Nếu câu chuyện cuộc đời Kia Joorabchian được viết thành tiểu thuyết, đó gần như chắc chắn sẽ là một trước tác best-seller.
Bốn mươi tuổi, sinh ở Iran, sống ở  London, bỏ đại học giữa chừng, từng đi bán xe hơi, được tạp chí danh  tiếng lẫy lừng Time b́nh chọn là nhà điều hành thể thao của năm 2007,  mỗi thương vụ chuyển nhượng cầu thủ qua tay ông đều kèm theo những con  số không dài dằng dặc. Quen biết Pele, bạn thân của Roman Abramovich,  đối tác làm ăn của tay siêu môi giới Pini Zahavi, người trung gian trong  các thương vụ bóng đá của các ông chủ đến từ Trung Đông và Viễn Đông,  có vẻ như mọi mối liên hệ quyền lực và tiền bạc trong thế giới bóng đá  đều đồng quy ở một điểm: Joorabchian.
Câu chuyện của ông bắt đầu tại  Tehran tháng 7/1971, khi Joorabchian được sinh ra đời, là con út của  Mohammed Joorabchian, một tay buôn máy móc giàu có với cả một đế chế  kinh doanh trải khắp vùng Trung Đông. “Năm 1979, gia đ́nh chúng tôi đi nghỉ mát ở Anh”, Joorabchian nhớ lại. “Đúng  lúc đó th́ cuộc cách mạng Hồi giáo nổ ra ở Iran. Cha tôi đă mất tất cả.  Tại Anh, chúng tôi bắt đầu lại từ đầu, hai bàn tay trắng”.
Joorabchian bố thành lập một hăng  buôn xe hơi, nhưng rồi bán đi và quyết định sang Canada định cư. Ở đó,  họ mở một cửa hàng bán bành ḿ kẹp xúc xích và kẹp thịt. Việc kinh doanh  khá phát đạt, nhưng khi Kia 12 tuổi, cha ông quyết định chuyển nhà trở  lại Anh, bắt đầu lại việc kinh doanh ô tô với cửa hàng Medway Autos ở  Kent. Kia được cho đi học tại trường Shiplake ở Henley. Học bạ của ông  thuộc loại làng nhàng và chỉ xong được năm đầu trước khi chuyển sang một  trường khác tại Golders Green, bắc London. “Chẳng có ǵ hay ho”,  ông nói về kết quả học tập của ḿnh, mà giờ ông không c̣n nhớ nổi. Dẫu  vậy, Joorabchian vẫn kiếm được một chỗ ở Đại học London, ngành hóa chất.  “Nhưng tôi chẳng nghĩ được ǵ liên quan đến hóa học. Tôi bỏ trường  vào năm thứ hai. Cha tôi muốn tôi thành tiến sĩ, và ông rất bực”.
 
                           |  | 
                      | Siêu c̣ Kia Joorabchian- Ảnh Internet | 
      
 
Mất công ăn học vô ích và lhông  thể quay về làm việc cho cha, Joorabchian đi làm môi giới ở sàn giao  dịch dầu quốc tế tại London. Ông cũng tập tành chơi chứng khoán, để rồi  sau năm năm thành lập công ty kinh doanh của riêng ḿnh, American  Capital, hoạt động ở Mỹ. Dù công ty này, giống như nhiều hăng đầu tư  khác, đăng kư kinh doanh tại Quần đảo Virgin thuộc Anh, trụ sở chính của  công ty nằm trên tần thượng một ṭa nhà văn pḥng tại trung tâm  Manhattan, với số nhân viên là... hai người.
Hợp đồng đầu tiên của AC là mua  lại 85% quyền sở hữu tờ báo nhiều ảnh hưởng nhất nước Nga, Kommersant,  hoặc đúng hơn là nghĩ rằng đă mua được. Công ty thậm chí tổ chức một  cuộc họp báo giới thiệu điều này. “Chúng tôi không bao giờ hoàn thành được hợp đồng đó”, Joorabchian nói.  “Hóa ra họ bán cho cả một đối tác khác nữa. Chúng tôi đă kiện, và nhờ  thế tôi đă gặp Boris Berezovsky, bên ngoài phiên ṭa. Ông ấy có tờ báo,  c̣n chúng tôi được một khoản đền bù”.
Cũng từ đó, sự nghiệp của  Joorabchian lên như diều gặp gió. Ông bán lại công ty AC “với giá từ  50-60 triệu USD” và rời bỏ ngành đầu tư tài chính để khởi nghiệp trong  lĩnh vực bóng đá sau một lời khuyên của Pele về việc bỏ tiền vào bóng đá  ở Brazil. Tháng 8/2004, công ty Media Sports Investment (MSI) ra đời,  trụ sở chính ở London, nhưng hoạt động chủ yếu tại Nam Mỹ với thương vụ  lớn đầu tiên là mua Corinthians, cùng việc đầu tư 50 triệu bảng vào cầu  thủ và cơ sở hạ tầng ở CLB này, nay đă trở thành đội bóng lớn nhất  Brazil. Phần c̣n lại là lịch sử.
Lắm kẻ thù
Rất thành công trên bước đường sự  nghiệp, nhưng sự mờ ám trong các thương vụ, lối làm ăn nửa kín nửa hở và  những khoản lợi nhuận đồn đoán khổng lồ cũng đă thu hút nhiều kẻ thù và  sự căm ghét nhắm với Joorabchian. Ông từng bị điều tra các tội trốn  thuế và gian lận tài chính, bị bắt giữ và thẩm vấn cũng như buộc phải  rời Anh năm 2007 do những vụ bê bối chuyển nhượng liên quan tới các cầu  thủ Carlos Tevez và Javier Mascherano từ Corinthians sang West Ham.
Nhưng Joorabchian đă rũ bỏ mọi cáo  buộc và nhanh chóng trở lại. Theo một báo cáo kiểm toán độc lập mà công  ty KPMG tiến hành với Manchester City, kể từ sau khi CLB vùng Eastlands  được các tỉ phú Abu Dhabi mua lại, với sự trung gian của doanh nhân  người Iran, đội bóng dă trả cho Joorabchian gần 25% phí môi giới trong  tổng số tiền chuyển nhượng họ chi ra để mua cầu thủ từ các CLB ở ngoài  nước Anh, lên tới 180 triệu bảng, tương đương với 41 triệu bảng. Các  nguồn tin không chính thức c̣n cho rằng riêng trong vụ chuyển nhượng  Tevez từ MSI sang Man City trị giá 47 triệu bảng, th́ Joorabchian đă  nhận tới 23 triệu.
“Hầu hết mọi người có thể học hành để làm luật sư”, Joorabchian nói. “Nhưng không phải ai cũng có thể học thành cầu thủ. Đó là tài năng và lư do tại sao họ lại có giá cao như thế”. Giải thích về công việc mà ông đang làm, nhân vật có ảnh hưởng vào loại bậc nhất trên thị trường chuyển nhượng ở Anh nói: “Tôi  không làm môi giới. Tôi là chủ một công ty của các nhà môi giới. Chúng  tôi mua lại quyền kinh tế của các cầu thủ, ở châu Âu và Nam Mỹ”.  Theo tiết lộ của ông, số cầu thủ mà MSI đang sở hữu như kiểu Tevez “vào  khoảng 20 người”. Ngoài Tevez và Mascherano, danh sách đó có thể c̣n bao  gồm cả Kaka, Robinho và Jo.
Ngoài tài năng cá nhân và vận may,  Joorabchian c̣n là một trong những người hiếm hoi hội tụ được đầy đủ  các yếu tố nền tảng để thành công như thế. Xuất thân từ một gia đ́nh đại  doanh nhân ở Trung Đông, sống gần như suốt đời ở Anh và có nhiều bạn bè  tại Nam Mỹ, ông giúp kết nối tất cả các bên liên quan. “Tôi có nguồn gốc Trung Đông”, Joorabchian nói.  “Tôi đă làm việc ở đó nhiều, nhiều năm, thực hiện nhiều hợp đồng. Tôi  có nhiều bạn bè ở đó. Tôi cũng có nhiều bạn bè trong thế giới bóng đá,  những người tôi đă quen 10-15 năm”.
Nhưng với Joorabchian, bóng đá không chỉ có nghĩa là tiền bạc.  “Tôi làm việc trong lĩnh vực này cũng v́ tôi yếu bóng đá. Cuộc đợi thật  ngắn ngủi và bạn phải làm công việc mà ḿnh thích. Đó cũng là một nghề  có triển vọng thu nhập tốt và mang đến niềm vui cho mọi người. Bóng đá,  theo tôi thấy, là một ngành kinh doanh quan trọng. Bạn có thể mua một  đội bóng với giá 20-30 triệu bảng và trong 15-20 năm bán lại với giá 800  triệu. Nhưng phải cân bằng hai yếu tố: tài chính và cảm xúc”.
                           |                                                                | Pini Zahavi, cánh tay đắc lực 
 Trong  số các đối tác của  Joorabchian, th́ Zahavi, tay siêu môi giới người  Israel, có lẽ là nhân  vật quan trọng nhất. Nói tốt năm thứ tiếng của  thế giới chuyển nhượng,  TBN, BĐN, Đức, Anh và tiếng Hebrew của quê  hương ông, Zahavi, 67 tuổi,  biết rơ mọi ngóc ngách của việc mua bán cầu  thủ tại Premier League và  trên khắp châu Âu. Khởi nghiệp với nghề nhà  báo ở tạp chí thể thao  Hadashot Hasport, chuyên đi theo đội tuyển  Israel ở các giải đấu lớn.  Ông ngừng viết báo năm 1988 và nhảy sang  lĩnh vực môi giới cầu thủ, nơi  tiền kiếm được dễ dàng hơn nhiều. Báo  Anh Guardian dẫn một đối tác thân  cận của Zahavi nói ông đă kiếm được  ít nhất 65 triệu bảng trong khoảng  10 năm trở lại đây, “đủ để dưỡng già  thoải mái, nhưng ông ấy thích làm  việc”. Giống như với trường hợp  Joorabchian, Zahavi nổi lên cùng với quá  tŕnh toàn cầu hóa bóng đá dẫn  đến tiền bạc, ảnh hưởng và sức mạnh của  môn thể thao này đang vượt xa  mọi mốc trong quá khứ. Trước và sau này  cùng Joorabchian, Zahavi đă  tham gia hàng loạt hợp đồng bom tấn ở  Premier League, như vụ Rio  Ferdinand chuyển từ Leeds sang M.U với giá 30  triệu bảng năm 2002, vụ  Roman Abramovich mua lại Chelsea, hầu hết các  vụ chuyển nhượng lớn ở  Stamford Bridge, hay Alexandre Gaydamak mua lại  Portsmouth. Ông cũng có  vai tṛ quan trọng trong việc giúp Joorabchian  thu xếp vụ chuyển  nhượng Carlos Tevez và Javier Mascherano từ  Corinthians sang West Ham.  Giống như Joorabchian, danh sách bạn bè của  Zahavi bao gồm Abramovich,  Ehud Olmert, cựu thủ tướng Israel và Reuven  Rivlin, cựu nghị sĩ quốc  hội Israel.
 
 |  | 
      
 
Theo Thể Thao & Văn Hóa Online