thăm mua nhà được nhiều người biết đến và trở thành câu chuyện rôm rả quanh bàn… cà phê, nhưng việc có những người được mua nhưng lại ngại ngần th́ ít được biết đến.
Tranh thủ cơ hội thị trường ấm hơn, nhiều chủ đầu tư đă nâng giá gốc lên mức khó chấp nhận.
Chính v́ giá nhà quá cao, t́nh trạng lướt sóng, đầu cơ khiến chị Nguyễn Minh Diễm, công chức quận Hà Đông, Hà Nội nói: "Với mức giá như hiện nay th́ 20 năm nữa gia đ́nh mới đủ tiền mua nhà".
Thế nhưng, thứ trưởng Bộ Xây dựng Nguyễn Trần Nam th́ tin tưởng và khuyên người "thu nhập thấp" cứ mạnh dạn mà vay tiền mua nhà. Bởi theo ông mức 9 triệu là dành cho người thu nhập thấp. Và với mức thu nhập 9 triệu đồng/tháng có thể yên tâm vay tiền gói 30.000 tỉ để mua nhà.
"Theo tính toán th́ hàng tháng trả gốc và lăi là 6 triệu/tháng là có thể được", TS Nam nói.
C̣n Bầu Đức - chủ tịch Hoàng Anh Gia Lai Đoàn Nguyên Đức th́ kêu gọi người dân: "Đừng chờ nữa, ai có nhu cầu về chỗ ở mà đủ năng lực tài chính hăy mua nhà v́ không có thời điểm nào tốt hơn bây giờ". Một thời gian sau ông Đức tuyên bố từ bỏ bất động sản Việt Nam v́ càng làm càng chết.
Trong khi đó, T.S Lê Đăng Doanh cho rằng, tới thời điểm này bất động sản vẫn chưa đến đáy. Cách thức để nhà đất về giá trị thực, theo TS. Alan Phan là "hăy để chúng chết đi".
Diễn viên hài Quang Thắng: Đi diễn 20 năm không mua nổi tấc đất Hà Nội
Tiền mua nhà ḿnh gom góp được bao nhiêu giá nhà đă lên gấp mấy lần. Ra đường toàn người khôn, ai cũng bo bo cho ḿnh. Đời diễn chúng tôi nghèo lắm. Ai cũng nghèo, cứ nh́n cụ Văn Hiệp th́ biết. Những lúc ông sống không ai quan tâm. Bây giờ lại góp tiền cho ông Trần Hạnh, tôi thấy chả ra làm sao.
Người ta đang sống b́nh thường, đâu cần thương hại. Tại sao không tạo điều kiện cho người ta làm việc. Nghệ sĩ họ sống t́nh cảm, v́ thế họ rất mong manh, dễ vỡ, dễ tổn thương. Thế nên đừng thương hại họ, hăy ghi nhận sự đóng góp của họ một cách công tâm.
Ḿnh sắp già rồi, sức khỏe cũng cảm thấy yếu dần, không đi show măi được. Trong khi tôi là trụ cột của gia đ́nh. Tôi đi diễn hơn 10 năm ở Hà Nội vẫn phải ăn nhờ ở đậu. Nhiều hôm lang thang giữa phố Hà Nội một ḿnh, thấy ḿnh sao lẻ loi, cô độc.
tm