Trong những ngày thâm nhập t́m hiểu về những "bí mật" của công nghệ điều gái mại dâm, chúng tôi gặp nhiều gái mại dâm chôn giấu trong ḷng ḿnh những câu chuyện buồn.
Tả tơi kiếp “nô lệ” t́nh dục
Q.L. (20 tuổi, quê Đà Nẵng), một gái mại dâm hành nghề tại khu vực quận 1 (TP HCM) chia sẻ: "Khách mua dâm có "đủ loại" từ sinh viên muốn thử đời, đến người đi làm chưa vợ và cả người chán cơm thèm phở, ông già góa vợ, bỏ vợ... Mỗi khách có cách chi tiền và boa riêng. Khi ḿnh làm cho khách vui vẻ th́ không sao, c̣n ngược lại cũng lắm đắng cay trớ trêu.
Lần nọ, tôi đi khách cho một mối quen ở khách sạn V.T. (quận Tân B́nh). Khi đă được nhân viên hẹn sẵn, tôi bước vào pḥng ngỡ ngàng trước một ông già khoảng 70 tuổi nhưng c̣n khá khỏe mạnh. Biết được phản ứng lạ của "phục vụ", vị khách nhanh chóng đưa tay kéo tôi vào ḷng. Rồi ông ta lao vào tôi hôn lấy hôn để. Một mặt phải phục vụ theo thỏa thuận, mặt khác tôi rùng ḿnh khi nghĩ đó phải cỡ tuổi ông nội ḿnh”.
Hay như N.O., cô được đánh dấu vào danh sách "hàng cao cấp" và "đắt duyên" tại TP HCM. Ban đầu, O. chỉ phục vụ khách quen, lâu dần khách quen cũng chán nên cô chuyển sang phục vụ hết đủ loại người, miễn sao có việc để làm. Sau đó, O. quen một ông khách đáng tuổi bố ḿnh nhưng giàu có, cô rời quán cà phê đi theo chủ mới trở thành "gái bao".
Những ngày tự do ấy không được bao lâu th́ cô lĩnh đủ đ̣n đánh ghen từ đám côn đồ, mà chính phu nhân của ông khách đến dằn mặt nói rơ ràng nguyên nhân cảnh cáo. Kết quả, O. phải nằm viện điều trị thương tích gần 3 tháng trời. Mọi chi phí cô phải tự lo liệu. Cho đến tận bây giờ cặp gị xinh xắn vẫn c̣n một vết sẹo bởi đường roi điện của trận ghen tuông".
 |
Mặc dù mới bước chân vào “nghề” nhưng H.T.M. (tạm trú quận 6) đă thấu
hiểu được nỗi cay đắng... |
O. chia sẻ thêm: "Không phải cứ làm gái mại dâm đều xấu và lọc lơi lừa đời theo cách của những người ngoài xă hội đánh giá. Có nhiều người đàn ông khi bị vợ bỏ rơi, đá bóng thua hay từng đi chơi bị móc túi tại trận, bị stress tinh thần, công việc... họ đă có tư tưởng t́m đến gái bán dâm để trả thù, giải xui. Trước kia, khi c̣n duyên với nghề, tôi sợ nhất đi khách vào ngày cuối tuần. Có nhiều người đàn ông, sau khi họ đi nhậu và uống bia rượu vào rồi mới muốn "đi tăng 2".
Do đó, họ không c̣n làm chủ được hành vi của ḿnh và cứ lên giường là biến thân phận chúng tôi thành các con gấu bông để giày ṿ cho tơi bời khói lửa. Có bận, tôi phải vật vă tả tơi với một vị khách "sướt mướt men" mà anh ta c̣n nói tỉnh lắm. Dù tôi đă phục vụ đủ kiểu, đủ tṛ vẫn bị kêu là chưa hài ḷng thỏa măn, sẽ gọi về cảnh cáo với bà chủ, không trả tiền... Trôi qua một tiếng đồng hồ như thỏa thuận, vị khách vẫn không trả tiền để tôi đi, măi đến lúc hắn không c̣n sức nữa tôi mới lấy được tiền thoát thân".
Theo chia sẻ của gái mại dâm tên T., ngụ quận 6, cô cũng đă gặp phải những vị khách khốn nạn chưa từng có. Cách đây mấy tháng, T. theo chỉ mối của người bạn đến phục vụ tại nhà riêng cho S. Trong lúc hắn dùng tay chân bạo lực với cô, th́ miệng không ngớt gầm rú, la mắng "đồ thối tha, đàn bà đê tiện".
T. kinh hoàng, nhắm mắt chịu đựng nhưng cuối cùng sợ quá, cô đành bỏ chạy mà không lấy một xu nào. Cuối cùng, T. được bà chủ động viên lại là sẽ đền bù công và tiền lương, v́ vị khách đó cũng là khách quen của chủ. Anh ta mới bị vợ cắm sừng, nên mới rơi vào trạng thái "không b́nh thường như vậy".
Nước mắt mua vui
Nhiều cô gái dấn thân vào con đường mại dâm v́ nhà nghèo muốn kiếm tiền. Nhưng cũng không ít người do sa chân lỡ bước. Có người mắc cả căn bệnh "thèm đàn ông" nên mới hành nghề. Họ làm không phải v́ mục đích kiếm tiền.
N.T.T. (tạm trú ở đường Đinh Tiên Hoàng, quận B́nh Thạnh) là một ví dụ. T. cho hay: "Tôi từ tấm bé đă khổ v́ bố mẹ bỏ nhau, học giỏi nhưng chán chường khi thiếu t́nh cảm gia đ́nh, tôi bỏ quê lên Sài G̣n sống từ năm 16 tuổi bằng nghề coi trẻ. Vất vả quá tôi chuyển đi làm nhân viên bán hàng quần áo, rồi bán cà phê.
Tôi khao khát t́nh cảm gia đ́nh, nhưng yêu rồi bị "đá" chỉ v́ trước kia họ biết tôi từng làm việc ở quán cà phê. Sau đó, tôi cặp bồ với một ông khách và giờ đang nuôi con trai hai tuổi. Vị khách này hào phóng chu cấp tiền ăn, ở, chi phí cho hai mẹ con đầy đủ hàng tháng nhưng tôi rất cô quạnh. Nhiều khi tôi phải "đi làm gái" để hết thèm "yêu" dù rất đau khổ và nghiệt ngă".
Theo thông tin cho biết từ H.T.M. (tạm trú quận 6), cô vào nghề này mới có mấy tháng. Ban đầu, do sự lôi kéo của bạn bè và ma lực đồng tiền đă khiến M. không làm chủ được bản thân. Thực tế, M. học đại học nhưng ra trường chưa xin được việc. Đi làm lông bông được mấy tháng ở quán nhậu rồi quen khách.
 |
Một góc phố Tây ở quận 1 có nhiều quán bar cung cấp chân dài đi khách. |
Cũng từng hẹn ḥ đi chơi bên ngoài và cô say t́nh vị khách tên X.. Không bao lâu X. lộ mặt là một tên yêu râu xanh, rồi phụ t́nh cô. Bị X. lừa t́nh, M. đau khổ vô cùng, một thời gian cô ch́m đắm trong bia rượu ở nơi làm việc và dần đi theo con đường buôn phấn bán hương khi cô gặp một tú bà dẫn mối.
Không riêng ǵ M., trường hợp của B. (tạm trú ở quận 1) cũng đáng để tiếc nuối. B kể lại: "Tôi xinh đẹp, có học nhưng vướng vào yêu đương sớm. Năm nhất, tôi yêu mănh liệt với chàng sinh viên cùng khoa, bước năm hai th́ cùng ăn ở chung pḥng như vợ chồng. Sang năm cuối đại hoc tôi bị phụ bạc, bỏ rơi khi người yêu về quê tận Kom Tum làm việc.
Ở lại thành phố, tủi phận, chán đời sau đó có người bạn giới thiệu đi làm phục vụ cho một quán ăn tây trên đường Phạm Ngũ Lăo (quận 1) để quên kẻ bạc t́nh. Vốn có chút năng khiếu tiếng Anh, tôi đồng ư đi làm, được bà chủ ưu ái và quan tâm. Dần dần bà gạ tôi đi khách với các ông Tây với giá tiền triệu một lượt.
Cũng từ đó tôi bắt đầu trượt dài trên con đường này để kiếm tiền ăn chơi mua sắm xả láng. Bây giờ tôi không thiếu tiền, không cần làm nhiều việc cũng thoải mái sống trong một chung cư 4 triệu đồng 1 tháng. Tôi được bà chủ quan tâm, ưu ái nên cũng không thể bỏ việc".
Những cuộc say t́nh bừa băi
B. tâm sự: "Nhiều lúc tôi rất buồn và hối hận v́ ḿnh đă sống trong say rượu, say t́nh bừa băi. Sắp tới tôi sẽ không tiếp tục việc này nữa mà sẽ xin vào công ty làm để t́m lại cuộc sống b́nh yên trước kia. Nhưng lo lắng của tôi là làm sao để dứt t́nh với chủ quán, phần v́ mang ơn bà ấy giúp tôi có nhiều tiền. Nhưng cũng từ t́nh cảm đó mà tôi thành một kẻ dành để mua vui cho khách của quán".
Không riêng ǵ B. mà c̣n có vài nhân viên khác có ngoại h́nh và vốn giao tiếp tiếng Anh tốt đều được các chủ quán nhậu, quán bar của phố Tây (quận 1) t́m cách mua chuộc, rồi biến họ thành gái làng chơi. Nguyên nhân dễ hiểu, chính những người như B. mới đông khách, mà giá không ngất trời như các ca sĩ, diễn viên, người mẫu. Họ lại "thuần nông" dễ bảo và biết nói ngoại ngữ khá tốt.
|
TM