Lời nói t́nh cờ giúp bà mẹ đ̣i lại con trai tưởng đă chết. 17 năm tưởng con trai chết khi mới chào đời nhưng bà mẹ đau khổ Trương Thái Hồng bàng hoàng phát hiện con được nhà khác nhận nuôi.
Trương Thái Hồng sinh năm 1967, làm y tá tại một bệnh viện ở huyện Phái, thành phố Từ Châu, tỉnh Giang Tô. Cô kết hôn với Lư Đức Quân, thợ sửa ôtô ở bến xe khách song không được bố mẹ cô ủng hộ v́ chê Quân học vấn thấp.
Chưa tới nửa năm, Hồng có thai, nhận ra chồng là người gia trưởng, mẹ chồng trọng nam khinh nữ. Khi biết cô mang thai con gái, gia đ́nh chồng tỏ thái độ bằng sử dụng bạo lực tinh thần khiến bị sảy thai. Lần mang bầu thứ hai, Hồng đau đầu v́ gia đ́nh hai bên căi vă. Cô không thể về nhà chồng mà ở nhà ḿnh cũng không song nên đến ở nhờ nhà anh họ bên ngoại là Ngụy Thành Hà. Vợ chồng Hà nhiệt t́nh chào đón Hồng, chăm sóc chu đáo trong mấy ngày cuối thai kỳ.
Mùa đông 1993, Hồng sinh một bé trai tại bệnh viện gần nhà Hà. Chưa vui mừng được bao lâu, Hồng nghe chị dâu nói đứa trẻ không thể duỗi thẳng chân, e bị khuyết tật. Vừa sinh nở sức khỏe c̣n yếu, Hồng nhờ vợ chồng Hà đưa con trai đến bệnh viện khám. Sau nửa ngày, cô được vợ chồng Hồng thông báo đứa trẻ đă mất.
Hồng suy sụp, không biết giải thích thế nào với gia đ́nh chồng. Quá đau ḷng, sau khi xuất viện, Hồng một ḿnh đến khu vực Đông Bắc, nhảy sông tự vẫn nhưng được cứu. Sau đó cô được bạn học giúp đỡ t́m bác sĩ để điều trị tâm lư, cắt đứt liên lạc với người nhà.
Hồng biến mất, thậm chí nhà mẹ đẻ cũng không biết cô đi đâu. Một năm sau, Quân tức giận đâm đơn kiện ra ṭa đ̣i ly hôn.
Sau khi điều trị trong bệnh viện hai năm, nỗi đau mất con của Hồng dần nguôi ngoai. Cô cũng rất nhớ bố mẹ nên quyết định trở về quê năm 1995, trở lại công việc ở bệnh viện. Khi đó Quân đă tái hôn và có một con. Năm 1997, Hồng cũng lập gia đ́nh mới.
Nhưng vào một buổi chiều tháng 1/2010, cuộc tṛ chuyện t́nh cờ nghe được đă làm đảo lộn cuộc sống yên b́nh của Hồng. Cô đang tiêm thuốc cho bệnh nhân th́ nghe thấy một cặp nam nữ trẻ tuổi ngồi gần đó chuyện với nhau: "Em nghe người ta nói đứa trẻ hàng xóm nhà em do một y tá ở bệnh viện này sinh ra, nghe nói chồng của cô ấy làm việc ở bến xe. Cô ấy tưởng con ḿnh chết rồi nhưng nào phải".
Đợi tiêm xong, Hồng vội chạy ra t́m hai người để hỏi cho rơ th́ không thấy bóng dáng họ đâu nữa. Trong ḷng hoài nghi chuyện năm đó có điều khuất tất, Hồng kể mọi chuyện cho người chồng hiện tại, được ủng hộ t́m con.
Hồng đoán cặp đôi ở bệnh viện là người địa phương, vậy hàng xóm của họ có thể cũng ở huyện Phái. Đă 17 năm trôi qua, con trai cô có lẽ đang học cấp ba. Từ đó, cứ có thời gian Hồng lại chạy đến các trường trung học trong huyện, đứng ở cổng t́m người có dáng dấp giống chồng cũ.
Sau nhiều nỗ lực, tháng 9/2010, Hồng nh́n thấy một nam sinh có khuôn mặt mang nét giống cả cô và chồng cũ. Cô lặng lẽ hỏi thăm và biết tên cậu bé là Lưu Thượng Thượng. Nhưng Hồng không ngờ rằng "mẹ" của cậu bé là Trương Vĩnh Vân - em gái ruột của vợ Hà.
Hồng t́m gặp chồng cũ, nhờ cùng cô đưa Thượng đi xác định quan hệ huyết thống, để có thể danh chính ngôn thuận nhận lại con. Nhưng Quân từ chối, cho rằng Hồng phải chịu trách nhiệm khi để mất con, sau đó lại bỏ đi biệt tăm. Mặt khác, Quân sợ nhận con về sẽ phá hủy hạnh phúc gia đ́nh hiện tại.
Hồng đành một ḿnh đến t́m Thượng, giải thích mọi chuyện và thuyết phục con đi giám định ADN. Một tuần sau, kết quả cho thấy hai người là mẹ con ruột thịt.
Hồng muốn vợ chồng Hà giúp đỡ để nhận lại con, không ngờ lại bị họ đuổi ra khỏi nhà. Ngày 21/10/2010, Hồng kiện Hà song bị cảnh sát từ chối lập hồ sơ với lư do đă quá thời hạn tố tụng 10 năm.
Hồng thất vọng quay về th́ phát hiện không thấy con đâu. Hóa ra Hà đă báo cho em vợ biết chuyện. Để ngăn Hồng đ̣i lại con, Vân cho Thượng chuyển trường, đổi chỗ ở.
Suốt hai năm sau đó, Hồng tham gia nhiều nhóm chống buôn người, kêu gọi cộng đồng giúp đỡ, chạy khắp nơi t́m tung tích con. Đầu tháng 6/2013, cô nhận được cuộc gọi từ một người tốt bụng tiết lộ Thượng sẽ trở lại huyện Phái để thi tuyển sinh.
Tuy nhiên khi gặp lại, Thượng tỏ ra thờ ơ với mẹ ruột, chỉ trích bà năm đó vứt bỏ ḿnh. Hồng biết bố mẹ nuôi của Thượng đă bịa đặt về ḿnh để chia rẽ mẹ con. Cô đưa cho con xem nhật kư và những tấm vé tàu xe đi t́m con suốt hai năm qua.
Biết được sự thật, Thượng quyết định về sống cùng mẹ ruột, không thông báo cho bố mẹ nuôi. Hồng đổi tên cho con thành Trương Thượng Thượng, theo họ mẹ. Dưới sự khuyên nhủ và trợ giúp kinh tế của mẹ, Thượng thay đổi ư định đi làm thuê sau khi tốt nghiệp cấp ba theo sắp xếp trước đó của bố mẹ nuôi, thi đậu vào đại học.
Tức giận v́ Thượng bỏ theo mẹ ruột, vợ chồng Vân đệ đơn lên ṭa, đ̣i Hồng bồi thường 300.000 nhân dân tệ phí nuôi con.
Bố mẹ nuôi của Lưu Thượng Thượng. Ảnh: CCTV
Ngày 25/9/2013, TAND huyện Phái xét xử vụ án hy hữu, được gọi là "vụ người mua bán trẻ em kiện cha mẹ ruột của đứa trẻ bị bắt cóc đầu tiên ở Trung Quốc".
Luật sư của vợ chồng Vân nói Hồng không có khả năng nuôi dưỡng đứa trẻ vào thời điểm đó nên mới đem con cho người khác. Gia đ́nh Vân đă nuôi Thượng 20 năm, gộp cả chi phí giáo dục và y tế, yêu cầu bồi thường 300.000 nhân dân tệ là hợp lư.
Phía luật sư của Hồng cho biết cô là y tá, nhà chồng cũng khá giả, không có chuyện không có khả năng nuôi con. Luật sư cho rằng đây là vụ mua bán trẻ em và đứa trẻ đă bị bắt cóc từ khi mới sinh. Vợ chồng Hà nhận con nuôi trái quy định bởi khi đó họ đă có một con gái và cả hai đều dưới 35 tuổi.
Thấy không có hy vọng thắng kiện, vợ chồng Vân tỏ ư muốn ḥa giải, Hồng không chấp nhận. Tuy nhiên, Thượng không muốn thấy mẹ ruột và bố mẹ nuôi đối đầu. Hồng tôn trọng ư kiến của con nên bằng ḷng ḥa giải.
VietBF@ sưu tập
|
|