Cơ thể bạn sẽ ra sao sau khi được đưa vào nhà hỏa táng?
Bạn có từng ṭ ṃ về điều này?
Đây là câu trả lời cho bạn!
Hiện nay do sự tăng trưởng đột ngột về mặt dân số cũng như sự phát triển của nhận thức và công nghệ, việc hỏa táng đă dần được chấp nhận rộng răi. Tuy nhiên, vẫn c̣n một số thắc mắc xung quanh h́nh thức an táng này.
Từ trước tới nay trên thế giới tồn tại nhiều h́nh thức an táng khác nhau, như chôn cất theo kiểu thông thường, thủy táng (thả xác chết xuống sông/ biển), hỏa táng, thiên táng (ở Tây Tạng người ta thường mang xác chết lên núi để cho chim chóc ăn)…
Tro cốt thu được sau hỏa táng
Trong đó, hỏa táng là một trong những h́nh thức hợp vệ sinh và giúp người thân tiện mang theo tro cốt của người đă mất nên hiện hỏa táng đang dần được nhiều người chấp nhận và sử dụng.
Hỏa táng là ǵ?
Theo Wikipedia, hỏa táng là quá tŕnh đốt cháy, làm bay hơi và oxy hóa cơ thể đă chết để thu được các chất ở dạng cơ bản như khí, tro và các mảnh khoáng thu được sau khi làm khô xương cốt.
Hỏa táng c̣n được coi như là một tang lễ hoặc một nghi thức sau đám tang để thay thế cho h́nh thức an táng khác như chôn cất xác chết nguyên vẹn trong một chiếc quan tài.
Tro cốt của hỏa táng vốn không chứa yếu tố gây hại cho sức khỏe sẽ được gom lại và chôn cất ở các nghĩa trang hoặc các khu tưởng niệm tập trung, thậm chí có thể được người nhà giữ lại hoặc phân tán theo nhiều h́nh thức khác nhau.
Ở thời hiện đại, việc hỏa táng thường được thực hiện trong ḷ thiêu, trừ một số ít quốc gia như Ấn Độ và Nepal chọn h́nh thức khác, chẳng hạn như hỏa táng ngoài trời.
Lịch sử thăng trầm của hỏa táng
Dựa theo các tài liệu khảo cổ học, h́nh thức hỏa táng đă bắt đầu diễn ra từ ít nhất 20.000 năm trước thông qua hồ sơ khảo cổ của một phụ nữ được đặt tên là Mungo Lady, trong đó các nhà khảo cổ đă thu được một phần cơ thể được hỏa táng sau khi khảo sát hồ Mungo ở Australia.
Tại Trung Đông và châu Âu, các chứng tích về hỏa táng cũng được t́m thấy trong các hồ sơ khảo cổ học ở thời kỳ đồ đá mới (từ 6000-4000 năm trước công nguyên) của nhiều bộ tộc.
Dù xuyên suốt chiều dài lịch sử th́ chôn cất vẫn là h́nh thức an táng phổ biến nhất, nhưng h́nh thức an táng này vẫn lặng lẽ tồn tại dưới các loại h́nh khác nhau cho tới bây giờ, bất chấp bị cấm đoán trong một số thế lực/giai đoạn nhất định.
Chẳng hạn như chính người Ai Cập đă cấm hỏa táng do họ phát triển tư duy theo hướng thần học trong thời kỳ Hỏa giáo Zoroastrian.
Cần lưu ư là có nhiều h́nh thức và nghi lễ hỏa táng khác nhau, bị ảnh hưởng bởi các yếu tố văn hóa, thế lực chính trị, tôn giáo, nhận thức và lịch sử.
Chẳng hạn như với người La Mă cổ đại, hỏa táng thường gắn liền với danh dự trong quân đội. Kỳ cục hơn, có những bộ tộc chỉ hỏa táng một số bộ phận của cơ thể.
Trong khi đó, có những giai đoạn, nhiều nhà thờ c̣n coi hỏa táng là h́nh thức duy nhất để giết chết "phù thủy" và họ đă thiêu sống nhiều người bằng giáo lư này.
Người ta hỏa táng như thế nào?
Ở Mỹ và một số nước, hầu hết các dịch vụ đều bắt buộc phải sử dụng quan tài được thiết kế riêng (dạng container) dành cho hỏa táng dưới dạng thuê, trong đó có các lớp lót sẽ được thay thế sau mỗi lần sử dụng.
Ngoài ra c̣n một lựa chọn khác là hộp các-tông đặt vừa trong một hộp gỗ giống như quan tài truyền thống.
Ở Anh cũng giống ở Đức thường hỏa táng luôn cùng với quan tài chứ không đặt trong một container như ở Mỹ.
Nên bộ luật Hỏa táng của Anh có quy định rơ lớp vỏ gỗ quan tài phải là loại gỗ dễ cháy, cấm mở quan tài một khi đă được chuyển tới ḷ thiêu và buộc phải hỏa táng trong ṿng 72 giờ.
Hỏa táng xong phần thu được sẽ chuyển qua một thiết bị từ trường để loại bỏ các thành phần kim loại, sau đó phần tro cốt sẽ được chuyển cho người thân.
Trong thời đại hiện nay, các hộp chứa xác (container) được đặt trong một nồi chưng bằng điện và được thiêu hủy ở nhiệt độ dao động từ 760-1150 độ C.
Quá tŕnh hỏa táng này sẽ khiến phần lớn cơ thể (đặc biệt là các cơ quan nội tạng và các mô mềm) đều bốc hơi và oxy hóa ở nhiệt độ cao, trong khi phần khí thải ra sẽ được xử lư thông qua hệ thống xả.
Quá tŕnh thiêu này thường diễn ra trong ṿng 90 phút tới 120 phút, với những cơ thể lớn hơn có thể mất thời gian lâu hơn.
Các đồ trang sức như dây chuyền, đồng hồ, nhẫn… thường được loại bỏ trước khi hỏa táng và gửi về gia đ́nh.
Đặc biệt, các thiết bị cấy ghép trong cơ thể đều buộc phải loại bỏ, bởi các thiết bị như máy trợ tim hay kích thích tủy sống có thể phát nổ và làm hỏng ḷ hỏa táng cũng như gây tổn thương cho nhân viên hỏa táng.
Do vậy hầu hết các ḷ hỏa táng đều yêu cầu kư cam kết không chứa các thiết bị gây tổn hại trong cơ thể trước khi đưa vào hỏa táng.
Trái với những ǵ nhiều người tưởng tượng, gần như thứ thu được sau khi hỏa táng không phải là tro cốt thông thường, bởi sau khi đốt xong các mảnh xương khô tồn tại dưới dạng tinh thể và được đưa ra khỏi nồi chưng rồi nghiền thành bông thông qua một thiết bị gọi là Cremulator, một thiết bị xay tốc độ cao tương tự như máy sinh tố, để xử lư chúng thành "tro cốt thực sự" trước khi trao cho người thân.
Quá tŕnh này khiến tinh thể xương cốt thu được giống như cát mịn, có thể phân tán mà không cần pha trộn.
Kích thước bột thu được tùy thuộc vào các thiết bị xay Cremulator khác nhau, trọng lượng tro thu được tương ứng khoảng 1,8kg với thân thể phụ nữ và 2,7kg với nam giới trưởng thành, quá tŕnh "xay" này diễn ra khoảng 20 phút.
Tro cốt chiếm khoảng 3,5% khối lượng cơ thể so với trước khi hỏa táng (con số này ở trẻ em là 2,5%).
Tro cốt thu được sau khi hỏa táng chủ yếu là phốt-phát canxi khô và một số ít chất khoáng như muối natri và kali.
Trong khi đó lưu huỳnh và carbon bị thổi bay thành khí trong quá tŕnh oxy hóa ở nhiệt độ cao, dù có thể vẫn c̣n lượng nhỏ carbon tồn tại dưới dạng cacbonat.