Gặp Kiều Trinh có cảm giác giống như gặp Lê Kiều Như. Không hẳn ở bề ngoài với làn da nâu, đôi mắt sắc, g̣ má cao hoặc với gốc gác người miền Tây mà bởi không khí câu chuyện cũng như cách nắm bắt về nhân vật đối diện. Ngây ngô đó, nói là làm, bất chấp hậu quả.
Nhưng giữa những khoảng dừng ngây ngô đó lại lóe lên điều ǵ đó rất từng trải, biết cách phới đời, thậm chí có thể nói là ranh mănh. Kiều Trinh hơn Lê Kiều Như ở chỗ, người phụ nữ này có một sự khéo léo (lộ liễu) của một người phụ nữ bắc. Sự ân cần thăm hỏi của Kiều Trinh khiến người nhận được điều đó có phần hoang mang tự hỏi: Đâu là Kiều Trinh thật? Và điều ǵ khiến Trinh sợ? Hay Trinh đang làm công chúng sợ?
Kiều Trinh bây giờ không chỉ đơn thuần là một diễn viên, chị đă lấn sân sang nhiều lĩnh vực khác nữa, ca hát và kinh doanh. Trinh khoe chị đă mở công ty đào tạo ca sĩ, hiện nay có hai nam và hai nữ theo học. Đó là một mô h́nh đào tạo khép kín và cẩn thận với những “Chuyên gia đầu ngành”. Công ty của chị cũng tổ chức biểu diễn lần thu âm, ḥa phối khí. C̣n ca sĩ đó là một câu chuyện cũ, từ trước cả khi Clip “Trinh Đừng Sợ” ra đời!
Lư do chính để chị bắt tay vào làm clip Trinh, Đừng Sợ là ǵ vậy?
Đó là một ngày bị bể lịch quay và rảnh rỗi không biết làm ǵ th́ tôi chui vào pḥng thu công ty, thu âm ca khúc với những lời tâm sự của một người trong cuộc khi chứng kiến những thị phi xung quanh bộ phim Bi, Đừng Sợ! Đó là những tâm sự thật của tôi và là một cách giăi bày hộ những người khác trong ekip nữa.
Đó là một sự trần t́nh của chính bản thân chị?
Cũng như chính trong ca khúc tôi nói rằng trước giờ tôi sống không có điều tiếng ǵ hết, ai chơi cũng hiểu tính tôi nên không phải mất công trần t́nh. Đó chỉ đơn thuần là lời bài hát cho hợp với giai điệu mà thôi.
Và tôi c̣n thấy chị có ư “lên lớp” những diễn viên đàn em bằng câu “Diễn viên chỉ cần đóng sao cho đúng vai”?
Không, đó là công việc của nhà phê b́nh điện ảnh, của đạo diễn và của nhà báo. Tôi chỉ nói lên quan niệm làm nghề của bản thân ḿnh mà thôi.
Cuộc sống chị có thay đổi sau cái gọi là “thảm họa” đó?
Có và đó là những thái độ ngạc nhiên của anh em bạn bè khi gặp sẽ luôn hỏi: Sao mày gan quá vậy, dám nói hết tâm sự ra. C̣n về công việc, tôi vẫn bận rộn như trước kia.
Chẳng phải chị có thêm show hát và trúng hợp đồng quảng cáo cho game online đó thôi? Tức là có thay đổi đó chứ?
Tôi đi hát cũng từ cách đây vài năm rồi, anh em bạn bè biết và khuyến khích đi. Tôi nhớ cách đây khoảng 2 năm, khi tôi tham gia hát trong đêm chung kết Hoa khôi học đường được Đài truyền h́nh Tiền Giang tổ chức đă có rất đông khán giả hưởng ứng. Sau đó, chúng tôi đi ăn ở một bến phà th́ có rất nhiều khán giả chạy đến ôm lấy tôi và chia sẻ cũng như gọi tôi là Như (tên nhân vật phụ nữ bị AIDS trong phim truyền h́nh Ngơ Vắng của đạo diễn Nguyễn Dương mà Kiều Trinh thủ vai - PV). Lúc đó, tôi không thể theo đuổi việc đi hát một cách nghiêm túc v́ lịch quay của tôi khá kín, công việc điện ảnh, truyền h́nh bận rộn khiến tôi bỏ qua cơ hội đó. Bây giờ, bớt bận hơn chút th́ tôi muốn làm một điều ǵ đó liên quan đến âm nhạc.
Có những người nói tôi là “nông dân thất học”, là “thảm họa”, là “điên”, là “rồ”… nhưng cũng chẳng sao.
Đạo diễn Phan Đăng Di đă nói ǵ sau khi xem Trinh, Đừng Sợ?
Mối quan hệ giữa tôi và anh Di là một mối quan hệ tốt, hiểu và tôn trọng nhau. Sau khi xem xong, anh Di không nói ǵ nhiều cho đến lúc chúng tôi gặp nhau th́ anh cười, một nụ cười đồng cảm khi nhắc đến chuyện đó.
Sau khi tung ra clip này, rất nhiều thị phi, nhiều nhất từ trước tới nay trong sự nghiệp của chị, có thể nói như vậy, đến với chị. Chị có lường trước được “tai nạn” này sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp của ḿnh như vậy?
Tôi lại không nghĩ thế. Lợi và hại là hai mặt của cuộc sống, những ai đă từng làm việc, từng tiếp xúc và có mối quan hệ bạn bè bền chặt với tôi th́ không ngạc nhiên nhiều cũng như v́ thế mà quay sang ghét tôi. C̣n những chuyện khác, tôi không quan tâm nhiều. Nghề nào cũng vậy, buồn vui đều có hết, buồn đôi khi cũng là một điều hay chứ chưa hẳn là một bi kịch.
Chị thực sự đủ bản lĩnh phớt lờ những chỉ trích gay gắt trên diễn đàn mạng hướng về ḿnh vậy sao?
Có những người nói tôi là “nông dân thất học”, là “thảm họa”, là “điên”, là “rồ”… nhưng cũng chẳng sao. Bao nhiêu năm qua, tôi sống và làm việc như thế nào th́ những người gần tôi nhất cũng đă hiểu tôi. Tôi không cố thanh minh hoặc chỉnh sửa ḿnh để hợp với đám đông. Tôi vẫn cười, vẫn yêu đời, vẫn hào hứng sống v́ con, v́ gia đ́nh và v́ yêu nghề/
Xin cảm ơn chị!
Theo eva